Ba người Lăng gia đã nhiều năm không được ăn bữa cơm giao thừa cùng nhau.
Năm nay, Lăng Vệ Chu cực kì vui mừng.
Lăng Xuyên bình an vô sự quay về, Lăng Hiểu làm việc ở trường cũng rất thuận lợi.
Mà năm nay Lăng Vệ Chu rốt cuộc cũng đột phá nhị phẩm tông sư rồi.
Một năm này, đối với Lăng gia mà nói, là một năm thu hoạch phong phú nhất.
Buổi tối, cả nhà ba người vây quanh bàn an, trên bàn đầy món ngon.
"Ba, em gái, năm mới vui vẻ!"
Lăng Xuyên là người đầu tiên giơ cao ly rượu.
"Năm mới vui vẻ!"
Lăng Hiểu cũng nâng ly lên, vốn dĩ cô cũng muốn uống rượu, nhưng bị Lăng Xuyên và Lăng Vệ Chu cưỡng ép đổi thành nước trái cây.
Được rồi.
Nước trái cây chua chua ngọt ngọt, thật ra cô cũng rất thích uống.
"Năm mới vui vẻ." Lăng Vệ Chu nâng ly cuối cùng, thời điểm ly chạm nhau, ông theo bản năng nhìn thoáng qua di ảnh của vợ đặt bên cạnh, ánh mắt đầy dịu dàng...
Lần này hắn về có chút gấp gáp, cho nên quả thực không chuẩn bị quà gì hết.
Xem ra chỉ có thể bù vào lần sau thôi.
Nghe ba ba nói em gái gần đây rất ham học, chắc là đọc hết sách trong phòng mình rồi.
Xem ra lần sau trở về, phải mang thật nhiều sách cho em gái mới được!
Lăng Hiểu:...
***
Lúc này Lăng Hiểu không biết Lăng Xuyên nghĩ cái gì, nhưng mà, Lăng Vệ Chu không có nói dối, mấy tháng nay Lăng Hiểu dùng kim cài áo học bá đọc hơn bảy tám phần sách của Lăng Xuyên.
Hiện tại cô hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu học bá.
Hiện tại cũng không sợ hiện trường lật xe nha.
Thế nhưng...
Trong phòng Lăng Xuyên toàn là sách võ kỹ cơ bản, mấy bộ sách võ kỹ lợi hại quý hiếm, Lăng Xuyên không có để ở nhà.
"Anh, anh không chuẩn bị quà cho em, vậy em đòi anh một thứ nhé."