Andrew nhìn chằm chằm tòa nhà sáu tầng đó qua ống ngắm - mặc dù máy bay không người lái đã lên tận đó yêu cầu đầu hàng rồi, nhưng có vẻ là tên còn lại sẽ không chấp nhận đầu hàng đây. Vì một lý do nào đó, mà người này không hề đầu hàng trong khi anh đã khiến hai tên đồng bọn của hắn bất tỉnh. Chẳng lẽ lại sang chấn tâm lý? Không thể là sợ quá không di chuyển được chứ?

Giả thuyết này của anh bị đánh vỡ khi mà bản đồ hiển thị rằng Diệp Thiên vẫn đang di chuyển như thường. Nhưng có vẻ hắn vẫn không có ý định ra đầu hàng luôn - thôi thì để thêm một lúc rồi bắn cảnh cáo vậy. Chắc hắn cũng biết rằng mấy người còn lại cần được đưa đi bệnh viện sớm.

"Chậc, tại sao đám này không thể nghe lời và đầu hàng sớm luôn đi chứ.” Andrew thầm nghĩ. “Cứ gây ra một mớ hỗn loạn rồi nghĩ cách cao chạy xa bay. Đây là lý do mình không thích võ giả tới từ Trung Quốc – đây là thế kỷ 21 rồi, không phải năm 1400 nữa mà còn đòi đứng trên người thường. Ít nhất đám cao thủ Karate bên Nhật Bản cũng hiểu rõ hiện thực hơn, hợp tác với bọn họ cũng dễ dàng hơn”

Nhưng mà cằn nhằn về mặt cằn nhằn, Andrew cũng không quên rằng mình đang làm nhiệm vụ - cần bóp cò thì vẫn phải bóp cò súng. Cho nên, khi mà ống ngắm phát hiện năng lượng tụ tập lại vào chỗ mà người còn lại đang nấp, anh cũng không chần chừ gì nữa.

Viên đạn siêu thanh xuyên thủng bức tường và giảm tứ chi của nghi phạm cuối cùng thành “tam chi”. Nhưng mà có vẻ hắn cũng đã thành công sử dụng một vật phẩm đặc thù hoặc sử dụng một chiêu thức để công kích. Với hình thức năng lượng như vậy thì chín phần mười thì đó là một loại năng lực cường hóa tạm thời

"Bên tình báo vẫn còn thiếu sót nhỉ" Andrew tự nhủ - có vẻ là cái năng lực này của Diệp Thiên chưa bao giờ bị ghi lại.

Và hiện tại trên bản đồ cũng xuất hiện một bóng mờ trắng di chuyển với tốc độ cao về hướng này – một con ma hoặc một lệ quỷ khá mạnh mẽ. Hoặc, gọi theo phương thức "khoa học", thì nó là "nhiễu loạn điện từ ảnh hưởng từ chiều không gian khác", với năng lực "can thiệp vào vật chất nhờ thao túng từ trường"

Chính anh thì cứ gọi nó như bình thường thôi, chẳng lẽ lại dở hơi đi gọi nó theo cụm từ dài như vậy à - tên khoa học chỉ dùng trong những trường hợp hạn chế thôi. Thậm chí, nhiều nhà nghiên cứu của CORE cũng có gốc gác là ma pháp sư hoặc những người có học thức cao, nên chuyện gọi tên này cũng đơn giản.

— QUẢNG CÁO —

Event

“Được rồi đấy, tên cuối cùng cũng bất tỉnh rồi, chuẩn bị thương lượng việc chuyển giao tù nhân với bên cảnh sát đi. Dùng mấy mối quan hệ bên an ninh nội địa và đưa vấn đề này thành vấn đề mang danh nghĩa của họ đi – dù sao đây cũng có thể tính thành khủng bố xuyên quốc gia.” Andrew nhanh chóng nói vào hệ thống thông tin liên lạc, dù sao thì sự việc này cũng sẽ rất vất vả về mặt giấy tờ, nhất là khi nó có liên quan đến quan hệ quốc tế



“Được rồi, sếp. Còn cần gì nữa không?” giọng nói của Laura vang lên, tràn ngập tính trêu cợt - đó là bản tính của cô ta rồi “Champange? Bữa tối? hay”

“Nghỉ, bận lắm rồi, đi tán tỉnh người khác đi” là lời đáp lại nhanh chóng của Andrew, anh không cần đưa một người như Laura vào cuộc sống riêng tư của mình. Với cô gái làm nhân viên tổng đài này, mọi thứ đều khá là buông thả, nếu nói thẳng ra Laura cũng không thực sự phù hợp với yêu cầu bạn gái của anh.

“Đợi tí, xử lý nốt, xong thì bàn tiếp” anh nói tiếp

“Khoan, sếp, vẫn còn nữa ạ?” giọng nói của cậu lính mới cầm khẩu PHASR van lên – Gergory thì phải “Tưởng cả ba đều đã bị hạ rồi chứ? Vẫn còn phần tử phạm tội đang ẩn núp ạ?”

“Thì cả ba đã gục, nhưng trên bản đồ vẫn còn một kẻ địch. Nhìn thấy cái luồng ánh sáng xanh nhạt đang hướng về phía tôi trên bản đồ tầm nhiệt không?”

“Đó là một con ma, hoặc một đám yêu tinh đi săn thành bầy” Marcus trả lời, tiếng tháo dỡ vũ khí cũng nhanh chóng dừng “Anh cần trợ giúp không boss? Tôi nhớ đám này khó dây dưa đấy”

— QUẢNG CÁO —

Event

“Không, cứ để tôi xử lý vấn đề, đây cũng không phải lần đầu tiên tôi phải xử lý mấy thứ này.” tiếng lên đạn vang lên.

Nói xong, anh quay lại ngắm nhìn tòa nhà từng là nơi cố thủ của ba tên võ giả trên màn hình điện tử. Nếu mà Andrew là người bình thường, thì khó có thể thấy được thú gì đang tới - đến cả hệ thống tầm nhiệt cũng sẽ khá dễ rơi vào nhầm lẫn. Nhưng kinh nghiệm chiến đấu gần mười năm, cộng với cơ thể đã được cải tạo của Andrew giúp cho anh dễ dàng nhìn ra con lệ quỷ đó.

Con lệ quỷ đó đã bay được một nửa đoạn đường, nhưng hình thái của nó vẫn gần như là trong suốt, nếu không phải là nhờ khúc xạ ánh sáng và kinh nghiệm của mình thì nó sẽ hoàn toàn vô hình trong mắt thường Đương nhiên, sẽ không có vấn đề nếu anh sử dụng công nghệ cao hoặc năng lực siêu tự nhiên khác - vĩ dụ như "thiên nhãn". Một hệ thống định vị cùng phân biệt năng lượng được cải tạo vào võng mạc của anh, khiến cho anh có khả năng nhận diện mọi thứ nhanh chóng và chuẩn xác - trừ khi ở nhà máy điện.



“Haiz, thôi thì lên đường bình an.” Lên đạn, ngắm chuẩn và bóp cò. Ba động tác liền một mạch được thực hiện nhanh chóng trong chưa tới một giây, trong khi mà cảm giác thời gian của anh bị chậm tới gấp bốn. Thậm chí đến run một chút cũng không, kể cả khi báng súng đập thẳng vào vai anh do phản lực. Nếu một người bình thường thấy, thì họ sẽ chỉ có thể cảm thấy ghê rợn, vì hành động của Andrew máy móc hết cỡ.

Đấy cũng là do phải đổi đầu đạn, chứ không thì anh cũng có thể bắn liên tục - có hai phát đạn tôi chưa từng bắn . Dù sao khẩu súng này có thể bắn năm lần trước khi phải thay đạn.

Viên đạn rời nòng súng với vận tốc gấp tám lần tốc độ âm thanh, đầu đạn 14mm ánh bạc dưới ánh nắng buổi sáng.

Viên đạn đặc thù này nhanh chóng vượt qua khoảng cách ngàn mét và đưa linh hồn bị tra tấn kia về nơi mà nó nên tới. Điều mà Diệp Thiên khẳng định như đinh đóng cột không có bao nhiêu tác dụng, khi mà viên đạn nhanh chóng xuyên thủng linh thể và đưa nó siêu thoát. Thậm chí, con lệ quỷ có thể đánh bại sư phụ của hắn còn càng không chịu nổi, tiêu tán còn nhanh hơn người tuyết tan dưới lửa đèn khò.

— QUẢNG CÁO —

Event

Dù sao, Andrew cũng đã tham dự vô số nhiệm vụ mà phải đối đầu với đủ loại đối thủ, nên chuẩn bị kỹ lưỡng luôn luôn là điều mà anh ghi nhớ. Ai mà biết lúc nào sẽ có người sử dụng linh hồn hoặc nhưng ma pháp ác độc làm vũ khí, nên luôn luôn cần mang theo đầy đủ đạn dược.

Những viên đạn này được làm từ bạc tinh và được chúc phúc trong nước thánh bởi linh mục từ Công giáo, cũng như những được khắc lên một số kinh văn - Psam 23:4, Genesis 50:20, ... Đảm bảo tính chất chống lại cái “ác” của viên đạn, cũng như năng lực tịnh hóa của chúng.

Một “viên đạn bạc” theo nghĩa đen lẫn nghĩa bóng, và cũng là viên đạn giải thoát họ. Theo đủ loại giáo lý của các tôn giáo thì những con ma, những linh hồn còn lảng vảng trên thế gian là những linh hồn cần được hỗ trợ, và Andrew cũng đồng ý vậy. Nên anh bình thường cực kỳ ghét những kẻ nào mà sử dụng linh hồn như trò đùa hay vũ khí. Khác gì nô lệ đâu.

“Rồi, gọi tới cảnh sát trưởng để xin lệnh áp giải đi – xe công an thông thường không đủ để giữ lại bọn hắn đâu. Bọn họ có khoảng một đến hai giờ trước khi những người kia tỉnh lại - sơ cứu thì chắc là chúng ta làm luôn”

“Vâng”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play