Trong một căn phòng bí mật, nằm trên đường ranh giới Tây Vực và Đông Vực.
Một hắc y nhân thân hình gầy gò lên tiếng :
- Ha ha, Liệt thế gia các người nói đùa sao ?
Nam trung niên toàn thân hắc y lập tức gạt phăng lời hắn :
- Đùa, ta nãy giờ không hề đùa! Có lẽ Lâm thế gia các ngươi chưa nhận
thức được tình hình của mình thì phải? Các ngươi nay đâu bằng xưa !
Hắc y nhân gầy gò siết chặt hai tay lên tiếng:
- Điều kiện như vậy mà ngươi nói là hợp tác ?
Hắc y trung niên cười lớn nói:
- Hợp tác, Lâm thế gia các người bây giờ vẫn còn tự cao được sao ? Chúng ta là cho các ngươi cơ hội chứ không phải hợp tác.
Hắc y nhân gầy gò, tức giận nghẹn họng:
- Ngươi …!
Hắc y trung niên nam tử gằn từng chữ:
- Suy nghĩ kỹ vào, ta cũng chỉ là chuyển lời mà thôi.
Nói rồi hắn biến mất.
Người bên cạnh hắc y nhân gầy gò lên tiếng:
- Huynh, chuyện này quá nguy hiểm, một khi bại lộ, vạn kiếp bất phục!
Tên gầy gò thở dài rồi lên tiếng:
- Vẫn phải đánh cược một phen, tam đệ đã bị hắn giết, bây giờ còn cách
nào nữa chứ! Hơn nữa một khi để hắn trưởng thành, Lâm gia cũng không
thoát khỏi diệt vong.
Tên vừa nãy vội vàng lên tiếng can ngăn:
- Huynh điên rồi, rừng xanh còn đó lo gì thiếu củi đốt, một khi hấp tấp, Lâm thế gia phải chôn cùng!
Hắc y trung niên đột nhiên kiên định nói:
- Thì sao chứ, cũng có thể tra ra chúng ta đâu ? Chúng ta chỉ hỗ trợ một tay thôi, còn sau đó như thế nào, phủi sạch là được.
Tên còn lại lập tức nóng nảy:
- Lão bà bên cạnh hắn, tuyệt đối không đơn giản, chuyện này chưa chắc đã thành công.
Hắc y trung niên tức giận đập bàn nói:
- Đệ có phải là huynh đệ của chúng ta không vậy, thù này không báo, làm
sao yên lòng tam đệ ? Hơn nữa ta đã nói rồi, nếu như thất bại, người
gánh hậu quả cũng không phải chúng ta. Nếu bọn chúng bị giết chết thì
càng tốt, ai có thể tra ra được chuyện này chứ.
Tên được gọi là đệ đệ lên tiếng:
- Nếu huynh đã biết thế, vậy thì làm sao mà giết được hắn chứ ?
Tên gầy gò lại nói:
- Bọn chúng là tử sĩ, một khi tiếp cận được tên tiểu tử đó lập tức tự bạo! Hắn có chạy nhanh đến đâu, cũng không thoát nổi.
Tên còn lại bây giờ cũng im lặng, lần này tuyệt đối là chơi lớn, hơn nữa
còn hợp tác với thế lực kia, một khi bị bại lộ, Lâm thế gia sẽ bị cả
Nhân Tộc truy sát. Đột nhiên hắn thở dài rồi nói:
- Được rồi, đệ sẽ cho người chuẩn bị, hy vọng lần này huynh tính toán không sai.
Lần này Lâm thế gia âm thầm cho người đi thu mua Vạn Lôi Phù, Thiên Hỏa Phù cùng Long Âm Phù Đại Thừa cảnh với số lượng lớn, cái giá phải trả cũng
không nhỏ, đã đào đến một góc căn cơ của Lâm thế gia. Dù gì đồ vật ở
cảnh giới Đại Thừa Kỳ cũng không hề rẻ.
…
Tần Vũ lúc này cũng đã trở về tông môn.
Bây giờ sinh ý trong tay hắn mà nói ngoại môn, nội môn có đủ cả, chỉ cần
tập trung quản lý và phát triển triệt để là được. Ngô Vũ cũng mấy lần
ngỏ ý nói với hắn ra tay cưỡng ép thu thêm sinh ý của một số thế lực nhỏ trong nội môn, nhưng Tần Vũ vẫn như cũ từ chối. Ngô Vũ thấy vậy cũng
không dám hỏi thêm.
Mặc dù Tần Vũ tham lam, hơn nữa thực lực cũng
không phải thấp. Nhưng hắn hành sự rất cẩn thận, đã nắm giữ sinh ý nào
là nắm thật chắc sinh ý đó. Ổn định vững vàng căn cơ rồi hắn mới mở rộng phát triển thêm.
Tỷ như sinh ý ngoại môn, dưới sự quản lý chặt
chẽ của hắn, cộng thêm căn cơ vô cùng vững chắc mà chỉ trong vòng mấy
tháng đã có thể chuyển giao bảy phần sang thế hệ thủ hạ thứ hai ở ngoại
môn một cách hoàn hảo. Còn lại ba phần quan trọng vẫn do thủ hạ đời thứ
nhất quản lý, để tránh những xáo trộn không cần thiết.
Bảy phần
thủ hạ đời thứ nhất bây giờ đã có thể tập trung toàn lực vào quản lý và
phát triển sinh ý ở nội môn. Đây chính là lợi ích của phát triển căn cơ
vững chắc, quá trình chuyển giao nhanh chóng, hơn nữa, còn giữ lại được
toàn bộ năng suất tạo ra tích lũy từ những sinh ý này.
Bình thường mà nói, những thế lực khác khi chuyển giao quyền lực giữa hai thế hệ,
thường rất lộn xộn, phát sinh nhiều sự vụ phức tạp, cắt trên bớt dưới đủ loại. Chưa kể thủ hạ đời tiếp theo, không đủ vững vàng, cộng thêm căn
cơ không đủ vững chắc, đưa vào tay họ quản lý, sinh ý liền bị giảm sút
hoặc bị người ta trực tiếp đoạt mất.
Mấy trưởng bối trong tông,
thấy một màn này cũng tán thưởng Tần Vũ không thôi. Hắn không chỉ thực
lực siêu quần bạt chúng, mà năng lực lãnh đạo lẫn tâm tư cũng rất ghê
gớm. Những sinh ý mà hắn quản lý mà nói, không phải thế lực nào cũng có
thể đả động đến, muốn đoạt từ tay hắn tất phải sứt đầu mẻ trán.
…
Tần Vũ trầm ngâm nhìn báo cáo sinh ý Tần Nhược Tuyết đưa đến, hắn thấy sinh ý quản lý trong tay cũng đã ổn định vững vàng, sẵn sàng cho kế hoạch mở rộng ở nội môn.
Bây giờ, hắn còn chuyện quan trọng phải làm trước khi đi tranh đoạt sinh ý trong nội môn của các thế lực khác.
Tẫn Vũ hắn đang trầm ngâm tính toán, thì Tiêu Chiến cũng đã đến.
Tiêu Chiến thấy Tần Vũ liền lớn tiếng chào hỏi:
- Haha, Tần đệ lâu ngày không gặp!
Tần Vũ cũng chào hỏi lại:
- Haha, Tiêu huynh lâu ngày không gặp!
Tiêu Chiến cũng thẳng thắn, đi thẳng vào vấn đề:
- Không biết Tần đệ gọi ta đến đây là có việc gì cần bàn bạc?
Tần Vũ cười cười thân thiện rồi nói:
- Không giấu gì huynh, ta muốn mời huynh sát nhập vào thế lực của ta!
Tiêu Chiến hơi nhíu mày suy nghĩ, Tần Vũ lại nói:
- Dược Bàng Môn vẫn do huynh quản lý, sinh ý vẫn vậy, nhưng mà sẽ trực thuộc Bảo Tín Thương Đoàn!
Tiêu Chiến nhấp một ngụm trà rồi từ tốn hỏi lại:
- Phiền Tần đệ nói rõ.
Tần Vũ giải thích qua một lượt, cái này chính là hắn mượn cấu trúc công ty ở hiện đại mà xây dựng đến.
Lấy Bảo Tín Thương Đoàn làm tổng bộ, xây dựng các chức nghiệp phân bộ phụ
thuộc như Dược Bàng Môn chuyên đan dược của Tiêu Chiến, Đạo Phù Bang
chuyên phù lục của Lâm Động để phát triển thêm nhiều ngành nghề chuyên
sâu.
Hơn nữa, hắn sẽ tranh thủ chiêu mộ và trọng dụng nhân tài của những ngành nghề đó làm nòng cốt để phát triển. Tần Vũ hắn muốn phát
triển riêng cho mình những thế lực sau này có thể đối trọng với Luyện
Đan Các, Phù Lục Tháp các loại và thậm chí là Bảo Kim Thương Hội.
Cái này chân chính mà nói gọi là đầu tư mạo hiểm, nhưng mà tích lũy Tần Vũ
trong lần thám bảo lần trước cũng không nhỏ, cộng thêm sinh ý cuồn cuộn
bây giờ hắn tự tin có thể phát triển được lâu dài. Chưa kể hắn sẽ tính
đến kế hoạch đưa thế lực dần dần ra ngoài tông môn, cho nên Tần Vũ bây
giờ khát nhân tài như hạn hán cầu mưa.
Tiêu Chiến nghe Tần Vũ nói
xong cũng trầm ngâm suy nghĩ, việc này đối với hắn mà nói tuyệt đối là
có lợi, hắn có thể dành thời gian tập trung nghiên cứu đan đạo và chỉ
cần luyện chế đan dược theo đơn hàng giao đến.
Còn về phần giao
thương với các thế lực khác, từ lúc nhận đơn hàng, và nguyên liệu cho
đến lúc bàn giao, và phân phối đều có Bảo Tín Thương Đoàn đứng ra làm
trung gian, hắn cũng bớt được nhiều khâu phiền phức, hơn nữa chi phí
trung gian lẫn nhân lực cũng được cắt giảm bớt, nâng cao thêm tích lũy
cho cả đôi bên.
Mặt khác, Tiêu Chiến hắn cũng tự thấy bản thân
thiên phú quản lý và lãnh đạo của hắn không bằng người, nên chuyện này
mà nói lại là chuyện vô cùng tốt. Chưa kể, đãi ngộ mà Tần Vũ dành cho
hắn cũng không nhỏ. Dựa vào đóng góp sinh ý mà Dược Bàng Môn mang lại mà chia lợi tức cho hắn, cái này Tần Vũ nói với hắn là cổ phần, quả thật
vô cùng hấp dẫn.
Tiêu Chiến trầm ngâm một hồi thì vui vẻ nói với hắn:
- Được, chuyện này ta đồng ý, ta tin tưởng đệ!
Tần Vũ cười ha hả nói:
- Tiêu Chiến huynh an tâm, đệ đối xử với huynh đệ thủ hạ như thế nào, mọi người đều rõ!
Câu này Tần Vũ nói không sai, quả thật hắn sống rất nghĩa khí và sòng phẳng với huynh đệ, ngay cả thủ hạ dưới trướng cũng vậy, nên trong tông môn
ai cũng nể phục mặt này của hắn.
Tiêu Chiến cười ngượng nói:
- Có điều thủ hạ của ta ngư long hỗn tạp, chắc đệ cũng phải vất vả một phen.
Tần Vũ vỗ vai hắn nói:
- Huynh an tâm, việc gì chứ, quản lý thủ hạ là nghề của đệ, rồi mọi thứ sẽ đâu vào đó.
Tiêu Chiến và Tần Vũ cứ như vậy vui vẻ hợp tác, quả thật sau này, nhờ có Tần Vũ mà hắn cũng đạt đến đỉnh cao, trở thành Hỏa Vương Đan Đế.
Sau
đó, nhờ có Tiêu Chiến mà Tần Vũ cũng thuận lợi chiêu dụ được Lâm Động.
Phải nói là Tần Vũ đàm phán cực tốt, hơn nữa cũng không bạc đãi huynh đệ cho nên mới có thể dễ dàng chiêu dụ bọn họ như vậy.
Trải qua mấy
tháng sắp xếp ổn định, bây giờ sinh ý nội môn mà Tần Vũ quản lý trong
tay tương đương với năm sáu thế lực thông thường, cực kỳ kinh khủng.
Sau này Ngô Vũ cũng ngộ ra lý do mà Tần Vũ không vội ra tay tranh đoạt sinh ý trong nội môn, là bởi vì chuyện này, quả thật đây là một nước đi khôn ngoan, không ai nghĩ đến. Ngô Vũ cũng quyết tâm đi theo học hỏi Tần Vũ
cùng Tần Nhược Tuyết, cố gắng lấy một chỗ đứng trong hàng ngũ của Tần
Vũ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT