Huyết Sát Châu trong tay lão, đột nhiên lóe lên một tia huyết khí nồng đậm,
cuốn lão bay đi mất, lão Thái bà lúc này vẫn theo sát lão.
Tần Vũ
mất dấu cũng ngừng lại, quay lại chỗ động phủ vừa nãy, phối hợp với Lâm
Động và Tiêu Chiến là tốt nhất. Chuyện này hắn bây giờ không thể nhúng
tay vào nữa.
Lão Thái bà rút kiếm ra chém một chiêu Khí Độ Sơn Hà
về phía lão! Nhục thân Trương Liêu bị chém đôi, Nguyên Anh bản mệnh lão
lúc này cũng hiện nguyên hình, chạy trối chết.
Lão kinh hoảng đột tộ, lão không ngờ người đang truy sát lão còn sống đến tận bây giờ, hơn nữa, thực lực còn mạnh hơn trước.
Chưa chạy được bao xa, lão Thái bà đã chém thêm một chiêu, Địa Trảm!
Thần hồn lão lập tức tiêu tán trong không khí.
Huyết Sát Châu như có linh tính, một mình bỏ chạy, lão Thái bà hừ lạnh, lật tay thu nó lại.
Trong lòng lão Thái bà cũng đang vô cùng cấp bách, hung vật liên tiếp xuất
thế, cái này chắc chắn có liên quan đến Đại Diễn Kỷ Kiếp Nạn.
Bên
này Tần Vũ và Lâm Động cũng về đến chỗ Tiêu Chiến, Cơ Thanh cũng đã mang thêm người đuổi tới, bọn họ xông vào bên trong liền không phát hiện
thêm ai, chỉ còn sót lại Liễu Mi và một vài phụ nữ khác, còn mấy đứa trẻ đã bị hút thành từng cái xác khô.
Lúc này Cơ Thanh mới lên tiếng;
- Hung thủ đâu rồi ?
Tần Vũ lúc này mới nói:
- Đã bị đệ chém chết!
Lâm Động cũng cấp bách hỏi thêm:
- Còn cây gậy thì sao Tần huynh ?
Tần Vũ lắc đầu, nói:
- Nó như có linh tính đã bỏ chạy. Ta cũng không đuổi theo kịp!
Đây là lão Thái bà truyền âm dặn hắn trả lời như vậy. Cái hung vật này, lão Thái bà nhất định phải mang trở về gia tộc, để gia tộc quyết định.
Tiêu Chiến lúc này mới lên tiếng:
- Hung thủ đã đền tội, vậy là được rồi! Bây giờ chúng ta trở về báo cáo tông môn chuyện này, để bên trên quyết định tiếp.
Mấy người bọn họ đều gật đầu đồng ý.
Mãi đến sáng hôm sau, Liễu Mi mới tỉnh lại, lúc này nàng vô cùng hoảng hốt, nhưng cũng mau chóng phát hiện ra mình đang ở cứ điểm của đệ tử thượng
cổ tông môn, nên mới bình tĩnh lại.
Bây giờ nàng vô cùng xấu hổ, không dám ra ngoài gặp mọi người.
Cơ Thanh đẩy nhẹ cửa, để lên trên bàn một bát canh nóng, bảo nàng:
- Liễu sư muội uống chút canh nóng đi!
Nàng tức giận quát:
- Ta không cần! Tỷ cút ra cho ta!
Cơ Thanh thấy vậy, cũng đành thở dài, rồi nhanh chóng bỏ đi.
Liễu Mi bởi vì xấu hổ cực điểm nên mới phản ứng như vậy. Nàng lập công không thành, còn bị ám toán, phải nhờ mấy người Cơ Thanh cứu về, nhục nhã vô
cùng.
Chuyện này tới tai sư phụ, coi như mất hẳn cơ hội tranh đoạt vị trí thủ tịch sư tỷ ở trong sơn phong của nàng. Hơn nữa, còn mất mặt
vô cùng, bọn họ từ đầu đã cảnh tỉnh nàng, nhưng nàng vẫn nóng nảy một
mực làm ẩu.
Ngược lại bên này, Tiêu Chiến và Lâm Động càng nghĩ
càng thấy Tần Vũ lợi hại, dù trong tình huống nào cũng có thể nhanh
chóng nghĩ ra biện pháp ứng phó.
Thấy Liễu Mi như vậy cũng không
tức giận, ngược lại còn bình tĩnh, lợi dụng nàng tương kế tựu kế, dẫn dụ địch nhân xuất đầu lộ diện.
Còn Cơ Thanh nàng lại càng khâm phục
Tần Vũ, quả nhiên hắn phán đoán vô cùng chuẩn xác, hơn nữa điều động đội ngũ vô cùng hợp tình hợp lý. May mắn là cuối cùng không xảy ra thương
vong gì, kết quả nhiệm vụ lần này coi như cũng vô cùng mỹ mãn.
Liễu Mi cũng đã ổn định, bọn họ quyết định lập tức lên đường hồi tông, báo
cáo nhiệm vụ. Liễu Mi phi hành đằng sau, vẫn hậm hực không thôi.
Cơ Thanh mở lời nói với Tần Vũ:
- Tần đệ, đệ quả nhiên lợi hại, Cơ Thanh tỷ kính phục đệ!
Tần Vũ nho nhã đáp lời:
- Cơ Thanh sư tỷ quá lời, đây đều là công sức mọi người phối hợp, không phải của mình đệ.
Nàng nghe hắn nói như vậy, nhưng trong lòng thừa biết rằng, nếu như không có hắn ngăn cản đưa ra suy đoán từ đầu, hẳn là nàng cũng sẽ như Liễu Mi
phân tách đội ngũ tiến hành truy vết.
Nhưng mà những lời này lọt vào tai của Liễu Mi lại khó chịu vô cùng, nàng bực dọc nói:
- Các người thật là quá đáng lại dám lấy ta ra làm mồi nhử!
Tiêu Chiến bực mình phản bác:
- Đấy là do Liễu Mi muội không nghe lời Tần Vũ, tự ý hành động, chúng ta chỉ là tương kế tựu kế.
Lâm Động cũng phụ họa:
- Đúng vậy, ngay từ ban đầu nếu tỷ nghe lời Tần huynh, đợi thêm cứu viện, tổ chức truy lùng quy mô lớn, sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Liễu Mi lúc này cũng cứng họng, quả thật bọn họ nói không sai, làm nàng cũng không thể phản bác được gì.
Cơ Thanh thấy vậy mới gỡ rối cho mọi người:
- Chuyện đã qua rồi, chúng ta không nên nhắc lại làm gì. Dù sao chúng ta ai cũng lành lặn trở về, đã là điều tốt nhất!
Liễu Mi hừ lạnh, rồi đột ngột lao vọt lên phía trước, bỏ lại đội ngũ phía sau.
Tần Vũ lắc đầu, Liễu Mi tu đạo đến nay cũng đã hơn 80 năm, chẳng hiểu sao
ôn dưỡng lại thấp đến vậy. Tranh quyền đoạt vị đã làm con người ta lu mờ lý trí đến nhường này.
Hắn thở dài, nhớ lại lúc chưa xuyên không, nhân tâm con người hiện đại cũng vậy, tranh đoạt lẫn nhau mà không hề
nghĩ đến hậu quả, chỉ muốn giẫm đạp lên kẻ khác, để đưa mình ngoi lên,
bất chấp việc đó có thể nguy hiểm cho bản thân.
Trở về tông môn,
năm người bọn họ nhanh chóng báo cáo tình hình cho trưởng bối. Dựa theo
báo cáo nhiệm vụ, bên trên cũng ban thưởng công lao tương xứng. Hiển
nhiên là Tần Vũ lần nữa được trọng thưởng, còn Liễu Mi may mắn không bị
trách phạt, nhưng phần thưởng còn lại cũng không còn bao nhiêu.
Hơn nữa, cũng vì hành động lỗ mãng mà nàng bị Đại trưởng lão trách mắng một hồi. Lão cũng nói hệt như Tần Vũ, tu đạo hơn 80 năm trời, một chút ôn
dưỡng cũng không có, hấp tấp làm việc, suýt chút nữa là mất mạng, còn
liên lụy đến đội ngũ.
Liễu Mi vì chuyện này lại càng tức giận, bởi vì người báo cáo nhiệm vụ lần này là Cơ Thanh đại diện đám người bọn
họ. Vốn Liễu Mi nghĩ Cơ Thanh sẽ nói giảm nói tránh, đằng này lại trực
tiếp tường thuật lại đầu đuôi ngọn ngành câu chuyện, làm nàng bị sư phụ
trách mắng thê thảm như vậy.
Bất giác hận ý của Liễu Mi với Cơ Thanh càng thêm sâu đậm.
Bên này ba người Tần Vũ vì được thưởng lớn, liền vui vẻ cùng nhau đi ra bên ngoài, thưởng thức mỹ thực nhân gian, say sưa chè chén nhìn ngắm mỹ
nhân ở đệ nhất tửu lầu Trung Thổ.
Đang vui vẻ, Lâm Động mở lời nói:
- Tần huynh, Tiêu huynh, lần trước ta phát hiện một động phủ truyền thừa
thần bí. Muốn nhờ hai người giúp đỡ, xông xáo giành lấy truyền thừa một
phen.
Tiêu Chiến và Tần Vũ sởi lởi đáp ứng hắn:
- Được, chuyện này bọn ta có thể đáp ứng đệ.
Lâm Động tu vi vẫn là Hóa Thần kỳ đỉnh phong, nhưng nôn nóng muốn lấy
truyền thừa trong động phủ Luyện Hư kỳ, nên mới mở lời nhờ Tần Vũ và
Tiêu Chiến phối hợp hỗ trợ. Bởi vì hắn sợ, để lâu ngày sẽ có người phát
hiện ra mà đoạt mất tiên cơ.
Lúc này Tần Vũ cũng nghe tiếng thông báo của hệ thống.
[Đinh! Phát động nhiệm vụ liên quan đến khí vận chi tử - Lâm Động 4 sao]
…
Hắn đọc nhiệm vụ cảm thấy có chút thú vị, đây cũng là lần đầu xuất hiện nhiệm vụ kiểu này.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT