Lúc này ở bên ngoài Thông Thiên Địa Cung, Địa bảng đã cập nhật thông tin thứ hạng lần đầu tiên.

Hạng 1 : Đằng Hóa Nguyên - Hợp thể kỳ đỉnh phong - Chu Tước tinh – 424 điểm

Hạng 2 : Hoa Hướng Tâm - Hợp thể kỳ đỉnh phong - Hàn Nguyệt Đại Lục - 420 điểm

Hạng 3 : Nạp Lan Tuyết - Hợp thể kỳ đỉnh phong - Thanh Long tinh - 418 điểm

Hạng 4 : Tiêu Bá Long - Hợp Thể kỳ bát trọng thiên - Thiên Huyền Đại Lục - 400 điểm

Hạng 5 : Vệ Cẩm Tú - Hợp Thể kỳ ngũ trọng thiên - Thanh Long tinh - 390 điểm

Hạng 6 : Ngạo Thanh Long - Hợp Thể kỳ ngũ trọng thiên - Bạch Hổ tinh - 378 điểm

Hạng 7 : Thạch Nghị - Luyện Hư kỳ đỉnh phong - Thiên Huyền Đại Lục - 274 điểm

Hạng 8 : Vương Thiên Sơn - Luyện Hư kỳ đỉnh phong - Chu Tước tinh - 270 điểm

Hạng 9 : Bích Dao - Luyện Hư kỳ Thất trọng thiên - Thiên Huyền Đại Lục - 268

Hạng 10 : Lệ Phi Vũ - Luyện Hư kỳ đỉnh phong - Hằng Tinh Đại Lục – 264 điểm



Hạng 50: Tống Vũ Minh – Luyện Hư kỳ đỉnh phong – Thần Châu Đại Lục - 150 điểm

Mấy lão cự đầu khá bất ngờ, Thiên Huyền Đại Lục vậy mà có ba người đứng trước hạng 10 trong ngày thứ hai, vốn dĩ bọn họ cũng không quá trông chờ vào điều này, bởi vì truyền thừa tu tiên ở đây đã bị đứt đoạn hai lần, thời Bàn Cổ và Thượng Cổ.

Thứ hạng trên bảng chắc chắn sẽ có sự biến động lớn ở những ngày gần cuối, dù sao cũng chỉ mới trải qua hai ngày đầu, nên hầu hết đệ tử bên trong đều chưa tung hết sức, bọn họ là cố ý giấu lại một phần thực lực làm sát chiêu cho những ngày sau.

Đa số các đệ tử đều chọn, vừa đủ 20 điểm liền sẽ dừng tay, kiếm chỗ mai phục ẩn nấp bảo toàn tính mạng, hoặc là bọ ngựa rình bắt ve sầu, cướp điểm của người khác.

Tông chủ thượng cổ Thanh Vân tông vô cùng mừng rỡ, lão cược bừa rằng sẽ có ba người của Thiên Huyền Đại Lục lọt vào trước hạng 10 của Địa bảng, ai ngờ lão thiên phù hộ lão, ăn ngay phát cược đầu tiên, bù lỗ cho lão ở hai bảng Nhân bảng và Thiên bảng, lúc này tông chủ Thanh Vân tông hớn hở nói:

- Nào, nào các vị đạo hữu, tự giác đi chứ, haha!

Mấy lão cự đầu nhìn cái tên Tiêu Bá Long trên Địa bảng liên tục gật gù, lộ rõ vẻ hứng thú nồng đậm, bởi vì tên này là đệ tử được Hắc Bạch nhị lão đích thân bồi dưỡng, thiên phú tu luyện phải nói là thuộc hạng yêu nghiệt ở Thiên Huyền Đại Lục này. Hắn chỉ hơn Tần Vũ vỏn vẹn có 100 tuổi thôi mà bây giờ đã là Hợp Thể kỳ bát trọng thiên, tốc độ tu luyện như vậy, không thể nào dùng từ ngữ bình thường mà mô tả được.

Nhiều người còn suy đoán rằng, hắn sẽ là người trẻ tuổi nhất sau thời thượng cổ, đạt đến tu vi Đại Thừa kỳ!

Lúc này ở bên trong bí cảnh địa cung, Tần Vũ đang cố gắng tập hợp mấy nàng lại cùng một chỗ nhanh nhất có thể, để hỗ trợ và bảo vệ lẫn nhau. Phải biết rằng ở tầng hai này, chiến lực mạnh nhất là Hợp Thể kỳ đỉnh phong, hơn nữa, còn có vô số khí vận chi tử vượt trội của các tinh cầu khác, nên hắn không thể không lo lắng cho mấy nàng được.

Lúc này mọi người đã tập hợp đầy đủ, Tần Vũ nói với chúng nữ:



- Chúng ta nên tìm một chỗ nghỉ ngơi, ổn định trạng thái trước, rồi sau đó bàn bạc đối sách kỹ lưỡng trước khi tiếp tục thám bảo ở đây.

Bích Dao khẽ gật đầu rồi nói:

- Ta cũng nghĩ như vậy, bây giờ mọi người đã đủ điểm tích lũy, cũng không nên quá gấp gáp. Hơn nữa, Long Vũ Âm và Tần Tố Tố cũng đang bị thương không nhẹ.

Chúng nữ đều đồng tình với hai người, sau đó đi theo Tần Vũ tìm đến một vách núi kiến tạo động phủ nghỉ ngơi.

Tần Vũ và Gia Cát Thường Hi bày bố xong cấm chế đại trận, che đi động phủ rồi mới thở ra một hơi an tâm nhẹ nhõm. Một bên Bích Dao cùng Cổ Huân Nhi cũng bố trí bẫy rập xung quanh phạm vi một dặm, phòng ngừa địch nhân tập kích, bọn họ còn có địa thế rút lui hoặc oanh sát đối phương.

Nguyệt Thiền, Nguyệt Nhi và Uyển Nhi phụ trách việc xóa dấu vết của bọn họ ở xung quanh, sau khi kiểm tra cẩn thận, mới an tâm lui về động phủ.

Uyển Nhi nói:

- Muội xong rồi, hai tỷ đã xong chưa ?

Nguyệt Thiền khẽ gật đầu, nàng nói:

- Đã xong, chúng ta cũng nên trở về thôi!

Nguyệt Nhi gật đầu đồng tình với hai nàng, cả ba nhanh chóng rút lui, vừa di chuyển vừa cẩn thận quan sát xung quanh, tránh cho bị người theo đuôi.

Tần Vũ đứng ở trên một gốc cổ thụ cao lớn ở phụ cận động phủ, cẩn thận dùng [Thần Nhãn] dò xét xung quanh một lượt, sau đó bí mật chôn xuống mười hai phong châm và Ngũ Hành Sơn pháp bảo. Làm xong xuôi hết thảy, hắn mới an tâm trở về.

Long Vũ Âm bị thương khá nặng, hiện tại đã hồi phục được một phần năm, Tần Vũ vừa dùng Sinh Mệnh Chi Linh Chân Hỏa hồi phục cho nàng vừa hỏi:

- Là ai đã đả thương nàng và Tố Tố ?

Nàng ấm ức nói:

- Thạch Nghị và Thạch Cẩn Giai, Thiên Minh Triều.

Hai mắt Tần Vũ lóe lên hung quang trong thoáng chốc, âm thầm nhớ lấy hai cái danh tự này, dám động đến lão bà của hắn, đúng là tìm chết.

Tần Vũ vỗ về nàng nói:

- Yên tâm, nếu như có cơ hội chạm mặt, ta sẽ đòi lại công đạo cho nàng!

Thạch Nghị bởi vì có Vương Mạch phụ thể, nên chiến lực không thấp, hơn nữa, tu vi của hắn đã đạt tới Luyện Hư kỳ đỉnh phong, cho nên Long Vũ Âm thua trong tay hắn cũng không oan. Nói đi cũng phải nói lại, Thạch Nghị cũng thụ thương không nhẹ, bị cổ trùng của nàng xâm nhập, hẳn là bây giờ đang chật vật khu trục chúng ra ngoài cơ thể.

Sau khi điều trị cho Long Vũ Âm và Tố Tố một lượt, Tần Vũ mới ngừng tay, lúc này Bích Dao lên tiếng nói:

- Ta nghĩ chúng ta nên chia nhau ra để hành động, bởi vì chín người đi chung sẽ rất khó kiếm điểm, chỉ cần giữ khoảng cách an toàn kịp tiếp ứng nhau là được.



Gia Cát Thường Hi cũng đồng ý với nàng.

- Ta nghĩ Bích Dao tỷ nói không sai, chúng ta nên chia thành từng cặp đi cùng với nhau, giữ khoảng cách trong vòng trăm dặm, là đã có thể cứu viện lẫn nhau rồi, hơn nữa, cơ hội cũng sẽ nhiều hơn.

Tần Vũ suy nghĩ một hồi mới lên tiếng:

- Đi hai người một thì có chút nguy hiểm, ta nghĩ tốt nhất là cứ ba đến bốn người một tổ.

Bích Dao khẽ gật đầu, nàng nói:

- Chiến lực đỉnh tiêm ở tầng hai là Hợp Thể kỳ đỉnh phong, chúng ta cũng nên cẩn trọng.

Tần Vũ gật đầu rồi nói:

- Bích Dao, Nguyệt Thiền, Nguyệt Nhi một tổ, Huân Nhi, Uyển Nhi, Vũ Âm và Thường Hi một tổ, còn lại ta và Tố Tố đi chung một tổ.

Hắn phân chia dựa trên chiến lực của mấy nàng, tổ Bích Dao có nàng là chiến lực đỉnh tiêm bảo hộ, hắn không lo lắm.

Về phần tổ Huân Nhi mấy nàng lực chiến đều nhau, đều vượt trội hơn Nguyệt Thiền và Nguyệt Nhi, đi chung với nhau có thể phối hợp tốt, chỉ Tố Tố tu vi và chiến lực hơi thấp, nên sẽ do hắn đích thân bảo hộ nàng.

Tố Tố cũng hiểu được sự sắp xếp của Tần Vũ, thâm tâm nàng có chút buồn, nàng tự trách bản thân mình là gánh nặng cho ca ca nàng. Tần Vũ biết nàng nghĩ gì, xoa xoa đầu nàng rồi nói:

- Ca ca muốn bảo vệ tốt cho muội thôi!

Nàng khẽ ừm nhẹ một tiếng, trong lòng cũng đỡ suy nghĩ hơn một chút. Mấy nàng cũng an ủi Tố Tố phụ Tần Vũ:

- Nhất muội rồi đó, được đích thân chàng bảo vệ!

- …

Tố Tố nghe mấy nàng nói vậy, tâm tình cũng tốt hơn một chút.

Lúc này ở cách đó ba bốn trăm dặm về phía nam, Liệt Chấn đã gặp mặt Thạch Nghị, hai bên đang thương lượng với nhau cái gì đó, nói rồi hai bọn hắn quyết định kết thành tổ đội đi chung với nhau.

Tên Liệt Chấn hai mắt lạnh lẽo nhìn Thạch Nghị, cái tên này không biết dùng phương pháp gì đột nhiên ầm ầm đột phá đến Luyện Hư kỳ đỉnh phong, bây giờ ỷ thế hống hách với hắn.

Nếu không phải đứng cùng chiến tuyến, Liệt Chấn thật muốn dạy dỗ cho tên trước mặt một trận.

“Hừ, để ta xem ngươi đắc ý vênh váo được bao lâu?”

Ba người bọn họ, tìm một chỗ an toàn để dừng chân, sau khi bố trí bẫy rập cẩn thận, Thạch Nghị mới bắt điều tức chữa thương, nhìn tên Thạch Nghị đang ngưng định nhập thiền trước mặt, Liệt Chấn thật muốn một kiếm đâm chết hắn.

Nhưng rốt cuộc cũng dằn xuống, bây giờ vẫn chưa phải lúc để làm điều đó, hơn nữa, một bên Thạch Cẩn Giai lúc nào cũng chú ý nhất cử nhất động của hắn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play