Một tên ma tộc lao ầm ầm truy theo hướng Tần Vũ và Tố Tố vừa phi hành vữa
này, bỗng nhiên hắn chợt sững người, hình như hắn đang đi lòng vòng một
chỗ.
“Chết tiệt, mê trận!”
Hắn cẩn thận tế lên pháp bảo
phòng ngự, Cốt Ngạc Thuẫn, cảnh giác xung quanh, Tần Vũ hai mắt lạnh lẽo từ bên ngoài mê trận nhìn hắn.
[Đang nạp lại chân khí cho pháp bảo Thiên Huyền Phiến tiến độ … 80%...82%...84%...]
Tần Vũ đang đợi toàn bộ pháp bảo của hắn được hệ thống hỗ trợ nạp lại một lần trước khi ra oanh sát tên ma tộc trước mặt.
[Đinh! Pháp bảo Thiên Huyền Phiến nạp lại chân khí hoàn tất!]
[Đinh! Pháp bảo Thiên Huyền Phiến nạp lại chiêu thức hoàn tất!]
[Đinh! Ký chủ kích hoạt thành công [Thần Ma Thủ] công năng]
[Đinh! Ký chủ kích hoạt thành công [Sức Mạnh] công năng]
[Đinh! Phát hiện điểm yếu phòng ngự của Mã Đặc ở hông bên trái, đã định vị điểm chí mạng]
Tần Vũ nở ra một nụ cười quỷ dị, Ngũ Hành Sơn lặng lẽ xuất hiện, dung nhập
vào mặt đất từ từ biến lớn, bao trùm ba người vào bên trong, Tố Tố ở một bên lăm lăm Hiên Viên Thần Kiếm trong tay chuẩn bị kết liễu hắn ngay
khi có cơ hội.
Tên Mã Đặc trước mặt có tận 124 điểm tích lũy, tính ra cũng không tệ, Tần Vũ hai mắt kim nhãn có thần, khẽ chớp động, hắn
bắt pháp quyết, điều động cấm chế tiêu hao Mã Đặc.
OÀNH!
“Thiên Lôi Kiếp”
Mã Đặc vậy mà phản ứng nhanh nhạy, đỡ được một kích đột ngột này của Ngũ
Hành Sơn. Hai tay hắn rần rần tê dại, cảnh giác nhìn xung quanh, hắn hét lớn:
- Khốn kiếp ra đây!
Đột nhiên khí tức hắn cực thịnh,
từng đường hắc tuyến hiện lên khắp cơ thể, cả người thoáng chốc phình
to, cái sừng trên đầu cũng nhú hẳn ra ngoài, cực kỳ dữ tợn. Mã Đặc quyết tâm dùng toàn bộ sức mạnh phá trận, hắn nhảy phốc lên cao, ầm ầm nện
xuống mặt đất.
“Cự Ma Chùy”
ẦM ẦM ẦM
Mặt đất sáng lên
từng đợt hoàng kim sắc chói mắt, cấm chế phòng ngự tầng tầng lớp lớp tự
động kích hoạt bảo vệ đại trận bên dưới, phản chấn lại Mã Đặc, làm hắn
hộc máu mồm, lui về sau hơn chục trượng.
Hơn nghìn cái mộc đằng
liên tiếp oanh kích hắn, làm tên Mã Đặc chật vật né tránh, cả người bị
quật trúng không ít, thương tích cũng không nhẹ.
Bành! Bành! Bành! ….
Tần Vũ cười nhạt, hắn đã sớm đoán được đối thủ sẽ dùng lực lượng mạnh mẽ mà phá trận, nên có tình bày bố hơn mười tám đạo phòng ngự cấm chế bảo vệ
đại trận trên Ngũ Hành Sơn, muốn phá trận bằng sức mạnh quả là người si
nói mộng.
Tần Vũ vẽ một chữ “Hỏa” bằng máu lên trên không trung,
lại thả ra U Minh Đăng, nhiệt độ xung quanh tăng lên dữ dội, Viêm Hỏa Tổ Phù sáng rực rỡ trên không trung trợ uy cho Tần Vũ, một đóa phật liên
chậm rãi kết hình, Tố Tố lập tức ngưng trọng, chuẩn bị nắm chuẩn thời cơ ra tay.
Đóa phật liên xoay tròn trên đỉnh đầu của Mã Đặc, tỏa
sáng rực rỡ, nhưng hắn bị mê trận vây lại không thấy được bất kỳ động
tĩnh gì, chỉ cảm nhận được cảm giác nguy hiểm đang chực chờ oanh kích
hắn.
Mã Đặc huy hết sức lực mà nện lên mặt đất, hắn gầm thét:
- Thần Ma Tý hộ thể!
- Kim Cương Đại Lực Chùy!
OÀNH! UỲNH UỲNH! BÀNH!
Phật liên bạo nổ, phong áp chấn tên ma tộc nằm rạp trên mặt đất, xương cốt
toàn thân gãy vụn hơn chục cái, phù văn phòng ngự chớp sáng liên tục,
phản chấn lại hỏa diệm của phật liên, lần nữa oanh lên ngực Mã Đặc, thất khiếu của hắn chảy máu dữ dội, lảo đảo đứng dậy, gào thét:
- Khốn nạn, ngươi lăn ra đây!
Tần Vũ ra hiệu cho Tố Tố chuẩn bị ra tay, đạo bào hắn bay phần phật, mộc hệ chân khí, phong hệ chân khí tụ hội về mộc kiếm, một nhành cây cự đại từ từ hình thành, xung quanh thân hắn, hàng ngàn kim hệ mộc diệp cấp tốc
hình thành, bay lượn, Tần Vũ quát lên một tiếng:
- Vô Biên Lạc Mộc!
Uỳnh Uỳnh Uỳnh!
OÀNH!
Tên Mã Đặc dùng hết sức lực cuối cùng chống đỡ, hắn thả ra khí tức lão tổ trong nhà đối chọi với Tần Vũ, hắn cười gằn:
- Chết đi tên nhân loại ngu xuẩn!
OÀNH! OÀNH!
Hai chiêu của lão oanh nát thân ảnh trước mặt, phá đi bát tầng phòng ngự
của đại trận ở đó, quang mang của đại trận phòng ngự thứ chín cũng nhạt
đi trông thấy, mê trận lần nữa cấp tốc ngưng tụ, hắn hoảng hốt.
“Chết tiệt bị lừa rồi!”
Tên ma tộc điên cuồng thả ra Nguyên Anh Bản Mệnh Thần Thông, dùng hết sức tàn oanh kích phòng ngự đại trận còn sót lại.
“Cự Thần Hộ Thể thần thông”
- Cự Ma Chùy!
ẦM!
Phòng ngự đại trận vỡ nát, để lộ ra cấm chế của phù văn mê trận, hắn mừng rỡ khục khặc cười:
- Ngày chết của ngươi không còn xa đâu!
Toàn bộ trọng lực bên trong Ngũ Hành Sơn như tập trung lên một mình thân thể hắn, ép hắn quỳ chặt trên mặt đất, toàn thân hắn căng cứng, da dẻ nứt
toạt, máu đen tứa ra từng đợt khắp thân thể.
Tần Vũ cười lạnh, hai tay hắn nắm chặt kiếm, từ trên tinh không bổ xuống một kiếm nặng hơn
vạn cân cự lực, Trọng Nhạc Kiếm Kỹ - Bát trọng thiên.
OÀNH!
Tên ma tộc giơ chùy lên cường ngạnh chống đỡ, hộc máu ngã khụy xuống đất, hắn chửi mắng:
- Khốn khiếp!
Lúc này một thân ảnh từ đằng sau lưng hắn xuất hiện, một kiếm đâm xuyên
hông bên trái, hai mắt hắn trợn lớn nhìn Tần Vũ trước mặt, khó khăn quay đầu nhìn thân ảnh Tố Tố, rồi ngục ngã.
Nguyên Anh bản mệnh hoảng hốt đào tẩu, Tố Tố lại trảm thêm một kiếm Thác Bạt Trảm, tiễn hắn về với đất mẹ.
Đáng lẽ Tần Vũ hoàn toàn có thể hạ sát hắn sau khi khởi bạo Phật Nộ Hỏa
Liên, nhưng hắn phải trợ giúp Tố Tố kiếm điểm nên mới câu kéo thời gian, tiêu hao tên ma tộc này thêm hai ba chiêu nữa, để đảm bảo tiểu la lỵ có thể đắc thủ.
Tần Vũ chợt nhíu mày, nhìn tên đầu trọc đứng bên ngoài Ngũ Hành Sơn, khẽ ra hiệu cho Tố Tố chuẩn bị đối địch.
Hoa Hướng Tâm cảm nhận được chân khí ba động ở đây mãnh liệt, nên sau khi
giết xong tên ma tộc liền chạy qua đây xem xem có thể ăn hôi được miếng
nào hay không.
Tần Vũ bên trong đại trận, từ từ hiện thân thăm dò hắn:
- Ha ha, Hướng Tâm huynh lâu ngày không gặp!
Hướng Tâm vô cùng mừng rỡ, nói:
- Lục đệ, lâu ngày không gặp!
Tần Vũ khóe mắt giật giật, tên đầu trọc này muốn làm cái gì đây, hắn vui vẻ nói:
- Quả là hữu duyên vạn lý năng tương ngộ a!
Tên đầu trọc cũng hào sảng đáp lời:
- Phải phải, ta một mình hành tẩu cũng nhàm chán, không biết Lục đệ có hứng thú đồng hành cùng với ta?
Tần Vũ trong lòng cấp tốc tính toán, tên này có âm mưu gì đây, tự dưng ngỏ lời hợp tác với mình, hắn cẩn thận dò hỏi:
- Lục đệ tự nhận năng lực thấp kém, không dám đi cùng Hoa huynh, ngộ nhỡ
làm hỏng đại sự của huynh thật là không có cách nào đền nổi?
Hướng Tâm cười ha hả nói:
- Không sao, không sao, ta một thân tu vi Hợp Thể kỳ đỉnh phong, tuyệt
đối bảo mạng cho đệ, hai ta có thể tung hoành ngang dọc ở trong này, ta
chỉ là nhàm chán cần người bầu bạn mà thôi, tuyệt không có ác ý!
Tần Vũ trong lòng cười khẩy, còn có kèo dễ ăn như vậy sao, hắn nói:
- Ài, chuyện này quả thật đệ phải thận trọng suy nghĩ!
Hướng Tâm trong lòng sốt ruột, nhưng cũng không có làm ra hành động gì lỗ
mãng, ở trong này ai cũng cẩn trọng cả, Tần Vũ làm như vậy không có gì
bất thường, hắn nói:
- Thế này đi chúng ta cùng ký huyết ước không xâm phạm lẫn nhau trong vòng bảy ngày bảy đêm, ai vi phạm sẽ bị phản
phệ thần hồn, đệ thấy thế nào ?
Tần Vũ trong lòng dao động dữ dội, có hắn làm bảo tiêu hành động trong này cũng thuận tiện hơn hẳn, những
mà lỡ đâu hắn có đồng bọn, tên đầu trọc không ra tay thì vẫn có kẻ khác
ra tay.
Tần Vũ cẩn trọng nói:
- Thêm cả người cùng phe của huynh nữa thì mới được! Hơn nữa, không được hại người cùng phe của đệ!
Tên đầu trọc khóe miệng co giật, tên này tâm cơ cũng cẩn thận quá đi, hắn méo miệng cười cười nói:
- Được được, coi như ta phục đệ!
Nói rồi một cái huyết ước lơ lửng trước mặt hai người, Tần Vũ phun một ngụm tiên huyết lên đầu ngón tay, cả hai đồng thời ký vào đó.
Tần Vũ
cười lạnh, cái tên đầu trọc này vậy mà không hạn chế hành động người
cùng phe Tần Vũ, hai mắt Tần Vũ hiện lên một tia sát cơ mỏng manh, nhưng nhanh chóng biến mất.
Hướng Tâm ký xong mới phát hiện ra là mình lỗ mãng, xoa xoa cái đầu.
“Chết cha, bị hắn hố rồi!”
Xong rồi hắn nở ra một nụ cười của cao tăng đắc đạo, một bộ thanh tu nói:
- Lục đệ, đệ hẳn sẽ không cho người ám toán ta chứ!
Tần Vũ cười phá lên nói:
- Ài, Lục đệ đầu đội trời chân đạp đất, dám vỗ ngực khảng khái nói với huynh một câu.
Hắn cấp bách hỏi lại:
- Câu gì?
Tần Vũ vô sỉ nói:
- Dưới gầm trời này không ai nghĩa khí bằng đệ!
Hắn trợn mắt nhìn thân ảnh Tần Vũ.
“Ta kháo, thằng cha này còn vô sỉ hơn cả ta nữa”
Tên đầu trọc cười ha hả nói:
- Ha ha, ta tin tưởng đệ!
Nói rồi Tần Vũ thu lại pháp bảo Ngũ Hành Sơn, Tố Tố lập tức đứng ra sau
lưng Tần Vũ, cẩn trọng nhìn tên tăng sĩ trước mặt, Hướng Tâm cũng không
có gì bất ngờ, ngày đó hắn đã đoán ra ngoài Tần Vũ còn có một người nữa, nhưng không ngờ lại là một cô nương xinh đẹp nhường này.
Hắn còn chưa kịp hỏi, Tần Vũ đã nói:
- Đây là muội muội của đệ!
Tố Tố chắp tay cung kính nói với hắn:
- Tố Tố gặp qua Hoa huynh!
Hắn khẽ gật đầu, rồi nói:
- Ta thấy có đám ma tộc ở xung quanh đây, chúng ta đi săn bọn chúng thôi!
Tần Vũ gật đầu, lời này vô cùng hợp ý hắn, rồi nói:
- Hảo, đệ cũng đang săn giết bọn chúng!
Hoa Hướng Tâm liếc nhìn thân thể bấy nhầy của tên Mã Đặc trên mặt đất, khẽ giật mình, hắn hỏi:
- Con cự hùng là do đệ giết sao ?
Tần Vũ cũng không giấu gì hắn, trực tiếp trả lời:
- Đúng vậy!
Tần Vũ làm như vậy là để chấn nhiếp tên đầu trọc, ý nói thực lực hắn cũng
không tệ, nếu như có dị tâm cũng phải suy nghĩ đắn đo một chút.
Hướng Tâm âm thầm đánh giá lại Tần Vũ một lượt, tên này hẳn cũng là yêu nghiệt ở tinh cầu của hắn, không thể xem thường.
Tên đầu trọc vô sỉ nói:
- Đan dược của đệ cho ta quả là hữu dụng, đệ còn không? Ta giúp đệ tạo công đức!
Tần Vũ khóe miệng co giật, cười ha hả đáp:
- Huynh nói Sinh Cơ Linh Đan sao?
“Ta kháo, tên này thì ra muốn đào góc tường của ta, nếu đã vậy ta cũng đào góc tường nhà ngươi”
Hướng Tâm khẽ gật đầu, hắn nói:
- Đệ cho ta thêm một hai chục bình, nhỡ đâu mấy ngày tới chiến đấu khốc
liệt, ta còn có cái kịp thời hồi phục! Bảo toàn tính mệnh cho ba người
chúng ta!
Tố Tố xị mặt, nàng nói:
- Sinh Cơ Linh Đan cũng không phải hồ lô a!
Tên đầu trọc có chút xấu hổ sờ sờ cái đầu bóng loáng của hắn rồi nói:
- Ài, là ta đã lo xa rồi, ta cũng chỉ là lo lắng cho ba người chúng ta
thôi, như vậy đi đệ cho ta tầm năm sáu bình là được rồi! Hề hề!
Tần Vũ khóe miệng co giật, “Lão Thiên a! Gặp phải đồng đạo rồi!”, hắn nói:
- Ha ha, chỗ đệ vẫn còn vài bình, cơ mà cái giá để đoạt được nó đến tay cũng không nhỏ a!
Tố Tố hiểu ý Tần Vũ liền phụ họa:
- Phụ mẫu chúng muội vì để đổi mấy bình đan dược này mà đã táng gia bại
sản, bây giờ huynh không không lấy đi như vậy, bọn muội cũng không biết
ăn nói sao với phụ mẫu!
Tần Vũ thiệt muốn giơ ngón tay cái với nàng, chiêu này ngưu a!
Tên đầu trọc cười cười nhìn nàng, “Ta kháo! Được cả hai huynh muội như nhau, đụng phải cao thủ trong giới rồi”, hắn nói:
- Ài, hai người gọi ta một tiếng Hoa huynh, ta cũng không thể bạc đãi hai người được hay là thế này đi, ta dùng công pháp để đổi lấy, Lục đệ thấy thế nào ?
Tần Vũ cười cười nói:
- Ài, công pháp chỗ đệ không thiếu, ài, cái này …
Hướng Tâm cướp lời nói:
- Bán thần cấp công pháp công kích của Hợp Thể kỳ, đổi lấy hai mươi bình Sinh Cơ Linh Đan, được không ?
Tần Vũ hai mắt gian thương, vô sỉ nói:
- Đệ mới Luyện Hư kỳ bây giờ đổi nó có chút thiệt thòi!
Tên đầu trọc tặc lưỡi, nói:
- Mười lăm bình, cực hạn của ta rồi, hơn nữa công pháp này không đơn giản!
Tần Vũ trong lòng mừng rỡ, chuyến này hời to, Sinh Cơ Linh Đan đối với hắn
mà nói chính là kẹo hồ lô mà thôi, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, cứ vào
cửa hàng hệ thống mà đổi. Hắn vui vẻ nói:
- Thành giao!
Tên đầu trọc trong lòng cứ cảm giác bị hố, mà không biết diễn tả làm sao, hắn chậc lưỡi.
“Thôi kệ, coi như cũng không lỗ”
Nói rồi, ba người bọn họ tỏa thần thức ra xung quanh, tìm kiếm mục tiêu.
Hoa Hướng Tâm muốn từ từ chậm rãi dụ dỗ Tần Vũ đưa ra thêm mấy món đồ
tốt nữa.
Dù gì mấy cái công pháp hay vật phẩm mà hắn thu được của
kẻ địch chết trong tay hắn cũng không có xài bao nhiêu, đổi bảo vật với
tên họ Lục này, lấy thứ mình cần vẫn là có lợi hơn.
Cả hai không hẹn mà cùng nghĩ.
“Khà khà vô mánh rồi”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT