Hoàng Viêm đáng chết không phải ngươi nói không có hứng thú với thế giới con người, sao giờ lại đổi ý, ngươi đây rõ ràng muốn chọc tức ta mà.
Hắc Ma phẫn nộ quát.
Miễn là ngươi đau khổ, ha ha.
Hoàng Viêm cười chế giễu đáp lại.
Ngươi ….
Thôi được rồi, hai các ngươi bớt nói vài câu đi, vậy ta đếm đến ba thì các ngươi bắt đầu nhé.
Một … hai.
Hắc Ma nhanh trí ra đấm thấy Hoàng Viêm ra kéo, biết ngay tiểu tử này thua cuộc, khiến hắn không khỏi vui sướng reo lên.
Ha ha, Hoàng Viêm cuối cùng ngươi vẫn là kẻ thua cuộc, thật không biết tự lượng sức.
Thấy Hắc Ma cười trêu trọc mình, Hoàng Viêm không lấy gì làm tức giận nghe thấy Cổ Viêm đếm tiếng thứ ba chỉ từ từ mở nốt ra ba ngón tay còn lại biến kéo thành lá trước mặt Hắc Ma.
Ngươi đang làm cái trò gì vậy, ra lá bây giờ có tác dụng gì.
Thấy Hoàng Viêm bình tĩnh như vậy Hắc Ma tỏ vẻ khó hiểu hỏi hắn.
Trận này ta thắng rồi, Hắc Ma tốt nhất ngươi nên ở lại trong thế giới này một thời gian đi.
Hoàng Viêm nhếch mép cười nói.
Trận này Hoàng Viêm thắng Hắc Ma thua.
Chuyện này rốt cuộc là sao, Cổ Viêm ngươi mau nói rõ ràng đi, tại sao Hoàng Viêm lại là người chiến thắng.
Hắc Ma sắc mặt khó coi không hiểu chuyện gì xảy ra nhìn Cổ Viêm hỏi.
Chẳng phải ta đã nói đếm đến ba thì hai ngươi mới bắt đầu cơ mà, mới đếm đến hai thì ngươi đã ra kết quả rồi, ngươi thua cũng đâu có oan uổng gì.
Nhưng tên Hoàng Viêm đó cũng ra kéo cùng lúc với ta, rõ ràng là ta thắng, sao có thể thua được.
Hắc Ma nhíu mày quát lại.
Đúng là hắn ra kéo thật nhưng lúc đó ta còn chưa đếm đến ba thì chưa phải kết quả cuối cùng, còn giờ thì sao ngươi vẫn ra là đấm còn Hoàng Viêm hiện tại từ kéo chuyển thành lá, rõ ràng ngươi thua còn chối cãi gì nữa.
— QUẢNG CÁO —
Cổ Viêm mở miệng giải thích.
Các ngươi … rõ ràng thông đồng với nhau để chơi ta, Hắc Ma ta không phục.
Là do ngươi hành động quá gấp gáp thôi, thực ra mục đích của cuộc tỷ thí này không nằm ở ai thắng ai thua mà nằm ở cách xử lý tình huống, suy đi nghĩ lại ta cảm thấy ngươi hành động quá lỗ mãng cho ngươi ra ngoài lúc này quá nguy hiểm, trái lại nếu là Hoàng Viêm ta cũng yên tâm hơn.
Cổ Viêm bình tĩnh giải thích cho hắn hiểu.
Hắc Ma không cãi lại được chỉ đành ngậm ngùi nuốt cục tức này xuống, thua trước Hoàng Viêm chính là nỗi nhục lớn nhất, hắn thề sẽ có ngày phải phục thù tiểu tử này còn hiện giờ không muốn cũng đành phải chấp nhận mình là kẻ thua cuộc.
Đám thượng cổ hung thú và Lam Hải thấy Hoàng Viêm là người chiến thắng định mở lời chúc mừng nhưng lại bị Hắc Ma cho một cái trợn mắt khiến chúng run cả người mà không dám ho he tiếng nào, Cổ Viêm đứng bên cạnh nhìn cũng chỉ biết cười khổ thay cho tiểu tử này.
Hoàng Viêm ngươi là người chiến thắng rồi, ngươi có muốn trải nghiệm thế giới con người không, ta có thể cho ngươi mượn cơ thể con người ký sinh của ta.
Cổ Viêm nhìn Hoàng Viêm khẽ hỏi.
Tạm thời ta không có hứng thú với thế giới con người, nhưng sau này biết đâu ta sẽ có hứng thú thì sao, nên chuyện này tính sau đi, lúc nào thích ta sẽ nói cho ngươi biết.
Hoàng Viêm mở miệng đáp lại.
Cổ Viêm nếu hắn không muốn thì nhường lại cho ta được không, ta ở trong thế giới này cảm thấy quá chán, ngươi cho ta mượn cơ thể con người vài ngày đi.
Hắc Ma mở miệng năn nỉ hắn nói.
Thắng là thắng thua là thua, đợi Hoàng Viêm ra trước rồi ta sẽ cho ngươi ra chơi sau, thời gian này ngươi nên nhẫn nại ở trong thế giới này đi, ta thấy ngươi nên sửa cái tính lỗ mãng của mình trước đi, tha thấy ngươi quá háo thắng nên không thể yên tâm để ngươi ra thế giới bên ngoài ngay được, đợi ngươi học cách kiềm chế bản thân lại chúng ta sẽ bàn bạc lại chuyện này sau.
Cổ Viêm vỗ vai hắn mỉm cười an ủi.
Tại Hư Linh Cung nằm trên Vĩnh Hằng Tinh.
Đừng buồn nữa mà Hắc Ma, rồi sẽ có lúc ngươi sẽ được ra ngoài thôi, Cổ Viêm nói lời là giữ lấy lời.
Thấy Hắc Ma còn giận Cổ Viêm mở miệng an ủi nói.
Ngươi còn dám nói không phải ngươi và Hoàng Viêm thông đồng chơi ta, sao ta có thể thua được sao, món nợ này sớm muộn sẽ tính lên đầu hai ngươi.
Hắc Ma nhíu mày trách mắng.
Ha ha, coi như là ta sai đi, chúng ta là huynh đệ với nhau sao có thể ôm hận với nhau cả đời được không.
Cổ Viêm cười sang sảng nói.— QUẢNG CÁO —
Tạm bỏ qua chuyện này đi, ta muốn hỏi ngươi, không phải chúng ta nhắc nhở ngươi ngoài sức mạnh không gian và thời gian không được phép sử dụng ra, ánh sáng và bóng tối cũng không được phép sử dụng bừa bãi, vậy mà ngươi không chịu nghe dạo gần đây ta thấy ngươi sử dụng sức mạnh hai nguyên tố đó quá nhiều rồi đấy.
Hắc Ma nhíu mày khẽ trách mắng.
Ta đâu có lạm dụng chúng quá mức đâu, chỉ dùng một phần nhỏ xíu mà thôi, các ngươi đừng quá lo lắng.
Cổ Viêm híp mắt gượng cười đáp.
Không phải chúng ta khó khăn với ngươi, nhưng những nguyên tố đó khá phiền phức không phải thứ mà ngươi hay ta và Hắc Ma có thể thành thạo được, đặc biệt là nguyên tố ánh sáng ngươi đang sử dụng, nếu ngươi lạm dụng nó quá mức rất có thể sẽ gây ra biến dị của thời gian, đến lúc đó ta không thể tưởng tượng được chuyện gì sẽ xảy ra đâu.
Hoàng Viêm chen lời vào khẽ nhắc nhở.
Nguyên tố ánh sáng thì có liên quan gì đến nguyên tố thời gian, ngươi nói vậy là có ý gì.
Cổ Viêm nghe không hiểu hỏi lại.
Hiện tại sức mạnh thuộc tính ánh sáng ngươi theo ta suy đoán tốc độ ngươi đạt chỉ gần ngưỡng của tốc độ ánh sáng nếu chẳng may ngươi vượt ngưỡng của ánh sáng sợ rằng đến lúc đó ngươi đạt tốc độ xuyên qua không gian và thời gian thì lúc đó sẽ có chuyện xấu gì xảy ra.
Hoàng Viêm mở miệng giải thích.
Xuyên qua không gian và thời gian vậy há chẳng phải ta có thể đi ngược về quá khứ hay xuyên không đến tương lai, ta lại muốn biết thử xem nếu gặp Cổ Viêm ở quá khứ và tương lai rốt cuộc sẽ như thế nào, chắc chắn sẽ thú vị lắm đây.
Cổ Viêm vẻ mặt phấn khích nói.
Chưa chắc là chuyện tốt đâu, chúng ta khác biệt rất nhiều so với con người hay bất kỳ sinh vật khác trong vũ trụ này, chưa nói có thành công xuyên qua không thời gian không chỉ riêng sự tồn tại của Thiên Sinh Linh Tinh là sự tồn tại duy nhất điều đó cũng đồng nghĩa sẽ không có sự xuất hiện của sẽ không có Thiên Sinh Linh Tinh thứ hai và tất nhiên sẽ không có chuyện sẽ có hai Cổ Viêm tồn tại trong một chiều không gian, nếu có xảy ra một trong hai người sẽ phải biến mất trong chiều không gian đó.
Hắc Ma chen lời vào giải thích.
Vậy là ta không thể nhìn thấy bản thân mình ở trong quá khứ cũng như ở tương lai được rồi, thật là chán.
Cổ Viêm nét mặt thất vọng nói.
Ngươi không chịu cũng phải chịu thôi, du hành thời gian thật sự quá phiền phức, ai bảo chúng ta khác với con người và các sinh vật khác trong vũ trụ này.
Hoàng Viêm mở miệng nói.
Ta biết rồi lần sau ta sẽ chú ý hơn.
Cổ Viêm buồn bã đáp.
— QUẢNG CÁO —
Ngươi cũng đừng có quá buồn, chỉ cần ngươi không thao túng quá ngưỡng tốc độ ánh sáng sẽ không có gì xấu xảy ra, ngươi xem thay vì dùng sức mạnh của ánh sáng để di chuyển ngươi có thể gia tốc nó vào tốc độ vào đòn đánh đây cũng là một cách tận dụng khá hay.
Hoàng Viêm cười tán thưởng nói.
Đương nhiên là hay rồi, không phải Cổ Viêm ta thông minh tuyệt đỉnh nghĩ gia cách tận dụng nguyên tố ánh sáng vào tốc độ đánh thì làm sao có thể sáng tạo ra tuyệt chiêu mới được.
Cổ Viêm đắc ý cao giọng cười nói.
Tuyệt chiêu "Liên Hoàng Tẩn" đó của ngươi chỉ đơn thuần là những đòn đánh tay thường mà thôi, nếu gặp đối thủ có nhục thân quá cường đại, ngươi có đánh mỏi tay cũng làm kẻ đó bị thương được người ta đâu, suy cho cùng vẫn chỉ là một chiêu thức vô dụng.
Hắc Ma cười giễu cợt nói.
Cái tên Hắc Ma ngươi chả nói được câu gì dễ nghe cả, có biết ta phải vắt óc suy nghĩ mới nghĩ ra được chiêu thức lợi hại như vậy không, ngươi không chúc mừng ta thì thôi còn dám nói lời trêu trọc ta, ngươi giỏi lắm vậy thì cả đời cứ ở trong Vĩnh Hằng Vũ Trụ này đi, đừng mong có cơ hội ra ngoài nữa.
Cổ Viêm nghe hắn nói không lọt tai tức giận quát lại.
Hì hì, được rồi, coi như ta lỡ lời đi, ngươi là giỏi nhất, trên thiên hạ này ngươi là vô địch thiên hạ, ngươi thấy đấy chúng ta là huynh đệ có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu sao có thể chấp nhặt những chuyện nhỏ nhặt như vậy được.
Hắc Ma mỉm cười khẽ khuyên.
Hoàng Viêm bên cạnh thấy hai bọn họ trêu đùa vui vẻ như vậy, bản thân tự nhiên cũng cảm thấy vui lên, hắn phải thừa nhận nếu không có Cổ Viêm làm cầu nối gắn kết, với tính cách trái ngược với Hắc Ma không biết đấu khẩu đến bao giờ mới kết thúc.
Tóm lại thời gian tới ta sẽ cố gắng sắp xếp cho các ngươi ra thế giới bên ngoài trải nghiệm, đợi mọi chuyện bên ngoài ổn định rồi ta sẽ bế quan ở trong thế giới này tập luyện sáng tạo thêm về các kỹ năng mới để có gặp đối thú mạnh cũng không gặp yếu thế.
Cổ Viêm mở miệng nói.
Ngươi cần gì phải lo sợ đám con người yếu đuối đó chứ, cho dù hiện tại ngươi có yếu thế thì cũng không cần phải lo lắng, với khả năng thao túng tốc độ ánh sáng dù chỉ sử dụng một phần rất nhỏ thôi đủ để ngươi chỉ cần một cái nhún người cũng có thể nhảy từ hành tinh này sang hành tinh khác, đám người phàm trần mắt thịt đó sao đuổi lại ngươi.
Hắc Ma đáp lại.
Chơi như vậy ai chơi lại, mà ta cảm thấy đánh mà cứ chạy mãi thì không có gì vui, phải đường đường chính đánh cho chúng tụt quần xách đít chạy mới thấy thú vị chứ.
Cổ Viêm lắc đầu mở miệng nói.
Ta thấy Hắc Ma nói cũng không phải không có lý, đánh được thì đánh mà không đánh được thì cứ chạy đi, nhưng với tình hình hiện tại có lẽ ngươi nên có thời gian luyện tập kiểm soát tốc độ ánh sáng của mình, nếu có thể thành công kiểm soát nó sẽ là một lợi thế rất lớn cho ngươi trong chiến đấu đấy.
Ta hiểu ý của ngươi rồi Hoàng Viêm có thời gian ta nhất định sẽ luyện tập với nguyên tố này nhiều hơn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT