"Chiếc khuyên tai hình ngôi sao."

Edit: Pơ

Về trường, Lộ Văn Tinh lại bắt đầu một chuỗi ngày bận rộn.

Dù lọt vào danh sách sinh viên trao đổi, cậu vẫn phải qua mấy khâu thủ tục và phê duyệt. Trong trường có không ít công việc lặt vặt phải xử lý, nhưng khác với ở đoàn phim, mỗi ngày tuân theo quy luật làm việc và nghỉ ngơi, nên thời gian trôi qua rất nhanh.

Nghiêm Hân Ngọc ở lớp bên đến tìm Lộ Văn Tinh, cô ấy cũng là sinh viên trao đổi như cậu, vì đây là lần đầu tiên ra nước ngoài nên cô có hơi hồi hộp, định tìm cậu kết bạn, để cả hai có thể chăm sóc lẫn nhau khi du học.

Sống một mình khó khăn đủ thứ, nên khi biết ý Nghiêm Hân Ngọc, Lộ Văn Tinh cũng thỏa mái đáp lời, họ kết bạn wechat rồi hẹn nhau bay cùng một chuyến đến thành phố Y.

Khi sắp sửa đóng máy, Lộ Văn Tinh đã nhận lời mời đến ăn mừng tiệc kết thúc, cùng các diễn viên tự sướng.

"Khi nào thì Tinh Tinh bay?"

Tống Gia Giai cầm ly rượu vang đến cụng ly với Lộ Văn Tinh.

"Hơn nửa tháng nữa là hoàn thành thủ tục rồi ạ."

Chị gật đầu. "Thế là được rồi, không cấn quay chương trình. Hôm qua anh Thâm có nói với chị, cuối tuần này chương trình sẽ bắt đầu quay, cậu có bận gì không?"

Phịch.

Ly rượu trên tay cậu rơi xuống sàn bể tan tành.

"Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi."

Nhân viên phục vụ bất cẩn đụng phải Lộ Văn Tinh, biết lỗi tại mình, cậu ta rất hối lỗi, cứ khom lưng xin lỗi không ngớt.

"Không sao."

Trông vẻ dễ tính của Lộ Văn Tinh, nhân viên phục vụ liền thở phào nhẹ nhõm. "Rất xin lỗi cậu, người ta chen lấn quá tôi không đứng vững được."

"Cũng may rượu không hắt lên bộ đồ." Tống Gia Giai nói với cậu nhân viên. "Cậu bảo nhân viên đến dọn chỗ này đi, lỡ có người dẫm phải mảnh thủy tinh thì phiền."

"Vâng ạ, vâng ạ." Đối phương gật đầu vội. "Tôi sẽ cho dọn sạch sẽ ạ."

Sau khi ảnh đóng máy được đăng lên, fan các nhà liền bầu dưới bài viết không ngớt lời khen ngợi, nhưng đa phần, vẫn là fan sách, fan phim đến giục chiếu phim.

- Anh Thâm nhà tôi mặc âu phục đẹp trai quá trời!!!

- Chị Giai mặc váy dài cũng đẹp ngời ngợi, ước gì được gặp mặt chị ở đó.

- Tinh Tinh đứng giữa anh Thâm và chị Giai này, trông thân quá, chắc cả ba thân nhau lắm.

- Còn Lạc Hạn Phi, anh sao vậy? Bộ trên người Cố Yến Thâm có gai à, sao anh xa cách thế.

- Ảnh rò rỉ trên báo, tôi thấy cũng được lắm này, mau ra lịch chiếu đi.

- Fan sách bày tỏ, nhan sắc diễn viên khỏi phải bàn cãi, cốt truyện do đạo diễn Vương dựng tôi càng không lo, xin ngồi đây phóng phim.

Người vui nhất vẫn là đạo diễn của chương trình <Cuối tuần không giới hạn>, vì hai diễn viên chính của bộ phim này hiện đang góp mặt trong chương trình ông, họ còn giúp ông kéo thêm fan sách và fan phim, thế là mùa ba của chương trình được công bố.

Lượt tiếp cận tăng gấp đôi, đạo diễn cười không khép được miệng.

Sau tập một, nhiều fan các nhà đã ùn nhau kéo đến weibo, hỏi họ khi nào chiếu tập hai, thấy lượt tiếp cận và độ chú ý tăng lên, đạo diễn bắt đầu chuẩn bị cho tập quay theo tiếp theo.

- Gì! Hết may mắn rồi.

- Sao chỉ có 5 tập? Nếu thế, đạo diễn thử cân nhắc việc quay hai tập liên tiếp xem.

- HHHH, cười thấy mẹ với lầu trên.

- Tui muốn xem anh Thâm tiếp cơ, đây là chương trình đầu tiên ảnh tham gia đó, thế mà chưa gì đã hết mất rồi.

- Trong tập tiếp theo, đội hình vẫn như cũ hả?

- Tỉnh đi má ơi, sao mùa tiếp theo vẫn u như kỹ được, chắc sẽ đổi một, hai người gì đó rồi.

- Có khi đổi hết cũng nên, hợp đồng ký có một tập thôi à.

Khi cư dân mạng đang thở dài rười rượi, một tài khoản chuyên buôn tin đã tung một tin hết sức chấn động.

[Từ một nguồn đáng tin cho hay, có một nghệ sĩ L chuẩn bị giải nghê.]

Tin này vừa công bố, các fan của những nghệ sĩ bắt đầu bằng chữ L liền hoảng hốt.

- Đừng bảo là anh chúng mình chứ, anh chỉ vừa ra một album thôi mà.

- Cũng đừng bảo là anh tui chứ, anh chỉ vừa ra phim thôi mà, chị em đẩy phim cho anh tui với.

- Nhiều nghệ sĩ bắt đầu bằng chữ L lắm, đừng có loan mấy tin vớ vẩn.

- Đã gửi báo cáo.

Lúc mười hai giờ đêm, chủ tài khoản này lại đăng tin mới.

[Nghệ sĩ này đang trên đà phát triển, dạo gần đây rất được chú ý đến.

Bài viết này vừa cập nhập, những fan vừa tự hào thần tượng ra album mới hay phim truyền hình mới bắt đầu đứng ngồi không yên, dù bên nào đi nữa, thần tượng của họ cũng được xếp vào dạng "gần đây rất được chú ý đến".

Giờ nghệ sĩ nào đang trên đà phát triển nhỉ?

- Không đời nào không đời nào.

- Lạy chúa, xin đừng là anh tôi!

Chủ tài khoản này rất biết cách thả mồi, không đăng hết một lượt, cứ cách vài tiếng là nhá tin.

[Nghệ sĩ L này đang bị ra nước ngoài, không biết tại sao nữa.]

- Đù má? Chuyển sang nước ngoài ở hẻ?

- Tại sao ra nước ngoài lại phải giải nghệ?

- Người viết nói hết một lần luôn được không?

Fan không đào được tin tức gì ở người viết, liền kéo đến nhà thần tượng của mình, thế ra trong một đêm, tất cả nghệ sĩ bắt đầu bằng chữ L đều bị fan đập cửa, có những phòng làm việc buộc phải thức khuya giải thích.

- Đang tập nhảy, không giải nghệ đâu.

- Sắp tới không có lịch ra nước ngoài.

- Không giải nghệ mà.

- Anh không nỡ xa mấy đứa đáng yêu nhà anh đâu.

...

Được thần tượng đáp chắc nịch, fan mới thở phào nhẹ nhõm, rồi kéo đến tài khoản chuyên buôn tin đó.

- Đừng bảo là tin vịt đấy chứ?

- Thúi quá, ông loan tin nhảm để ép người ta giải nghệ đấy à?

- Hu hu hu, anh tôi vẫn chưa trả lời, tôi run quá các chế ơi.

- Anh tôi cũng chưa, nhưng giờ anh quay trên vùng núi sâu, nên chắc không lên mạng được.

- Mấy chế trên hãy bình tĩnh, tui nghĩ ông này đang cố ý tung tin vịt rồi, cứ cách mấy tiếng lại nhá tin, biết ngay là cố ý...

Không dễ gì được một ngày cuối tuần thảnh thơi, ba tuần trước vì bận quay chương trình, cậu không thể ngon được, hôm qua vẽ tranh nên sáng nay cậu định nướng thật lâu, nào ngờ bị cuộc gọi không ngớt của Ngụy Trạch quấy phá.

Cậu lim dim mắt, chôn trong chăn miễn cưỡng chào đối phương.

"Tinh Tinh, sao giờ anh vẫn ngủ hả? Người ta đang gào anh trên weibo kìa."

"Gì cơ?" Lộ Văn Tinh còn hơi ngái ngủ, chỉ đáp lại một cách vô thức, giờ cậu còn chẳng ngớ được Ngụy Trạch đang nói gì.

"Mau lên weibo đi! Lên bác bỏ tin đồn đi!"

"Hả?"

Cậu không sao mở mắt nỗi, cả người vùi hết trong chăn, chẳng nghe lọt được câu nào.

"Anh hai ơi, anh đừng ngủ nữa."

Lộ Văn Tinh vô thức hì mũi. "Anh là anh hai cậu, nên anh xin cậu, có gì đến trưa hãy nói."

Ba giờ sáng mới đi ngủ, giờ còn chưa tới bảy giờ, ngủ chưa tới ba tiếng tỉnh được mới lạ, nhưng không trách cậu được, cảm hứng luôn xuất hiện bất chợt lúc giữa đêm, thiết kế mà, cần phải có linh cảm.

Không phải lúc nào chỗ nào cũng có thể tạo ra một bản thiết kế xuất sắc được.

"Fan đang hỏi anh có ra nước ngoài không đấy? Anh lên trả lời họ một tiếng đi."

Vì quá buồn ngủ, Lộ Văn Tinh cũng không buồn nói chuyện nữa, mất một hồi cậu hiểu được lời đối phương, sau đó ừ một tiếng.

"Đừng trả lời em, trả lời fan ấy." Đến đây Ngụy Trạch mới thấy có gì đó sai sai. "Ủa khoan, anh mới nói gì vậy? Anh ra nước ngoài á?"

Tự dưng Ngụy Trạch bật thốt the thé khiến Lộ Văn Tinh giật nảy mình, phải đưa điện thoại ra xa.

Cậu chàng nuốt nước bọt, chợt có dự cảm không lành. "Anh... ký với công ty nào rồi?"

"Chưa ký với công ty nào hết."

Trái tim cậu chàng lập tức vọt lên thẳng cổ họng.

Tên bắt đầu bằng chữ L, đang trên đà phát triển, ra nước ngoài, không ký với công ty nào hết.

Hoàn toàn trùng khớp với tin tức mà tài khoản buôn tin kia đưa ra, cậu ta sững sờ đến bật ngửa, cũng lúng túng không thôi, mãi một hồi vẫn không rặn được câu nào, đến khi bình tĩnh lại xúc động, cậu chàng mới dè dặt hỏi lại.

"Đừng nói anh định giải nghệ đấy chứ?"

Nhưng vì Ngụy Trạch phản ứng quá lâu, Lộ Văn Tinh cũng không định nói nữa, thế là cầm điện thoại ngủ luôn.

Mãi không thấy người ta đáp lại, Ngụy Trạch lại nghe được tiếng thở đều đặn từ đầu dây bên kia.

Ngụy Trạch:...

Hiển nhiên, giấc ngủ ngon lành của Lộ Văn Tinh kéo dài chưa được bao lâu đã bị chuông điện thoại đánh thức, mà cậu cũng chưa tỉnh hẳn, bấm máy nghe trong vô thức, khi kề tai cũng chẳng mở lời.

"Lộ Văn Tinh?"

Nghe ai đó gọi mình, Lộ Văn Tinh không hề nhận ra mình đang nghe điện thoại, chỉ đáp lại theo bẳn năng.

"Đang ngủ à?"

Cậu lại đáp. "Ừm."

"..."

Đến khi cậu tỉnh lại thì đã quá trưa, là một tên nghiện lướt web, việc đầu tiên cậu làm sau khi tỉnh giấc chính là tìm điện thoại.

Điện thoại thông báo hơn mười tin nhắn wechat, trong đó có của Tạ Trình Phỉ đang bị cấm lên mạng, tất cả đều hỏi cậu chuyện trên mạng.

Lộ Văn Tinh đã kể chuyện mình đến đại học Y với hai ông bà Tạ Lộ, còn Tạ Trình Phỉ thì bị giáo viên tạm thời tịch thu điện thoại để chuẩn bị có cuộc thi thử sắp tới, nên nhóc ta không biết chuyện anh mình phải ra nước Y.

Chuyện sinh viên trao đổi đã được quyết định nên Lộ Văn Tinh cũng không định giấu giếm, an ủi mọi người bằng lời hứa sẽ quay lại.

Sau khi cậu đăng weibo, trang web đã bị đứng vài giây, tin nhắn riêng lục tục được gửi đến, cậu chợt nhớ đến cuộc gọi hồi sáng của Ngụy Trạch, khi đối phương giục cậu mau lên weibo.

Không vào thẳng vấn đề, Lộ Văn Tinh chẳng hiểu được chuyện gì đang diễn ra, chỉ thấy có rất nhiều fan nhắn tin hỏi cậu có phải đang chuẩn bị giải nghệ không. Nhấp vào top tìm kiếm, cậu thấy tin tức do tài khoản buôn tin kia trở thành tiêu đề nổi trội.

Vì nó mà có rất nhiều nghệ sĩ phải đích thân đứng ra bác bỏ tin đồn, chiều hướng của khu bình luận cũng hoàn toàn khác biệt với những tin nhắn cậu nhận được.

- Cười chết tao! Đúng là không nên nghe tin vịt mà.

- Tui đến hóng hớt thế mà chỉ mình tui thôi à.

- Không hiểu lại nhắm vào Lộ Văn Tinh nữa, còn châm siêu sao Cố nữa chớ.

Trông thấy bình luận này, Lộ Văn Tinh giật mình tỉnh lại từ tin tức, sau đó mới nhận ra bài hot này có dính đến Cố Yến Thâm.

Cậu cảm thấy nó liên quan đến mình rồi.

[Cố Yến Thâm V] Mong đợi lần hợp tác tiếp theo. @Lộ Văn Tinh.

- Á á á á á! Anh Thâm nhà tôi đăng bài này.

- Sao tui thấy, lần nào anh Thâm đăng bài cũng liên đến Lộ Văn Tinh hết vậy?

- Cảm ơn siêu sao Cố, huhuhu, Tinh Tinh vẫn sẽ ở lại ạ?

- Sáng sớm nghe tin nghệ sĩ họ L giải nghệ, tui sợ đến mức không dám ngủ luôn á.

- Tui thì tỉnh ngủ luôn nè, tối qua còn mơ thấy ác mộng nữa, Tinh Tinh còn lâu mới giải nghệ!!!

- Yêu thầy Cố, cám ơn thầy Cố.

- Lần sau anh Thâm đăng hình tự sướng được không? Em sắp chịu hết nỗi rồi.

- Nói thiệt, Cố Yến Thâm với Lộ Văn Tinh thân nhau ghê, chính chủ còn lên tiếng thì Cố Yến Thâm đã đứng ra bác bỏ rồi.

Đọc đến đây thì cậu cũng hiểu đại khái được vấn đề, vì cậu trả lời lâu quá làm fan khóc lên khóc xuống, có fan vì tin vịt này mà từ bỏ thần tượng, mà đây vốn là chuyện thường tình của giới giải trí.

Bài đăng của Cố Yến Thâm lên tiếng thay cậu.

Nhớ sau cuộc gọi của Ngụy Trạch, cậu nhận được một cuộc gọi khác, ban đầu thì không nhớ nhưng lúc này đột nhiên ký ức lại hiện lên một cách rõ ràng.

"Không có gì, cậu ngủ tiếp đi."

Khi đó buồn ngủ quá nên chẳng nhận ra vấn đề, giờ nhớ lại, Lộ Văn Tinh chợt có cảm giác lời này của anh... nghe có phần chiều chuộng.

Cậu mở wechat, nhắn tin cho Cố Yến Thâm.

[ET]: Cảm ơn thầy Cố à, lại làm phiền thầy rồi.

[ET]: Mèo con cúi đầu.jpg

[ET]: Còn nợ thầy bữa cơm khi trước, lần này ghi vào sổ nợ luôn chứ ạ?

Cảm ơn rồi, Lộ Văn Tinh lại bật weibo.

Ban đầu cậu chỉ định nói lời tạm biệt với fan, nhưng tin tức vừa rồi đã quậy tung cả lên, nhưng lời tạm biệt vẫn phải nói, Lộ Văn Tinh soạn một bài đăng.

Thân gửi những hành tinh bé nhỏ đã đồng hành cùng tôi trong vũ trụ bao la này,

Xin phép được nói lời cảm ơn đến các bạn đã luôn ủng hộ và bầu bạn với tôi.

Cũng xin lỗi các bạn vì mọi chuyện, hôm qua bận học quá nên không để ý weibo, mà sáng nay con gà cũng không đánh thức tôi dậy nên giờ tôi mới thấy được tin tức.

Đầu tiên là chuyện tôi chuẩn bị giải nghệ.

Nhà trường đã xếp tôi vào danh sách sinh viên trao đổi, tháng sau sẽ du học nước ngoài, nên một năm nay, tôi sẽ không nhận công việc nào cả, cũng không thể lên hình được.

Tôi vẫn chưa ký với công ty nào hết, và cũng có liên quan đến vụ sinh viên trao đổi này, nếu ký hợp đồng mà không nhận việc thì vi phạm hợp đồng mất.

Có một công ty đã hẹn tôi một năm sau, tuy chỉ là lời nói miệng nhưng tôi nghĩ mình vẫn nên chịu trách nhiệm cho những lời hứa mình đưa ra, nên trước khi về nước, tôi sẽ không ký với bất kỳ công ty nào khác.

Chân thành xin lỗi tất cả! Tôi phải tạm giải nghệ một năm, nếu việc làm này khiến các bạn thất vọng thì tôi rất xin lỗi.

Sau khi về nước tôi sẽ bắt đầu lại tất cả, nhưng sống ở đời, phải không ngừng thử thách và tiếp thu những điều mới.

Hẹn các hành tinh nhỏ năm sau gặp lại, chúc cho các tử sỉ năm nay thi cử thành công tốt đẹp.

- Hu hu hu, đừng đi mà. Nhưng vẫn chúc phúc cho Tinh Tinh nhé, hẹn năm sau gặp lại!

- Tinh Tinh đang là sinh viên nên chú trọng vào bài vở, Tinh Tính cố lên.

- Còn tưởng siêu sao Cố lên tiếng sáng tỏ, té ra là tôi nghĩ nhiều, nói thật, sợ năm sau chẳng còn ai nhớ cậu đâu.

- Em nhớ này Tinh Tinh!! Nhớ trở về đấy!

- Tui cũng nhớ, hẹn năm sau gặp lại. Không được thất hẹn đâu đấy!

- Tui hổng thất vọng đâu, siêu sao Cố đã đăng weibo rồi, bảo năm sau sẽ hợp tác lần nữa, chờ Tinh Tinh trở về nè QAQ

- Tháng ta tui sẽ bắt đầu ôn thi, chúc Tinh Tinh học hành thuận lợi, chúc cho tui thi đỗ đại học, hẹn năm sau gặp lại.

- Hẹn năm sau gặp lại.

...

Đăng bài rồi, Lộ Văn Tinh cũng đáp lại weibo của Cố Yến Thâm.

- Rất lấy làm hân hạnh.

Trước một ngày bay, Tạ Trình Phỉ đã mời Lộ Văn Tinh đến buổi hòa nhạc.

Vé vào được giáo viên chủ nhiệm của cu cậu tặng lại, ban đầu chị tính rủ bạn, nhưng vì có công việc đột xuất nên chị không đi được. Biết học sinh cuối cấp học hành rất áp lực, chủ nhiệm cũng thấy Tạ Trình Phỉ chăm quá, bèn tặng vé cho cậu, hi vọng âm nhạc có thể giúp cậu thư giãn đầu óc.

Được tặng vé đôi, không chút nghĩ ngợi Tạ Trình Phỉ đã rủ Lộ Văn Tinh đi cùng, nghe nhạc rồi, họ sẽ ăn một bữa tối chia tay.

Trùng hợp là, Văn Hoài Hạc cũng định dẫn Kỷ Viện nghe hòa nhạc, nhưng giữa chừng công ty xảy ra việc, ông buộc phải ở lại xử lý, đành để bà tự đi. Quay lại công ty, ông đánh một cuộc cho Văn Tranh, nhắc y đúng giờ đến đón mẹ về.

Lúc Kỷ Viện đến nơi, hai bên đang được xoát vé, Kỷ Viện lấy tờ vé mà chồng đưa cho trong túi xách, bước về phía bên trái, chợt nhiên, bà thoáng liếc mắt về hai chàng trai đang chờ xoát vé.

Chẳng biết thiếu niên đằng sau nói gì mà chàng trai đứng trước quay đầu liếc sang, để lộ cặp mắt sáng ngời như bầu trời đầy sao cùng nụ cười hút hồn.

Kỷ Viện chết trân tại chỗ, dù chỉ thấy phần góc nghiêng của cậu ấy, trái tim bà đã run rẩy.

"Chào bà, phiền bà lên trước."

Còn nhiều người đứng đợi phía sau nữa, Kỷ Viện kiềm lại xúc động, nói lời xin lỗi, đến khi quay đầu lại, hai hình bóng đó đã biến mất tăm.

Bà như chẳng còn biết gì nữa, hệt cái ngày bà lạc mất Tinh Tinh đó, đứng như trời trồng giữa dòng người qua lại.

Bình tĩnh đi nào.

Kỷ Viện cố trấn tĩnh bản thân, có duy nhất một lối vào khán đài, chỉ cần ra sớm là gặp được hai cậu thanh niên kia rồi.

Buổi hòa nhạc đã bắt đầu từ mười phút trước, khán đài cũng đã chật ních người ngồi.

Nhưng Kỷ Viện chẳng chú tâm nghe nhạc, chỉ mong buổi hòa nhạc hãy nhanh chóng kết thúc. Bà chắc chắn mình đã thấy Tinh Tinh của mình.

Chắc chắn là con, không sai đi đâu được.

Lúc này bà đã không giữ bình tĩnh được nữa, máu trong người như đông hết lại, thở thôi cũng thấy nhọc nhằn, thậm chí còn hơi choáng, chẳng biết có phải vì xúc động quá không mà đầu óc lâng lâng

Rầm.

Chợt có tiếng đồ bể, rồi ai đó bật thốt. "Động đất."

"Buổi hòa nhạc xin được hủy bỏ vì trường hợp khẩn cấp, các khán giả hãy chạy ra lối thoát hiểm gần nhất."

Kỷ Viện đứng phắt dậy, chứng kiến hiện trường như ong vỡ tổ, người ta đổ xô đến các lối thoát hiểm được mở.

" Tinh Tinh ơi."

Kỷ Viện rời khỏi ghế ngồi, bị những người đằng sau đẩy về phía trước mà tách khỏi dòng người.

Không được, không thể chạy đi được, Tinh Tinh vẫn còn trong đó.

Khó khăn lắm bà mới tìm được con, xin đừng hành hạ bà thêm nữa.

Nước mắt trôi nhòe lớp trang điểm, Kỷ Viện muốn chạy vào trong, nhưng người ta cứ đẩy bà ra ngoài, dòng người tuồn hết ra đây, bà chẳng thể chạy vào được.

Bà chợt thấy bước chân nhẹ như không, đầu óc choáng váng, bà chẳng thấy Tinh Tinh đâu trong biển người đông nghịt đó.

Bất chợt có ai đó va phải Kỷ Viện, cơ thể yếu ớt ngã ra ngoài. Ngay khi bà nghĩ mình sẽ té xuống, bị dòng người đằng sau dẫm đạp lên, đã có bàn tay kịp đỡ lấy bà.

Khi Kỷ Viện đứng vững lại được, một giọng nói trong trẻo chợt cất lên.

"Cô không sao chứ ạ?"

Cơ thể bà cứng đờ, ngỡ ngàng ngẩng đầu nhìn lên, bắt gặp chàng trai có mái đầu hạt dẻ và cặp mắt lúng liếng ấy đang nhìn bà có vẻ lo âu. "Cô... vẫn ổn chứ ạ?"

Bà nghe tim mình giật nảy lên, những âm thanh bên ngoài như tắt hẳn.

Lúc này đây, trong mắt bà chỉ còn hình bóng của cậu thanh niên.

Nắng trời rọi trên người cậu, Kỷ Viện chú ý đến khuyên tai hình ngôi sao trên tai trái cậu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play