Bốn ngày sau.

Hoa Hướng Tâm phóng tầm mắt lên nhìn bầu trời trong xanh phía trên đỉnh đầu, không hiểu sao hắn lại thở dài một hơi, quang cảnh nhìn yên bình như vậy, mà lòng người cứ nôn nao không yên, quả là khó chịu.

Lần tiến vào Thông Thiên Địa Cung này hắn thu hoạch không nhỏ, tu vi cũng đã bước vào bán bộ Đại Thừa kỳ cảnh giới, chỉ cần có thêm một thiên đại cơ duyên là hắn có thể thuận lợi đột phá, không những vậy, bảo vật tên đầu trọc hắn thu đến tay không ít.

Hơn nữa, mấy hôm trước hắn có hỏi qua chuyện đổi một ít Sinh Mệnh Chi Tuyền linh dịch với Tần Vũ, vốn cứ tưởng đối phương sẽ làm khó dễ hoặc từ chối, nào ngờ, tên Tần Vũ này rất hào sảng, đưa ra cái giá vô cùng hợp lý mà trao đổi, làm cho Hoa Hướng Tâm hắn càng thêm vui mừng, đồng thời càng thêm tôn trọng đối phương.

Còn về chuyện Tiên Khí, Hoa Hướng Tâm cũng đã sớm bỏ qua, hắn vốn xuất thân là tán tu, ở trong này cầm Tiên Khí tung hoành thì hắn chính là vô địch, không sợ trời, không sợ đất.

Nhưng mang ra bên ngoài lại là một chuyện khác, lỡ có người của tinh cầu của hắn còn sống đi ra, đem chuyện này nói cho các thế lực lớn biết, thì hắn chỉ có một con đường chết.

Chính vì vậy mà Hoa Hướng Tâm quyết định sẽ hỗ trợ Tần Vũ đoạt lấy Tiên Khí, sau lại đổi lấy chỗ tốt khác từ tên đó, đặc biệt là không để cho mấy thế lực ở tinh cầu hắn đắc thủ, đối với hắn về lâu về dài vẫn vô cùng có lợi, nên suy cho cùng, tội gì mà hắn không làm như vậy, đây là món hời cho hắn.

Cơ Huyền Tử mấy ngày nay đi theo Tần Vũ, cũng sớm rõ lý do vì sao cái tên họ Tần này lần nào ra tay cũng dễ dàng đắc thủ, bởi vì tên này chuẩn bị quá kỹ lưỡng, làm cho Cơ Huyền Tử cũng phải tặc lưỡi thán phục.

Sau khi lựa chọn vị trí thiết lập trận địa xong, từ sáng đến bây giờ, Tần Vũ vẫn miệt mài cho đội ngũ thiết lập trận pháp và phù lục, nơi này là một bãi loạn thạch được hình thành tự nhiên, được sâm lâm và sơn mạch che chở, biến nó thành nơi hoàn hảo để rút lui phòng thủ.

Tần Vũ đảo mắt nhìn một lượt xung quanh, mọi thứ cơ bản đã thành hình, trong ánh mắt có chút hài lòng, như vậy địa điểm phòng thủ đã có, bây giờ cần thiết lập một vài cứ điểm rút lui, phòng trường hợp địch nhân công kích dồn dập, đội ngũ còn có thể an toàn rời đi đến địa điểm ẩn náu.

Lúc này Ngạo Dương đã đi thám thính về tới, hắn lập tức nói với Tần Vũ:

- Thiếu chủ, cách đây hai mươi dặm, có bốn chỗ có thể thiết lập động phủ bí mật để ẩn náu, đây là địa đồ.

Tần Vũ khẽ gật đầu, bắt lấy địa đồ trong tay Ngạo Dương xem xét kỹ lưỡng một lượt rồi nói:

- Huynh dẫn theo thủ hạ bố trí nơi ẩn náu ở hai chỗ này, cố gắng càng bí mật càng tốt.

Ngạo Dương nhận lại địa đồ, lập tức cáo từ Tần Vũ rồi dẫn theo thủ hạ đi bố trí ở hai địa điểm mà Tần Vũ lựa chọn.

Hoa Hướng Tâm đứng ở trên cây cao nhìn xuống phía dưới, hắn trong lòng cũng vô cùng nể phục Tần Vũ, tên họ Tần này dùng người vô cùng tinh chuẩn, đúng người đúng việc, một đoàn đội mấy trăm người như vậy mà hắn cũng có thể quản lý chặt chẽ, phối hợp vô cùng nhịp nhàng, quả nhiên là con cháu thế gia, sớm đã quen với việc điều động nhân thủ dưới trướng.



Tên đầu trọc ngửa mặt lên trời, thở dài một hơi, nhiều khi hắn cũng cảm thấy bất công cho mình, điểm xuất phát cũng ảnh hưởng nhiều đến con đường tu tiên và tâm tính sau này của mỗi người. Đảo mắt nhìn một lượt, đa số tán tu sẽ lựa chọn con đường độc hành chứng đạo, ngược lại con cháu thế gia lại giỏi việc “ỷ thế hiếp người” xây dựng thế lực riêng cho mình.

Mà suy cho cùng, việc này cũng đến từ hậu thuẫn sau lưng mỗi người, cho dù tán tu có muốn xây dựng thế lực cho riêng mình cũng rất khó, tích lũy của tán tu mà so với một gia tộc là không thể nào so nổi, nuôi bản thân còn không xong, lấy gì bồi dưỡng thủ hạ.

Gia Cát Thường Hi dõi mắt nhìn ra xa, ngày hôm trước nàng có thôi diễn một chút, dự đoán Tiên Khí sẽ xuất thế ở phụ cận gần đây, nhưng đến bây giờ vẫn chưa có dấu hiệu, nên có chút sốt ruột, nàng chỉ sợ phí một hồi tâm tư ở chỗ này sẽ lỡ việc lớn của Tần Vũ.

Tần Vũ thấy Thường Hi có tâm sự, liền biết nàng nghĩ gì, hắn tiến đến gần, nhẹ nhàng ôm vai nàng rồi nói:

- Muội đừng quá lo lắng, dẫu sao chúng ta cũng cần có một nơi an toàn để rút lui, suy cho cùng, chuyện này dù đúng hay không vẫn phải làm.

Thường Hi biết Tần Vũ an ủi mình, trong lòng cũng có chút ấm áp, nàng khẽ gật đầu đáp lời hắn.

- Ân, muội biết rồi!

Bích Dao hiện tại đang ngưng thần, sử dụng tuyệt kỹ của mình thăm dò xung quanh. Mấy con bướm đen liên tục dung nhập vào mi tâm của Bích Dao, một hồi sau, nàng chậm rãi mở mắt, nhìn Tần Vũ khẽ lắc đầu.

Phạm vi bao phủ thần thức của nàng so với tu sĩ cùng cấp chênh lệch rất lớn, một phần nàng là Tiên Đế trùng sinh, thần hồn lực vô cùng mạnh mẽ, một phần là do tuyệt kỹ độc môn của nàng, cho nên trong phạm vi hai mươi dặm đều nằm trong lòng bàn tay của nàng.

Tần Vũ phe phẩy quạt lụa trong tay, hắn nói khẽ:

- Phàm là chuyện trọng sự thì không nên gấp gáp, chuẩn bị kỹ lưỡng là tốt nhất.

Bích Dao khẽ gật đầu, đạo lý này đối với một lão làng như nàng, hiểu rất rõ, nàng càng lúc càng đánh giá cao Tần Vũ, hắn hành sự không có điểm nào để bàn cãi.

Trận Pháp Sư của Bách Quỷ binh đoàn cuối cùng cũng hạ xong đạo cấm chế cuối cùng, cấm chế này cũng là lần đầu tiên họ biết đến, dường như rất lợi hại, nhưng bọn họ hiểu rõ nguyên tắc của Tần Vũ, không dám nghị luận gì nhiều.

Tần Vũ cảm nhận được đại trận thành hình, trong mắt hiện lên vẻ hài lòng nồng đậm, Quỷ Môn Quan đại trận dùng để công hay thủ đều rất tốt, chính vì vậy mà hắn không tiếc điểm khí vận và điểm hệ thống để đổi đến bí tịch và vật liệu cần thiết để thiết lập đại trận.

Từ trong mi tâm Tần Vũ một cái phiên chậm ra bay ra, thẳng hướng trung tâm bãi loạn thạch mà bay đến, rồi cắm chặt trên mặt đất, Tần Vũ hai tay ấn pháp quyết, hơn chín nghìn oan hồn từ từ dung nhập vào đại trận, hóa thành âm binh trợ uy cho Quỷ Môn Quan.



Làm xong một bước này, mới chân chính là hoàn thành, hắn mìm cười tà dị, rồi nhẹ giọng nói:

- Được rồi, chúng ta chia theo đội ngũ như đã bàn, tản ra thám thính xung quanh, phát hiện điểm dị thường, không được manh động, lập tức phát tín hiệu tập hợp cùng nhau hành động, mọi người lưu ý giúp ta.

Cơ Huyền Tử, Trịnh Tuấn Hào, cùng mấy nàng Huân Nhi, Uyển Nhi, … Nguyệt Thiền nhao nhao gật đầu sau đó tập hợp thủ hạ dưới trướng, dựa theo kế hoạch bắt đầu tản ra xung quanh, tiến hành do thám.

Tần Vũ nhìn Hoa Hướng Tâm khẽ gật đầu, sau đó giậm chân phi thân lướt đi trong sâm lâm, Bách Quỷ Binh Đoàn sớm đã dung nhập vào trong cái bóng của hắn, cho nên bây giờ từ bên ngoài nhìn vào chỉ thấy đội ngũ của Cơ Huyền Tử cùng ba người Tần Vũ, Tố Tố, Hoa Hướng Tâm mà thôi.

Đây cũng là sát chiêu chí mạng của hắn, nếu địch nhân dựa vào điểm này mà lỗ mãng vây công, hắn sẽ có cơ hội phản sát địch nhân bằng quân bài Bách Quỷ Binh Đoàn, ngày trước, Tư Mã Thiên cũng ăn thiệt thòi bởi một chiêu này.



Ở cách đó không xa, Liễu Vân Chí trong lòng có chút nóng nảy nhìn sang Trương Chí Vĩ ra hiệu, rồi cất giọng nói:

- Đằng huynh, chúng ta cứ chạy đông chạy tây như vậy cũng không phải là ý hay, dù gì đi chăng nữa, chúng ta cũng nên thiết lập một cứ điểm, lỡ có đắc thủ Sinh Mệnh Chi Tuyền hay Tiên Khí cũng có nơi để phòng ngự.

Trướng Chí Vĩ cũng gật đầu, rồi phụ họa:

- Ta nghĩ Liễu huynh nói cũng không sai, cứ cái đà này dù cho chúng ta đắc thủ bảo vật đến tay, cũng không giữ được bao lâu.

Đằng Hóa Nguyên thở dài, hắn biết hai người bọn họ nói không sai, đành phải thuận theo ý hai bọn họ:

- Ài, hai huynh nói cũng không sai, tạm thời chúng ta sẽ ngừng lại không tìm kiếm đội ngũ Tần gia nữa, tìm một nơi thiết lập cứ điểm vậy!

Liễu Vân Chí và Trương Chí Vĩ cuối cùng cũng thở ra một hơi, trong lòng cũng có chút an tâm, cũng may tên họ Đằng này vẫn còn biết suy nghĩ, nếu không thì chỉ còn cách tách ra mà hành động thôi.

Đằng Hóa Nguyên vốn biết bọn họ nghĩ gì, cho nên mới phải xuôi theo kế hoạch của bọn họ, chứ hắn cũng không muốn phí thời gian vào những chuyện này, hắn lo sợ đội ngũ đắc thủ Sinh Mệnh Chi Tuyền một mực ẩn náu không tranh đoạt Tiên Khí chờ ngày ra ngoài, thì thật là thất sách.

Ở cách đó không xa, trinh thám của Tư Mã Thiên vẫn đang bám sát Đằng Hóa Nguyên, Tư Mã Thiên hắn cũng không phải hạng tầm thường, mấy hôm trước trinh thám của hắn phát hiện đội ngũ của Đằng Hóa Nguyên chạy đông chạy tây khắp nơi, hắn liền cử người theo dõi chặt chẽ đám người này.

Dù mục đích của đối phương là gì, thì hẳn là không nhỏ mới gấp gáp như vậy, có thể là cũng đang truy tìm tung tích Sinh Mệnh Chi Tuyền, nên hắn liền cử một người theo trông chừng, nếu đối phương có manh mối, thì hắn cũng được lợi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play