"Mọi người ở đây có nhiều tiền lắm nhỉ?"

Alex hào hứng hỏi.

Neli nhìn nhìn Alex, không biết hắn có ý gì nhưng cũng thành thật trả lời.

"Mọi người ở đây đều có chút của ăn của để nhưng cũng không giàu có gì."

Nghe vậy, nụ cười trên mặt Alex càng đậm, không biết hắn có ý định gì.

Alex cầm lấy chén rượu, uống một hơi hết sạch nói:

"Bây giờ ta có chút việc không ở lại lâu được."

"Ngài đến uống chén rượu mừng là vui rồi, khi nào ngài rảnh ta mời ngài uống một bữa." Neli cười nói.

Trước đó hắn và Alex chỉ biết mặt nhau thôi, đây là lần đầu bọn hắn gặp mặt chính thức.

Mặc dù không hiểu sao Alex đến đây nhưng Neli cũng không quan tâm lắm.

Nhân cơ hội này kết bạn với Alex, mở rộng mối quan hệ sau này nhỡ có việc cần nhờ giúp.

Dù sao sau này lãnh địa Barum cũng thuộc về Alex.

"Để ta tiễn ngài ra cửa."

Neli tiến Alex với Sophia ra cửa rồi rất nhanh quay lại bữa tiệc.

Sự xuất hiện của Alex cũng không tạo ra chấn động gì lớn, mọi người vẫn cực kỳ vui vẻ.

Nên ăn thì ăn nên uống thì uống.

Bữa tiệc một mực kéo dài hơn 2 tiếng mới có khách khứa lục tục đứng dạy đi về.

"Hôm nay ta chỉ tới đây thôi, về sớm giải quyết chút việc, khi nào có dịp mời Bá Tước và các vị ngồi đây qua nhà ta, đảm bảo rượu không thiếu uống." Leo có chút ngà ngà say nói.

"Nhất định có dịp sẽ ghé qua." Bá Tước nói

"Chỉ cần ngươi mời là chúng ta sẽ có mặt" Người khác cũng cười phụ họa.

Sau một màn chào hỏi xã giao.

Leo đứng dậy dẫn theo hơn 20 đàn em đi về.

Nhưng nào ngờ, Leo và đàn em vừa bước ra cổng.

Chỉ thấy phía trước hơn 5 mét có hơn 200 quân lính đứng xếp hàng ở đấy.

Đứng đằng sau 200 quân lính đó là hơn 50 vị kỵ sĩ cưỡi ngựa, vũ khí sáng loáng, áo giáp trang bị đến tận răng.

Mọi người đầu óc còn đang lâng lâng vì say rượu nhìn thấy cảnh này lập tức thanh tỉnh, không hề có dấu hiệu say rượu.

— QUẢNG CÁO —

Event

Leo nuốt một ngụm nước bọt, kinh hãi không hiểu chuyện gì xảy ra.

Vì tính chất nghề nghiệp, nên Leo và đám đàn em rất e ngại khi nhìn thấy quân đội.

Chả có thằng tội phạm nào thích nhìn cảnh sát cả, cứ nhìn thấy cảnh sát là như chuột gặp mèo vậy.

Tâm lý có chút sợ.

Nếu không phải hắn biết Bá Tước Hubert đang ngồi bên trong uống rượu.

Thì hắn còn tưởng đám quân lính này đến đây để san bằng chỗ này

Nhìn khí thế này khác gì chuẩn bị đi đánh trận.



Nhìn ngó xung quanh quan sát hoàn cảnh, Leo cùng đàn em tiến đến chiếc giường gần đó.

Đúng vậy, một chiếc giường, một chiếc giường được đặt ngay giữa đường.

3 phía xung quanh đều là quân lính uy nghiêm đứng thẳng.

Trên giường Alex nằm ngửa, đầy gối lên đùi của hầu nữ Alina.

Nhàn nhã hưởng thụ từng quả nho đã được Alina bóc sạch vỏ.

Rất là hưởng thụ.

Alina khuân mặt ửng hồng vì ngại, thiếu gia thật mất mặt.

Alex đang nhàn nhã thưởng thức từng quả nho mọng nước thì một tiếng nói vang lên.

"Thiếu gia Lucifer, ngài có chuyện gì ở đây à, nếu có ngài cứ mở miệng, ta sẵn sàng giúp đỡ ngài." Leo lên tiếng.

Nhìn thấy Alex nằm tiêu sái hưởng thụ như vậy.

Leo im lặng, từng thấy qua Quý Tộc hủ bại, chịu chơi nhưng chưa thấy ai chơi lạ kiểu này cả.

Đúng là càng sống càng mở rộng tầm mắt, nâng tầm kiến thức.

Alex ngồi dạy, nhìn người đàn ông trung niên trước mặt.

Vừa nãy hắn có đọc qua tư liệu về Vincent nên cũng biết Leo thuộc liên minh 'Hắc Ám Thành Barum.'

"Vừa đúng lúc ta có việc cần ngươi giúp, ngươi ra đằng kia đọc tờ thông báo sẽ hiểu.

Ờ bên phải cách chiếc giường của Alex tầm 7 mét, có một cái bảng gỗ dán một tờ giấy thông báo.

Dưới chiếc bảng có một chiếc thùng gỗ được khóa cẩn thận, trên thân được khắc chữ 'hộp quyên góp'.

Nhìn giống như những chiếc hộp từ thiện ở kiếp trước.

— QUẢNG CÁO —

Event

Bên cạnh là cái bàn với một nhân viên ghi chép ngồi đó.

Leo tò mò tiến lại chiếc bảng đọc tờ giấy thông báo.

Chỉ thấy ở trên đó viết như thế này:

'Gọi vốn cộng đồng sửa đường - hướng tới lãnh địa giàu có.'

Toàn bộ người dân và thương nhân trong lãnh địa Barum thân mến, mọi người còn vì mỗi ngày nớp nớp lo sợ quái vật tấn công, còn vì bỏ ra giá cao để thu mua vật tư.

Thân là lãnh chúa mà lại không thể mang đến cho mọi người điều kiện cuộc sống tốt đẹp, thật sâu cảm thấy xấu hổ.

Trong lãnh địa tài chính ngày càng khẩn trương, còn muốn gánh vác các loại hạng mục lãnh địa chi tiêu.

Lãnh chúa mỗi lần nghĩ đến chuyện này là lại sầu não, đau đầu nhức óc không thôi.

Tối đang ngủ chợt tỉnh giấc, đêm quên ăn ngày quên ngủ, ruột đau như cắt nước mắt đầm đìa. Chỉ sợ khiến cho người dân thất vọng.

Thế cho nên tóc ngày càng thưa, nếp nhăn cũng xuất hiện ngày càng nhiều.

Các hương thân, phụ lão lãnh chúa hi vọng mọi người có thể đoàn kết lại, mỗi người đóng góp một chút tiền, vì chính mình gia viên tẫn một chút sức mọn.

Ở chỗ này, lãnh chúa cảm động đến rơi nước mắt, quỳ xuống cảm tạ mọi người đã ủng hộ mạnh mẽ.

Tuyên Bố!

Đọc xong bảng thông báo, Leo có chút xúc động.

Thật không ngờ Bá Tước lại tận sức mình vì lãnh địa như vậy.



Nguyên lai là Bá Tước lại khó như vậy.

Nhưng mà vẫn cảm thấy có gì đó sai sai.

Lấy tu vi của Bá Tước không đến nỗi bị rụng tóc nha.

Với lại vừa này thấy Bá Tước làm gì có một cái nếp nhăn nào đâu.

Còn nữa, ngươi mẹ nó ban bố chính lệnh là được rồi, cần gì phải điều động cả một đại đội đến đây làm gì.

Người mẹ nó gọi đây là gọi vốn.

Ngươi đây là uy hiếp.

Là Cướp!

Mặc dù biết mình bị cướp nhưng Leo cũng chỉ có thể thở dài nhận mệnh. Nhìn là biết, 300 quân lính đứng kia cũng không phải để trưng

Lãnh chúa đã nói rõ tiền này dùng để phát triển lãnh địa hắn còn có thể nói cái gì.

— QUẢNG CÁO —

Event

Lần đầu thấy cướp tiền kiểu này.

Bảo sao bọn Quý Tộc giàu đến chảy mỡ.

Số tiền này mà đã vào trong tay Quý Tộc rồi thì đánh chết hắn cũng không tin bọn Quý Tộc sẽ đem số tiền này ra.

Leo lại gần bàn chỗ nhân viên ghi chép.

"Làm phiền một chút, ta muốn đóng góp tiền."

"Ngài muốn quyên góp bao nhiêu?" Người nhân viên hỏi.

Leo suy nghĩ một chút rồi nói: "10 đồng vàng."

"Ngài để tiền vào trong thùng gỗ là được, nếu không muốn ngài cũng có thể chuyển khoản qua ma tinh thẻ."

Tiện lợi thật, ngay cả ma tinh thẻ cũng chuẩn bị sẵn.

Leo lấy ra 10 đồng vàng bỏ vào trong thùng gỗ.

"Ngài có thể báo tên của mình để ta viết vào sổ sách." Người nhân viên nói.

"Leo - bang chủ bang Sư Tử Vàng".

"Leo - bang chủ bang Sư Tử Vàng đóng góp 10 đồng vàng, ta thay mặt lãnh chúa cảm tạ ngài." Nhân viên vừa cúi đầu ghi chép vừa đọc to tên của Leo.

Còn không quên cảm tạ hắn.

"Được rồi, vị tiếp theo." Người nhân viên nhìn nhìn đám đàn em của đứng đằng sau Leo.

Bọn chúng biết mình không thoát được, cũng đành dòng lệ hai hàng đến quyên góp.

Mỗi người cũng không có nhiều tiền, 10-20 đồng bạc tầm đó.

Bọn chúng là thành viên tinh anh trong bang nên cũng kiếm được khá nhiều tiền.

Vào người dân bình thường ủng hộ được 5 đồng tiền đã được xem là nhiều rồi.

Đằng kia Alex thấy cảnh này thì cực kỳ hài lòng.

Quả nhiên đóng cọc ở đây là một lựa chọn sáng suốt, toàn là người có tiền.

Cứ như vậy lại có thêm một chút tiền chuẩn bị đến oanh tạc buổi đấu giá Hoàng Gia.

Hắn quyết định lần này chỉ cần là đồ vật tốt có tác dụng, toàn bộ mua sạch.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play