Sau khi lấy được truyền thừa, bây giờ Tần Vũ và Dương Nguyệt Thiền đã có khẩu quyết của hai chiêu Mạn Thiên Tiên Vũ và Truy Tinh Tiễn uy danh đỉnh đỉnh thời thượng cổ ở Thiên Huyền Đại Lục.

Dương Nguyệt Thiền sau khi tiếp nhận được quyền tiếp quản truyền thừa bí cảnh, liền có thể cảm ứng và tùy thời dịch chuyển đến đây. Nơi này bố trí trận pháp có thể giúp nàng né tránh địch nhân truy sát, ở trong này an tâm dưỡng thương, hơn nữa nếu kẻ địch hùng mạnh tiến vào đây, nàng sẽ được dịch chuyển ra một nơi xa, còn địch nhân sẽ bị chôn vùi cùng bí cảnh.

Tần Vũ thầm nghĩ may mắn, vì vừa nãy hắn không có ra tay giết nàng, nếu không hậu quả khôn lường. Tần Vũ vừa mang nàng phi hành vừa nói qua đại khái gia thế của Tần thế gia, nàng cũng không ngờ rằng, nam nhân trước mặt nàng lại có gia thế hiển hách như vậy. Gia tộc của Tần Vũ, nếu không tính đến lão thái tổ mẫu của nàng, thì thật sự có thể nghiền ép gia tộc nàng một cách dễ dàng.

Tần Vũ biết nàng nghĩ gì, hắn nhẹ nhàng ôm chặt nàng rồi nói:

- Chuyện báo thù tạm thời gác lại, trước nâng cao thực lực, cùng ta xây dựng thế lực vững chắc, rồi hãy báo thù cho phụ mẫu cùng ca ca của nàng cũng không muộn.

- Ân, ta nghe lời chàng!

Tần Vũ hành sự rất cẩn thận, hắn không thể xung động nhất thời, hay chiều chuộng mỹ nhân mà làm hỏng đại kế của hắn được, dù cho Tần thế gia có thắng, thì cũng phải chịu tổn thất. Đây không phải là lúc thích hợp để làm việc đó, hơn nữa lão thái tổ mẫu của nàng sống chết chưa rõ, lỡ như chọc giận lão, một tay chụp chết gần hết cường giả trong gia tộc, lúc đó được không bằng mất.

Dù gì nàng cũng mang theo Sơn Hà Tinh Cung cùng pháp bảo cảm ứng vị trí truyền thừa bí cảnh bỏ trốn, tình ngay lý gian, phụ mẫu và ca ca của nàng chết không đối chứng, rất là khó nói trước được điều gì. Hơn nữa, người trong gia tộc của nàng nhân lúc nàng đi vắng, làm ra chuyện gì, hoặc ám muội nàng với lão thái tổ mẫu vẫn là có thể làm được.

Dương Tiễn lão nhân là vì bọn họ thừa kế thần khí Tinh Cung Sơn Hà và Nhật Nguyệt một đôi, hơn nữa duyên phận an bài nên mới tác hợp và truyền lại y bát cho hai người bọn họ. Mặt khác, lão có thể cảm nhận được từ thần hồn của Dương Nguyệt Thiền, cho thấy nàng không hề nói dối, nên mới cho nàng quyền tiếp quản bí cảnh truyền thừa.

Tần Vũ liếc nhìn Tử Yên, tiểu la lỵ này thật ghê gớm, không lẽ nó đoán được trước tương lai.

Tần Vũ là tự hắn nghĩ nhiều, còn nó đơn giản là nhìn thấy Tần Vũ hay vỗ mông mấy cái lão bà của hắn, nên đoạn cuối tiểu la lỵ thấy hắn tét mông nàng làm nó lầm tưởng, phu thê giận nhau oanh tạc loạn xạ như vậy.

Tần Vũ cùng Dương Nguyệt Thiền cuối cùng cũng đã truyền tống ra bên ngoài.

Hắn vừa bước ra khỏi truyền tống trận, lão Thái bà đã gõ đầu hắn cái cộp, rồi lão châm chọc hắn:

- Không hổ danh là nhị thế tổ Tần gia, đi vào một hồi liền có thêm một cái thiếu phu nhân.

Tần Vũ chống chế trả lời lão bà bà.

- Haha … lão nhũ mẫu, người phải tin ta, cái này là ta bị lão già đó hãm hại. Aaa…

Dương Nguyệt Thiền ở một bên nhéo cái hông của hắn thật mạnh, lúc đó hắn tỉnh táo như vậy, nào có như nàng đâu chứ.

Kim Mao trên vai Tử Yên tò mò nhìn nàng dáo dác, chốc chốc lại gãi đầu kêu chi chi mấy tiếng, Tử Yên nhỏ giọng bảo nó:

- Tỷ ấy là đại tẩu của ngươi a!

Con Kim Mao nghe vậy, nhe răng ra cười lấy lòng Dương Nguyệt Thiền. Nàng nhìn thấy nó như vậy, cũng bật cười thích thú, rồi tiến đến xoa xoa đầu con khỉ nhỏ.

Chỗ này xa Tần thế gia, hơn nữa nàng đang bị tộc nhân truy sát, hắn không nỡ để nàng tách ra đi một mình, nên mang nàng đi theo, tiếp tục thám bảo.

Nhưng mà qua lần này hắn liền biết khả năng vẫn còn nhiều gia tộc ẩn thế khác, chỉ là bọn họ chưa xuất đầu lộ diện, dẫu sau thì Thiên Huyền Đại Lục này rộng lớn kinh khủng, thậm chí cả ba chủng tộc cũng chỉ mới kiểm soát và khám phá được một phần rất nhỏ. Liệu còn những tồn tại khác ở ngoài kia hay không, Tần Vũ luôn mang hoài nghi này trong lòng, hắn cũng từng hỏi lão Thái bà, nhưng không lần nào lão trả lời hắn.





Tần Vũ bây giờ đang trên đường ghé qua chỗ doanh trại huấn luyện Bách Quỷ binh, càng đi về phía này, địa thế càng vô cùng hiểm trở, dễ thủ khó công, hơn nữa được thiên địa hỗ trợ, hình thành từng trận địa tự nhiên lại được Tần Vũ cho thủ hạ bố trí thêm trận pháp, bố trí thủ hạ Ám Dạ Hành và Hồng Lâu canh giữ xung quanh, cực kỳ nghiêm ngặt.

Tử Yên bước vào trong này, nó cũng chợt lạnh tóc gáy, quả thật với trận pháp và địa thế ở đây, nó cũng không dám tự tin xông loạn mà tiến vào. Trận pháp Tần Vũ bố trí ở đây vô cùng quỷ dị, cải biến rất nhiều, một cái kích hoạt liền ào ào kích hoạt một chuỗi liên hoàn, hơn nữa không phải là tầng tầng lớp lớp chồng chất công kích loạn xạ lên nhau như bình thường. Mà những trận pháp này, liên tục hỗ trợ nhau, như một liên hoàn chiêu hoàn chỉnh, cực kỳ khủng bố.

Lão Thái bà nhìn ngó xung quanh, trong lòng cũng thoáng giật mình, nơi này bố trí cũng phải ngang với lối vào của gia tộc lão.

Đi xuyên qua một cái động, mấy người Tần vũ đi vào một động thiên phúc địa được hình thành tự nhiên trong lòng núi này, xung quanh được che chắn bởi núi cao hiểm trở, ngoài lối vào duy nhất vừa nãy, quả thực không còn cách nào khác tiến vào đây.

Bên trong được phân chia thành các khu vực rõ ràng: Tàng thư các, Đan các, Binh khí các, Diễn võ trường, Thao trường vô cùng bài bản. Hiện tại, hơn hai nghìn đứa trẻ này do đích thân Lăng thống lĩnh dạy dỗ, một khi đạt Kim Đan đỉnh phong, Tần Vũ liền dùng mối quan hệ ở tông môn đưa bọn chúng tiến vào, học tập và rèn luyện ở thượng cổ Thanh Vân tông. Một trăm người ưu tú nhất sẽ được vào Bách Quỷ Binh, đãi ngộ vô cùng tốt, hơn nữa cũng oai phong hơn rất nhiều.

Bọn họ được đào tạo tư tưởng từ nhỏ, một lòng trung kiên, dũng cảm sẵn sàng hy sinh tất cả để hoàn thành nhiệm vụ được giao. Và hơn hết, là đạt được sự công nhận Tần Vũ, đối với bọn trẻ mà nói đây là điều lớn lao nhất, như một chế độ phong kiến quân chủ chuyên chế thực thụ.

Tần Vũ không thể sử dụng phương pháp xã hội thông thường mà áp dụng ở đây được, nên nhất quyết chọn chế độ phong kiến để phát triển. Ở đây hắn là quân vương, bọn trẻ là thần tử, phân thứ bậc địa vị rõ ràng, ở trên quyết định sinh tử ở dưới, ở dưới phải phục tùng ở trên, tư tưởng của bọn trẻ sẽ thấm nhuần từ đây mà phát triển về sau.

Phân cấp bậc ở đây nghiêm ngặt, cực kỳ hà khắc, muốn được ở trên đầu người khác phải cố gắng hết mình thì mới đạt được thành tựu. Bởi vậy sau khi bọn trẻ vào đây, chỉ qua mấy năm, liền thông hiểu đạo lý đó, điên cuồng tu luyện, hướng tới những vị trí chủ chốt quan trọng phía trên. Một khi nằm ở tầng lớp phía dưới, liền bị kẻ ở trên mặc nhiên sai sử, quyết định sinh tử của chúng, nên bọn chúng cực kỳ cầu tiến, quyết tâm tu luyện hết mình, thăng cấp bậc quân hàm.

Tần Vũ cũng áp dụng chế độ quân hàm, dựa theo sức mạnh và công lao tương xứng mà tăng lên cấp bậc quân hàm. Muốn có đãi ngộ tốt, phải đổ mồ hôi xương máu. Muốn ăn trên ngồi chốc, phải có bản lĩnh hơn người, đó là điều hắn muốn truyền đạt.

Hơn nữa ở đây quân lệnh như thái sơn, Tần Vũ nói rõ với Lăng thống lĩnh, một lần trái lệnh, bất kể lý do, lập tức chém đầu. Hơn nữa cũng không phân biệt thân phận và cấp bậc, thiên tài cũng chém. Mấy năm đầu, liên tiếp chém hơn trăm người, bọn trẻ liền sợ hãi, từ đó khắc sâu trong tâm khảm, một khi đã nhận quân lệnh, tất phải dốc hết sinh mạng mà hoàn thành, không dám trái lệnh.

- THIẾU CHỦ VẠN TUẾ!

Một tiếng rền vang, khí thế bá đạo, ầm ầm vang vọng trong động thiên phúc địa, lão Thái bà cũng giật mình.

Một đội ngũ hơn hai nghìn người, vậy mà xếp hàng ngăn nắp chỉnh tề, trăm người như một, tư thế cực kỳ tiêu chuẩn đứng chào Tần Vũ, hơn nữa một khi cất tiếng, liền đồng loạt đồng thanh, vô cùng bá đạo. Ngay cả thủ hạ ở gia tộc của lão, cũng không thể so sánh với đám trẻ này.

Hắn áp dụng thiết quân luật vào đào tạo thủ hạ từ nhỏ, cái này khác biệt hoàn toàn với việc chào mời cao thủ gia nhập ngang xương. Bọn trẻ bây giờ như một quân đội chỉnh tề, cực kỳ nghiêm chỉnh chấp hành mệnh lệnh và đội hình đội ngũ.

Bọn chúng chuẩn bị tiến hành kỳ thi khảo hạch, phân loại đội ngũ, một trăm người mạnh nhất sẽ được chọn đào tạo thành Bách Quỷ Binh, còn lại dựa theo tài năng thiên phú, phân ra làm sát thủ, tình báo, luyện đan sư, luyện kim sư, và trận pháp sư các loại mà đào tạo chuyên sâu. Cái này để cho dễ hình dung chính là tương tự như thi đại học.

Hơn nữa, hắn còn cho chọn 50 người thông minh nhất, nằm trong đội ngũ tham mưu, điều hành ở đầu não, phân loại tình báo, tin tức, chiến sự, và quyết định điều động thủ hạ thích hợp cho nhiệm vụ, cũng lựa chọn đội hình đội ngũ ứng chiến địch nhân. Bọn họ được gọi là Long Đầu.

Các gia tộc ở Thiên Huyền Đại Lục chủ yếu sử dụng thủ hạ từ gia tộc phụ thuộc hoặc đệ tử trong gia tộc, hoặc mời chào cao thủ, chứ không sử dụng phương pháp đào tạo như Tần Vũ, bởi vì bọn họ cho rằng phương pháp đào tạo này rất tốn công sức, hao tổn tài nguyên và nhân lực, hơn nữa chất lượng như thế nào bọn họ cũng không biết trước được.

Lựa chọn cao thủ có sẵn, mời chào vẫn đỡ tốn công bồi dưỡng hơn. Mặt khác, một khi gặp chuyện bất trắc khi làm nhiệm vụ, hoặc bị người ta giết chết thì mất cả công sức, thời gian và tài nguyên nuôi dưỡng từ nhỏ đến khi trở thành cao thủ. Trong khi mời chào cao thủ sẵn ở trong giang hồ, chết thì cùng lắm là mất tài nguyên cung phụng mấy năm gần đây mà thôi. Hơn nữa thế gia có thể sử dụng bản mệnh tinh huyết để điều khiển bọn họ, nên bọn họ cũng không cần thiết phải tốn công như Tần Vũ.

Ám Dạ Hành và Hồng Lâu cũng là dùng phương pháp tương tự như Tần Vũ mà rèn luyện, nhưng mà đào tạo từ nhỏ là số ít, phần đa là tuyển mộ theo phương thức trên, lại sử dụng tinh huyết bản mệnh để sai sử, cho nên mới có xảy ra chuyện bị người của gia tộc nương hắn cài cắm nhân thủ vào bên trong.

Còn Tần Vũ lại nghĩ khác, đội ngũ được rèn luyện đào tạo bài bản từ nhỏ, tuy hao tốn tài nguyên rất nhiều, nhưng mà đội hình đội ngũ nghiêm chỉnh, hơn nữa phối hợp nhuần nhuyễn, lực chiến tổng thể sẽ rất khác với cao thủ được mời chào, hơn nữa địch nhân muốn trà trộn vào đội ngũ khó khăn bội phần. Hơn nữa, thành viên trong đội ngũ thân thiết với nhau, phối hợp từ nhỏ, khi lâm trận chiến đấu sẽ dễ dàng bỗ trợ lẫn nhau, trận hình, trận pháp cũng ổn định hơn rất nhiều so với một đội ngũ ngư long hỗn tạp.

Đợi khi đội ngũ lứa này ổn định, hắn có thêm nhiều sinh ý sẽ bắt đầu đào tạo thêm lứa nữa, để sau này khi hắn cần, thủ hạ bên dưới đầy đủ, hắn có thể tùy ý sai sử số lượng lớn. Sắp tới khi hắn trở về tông môn, liền bắt tay vào phát triển sinh ý nội môn, để nuôi dưỡng đại quân dưới trướng của mình.



Lăng thống lĩnh chọn một đội ngũ 10 người, tiến hành chiến đấu với Nguyên Anh trung kỳ yêu thú để Tần Vũ quan sát đánh giá. Mười tên thủ hạ này, chiến lực chỉ mới Kim Đan trung kỳ, nhưng phối hợp chiến đấu cực kỳ nhuần nhuyễn, nhanh chóng hợp công, hỗ trợ trận pháp sư thi triển trận pháp, phù lục sư phối hợp với tu sĩ chuyên khống chế nhanh chóng kiểm soát thế trận để cho đội viên sát thương chủ lực thay nhau liên miên oanh kích yêu thú, chỉ qua hơn hai chung trà, con yêu thú ầm ầm ngã xuống bỏ mình.



Trong mắt lão Thái bà cũng thoáng nét kinh ngạc, đội ngũ Kim Đan trung kỳ từ bao giờ lại có chiến lực khủng bố như vậy.

Nhìn đội ngũ bên dưới hắn tạm thời thấy hài lòng, quân ngũ chỉnh tể, khí thế hiên ngang lẫm liệt. Hơn nữa nhìn trên nét mặt của họ, đều thấy được lòng dũng cảm kiên cường, đã được tôi luyện qua sinh tử chiến đấu, phối hợp vô cùng tốt.

Tần Vũ cũng không động viên khen ngợi, cái này chỉ là trận đấu đánh giá tổng quan, không có gì vẻ vang để hắn phải tuyên dương, đây cũng là tạo thói quen cho thủ hạ, tránh vì mấy chuyện vặt vãnh mà tranh công.

Tần Vũ đưa cho Lăng thống lĩnh thêm linh thảo, đan dược và các tài nguyên bổ sung khác, một phần hắn thu thập được, một phần hắn đổi từ trong cửa hàng hệ thống. Trảm sát yêu thú cấp cao, điểm cũng nhiều hơn hẳn, dư dả cho hắn đổi những tài nguyên này.

Sắp xếp xong xuôi chuyện ở đây, Tần Vũ chợt hỏi lão bà:

- Ở đây, có người trong gia tộc của mẫu thân không lão nhũ mẫu?

Lão Thái bà nhìn hắn thoáng nét kinh ngạc, lão nói:

- Không có, thiếu chủ quả thật cẩn thận.

- Vậy thì tốt quá!

Tần Vũ mừng rỡ trả lời, nhân thủ bố trí ở đây là một trong số ít được phụ mẫu hắn lựa chọn đào tạo từ nhỏ, nên hắn cũng an tâm sử dụng. Hắn chỉ là cẩn thận nhờ lão bà xác nhận lại lần nữa, tránh để cho việc của hắn bị lộ ra ngoài. Bỗng lão Thái bà nói:

- Thiếu chủ, đôi khi cẩn thận quá cũng không tốt!

Tần Vũ cười cười không đáp lại lời lão, hắn từ trên đài cao quan sát xuống dưới, nghĩ ngợi đôi chút. Thế giới này người lừa ta gạt, không cẩn thận sau này cơ nghiệp không vững vàng, người ta ở ngoài rút củi đáy nồi, tất nhiên sẽ sụp đổ.

Tần Vũ chậm rãi nói:

- Mong lão nhũ mẫu, giúp ta giữ bí mật.

Lão Thái bà không nói gì, đưa cho hắn một cây phiên. Tần Vũ vừa cắm xuống, linh khí thiên địa xung quanh động thiên phúc địa lập tức tăng lên rõ rệt, ước chừng khoảng 3 thành.

- Đa tạ lão nhũ mẫu ban pháp bảo.

Hắn cung kính hành lễ với lão, lễ này thật sự là lớn, cũng đủ biểu đạt ý tứ của lão Thái bà đối với hắn.

- Sử dụng chân khí thạch mà gia trì.

Lão nhàn nhạt nhắc nhở hắn.

Pháp bảo gia tăng linh khí cực kỳ hiếm có, ngay cả trong hệ thống cửa hàng, muốn đổi tới cũng phải đạt Hợp Thể cảnh trung kỳ, giá trị để đổi vô cùng đắt đỏ, hơn nữa tăng phúc cũng chỉ được 2 thành mà thôi.

Đây chính là lợi ích của nhị thế tổ, Tần Vũ thầm cảm khái trong lòng, hắn vừa có gia thế vừa có hệ thống làm gì cũng nhanh hơn hẳn đám Khí Vận Chi Tử, nhưng mà hắn cũng không dám lơi lỏng, liên tục cố gắng phấn đấu từng ngày từng giờ.

"Đây là thế hệ thủ hạ đời thứ nhất của ta a!"

Tần Vũ đang vô cùng chờ mong, ngày thủ hạ của hắn tung hoành trên giang hồ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play