Nói đoạn, Đại trưởng lão Tần gia nhìn lại pháp bảo nội giáp hộ thân của
mình, đã bị vỡ mất một mảnh. Trong lòng lão lo lắng bất an, mấy ngày nay lão cứ cảm thấy đã bị người nắm thóp.
Nhưng mà bây giờ lão không
thể cho người qua đó tìm kiếm, vì lực lượng Ám Dạ Hành và Hồng Lâu cùng
với thủ hạ của Tần gia, đang lục soát khắp nơi, phân tích chiêu thức,
tìm vật chứng hòng truy tìm hung thủ.
Hồn Điện phân bộ ở Trung
Châu thành, vì có liên quan đến chuyện ám sát Tần Vũ và Lâm Ngạo, liền
bị hai nhà tập hợp cao thủ truy sát khắp nơi, trong một đêm, thủ hạ tử
thương vô số, máu nhuộm cả một mảnh rừng rậm.
Phân bộ Hồn Điện ở
Trung Châu thành, trực tiếp bị lão tổ Lâm gia trấn nát tan tành, Điện
Chủ của phân bộ này, bị hắn luyện hóa thành tàn hồn trong pháp bảo, cực
kỳ thảm thiết.
Giới tu chân, chỉ vì chuyện này mà một hồi rúng động, cái giá phải trả quá lớn đi.
Lần trước Hồn Điện phân bộ ở Ô Thái thành ám sát Tần Vũ không thành, đã bị
Tần thế gia cho người càn quét truy sát mấy tháng liền. Vậy mà lá gan
không nhỏ, vẫn tiếp tục nhận lời ám sát Tần Vũ cùng Lâm Ngạo, bọn này
đúng là một lũ điên!
Cũng bởi vì lý do này, mà tu sĩ trong giới tu chân, rất kiêng dè Hồn Điện.
...
Bành!
Bên trong tổng bộ Hồn Điện, Điện Chủ, người đứng đầu Hồn Điện tổng bộ nghe
tin tức phân bộ ở Trung Châu thành bị hai đại thế gia càn quét thảm sát, tức giận không thôi, nhưng lão cũng bất đắc dĩ phải nhịn lại.
Cảnh giới của lão mới chỉ là Đại Thừa kỳ bát trọng thiên, còn chưa đủ để đối đầu với ngũ đại thế gia ở Trung Châu thành, lão đang đợi một khi Tần
gia lão tổ, đột phá thất bại, sẽ thống lĩnh thủ hạ, trả lại nhục nhã
suốt mấy trăm năm qua.
...
- Tần Vũ tham kiến Uyển Di.
Tần Vũ cung kính hành lễ với Nam Cung Uyển, người phụ nữ trước mặt, rất
không đơn giản, chân chính nắm giữ trong tay Nam Cung thế gia. Tần Vũ
hắn không thể không cẩn thận.
- Ta có hai lễ vật muốn đưa cho ngươi, bất quá trước khi đưa cho ngươi, ta có một điều kiện!
- Dạ thưa Uyển Di, không biết là điều kiện gì? Nếu trong phạm vi của tiểu bối, tiểu bối sẽ dốc lòng hoàn thành.
Tần Vũ cẩn thận trả lời, hắn cũng suy đoán được hai lễ vật này chắc chắn có liên quan đến việc mình bị ám sát. Chẳng qua là hắn không hiểu làm sao
lại lọt vào tay của bà cô này.
"Bà cô cô này thật sự đáng sợ a!"
- Sau này Nam Cung Uyển Nhi phải là chính thất!
- A ... chuyện này ...
Tần Vũ hắn một bộ ngượng ngùng, xấu hổ. Hắn liền vô sỉ nói:
- Chuyện này ... quả thực có chút hơi khó cho tiểu bối.
- Sao?
Hắn liền dương dương tự đắc khoe khoang:
- Tần Vũ không dám khoe khoang, nhưng mà mấy cô nương theo tiểu bối cũng
không ít, tiểu bối cũng không định phân biệt chính thất và thê thiếp a!
- Ngươi ...!
Tần Vũ là muốn đào thêm bà cô này một chút, đó giờ hắn không có chịu thiệt ai bao giờ!
Hơn nữa hắn nắm được thóp của Nam Cung Uyển là lo lắng cho cháu gái mình nên hắn được thế đâm tới.
- Hừ ... vậy thì ta đành hủy cái lễ vật đầu tiên vậy, hẳn là Đại trưởng lão nhà ngươi vui lắm!
- A ...
"Ta Kháo, hồ ly tinh đụng cáo chín đuôi a"
- Uyển Di có gì từ từ nói chuyện, không phải là không thể thương lượng được a!
- Chỉ có một điều kiện không có gì để thương lượng, mấy cái này để ở Nam
Cung thế gia có chút chật chội, ta cũng muốn hủy đi cho xong!
Nam
Cung Uyển cũng không kém cạnh, trực tiếp đe dọa hắn, thực chất nàng muốn giúp hắn một tay, dọn dẹp Tần gia, cho hắn an an ổn ổn lên nắm giữ Tần
gia, đằng nào Nam Cung Uyển Nhi đời này, kiểu gì cũng sẽ gả cho hắn.
Nàng không thể không vì cháu mình mà suy tính một hai!
"Hừ! Cái thằng nhãi này thật là ...!"
- Ha ... chuyện này ta đáp ứng Uyển Di a!
- Thật vậy?
- Thật ... tiểu bối lập thệ sẽ lập nàng làm chính thất, tuyệt không lừa gạt người!
- Hảo! Người đâu mang lễ cho hắn.
Nếu như Nam Cung Uyển nàng biết được, hắn sau này ai cũng lập làm chính
thất, đối xử ngang hàng, tuyệt đối bây giờ, trực tiếp một chưởng vỗ chết hắn cho rồi.
"Hắc hắc"
Tần Vũ cười thầm trong lòng, rồi nhanh chóng đa tạ Nam Cung Uyển:
- Đa tạ Uyển Di ưu ái!
- Hừ, ngươi mau nhanh chóng lăn khuất mắt ta a! Nhìn thấy ngươi ta lại muốn đánh cho một trận.