Ba tháng sau, có hai người, một nam, một nữ tự xưng là đồ đệ của Hoa Sơn
Kiếm Tiên, Lý Bạch, đến đưa chiến thiếp khiêu chiến Tần Vũ. Người hắn
phải ứng chiến lần này, tên là Lý Chính Thắng, là đại đồ đệ của Lý Bạch
lão nhân, còn nữ nhân theo sau hắn là nhị đồ đệ của lão, Lý Thiến Mai.
Chuyện lần này nhanh chóng lan truyền khắp Nhân Tộc vực, bọn họ sẽ khiêu chiến ở Tỷ Võ bí cảnh ở Đông Tấn Quốc, vì vậy mà cao thủ khắp nơi tề tụ về
đây để chờ đợi quan chiến, bọn họ quả thực rất chờ mong Hoa Sơn Kiếm
Phái lần nữa xuất thế.
Tần Vũ cũng vì chuyện này mà mấy ngày nay
tất bật nghiên cứu những ghi chép về chiêu thức và vũ kỹ của Lý Bạch lão nhân đã được thế gian truyền tai lại. Kiếm pháp của Hoa Sơn Kiếm Tiên,
Lý Bạch lấy tốc độ làm chủ đạo, công kích liên miên không dứt. Vũ kỹ của lão chủ yếu vận dụng phong hệ, mộc hệ và kim hệ chân khí là chính, đặc
biệt là phong hệ, vô cùng sắc bén.
Tần Vũ thở ra một ngụm trọc
khí, lại nhìn chiến thiếp, lần này bọn họ giao đấu chỉ so vũ kỹ và chiêu thức, không sử dụng pháp bảo và phù lục, điều này quả thật đối với hắn
có chút bất lợi. Lý Chính Thắng nhắm đến hắn để khiêu chiến đầu tiên là
bởi vì danh xưng của hắn ở Trung Thổ, Tần Kiếm Tiên, bởi vì hắn muốn lấy lại danh hiệu Kiếm Tiên đời này về dưới trướng sơn môn Hoa Sơn Kiếm
Phái.
Tần Vũ đặt xuống ngọc giản, ra ngoài sân, lặng lẽ múa từng
đường kiếm võ học cơ bản, thế công không nhanh không chậm, nhưng liên
miên không dứt, lấy nhu thắng cương, đây là tuyệt học Thái Cực Kiếm Pháp hắn đổi đến từ hệ thống.
Hắn dùng hết 1 vạn 5000 điểm khí vận mới có thể học được ba chiêu Thái Cực Kiếm Vũ, Trì Kiếm Quy Nguyên và Thiên Mã Hành Không dùng để đối chọi với ba chiêu nổi danh của Lý Bạch lão
nhân Hữu Phụng Lai Nghi, Thương Tùng Ngênh Khách và Vô Biên Lạc Mộc.
Mấy nhành liễu cũng khẽ đung đưa trong gió, từ từ hòa nhịp vào kiếm chiêu
của Tần Vũ, gió thổi nhè nhẹ, cuốn từng chiếc lá liễu bay bay phiêu du
trong không trung, từ từ tụ lại xung quanh mũi kiếm Tần Vũ, chậm rãi chỉ dẫn hắn thi triển kiếm chiêu. Qua một lúc lâu, lá liễu cũng dần dần
tách ra để lại một mình Tần Vũ, huy kiếm thi triển một chiêu vừa nãy.
Làm xong hết thảy một lượt, Tần Vũ thu kiếm, chắp hai tay cảm tạ Liễu
thần, rồi hắn mới rời đi.
Một tháng sau, bên ngoài tỷ võ bí cảnh
đã chật kín người, từ tu sĩ cho đến thường dân đều tụ tập về đây quan
sát trận tỷ võ sắp tới.
Ở bên trong, lúc này Tần Vũ đang đứng đối mặt với Lý Chính Thắng, cả hai đang lắng nghe trưởng bối phổ biến luật lệ, lão hỏi:
- Cả hai đã nắm rõ chưa ?
Tần Vũ và Lý Chính Thắng đồng thanh trả lời:
- Đã rõ.
Nói rồi hai người cúi chào nhau.
- Tần huynh mong huynh chỉ giáo!
- Lý huynh mong huynh chỉ giáo!
Nói rồi hai bên lập tức lùi lại, bắt đầu thăm dò lẫn nhau, Lý Chính Thắng
thân thủ cũng rất nhanh nhẹn, phải nói là không thua kém Tần Vũ là bao,
vừa lùi lại đã chém một chiêu Phong Sát về phía Tần Vũ.
Tần Vũ
lách mình sang một bên né chiêu, cũng đáp trả một chiêu Phong Sát, nhưng mà Phong Sát trong tay Tần Vũ trọng điệp mà lao tới, năm tia kiếm khí
lao nhanh về phía Lý Chính Thắng, vậy mà hắn lại không né chiêu, trực
tiếp sử dụng Thương Tùng Nghênh Khách chống đỡ một chiêu này của Tần Vũ.
Hắn hạ bộ vững vàng, một chân nhấc lên, hai tay cầm kiếm đưa lên ngang vai, đuôi kiếm tựa lên vai thủ thế, Phong Sát vừa tới, hắn dậm mạnh chân
xuống đất, đâm mũi kiếm về phía trước, một tia kiếm kình nhanh chóng bộc phá, phá tan ngũ tầng Phong Sát trọng điệp trước mặt.
Lý Chính
Thắng thi triển một chiêu Thương Tùng Nghênh Khách này vô cùng hoàn hảo, từ tư thế cho đến thời điểm, quả là mãn nhãn, bên ngoài ồ lên một mảnh
kinh ngạc.
Kiếm kình vừa tan, Liệt Diệm Trảm đã chém tới, hỏa diệm kiếm khí bén nhọn
nóng rát mặt ào ào lao tới hướng Lý Chính Thắng, hắn dậm chân, lướt
người sang một bên né tránh, lại chém ra Phong Bạo cuồn cuồn thổi bạt
hỏa diệm đi. Hắn đạp chân lùi về phía sau liên tục, nhưng mà Tần Vũ đã
nắm được nhịp độ trận đấu, tấn công liên miên không dứt.
Tần Vũ
lấy Trúc Lâm Khoái Bộ làm chủ, đạp liền ba cước truy theo Lý Chính Thắng sát rạt, vừa vào tầm liên hoàn chiêu, Tần Vũ điểm chân di chuyển theo
bộ pháp của Tam Thiên Lôi Động, tàn ảnh của Tần Vũ lưu lại một hình chữ V trên không trung, kiếm chiêu của Lý Chính Thắng đâm vào hư không.
Nhưng hắn vẫn giữ bình tĩnh, thi triển Thủy Mạc, tầng tầng lớp lớp giọt sương chắn giữa hai người bọn họ, cản lại thế tiến công của Tần Vũ. Tần Vũ
thấy vậy liền biến chiêu, chém ra Liệt Diệm trảm kết hợp với Phong Bạo
thổi bạt Thủy Mạc, giữ vững phong độ tiến tới.
Hỏa diệm được sự
gia trì của phong bạo lập tức bùng nổ, bao phủ một vùng rộng lớn đánh
tan màn sương Thủy Mạc của Lý Chính Thắng.
Bên ngoài tu sĩ và dân chúng trong thành, xôn xao một mảng lớn.
- Hay a, không ngờ còn có thể phá chiêu Thủy Mạc như vậy!
- Tần thế tử biến chiêu thật là tốt.
- Hảo a!
Lý Chính Thắng cũng thoáng chút kinh nghi, chém liên tiếp Phong Sát cản
lại thế công của Tần Vũ. Nhưng mà bộ pháp Tần Vũ vô cùng quỷ dị, lúc này hắn đang thi triển Thiên Mã Hành Không mà lao tới, đạp cước bộ theo
hình zic zac vô cùng quỷ dị, Lý Chính Thắng không thể dùng chiêu Thương
Tùng Nghênh Khách mà ngăn cản.
Mắt thấy thân hình Lý Chính Thắng
vừa vào tầm chiêu, Tần Vũ liền lập tức sử dụng Phong Vân Kiếm Kỹ, lướt
tới ngay bên hông Lý Chính Thắng, vung kiếm quét ngang cổ hắn.
Lý
Chính Thắng may mắn ngả người ra sau tránh được một chiêu này, điểm nhẹ
một cước lách người sang trái kẽo giãn khoảng cách với Tần Vũ. Nhưng hắn chợt cảm thấy sau lưng truyền đến một hồi đau đớn kịch liệt, từng tia
lôi điện thâm nhập vào cơ thể của hắn, làm hắn tê liệt trong thoáng
chốc, chưa kịp vận cương khí hộ thể, toàn thân hắn lại truyền đến từng
cơn nóng bỏng đau nhức kịch liệt, hỏa diệm bao trùm hắn lại vào bên
trong, sinh sinh thiêu đốt.
Chưởng lực chấn bay Lý Chính Thắng về
phía trước hơn hai mươi trượng mới dừng lại, bởi vì đây là tỷ võ luận
bàn thông thường, nên Tần Vũ không có tung hết sức như lần giao đấu với
Thạch Hạo, chỉ căn vừa đủ áp chế địch nhân là được.
Lý Chính Thắng đột nhiên rơi vào thế bị động, buộc phải thi triển Kim Thổ Bích đỡ đòn
đánh tiếp theo của Tần Vũ, một lá chắn kim quang nồng đậm xuất hiện
trước mặt, thổ hệ chân khí nhanh chóng ngưng kết thành một lớp tường
vững chắc chắn ở phía trước giảm bớt uy lực vũ kỹ của Tần Vũ.
Lôi
Hỏa Trảm chém tới, lôi điện oanh nát thổ bích, dẫn đường cho hỏa diệm
kiếm khí oanh thẳng lên kim thuẫn bạo nổ trên không trung.
Oành! Oành! Đùng!
Bên ngoài tỷ võ bí cảnh ồ lên từng mảng lớn, Tần Vũ thi triển chiêu thức
cực kỳ nhanh, bộ pháp di chuyển cũng cực kỳ quỷ dị, từ thế bị động là
người đánh sau, lại trở thành người nắm nhịp độ trận đấu, vô cùng đặc
sắc.
Lý Chính Thắng thi triển xong Kim Thổ Bích, lập tức lách
người sang bên phải, chưởng liên tiếp hai chưởng mang theo kim khí nồng
đậm đánh về phía hông trái của Tần Vũ. Tần Vũ thi triển Thủy Mạc che
chắn trước mặt, đồng thời thi triển Thiên Mã Hành Không, kết hợp với
Phong Bạo bao vây lấy thân hắn, chém tan nhị chưởng, lao lên như tên bắn về phía Lý Chính Thắng.
Lý Chính Thắng thấy vậy, liền lập tức thủ thế Thương Tùng Nghênh Khách đón đỡ Tần Vũ, hắn chắc mẩm với đà lao lên này của Tần Vũ chắc chắn sẽ không kịp trở tay, hắn đâm mạnh một kiếm về phía trước, chỉ thấy Tần Vũ đạp nhẹ chân bắn vọt lên không trung, kiếm
chiêu đâm vào tàn ảnh, Lý Chính Thắng điểm nhẹ cước lùi lại.
Chân
khí trong cơ thể Tần Vũ, lập tức lưu chuyển, gia trì lực lượng lên mộc
kiếm, hắn chém xuống một chiêu Trọng Nhạc Kiếm kỹ - Bát trọng thiên, thế kiếm ầm ầm như núi đổ, sức nặng vạn cân, Lý Chính Thắng vội vã tế lên
thần khí Mai Hoa Kiếm chống đỡ.
Bành!
Dù đã dùng thêm tay
còn lại để đỡ mũi kiếm, nhưng lực lượng của một chiêu này quá lớn, làm
hai tay hắn tê dại. Lý Chính Thắng cấp tốc đạp cước lùi lại, xác định
tầm chiêu vừa đủ, liền thi triển Hữu Phụng Lai Nghi, ba tia kiếm khí
hình phượng hoàng màu hoàng kim nồng đậm, mang theo hỏa diệm nóng bỏng
chia làm ba hướng oanh kích về phía Tần Vũ.
Tần Vũ thấy vậy, liên
tục điểm chân vào hư không, lùi lại ra xa, lập tức thi triển Kim Thổ
Thuẫn, lấy kim hệ làm chủ huyễn hóa thành kim thuẫn quang mang nồng đậm
che chắn trước mặt, lấy thổ hệ gia trì hình thành một cái thuẫn hình cầu lõm, chặn ở phía trước.
Oành! Oành! Oành!
Ba tia kiếm khí
đụng vào thổ thuẩn, lập tức bị gom lại một chỗ, tự triệt tiêu lẫn nhau,
giảm bớt uy lực vũ kỹ, đánh thẳng lên kim thuẫn. Kình lực và hỏa diệm
lập tức bạo nổ, tản ra xung quanh, bao phủ một vùng rộng lớn, Tần Vũ từ
trong biển lửa, cố gắng chịu đau lao ra, thế không thể cản thi triển
Thiên Mã Hành Không kiếm hợp Thất Tinh Kiếm Kỹ lao tới.
Lý Chính Thắng thấy một màn này, cũng khen một câu:
- Hảo
Bên ngoài tỷ võ bí cảnh, từng tiếng hò hét, huýt sáo vang lên cổ vũ cho Tần Vũ.
- Hay, quá hay!
- Hảo cho một chiêu Kim Thổ Thuẫn!
Lý Chính Thắng không hoảng, không vội, thi triển Thủy Mạc cản lại Tần Vũ,
lại cấp tốc dựng lên Kim Thổ Bích chống đỡ, đem chính mình phía sau thủ
thế thi triển Vô Biên Lạc Mộc, vô số chiếc lá kim hệ bén nhọn xuất hiện
trong không trung bao phủ một vùng rộng lớn, ngay khi kim thuẫn vỡ nát,
Lý Chính Thắng đã huy kiếm đâm tới, một tia kiếm khí bén một, hóa thành
một nhành mai cuốn theo vô số chiếc lá bén nhọn đâm về phía trước.
Tần Vũ thấy vậy, phong hệ chân khí và kim hệ chân khí bên trong cơ thể lập
tức lưu chuyển theo công pháp Thái Cực Kiếm Vũ, bên ngoài Tần Vũ lại lấy kiếm quét một vòng thân, một con chân long màu bàng bạc từ từ xuất hiện từ chân của Tần Vũ, cấp tốc quấn quanh cơ thể, rồi nhanh chóng uốn lượn lên đầu kiếm, Tần Vũ thuận thế đâm một kiếm về phía trước, chân long
màu bàng bạc lao nhanh như chớp, ngạnh kháng cùng Vô Biên Lạc Mộc.
OÀNH!
Hai chiêu chạm nhau, vỡ tan tành trên không trung, phong áp của Thái Cực
Kiếm Vũ, dựng lên một vòng xoáy thái cực một vàng một trắng, chặn trước
mặt của Tần Vũ, cuốn lấy kim hệ mộc diệp bén nhọn xoay một vòng trong hư không, sau đó phản chấn về phía Lý Chính Thắng. Hắn kinh ngạc nhìn một
màn trước mắt, tuyệt kỹ của lão sư hắn, đã bị người phá giải, hơn nữa,
còn có thể phản sát.
Bên ngoài mấy lão cao thủ cũng thoáng chốc
kinh ngạc, Vô Biên Lạc Mộc, lấy mộc hệ làm chủ kiếm, lấy phong áp dẫn
động kim hệ mộc diệp bén nhọn lao đến đối phương mà oanh kích, thế không thể đỡ. Vậy mà giờ đây bị Tần Vũ dùng một chiêu nhẹ nhàng phá giải,
chặn đứng thế công, phản sát ngược lại, làm mấy lão cũng thốt lên.
- Hảo tiểu tử!
- Hảo a!
Lý Chính Thắng lập tức lùi lại, thi triển phong bạo chặn lại kim hệ mộc
diệp đang lao về phía mình, Tần Vũ như chân long, đâm xuyên hàng ngàn
chiếc lá màu hoàng kim, thi triển Trì Kiếm Quy Nguyên lao thẳng về phía
Lý Chính Thắng.
Chân khí xung quanh hội tụ về phía mũi kiếm của
Tần Vũ, hình thành một mũi kiếm chân khí bén nhọn, từ từ hóa lớn, phút
chốc đã to hơn một người trưởng thành, mang theo kiếm khí hủy thiên diệt địa, cuốn theo hàng ngàn kim hệ mộc diệp, đâm tới Lý Chính Thắng.
Lý Chính Thắng cười khổ, tế lên pháp bảo phòng ngự, kích hoạt bát tầng Kim Chung Tráo chống đỡ, đồng thời hô lớn:
- Ta nhận thua!
Tần Vũ lập tức ngắt chiêu, khí tức kinh thiên vừa nãy lập tức biến mất, hắn thu kiếm lại, điểm nhẹ một cước lùi ra xa, chắp hai tay nói với Lý
Chính Thắng:
- Đa tạ Lý huynh đã nhường!
Lý Chính Thắng cũng thu kiếm, chính trực nói:
- Đa tạ Tần huynh đã thu chiêu!
Bên ngoài thành, dân chúng và tu sĩ Đông Tấn Quốc, cũng như thủ hạ của Tần Vũ hô lớn từng mảng, vô cùng vui vẻ.
- Tần thế tử uy vũ !
- Tần thế tử uy vũ !
- …
Bên trong tỷ võ bí cảnh, Lý Chính Thắng nở một nụ cười khổ nói:
- Danh hiệu Kiếm Tiên đời này, tạm thời gửi ở chỗ Tần huynh! Ngày sau, Lý Chính Thắng lại xấu hổ đến khiêu chiến!
Tần Vũ cũng vui vẻ đáp lời:
- Tại hạ sẵn sàng tiếp đón Lý huynh!
Một trận này chấn hưng uy danh của Tần Vũ, bốn chữ Kiếm Tiên Tần Vũ lập tức bạo truyền khắp nhân tộc vực. Hoa Sơn Kiếm Tiên, Lý Bạch lăng không ở
đằng xa quan sát, cũng gật gù.
- Hảo tiểu tử!
Lão Thái bà đắc ý nói:
- Haha, thiếu chủ của ta không tệ chứ!
Lý Bạch lão nhân không giận không vui nói:
- Quả thực là thiên tài vô tiền khoáng hậu!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT