Edit: Vân Linh Nhược Vũ

Trên ghế lái, trợ lý Đông Tử không thể di chuyển xe, đang sứt đầu mẻ trán nghĩ cách thoát thân, Đường Tinh Hỏa thì tận tình khuyên bảo: "Cung Húc, không phải tôi làm quá lên. Lần này Hoàng Thiên rõ ràng muốn thịt cậu, nửa giới giải trí đều chia sẻ scandal này rồi, việc càng nháo càng lớn, cậu..."

"Em gái cậu, xe thể thao này tiểu gia đã đợi hơn một năm, 900 mã lực, tăng tốc từ 0 - 100 km/h chỉ trong 2.8 giây, tốc độ tối đa được giới hạn là 350 km/h, tốc độ tối đa là 384 km/h, kính xe là một tác phẩm nghệ thuật... Có bản lĩnh thì đập tiểu bảo bối của tôi nữa đi! Má! Còn đập! Tiểu gia liều mạng với chúng mày!!!"

Đường Tinh Hỏa sụp đổ: "Tổ tông à, cậu có nghe tôi nói không đấy? Trọng điểm chú ý của cậu ở đâu vậy? Nè nè nè, đừng, cậu đừng xuống xe mà! Cung Húc, cậu điên rồi!"


Đường Tinh Hỏa ngăn không được, trơ mắt nhìn Cung Húc bước xuống xe.

Xe của Cung Húc cứ như nước lạnh đổ vào chảo dầu vậy, truyền thông điên cuồng xông lên, mỗi người hỏi một vấn đề cứ như mưa đá trút xuống.

Phóng viên: "Cung Húc! Về việc anh chơi đại bài, hắt cà phê lên người Lăng Thiếu Triết ở đoàn làm phim, xin hỏi anh nghĩ thế nào?"  

Cung Húc hất cằm, lộ ra vẻ ngông nghênh: "Không sai, tiểu gia chính là chơi đại bài với Lăng Thiếu Triết đấy!"

Phóng viên: "Anh ỷ thế hϊếp người chẳng lẽ không thấy mình quá đáng sao?"

Cung Húc cười lạnh: "Tiểu gia chính là ỷ thế hϊếp người đấy! Anh cắn tôi à!"

Phóng viên: "Vậy thái độ của anh nghĩa là sẽ không xin lỗi Lăng Thiếu Triết?"

Cung Húc nhướn mày: "Ha, xin lỗi? Thằng ngu Lăng Thiếu Triết kia ấy hả? Tiểu gia thấy thằng đó lần nào sẽ hắt nó lần đó! Có giỏi thì kêu nó ra đấu tay đôi với tiểu gia nè!"


...

Nghe Cung Húc nói thế, fans và người qua đường vây xem đều giận tím mặt, cảm xúc của quần chúng tăng vọt: "Cung Húc, mẹ mày! Cái đồ bại hoại nhà mày! Khối u ác tính! Cút khỏi giới giải trí!"

Cung Húc nhướn mày, phủi phủi vạt áo: "Ái chà, tới đây, tới đây đánh tao nè, giỏi thì tới đây đánh đi! Quần áo của tiểu gia không phải hàng rẻ tiền trên người Lăng Thiếu Triết, mỗi mảnh vải đều có giá trăm vạn, mày tới đánh đi! Tới đây! Tới tới tới..."

Đường Tinh Hỏa: "..."

Đông Tử: "..."

Hai người bày ra vẻ sống không còn gì luyến tiếc mà nhìn Cung Húc chui đầu vào đám người, sau đó bắt đầu buông thả bản thân.

 Đông Tử gấp đến độ sắp khóc: "Anh Tinh, phải làm sao bây giờ, anh mau giúp em cản đi, không thể để anh Húc làm xằng làm bậy như thế..."

Đường Tinh Hỏa nhìn Cung Húc một địch trăm bên ngoài xe: "Cậu cho rằng tôi ngăn được sao?"


Mỗi lần đưa tin về Cung Húc, phóng viên đều rất vui vẻ, bởi vì vĩnh viễn không thiếu đề tài hot!

Không cần nghĩ cũng có thể đoán ra tiêu đề hấp dẫn nhất của ngày mai là gì.

Đường Tinh Hỏa chen vào trong đám người, phí sức lắm mới kéo Cung Húc ra được: "Tổ tông, đủ rồi, đừng mắng nữa!"

"Dựa vào cái gì! Trừ khi bọn họ lau sạch xe cho tôi!" Trong tim Cung Húc bây giờ chỉ nhớ xe thể thao bảo bối của mình.

Đường Tinh Hỏa cắn răng:"Tôi lau, tôi tìm người lau sạch cho cậu, được chưa! Mau vào đi trời ơi!"

Cung Húc hùng hổ nói: "Không được! Mẹ nó ai đập thì người đó lau cho tôi! Hôm nay không lau sạch xe tôi, mẹ nó ai cũng không được đi! Tiểu gia không để yên cho tụi nó đâu!"

Mọi người: "..."

Nếu minh tinh khác gặp tình huống này thì đã sợ hãi muốn né càng nhanh càng tốt, Cung Húc thì ngược lại, ngăn không cho họ đi...
Hoàn toàn không dựa theo lẽ thường...

Quả thật là một đóa hoa biệt dị của giới giải trí...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play