Đại sư huynh là kẻ độc ác vô tình, đừng nhìn hằng đêm phục vụ hắn nhưng nếu không được việc hắn có thể bóp chết bất cứ lúc nào, luyện thành huyết đan. Nhị sư huynh cũng chính là bị hắn luyện thành huyết đan.
“Đại sư huynh… tha… tha mạng…” tam muội khẩn cầu.
Đại sư huynh buông tay, nheo mắt nhìn ra ngoài động, hắn có thể cảm giác được lôi đình thuộc tính, hẳn là Tư Đồ Uyên Thành đã bày xuống lôi trận chờ bọn hắn chui đầu vào rọ.
“Các ngươi ra ngoài xem tình hình.” đại sư huynh lạnh lùng lệnh.
“Cái này…” tam muội và tứ đệ đồng loạt lên tiếng, toát mồ hôi, bọn họ cũng không ngu biết bên ngoài là cái gì, đại sư huynh đây là muốn dùng bọn họ dò đường, sẽ chết đấy.
“Không muốn sao?” đại sư huynh khí tức tràn ra, hai bọn họ cảm giác trước mặt chính là một đầu cự long trong bóng tối vô tận lộ ra đôi mắt huyết sắc, chỉ bằng một ánh mắt đã khiến bọn họ tim đập chân run.
“Có phải cho rằng ta bị thương hai ngươi có thể lật trời?”
“Không… không dám…” bọn họ sợ hãi nuốt khan một cái trả lời. “Đại sư huynh có lệnh, không dám chối từ.”
“Tốt!” đại sư huynh hòa hoãn một chút, cho bọn họ một liều thuốc trấn an. “Yên tâm đi! ta sẽ không để cho các ngươi xảy ra chuyện. Chúng ta dù sao cũng là đồng môn sư huynh đệ, các ngươi xảy ra chuyện, ta còn mặt mũi nào gặp sư tôn.”
Sư huynh đệ rắm chó! không phải vì bọn ta vẫn còn hữu dụng đi.
Hai bọn họ mắng to trong bụng nhưng người mặt nặn ra nụ cười.
“Vâng! đại sư huynh dạy phải.”
Hai bọn họ liếc nhìn nhau, đạt thành một loại ăn ý, muốn sống vậy thì phải hợp tác.
Bọn họ phóng ra ngoài, cùng lúc lấy từ trong nhẫn trữ vật mấy bộ thi khôi.
Oanh! có vật xông vào pháp trận, lôi đình lập tức bổ xuống, Tư Đồ Uyên Thành cầm kiếm nheo mắt nhìn, tinh thần kéo lên mười phần, không dám lơ là.
Mười đạo lôi đình qua đi để lại năm bộ xác khô đen thui, Tư Đồ Uyên Thành vẫn không buông lỏng, kẻ địch chết quá đơn giản, đáng ngờ.
Đúng lúc này hai đạo ánh sáng phóng ra, Tư Đồ Uyên Thành cầm kiếm gạt phanh một cái, hai cái phi đao cắm vào trong đá.
“Thực Cốt Phong Lâm!”
“Hồng Nguyệt Mạn Thiên!”
Hai tiếng hét lớn, tứ sư đệ và tam sư muội đồng loạt ra tay.
Tại dưới mặt đất phóng lên trùng trùng cốt lao, muốn giam lại Tư Đồ Uyên Thành. Một dải lụa đỏ che khuất bầu trời, che kín thiên địa. Bọn họ phối hợp phải nói thiên y vô phùng không một kẽ hở.
Bọn họ bình thường đều muốn triệt hạ đối phương nhưng một khi đứng trước nguy cơ lại phối hợp hoàn mỹ. Đây là tác phong của người thông minh từng trải, kẻ thù cũng phải xem thời điểm.
Đầu tiên dùng năm bộ thi khôi thu hút đại bộ phận lôi đình, sau đó lại dùng đại chiêu phong tỏa che mắt đối thủ. Chỉ vài động tác đã xóa bỏ chuẩn bị của Tư Đồ Uyên Thành.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT