“Chết” một sợi kiếm khí lao ra từ khung cửa sổ, đâm thủng lốp của một chiếc xe cảnh sát, và sượt qua chân của một người cảnh sát cầm súng trường. Lập tức, hàng chục viên đạn bắn tới góc của sổ đó, nhưng cũng chỉ có vài viên đánh tới mục tiêu. Một phần bởi góc bắn quá cao, nhưng cũng một phần là do kẻ vừa chém ra nhát kiếm khí đó né lại vào trong với tốc độ khó tin.
“Đám gà mờ” Diệp Thiên xem xét tình hình ngoài cửa sổ hiện tại và thầm nghĩ. Hắn, sư phụ và tiểu sư muội cũng đã bị giữ lại ở đây một lúc rồi, đám cảnh sát này cũng đã làm phiền bọn họ một lúc khá lâu rồi. Thậm chí cũng đã có một viên đạn đã găm vào tay trái của hắn - hắn không chịu quá nhiều cản trở nhờ thể chất cũng như sinh mệnh lực ngoan cường của mình.
"Xúi quẩy, chắc cần một hai ngày mới có thể hồi phục hoàn toàn được."
Rơi vào vị trí này thì hắn cùng sư phụ cũng đúng là xúi quẩy, hôm trước mới tìm được dan dược để hỗ trợ việc tu luyện thể chất cho Tiểu Điệp thì lại bị nẫng tay trên bởi một tên thương nhân. Hội đấu giá đó đúng thật là có khá nhiều bảo vật, và họ cũng có thời gian, nhưng mà để tìm được một viên Băng Tâm Tẩy Tủy Đan nữa thì cũng quá khó khăn.
Nên ba người đồng ý đi "mượn" viên đan dược, cùng với những thứ mà tên thương nhân kia đấu giá được, cho hả giận. May mắn mà Diệp Thiên có kinh nghiệm bám đuôi, nên họ dễ dàng tìm được nơi mà tên kia cất giấu những vật phẩm mua được từ đấu giá hội.
Xâm nhập và phá vỡ két sắt thì không phải chuyện khó, nhưng mà không thấy bóng dáng của tên thương nhân kia đâu. "Hừ, hèn nhát" nếu hắn ở đây thì có thể cho Tiểu Điệp hả giận một chút. Nhưng mà cả ba người lục tung cả tòa nhà này cũng không thấy hắn đây cả. Nên có vẻ là đây chỉ là một nhà kho thôi, còn tên đó đang ở nơi khác - may mắn cho hắn vậy.
Làm tức giận võ giả mà còn nghĩ mình có thể sống sót an nhàn? Hắn nghĩ mình là ai? Hắn không biết rằng võ giả cùng siêu năng lực giả là tầng thứ cao nhất trong xã hội à? Không có vũ lực cá nhân thì ngậm mồm lại, không thì bị xử lý lúc nào cũng không biết. Đối với Diệp Thiên, đánh tàn phế người doanh nhân đã trả giá cao hơn ba người họ là bình thường, bởi trong mắt hắn, luật pháp thông thường cũng không cản được võ giả.
— QUẢNG CÁO —
Event
Chính là không nói đạo lý tới vậy
"Ai cho hắn nẫng tay trên của chúng ta?" Diệp Thiên thầm nghĩ, vẫn không quên đánh ra những đạo kiếm khí để đẩy lùi đám cảnh sát đang bao vây ba người bọn họ "Đám thương nhân này không biết rằng chỉ có ở tay chúng ta thì đan dược mới có thể phát huy hết hiệu quả à? Lấy giá cao đấu giá để làm gì, dù sao thì cuối cùng ngươi cũng không có thực lực để giữ được nó."
Tình hình hiện tại cũng không phải là quá nguy hiểm với ba người, bởi chừng đó cảnh sát thì vẫn không đủ để đẩy lùi ba người. Không có can thiệp từ Long Tổ, hay bộ đội đặc nhiệm thì cảnh sát thông thường gần như không bao giờ có cơ hội chống lại võ giả. Lý do duy nhất mà hắn không chạy xuống xử lý hết đám cảnh sát đó là do Diệp Thiên cảm thấy phiền phức. Chứ không phải là do làn đạn khiến cho hắn không có cơ hội giết ngược trở lại.
Sư phụ không động thì hắn cũng sẽ không, bởi nếu đám đó muốn đồng quy vu tận thì không ai biết rằng bọn hắn có thể làm chuyện gì. Dù sao, Diệp thiên cũng từng nghe nói rằng đám cảnh sát nước Mỹ này có sử dụng thuốc nổ trong chống bạo loạn.
Hắn cũng không muốn lấy thân mình thử uy lực của lựu đạn "Nhưng mà tình huống còn ổn chán" Diệp Thiên thầm nghĩ trong khi nhìn ra ngoài - không thấy bóng của trực thăng nào. Bọn hắn mới chỉ có ở đây khoảng mười lăm phút, nên phản ứng của các tổ chức chống khủng bố chắc chắn là không kịp, nên hoàn toàn có thể đợi thêm một lát nữa.
Hắn vẫn còn đầy đủ hai con át chủ bài, và sư phụ vẫn còn thừa sức để đưa bọn hắn cao chạy xa bay. Vấn đề duy nhất hiện tại là Tiểu Điệp đang trong quá trình hấp thụ dược lực từ viên đan dược kia, nên bọn hắn không thể di chuyển được.
— QUẢNG CÁO —
Event
“Sư phụ, tiểu sư mội còn cần bao lâu nữa mới tiêu hóa xong viên đan dược đó?” Diệp Thiên lên tiếng. Mặc dù hắn không ngại đối đầu với đám cảnh sát kia, nhưng nếu lằng nhằng lâu nữa thì khả năng cao sẽ dẫn tới quân đội quốc gia. Lúc đó thì phiền toái, bởi bọn họ mới có ba người, khó mà có thể đối đầu với một đại đội có vũ trang tử tế được.
Tên thương nhân kia không biết bảo vệ dược lực của Băng Tâm Tẩy Tủy Đan, nên Tiểu Điệp phải sử dụng nó luôn, nhất là khi viên đan dược đã bị bẻ ra làm bốn mảnh. May mà họ tới nhanh, nếu không thì khả năng đã mất viên đan dược này rồi
“Nha đầu này còn cần khoảng năm phút nữa mới hấp thu xong dược lực” Lý Đại Lang lên tiếng, ánh mắt nhấp nháp khi nhìn về phía cửa sổ. Thanh kiếm trên tay ông ta nhanh chóng đánh ra những sợi kiếm khí mạnh mẽ, đâm thẳng xuống mặt đường bên dưới.
“Có chuyện gì sao sư phụ?”
“Cảm giác sắp có chuyện chẳng lành xảy ra. Trực giác của ta mách bảo vây.” Bình thường, sẽ không ai để ý tới những thứ như "trực giác", nhưng đối với võ giả bậc cao, thì trực giác của họ khá là đáng tin cậy - "xu cát tị hung" có thể nói là một năng lực bảo vệ võ giả trên chiến trường.
“Vậy đệ tử đánh thức tiểu sư muội nhé?” Diệp Thiên hỏi, nhưng đến hắn cũng thực sự chần chờ. Dù sao, hiện tại, Lý Tiểu Điệp đang ở trong giai đoạn thoát thai hoán cốt quan trọng. Nếu hấp thu dược lực hoàn tất, thì hoàn toàn có thể cái thiện thiên phú cũng như hoàn thành thuế biến cái thể chất đặc thù.
Nếu bị đánh ngắt thì nhẹ là thất bại, nặng thì Tiểu Điệp sẽ chịu tới phản phệ nguy hiểm đến tính mạng. Ít nhất hiện tại khí tức của tiểu sư muội cũng đã bình ổn trở lại nên không lo lắng tới việc bị tẩu hỏa nhập ma nếu mà hắn cưỡng ép đánh thức. Nhưng như vậy sẽ lãng phí rất nhiều dược lực, và khả năng cao sẽ làm chậm lại tiền đồ của Lý Tiểu Điệp
— QUẢNG CÁO —
Event
Nhất là vào lúc thiên địa đại biến như này, bất kỳ lợi thế nào cũng là quan trọng. Nếu mà thể chất của Lý Tiểu Điệp cải thiện hoàn tất, thì tu vi của cô sẽ tăng nhanh chóng, có thể bắt kịp được các thiên tài khác.
“Không sao, binh đến tướng chắn. Có ta ở đây thì bọn chúng cũng không thể xông vào ngăn cản được. Đợi thêm một lúc nữa rồi chúng ta có thể rời đi.” Lý Đại Lang trả lời một cách tự tin – dù sao hắn cũng là cao thủ đã đặt chân vào cảnh giới nửa bước Tiên Thiên. Trừ phi là đám cảnh sát ô hợp ở ngoài điều động thêm quân đội chính quy cũng như sử dụng vũ khí chống tăng, thì hắn cũng vẫn sẽ đứng ở thế bất bại.
Mà kể cả nếu có xe bọc thép cũng như quân đội tới, thì hắn vẫn có đủ tự tin để đưa hai tên đệ tử của mình và chính mình rời đi. Dù sao một cao thủ như hắn thì từ lâu đã là đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm. Miễn là hộ thân cương khí của hắn còn đầy đủ, hắn có thể xử lý cả một đội quân. Nhưng đến cả Lý Đại Lang cũng không thể chối bỏ cảm giác khó chịu mà hắn đang cảm nhận được - khả năng cao là do đám cảnh vệ sắp tới.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT