Chương I: Sát Kiếp

Tập 1: Sự Trừng Phạt Của Thần

Hộc --!

Miệng một hơi phun ra vũng máu, Anh Kiệt ánh mắt âm trầm nhìn đang nở một nụ cười ung dung ‘Phu Nhân’.

Nhưng thay vì nói là Phu Nhân thì với vẻ ngoài trẻ trung của nàng ta phải gọi là thiếu nữ thì mới đúng.

Nàng ta có mái tóc màu nâu nhạt dài tới eo được buộc thành một cái nhân thê ý tràn đầy bánh quai chèo kiểu tóc.

Khuôn mặt xinh đẹp, làn da trắng hồng, dáng người cao gầy, trường kỳ rèn luyện hình thể bày ra tuyệt đẹp phối hợp đường cong, vòng eo thon gọn như từ phác hoạ mà ra nữ thần.

Khuôn mặt sở hữu người phương Tây lập thể ngũ quan lại không mất đi phương đông độc đáo nhu hòa vẻ đẹp.

Thân mặc một bộ áo màu trắng, màu đen váy dài, bên ngoài lại che chở màu trắng pháp sư trường bào, dưới vạt áo trường bào cùng tay áo có đầy hoa tươi trang trí.

Bên tay trái còn cầm một thanh 2 mét dài làm bằng mộc quyền trường, kim loại đầu trượng trang trí theo hình chữ thập, với 4 phần đầu chữ thập là 4 cây kim loại ống tròn màu đen dài 30 cm, với trung tâm là một viên đá màu đen có khắc hoạ Một hình tam giác với một vòng tròn nhỏ nằm ở trong hình tam giác.

Trên thân toả một loại đối với sinh mệnh trân quý ôn nhu hơi thở, khiến người càng nhìn nàng ta thì lại càng có khuynh hướng cảm thấy vị nhìn không quá 20 thiếu nữ này giống như là một vị mẫu thân, mẫu tính tràn đầy.

Và càng làm người chú ý nhất đôi mắt không lúc nào mà không nhắm lại của nàng ta, khiến người tự hỏi cùng thương tiếc rằng vị lệ trẻ tuổi 'Phu Nhân' lẽ nào là một người mù.

“Shi’…ni…ri.”

Nặng nề đọc lên cái tên của thiếu nữ trước mắt, Negro thừa biết Kthanid Shi’niri kẻ sở hữu có thể nhìn thấy và đọc được vạn vật sắc màu Ma Nhãn [Vạn Sắc Ma Nhãn] kể cả là không gian hay thời gian thậm chí là vận mệnh mà nói, Kthanid Shi’niri tuyệt không phải người mù.

Nàng ta nhắm mắt lại đơn thuần chỉ muốn làm yếu đi sức mạnh của [Vạn Sắc Ma Nhãn] mà thôi.

"A ra ~ tiểu Kiệt còn khoẻ không?"

Kthanid Shi’niri nghe vậy liền cười cười vẫy tay chào.

Thấy vậy Anh Kiệt trong lòng càng thêm phẫn hận.

"Tại sao!!? Kthanid Shi’niri!! Tại sao ngươi lại phản bội ta!!?"

Anh Kiệt vừa gào lên liền phóng người lao tới, trong tay xuất hiện một cây màu đen lưỡi hái vung tới chém Kthanid Shi’niri.

"Phản bội ngươi? ta? thật làm người thương tâm mà thân ái tiểu Kiệt ~, đại tỷ tỷ khi nào mà phản bội ngươi ~?"

Thấy Anh Kiệt cầm lưỡi hái phi tới Kthanid Shi’niri trên khuôn mặt nụ cười không đổi, nàng mắt mang ý cười thoải mái đứng nhìn lưỡi hái chém lên người mình.

Phốc!

Theo tiếng thịt cắt vang lên, Anh Kiệt vẻ mặt cứng đơ và chán ghét tựa như là ăn phải ruồi bọ vậy vặn vẹo.

Hắn run run lùi lại hai bước, khoé miệng phun đầy máu nhìn vết chém trước ngực mình cùng với toàn thân không chút vết thương Kthanid Shi’niri cùng với đầu lưới hái tích tích chảy xuống từng giọt máu xuống đất.

'Thực Hư Ma Pháp... thật đúng là làm người phiền chán Ma Pháp mà...'

Kthanid Shi’niri không để ý Anh Kiệt đối với mình lộ ra buồn nôn biểu lộ, nàng nói.

"Tiểu kie..à nhầm! Phải là tiểu Negro nhỉ~"

"Việc tiểu Negro nói ta phản bội cưng… cái đó có vẻ tiểu Negro đã hiểu nhầm Đại tỷ tỷ cái gì đó rồi nha ~"

Nàng thực tự nhiên mà dạo qua Negro một vòng, cái cằm khẽ nâng, một tay nâng váy áo, lộ ra phi thường vui mừng thần sắc.

"Hiểu nhầm? Làm sao mà hiểu nhầm!! Trừ ngươi ra thì không ai trên đời có thể mang Đại Quỷ thứ 12 tới nơi này!"

Negro nói xong nàng căm hận nhìn phương xa nằm ngã dưới vũng máu khổng lồ thân hình cùng với xung quanh không ngưng thiêu đốt kim loại đại địa.

Kthanid Shi’niri nghe xong liền biết lúc này dù nàng có cái gì thì Negro cũng sẽ không nghe.

Trên mặt như cũ tươi cười xán lạn, như là một trưởng bối bao dung cười với một cái phá phách tiểu hài tử, nàng ôn hòa nói.

"Hm hm hm được rồi, nếu tiểu Negro đã nói vậy…"

Nghe tới đây Negro bỗng nhiên rùng mình, nàng vội vã nâng lưỡi hái cản phía trước.

Tuy nhiên...

Dù cho Negro đã phản ứng trước nàng có khả năng bị Kthanid Shi’niri tấn công, nhưng nàng không ngờ được nó lại xuất phát từ đằng sau.

Phốc!

Theo tiếng xé gió vang tới, Kthanid Shi’niri tay phải khẽ cầm lấy một đầu của cây thập tự trên cây quyền trượng của mình một hơi rút ra, ngay tức khắc thanh sắt trong tay nàng ta liền bỗng biến thành một thanh đại kiếm màu đỏ rồi một hơi đâm thẳng xuyên qua người Negro, khiến nàng thống khổ rên nhẹ miệng còn phun ra một ngụm máu.

"Thật xin lỗi nha ~ tiểu Rôsaa ~... đại tỷ tỷ cũng không có cách nào, ai bảo tiểu Negro sao lại cứng đầu như vậy… như vậy làm rất nhiều kẻ bất mãn lắm.”

Kthanid Shi’niri nói xong vung tay một hơi rút lại cắm trên người Negro đại kiếm rồi cắm lại phần đầu quyền trường.

Làm xong, Kthanid Shi’niri nhìn hơi thở thoi thóp Negro, nàng vươn tay hường về phía treo trên eo Negro quyển sách màu đen.

Hắc Thư phát hiện ý đồ của nàng ta, nó lập tức khẽ rung.

Ngay lậy tức ba con thân hai cao mét mặc màu đen trọng giáp kỵ sĩ thân tản ra Ngũ Tinh Nguyên Anh thực lực liền xuất hiện bên người Kthanid Shi’niri.

Vừa mới xuất hiện, ba kỵ sĩ không nói nhiều, chúng hai tay cầm trọng kiếm chém thẳng về phía Kthanid Shi’niri.

Kthanid Shi’niri mặt cười tươi không đổi, chỉ thấy nàng hơi lắc bên tay quyền trượng một cái.

Trong tích tắc, vốn một thân sát khí ngập trời ba kỵ sĩ bỗng lung lây, họ chớp mắt biến thành một tờ giấy bay phớt phớ trong gió.

Hắc Thư không ngờ nữ này lại có thể dễ dàng như vậy giải quyết nó triệu hồi ra [Tử Thần Kỵ Sĩ], nó cảm thấy mình không thể nào chiến thắng được nữ nhân này.

Thế là nó liền muốn sử dụng thuật [Dịch Chuyển Tức Thời] mang chủ nhân cùng nó lập tức rời khỏi nơi này.

Nhưng đáng tiếc thân là một Thất Tinh Động Hư - Bán Thần, sở hữu thực lực không thua gì chủ nhân nó Kthanid Shi’niri, nàng sẽ không và cũng không có khả năng sẽ cho Hắc Thư cơ hội này.

Chỉ thấy nàng ta không một tiếng động xuất hiện bên cạnh Hắc Thư, nàng dễ như trở bàn tay phá vỡ trên người nó kết giới rồi nhanh như chớp bắt lấy nó vào trong tay.

Bị Kthanid Shi’niri bắt được, Hắc Thư lập tức vùng vẫy, nó muốn một lần quyết tử tự bạo với nữ nhân này.

"Ngoan nào ~ Tot."

Như biết được ý đồ của Hắc Thư Tot, nàng hơi vỗ nhẹ lấy quyển Hắc Thư, lập tức Hắc Thư cảm thấy như cái vỗ nhẹ không phải là một cái vỗ nhẹ tầm thường, mà đó là sức nặng của cả một thế giới vậy một hơi đè lên người nó.

Khiến linh hồn của nó đau khổ run rẩy, không tự chủ được cảm thấy vô cùng mệt mỏi, bất tri bất giác chìm vào giấc ngủ.

Thấy vậy Kthanid Shi’niri vui vẻ gật đầu, nàng khuôn mặt cười tươi nhìn hơi thở ngày càng yếu Negro một lúc, sau một hồi nàng như cảm thấy đã thoả mãn nàng liền quay đầu rời đi.

Nhưng trước khi đi nàng nói.

"Hẹn gặp lại sau tiểu Negro ~ Đại tỷ tỷ ta đi trước một bước đây ~ "

Negro cũng không có nói gì, mà là dùng một đôi quá mức bình tĩnh hai mắt nhìn chằm chằm vào đi càng lúc càng xa Kthanid Shi’niri.

Như thể phải dùng hai mắt đem đối phương diện mạo hoàn toàn khắc vào linh hồn của chính mình vậy.

Theo thời gian từng chút trôi đi, Negro phi thường rõ ràng cảm nhận được chính mình trong cơ thể sinh mệnh lực đang từng một chút một chút trôi đi.

Cùng với từng giọt máu một giọt lại một giọt chảy ra, Negro tim đập bắt đầu chậm lại, tầm mắt bắt đầu mơ hồ, một loại mỏi mệt cảm xúc dần nảy lên trong hắn đầu óc, khiến nàng mí mắt không tự chủ được đi xuống lạc.

'Ta...Sẽ chết sao...?'

Negro trong đầu não hiện lên như vậy một ý niệm, liền mất đi ý thức.

.................................................

Lúc này tại một nơi không gian bốn phía trắng xoá, nằm dưới mặt đất Negro cảm giác trong đầu hỗn loạn, cả người mơ màng, giống như đang ở một nơi vô biên hắc ám giấc mơ, không thể động đậy.

Không biết qua bao lâu, Negro dần dần khôi phục tri giác, lấy lại ý thức cảm giác được tứ chi tồn tại, nàng giãy giụa chậm rãi mở mắt.

Ánh mắt trống rỗng, không hề tiêu cự, hoà hoãn một lúc, Negro hai mắt dần dần xuất hiện thần thái.

‘ Ta không có chết!!? ’

Ý nghĩ như vậy đột nhiên xuất hiện trong đầu làm đôi mắt có chút mờ mịch nàng đột nhiên trợn to hai mắt.

"Phải, ngươi chưa chết."

Như thể đọc được suy nghĩ của nàng, một giọng nói từ xa vọng tới đáp.

Negro giật mình, bắn người ngồi dậy nhìn lại thì chỉ thấy một nữ nhân, một cực kỳ xinh đẹp nữ nhân.

Nàng ta dáng người cao gầy, người mặc thân màu đen và vàng kim áo giáp, khoác trên vai treo một cái nhìn như cái chăn bông màu trắng trường bào khoác.

Mượt mà màu trắng tro cùng màu vàng tóc dài cuộn thành một búi tóc tết gọn gàng cố định sau gáy chỉ để lại dài tới ngực hai bên tóc mái, đôi tai mang theo một cặp bông tai lông vũ hoa lệ.

Khuôn mặt mang một chiếc mặt nạ che đi nữa dưới khuôn mặt chỉ để lộ ra một đôi hiếm lạ màu bạch kim tuyệt mỹ mỹ đồng với lệnh người run rẩy lễ nghễ chúng sinh sắc bén lạnh như vạn năm băng giá vô tình vô cảm ánh mắt cùng với cùng ẩn sâu trong cặp mắt đó là ánh cầu vồng bảy màu.

Và làm Negro càng thêm để ý là trên đỉnh tóc của nàng ta lại mọc một cái phản trọng lực dựng thẳng ngốc mao (ahoge) cùng với đậu trên hai bên vai nàng ta hai con cú mèo, một đen một trắng và âm thanh nàng vừa nghe được là đến từ con hắc cú kia.

Khoảnh khắc Negro nhìn thấy nữ nhân này, thì thân là người kế thừa của Tử Thần Thanatos một vị Đa Vũ Trụ Chư Thiên Thiên Đạo Thần Linh (Bán Cổ Thần), Negro ngay lập tức nhận ra vị đang đứng trước mặt mình là ai.

"Thật vinh hạnh được gặp ngài, vĩ đại Cổ Thần Odin."

Một chân hơi cong, nhẹ nhàng quỳ xuống cung kính nói.

Nhưng rất nhanh một sức mạnh kéo Negro đứng dậy.

"Không cần đâu hài tử, Ở đây 'chúng ta' không làm thế."

Odin không nói gì nhưng con cú trắng bên vai ngài lại cực kỳ nhân tính lộ ra sự hiền từ ôn nhu mà dịu dàng nói với Negro.

"Vâng."

Negro cung kính gật đầu.

Nếu lúc này đã từng đối thủ hay những người quen của Negro thấy cảnh này thì sẽ cực kỳ khiếp sợ, họ không ngờ tới ngày ngày mặt diện than lạnh lùng với bao người Negro lại như thế cung kính như ngoan bảo bảo với nữ nhân tên Odin này.

Nhưng nếu Negro mà biết họ suy nghĩ như vậy liền trợn to hai mắt khinh bỉ họ.

Đừng nhìn nữ nhân trước mắt này tỏ vẻ tốt bụng là liền nghĩ cô ta là người tốt.

Vì nhờ có truyền thừa của lão cha Thanatos mang tới tri thức, Negro biết nữ nhân trước mắt tuyệt đối không thể chọc và không thể phạm vào, nếu không hậu quả thật sự thể lường được.

Aesir Bạo Chúa.

Kẻ Cặn Bã Nhất Thần Giới.

Thần Giới Đệ Nhất Âm Mưu Gia.

Kẻ Sau Màn.

Vũ Trụ Đại Xà.

Thần Giới Bàn Tay Đen Phía Sau Màn.

Tên Khổng lồ Điên.

Kẻ Diệt Chủng.

Phân Biệt Chủng Tộc.

Từ mấy cái danh hào trên của cô ta thôi thì cũng đủ biết cô ta đáng sợ tới mức nào.

Đến lão cha Thanatos lúc nào cùng tìm cách né xa cô ta đến mức lão hận không thể mọc thêm hai cái chân nữa để chạy nhanh hơn kia kìa, thì đừng nói là Negro.

Mà không chỉ riêng lão cha mà phần lớn các vị thần ở Thần Giới ai ai cũng muốn tránh xa thật xa Odin ra vì họ sợ mình sẽ có ngày rơi vào âm mưu của Odin mà không hề hay biết.

Tuy nhiên đối với Negro thì lại khác, ta Negro aka Anh Kiệt xin tự tin mạnh dạn tuyên bố là mình cả đời lớn nhất thần tượng chính là Odin.

Bình sinh lớn nhất mộng tưởng chính là cùng Odin đánh một ván cờ, bất luận cái gì phương thức “Cờ” đều được, muôn lần chết cũng không hối hận.

Nghĩ vậy khuôn mặt đẹp vì có chút kích động mà ửng đỏ, nhưng rất nhanh chấn chỉnh lại.

"E hem."

Đè xuồng trong lòng muốn chữ ký của đối phương xúc động Negro nói.

"Không biết bề hạ tìm tiểu thần là có chuyện gì ạ."

"Đại Ngàn Chư Thiên Vũ Trụ Infinity, hành tinh mã hiệu Blue T2030821."

"Nghe quen không?"

Đối ngược với Bạch Cú ôn nhu hiền từ, Cú đen giọng nói mười phần sắc lạnh và lạnh lẽo, đôi mắt mang theo sự ác ý khinh bỉ đánh giá nhìn Negro nói.

Negro vội vàng gật đầu.

"Nhiệm vụ của ngươi, là tiêu diệt hoặc bắt giữ lại 12 Đại Ác Quỷ và hạn chế thiệt hại cho hành tinh nhiều nhất có thể."

"Nhưng cái gì đây."

Cú đen vừa dứt lời một khung hình 3D của một hành tinh xuất hiện trước mặt hai người.

Và cái hành tinh đó một nữa đang bốc cháy, vô số linh hồn oán linh của người chết bay đầy trời.

"Hơn 70% bề mặt của hành tinh bị phá hủy nặng nề, một phần ba linh trưởng loại thì chết, vô số vật chất thành phố bị hủy diệt hoàn toàn, nạn đói ôn dịch bao phủ toàn cầu và vô số chết oan linh hồn không thể siêu sinh đầu thai."

"Ngươi có hiểu cái từ 'hạn chế thiệt hại' là như thế nào không?"

"Còn tệ nhất ở chổ là một nữa thảm hoạ trên đó là từ ngươi mà ra."

"Thần Vương trên cao! Ta thề là mình chưa từng làm những chuyện như vậy."

Negro có chút không mau, thề từ lúc bản thân tới T2030821 bắt đầu hành trình truy giết 12 Đại Ác Quỷ không hề làm những việc thương thiên hại lý như vậy.

"Ngươi nói nó không liên quan tới ngươi?"

Cú đen nghe xong nó cười lạnh.

"Vậy thì xem đây là cái gì?"

Nói xong hình chiếu 3D phóng to, lập tức chiếu về một góc nào đó của hành tinh.

Ngay lập tức Negro trợn hà hốc mồm.

Vì Negro nhìn thấy một loạt người đang mặt một bộ trang phục màu đen cùng sau lưng in một cái logo có hình tam giác và trong một cái vòng tròn ở giữa, ngụ ý cho tử vong và sự sống.

"VÌ TỬ VONG!!!"

Đám người điên cuồng gào lên rồi từng người thể hiện thần thông của mình xông thẳng vào các toà nhà chính phủ đánh giết giam cầm nhân viên chính phủ tổng thống rồi cướp quyền khống chế quốc gia rồi không biết chết là gì tuyên chiến với toàn quốc kích nổ chiến tranh v.v... đủ thứ tao thao tác nói là thực thi theo đúng với là Thần Dụ của Tử Thần Báo Thù đã chỉ dẫn hay thần phạt v.v...

Negro há hốc mồm, không thể ngờ là chỉ vì nhất thời xúc động muốn tạo cái gì Tử Thần tôn giáo chơi chơi cho vui.

Ai ngờ bọn sa điêu này ở lúc mình không chú ý điên cuồng làm sự, tại tìm đường chết điên cuồng thử chỉ vì đã vô tình mở miệng hứa hẹn là bọn chúng sẽ không chết gì gì đó khiến cho thế giới đạp nửa bước chân vào cảnh diệt vong.

Negro lúc này hận không được muốn bóp chết cái lũ ngu đần đó xúc động.

"Hiểu rồi chưa? Cả đống vấn đề trên chính là đám tín đồ của ngươi làm ra và thân là chủ của chúng ngươi không thoát khỏi trách nhiệm."

"Ngài Odin tình hình này còn cách nào cứu chữa không ạ?"

Negro tính tình mặc dù lạnh nhạt nhưng không có nghĩa là kẻ vô trách nhiệm, biết mình chịu trách nhiệm cho vô số cái chết, Negro sẽ không trốn tránh trách nhiệm của mình, nên lập tức cầu Odin một Thập Nhất Tinh Thần Linh hi vọng có cách giải quyết chuyện này.

Con cú trắng nhìn Negro nó nhận thấy Negro chịu thành thật nhận lỗi và muốn sửa sai lỗi lầm nó ôn hoà nói.

"Xét về việc đây hài tử ngươi là lần đầu phạm sự và nổ lực công lao bảy năm qua tiêu diệt 12 Đại Ác Quỷ của ngươi ta sẽ không truy xét chuyện này."

Negro không vội cảm tạ vì nàng biết vẫn còn có chữ 'Nhưng' ở đằng sau kìa.

Quả nhiên con bạch cú vừa nói xong, con hắc cú lạnh giọng nói.

"Nhưng 'Tội chết có thể miễn, tội sống khó tha', cái chết của các sinh linh đó không phải một lời xin lỗi là có thể giải quyết."

"Tiểu Thần xin nghe ngài chỉ bảo."

Negro biết đã tới màn chính sự rồi, lấy sự hiểu biết của nàng về cách hành sự của Odin, kẻ hèn một hành tinh sống chết không đáng để cô ta tự đích thân tới đây xử phạt nàng cho dù nàng có là hài tử của Tử Thần Thanatos đi chăng nữa.

Odin tới đây tuyệt đối là có chuyện muốn để nàng làm, chỉ là thay vì để bản thân nợ nàng một việc để nàng ra làm giúp thì cô ta lấy việc trách tội và ân xá để làm cái cớ khiến nàng không thể không bước vào khuôn khổ đồng ý.

'Không những không mất một thứ gì mà ngược lại mình còn phải nợ đối phương, nước đi hay đấy Odin bệ hạ.'

Negro lúc này có chút cảm thấy có khi nào chuyện 12 Đại Ác Quỷ cũng là đối phương bày trò không? Nếu là thật thì đúng là đại thủ bút mà, có lẽ Lão cha cũng bị đối phương hồ một phen cũng nên.

Và có lẽ Kthanid Shi’niri có liên quan gì đó với Odin đi.

Nghĩ vậy nàng híp mắt, im lặng đánh giá kỹ càng nhất cử nhất động của Odin.

"Vũ trụ luôn tuân quy luật đồng giá trao đổi, kẻ đã chết thì không thể hồi sinh, oán hồn thì càng không thể."

"Mà bản thân họ ngập tràn sự oán hận với thế gian không muốn đi đầu thai, mà hành tinh này không phải là một nơi thích hợp cho ngập tràn oán hận oán hồn sinh sống."

"Nên ta muốn ngươi xây dựng cho họ một ngôi nhà mới, một nơi có thể chấp nhận họ, để họ các oán hồn này bình yên sinh sống đến khi tan biến."

"Nhưng tiểu thần chỉ là một Thất Tinh Bán Thần, tiểu thế giới trong người tiểu thần không thể thể nào chứa được nhiều như vậy oán hồn."

Negro nghe xong, hơi liết nhìn con số oán hồn trên hình chiếu, không xem thì thôi mà vừa xem liền có chút xanh mặt.

Hai tỷ, không phải hai trăm nghìn cũng không phải hai triệu gì cả mà là Hai tỷ, hai tỷ oán hồn đó, tiểu thế giới có sức chứa tối đa chỉ có 20 vạn của mình tuyệt đối không thể nào chịu nổi số lượng lớn như vậy à!!

Như sớm biết Negro sẽ nói như vậy, Bạch Cú gật đầu đáp.

"Ta biết, nhưng ngươi không cần phải lo hài tử, vì ta vừa hay biết một hành tinh có thể thoả mãn điều kiện đó."

"Đa tạ ngài Odin bệ..."

Nhưng Negro chưa nói xong, Hắc Cú ngắt lời.

"Ngươi đừng mừng vội Thanatos chi Tử, ta có điều kiện."

"Nếu ngươi đáp ứng ta sẽ đưa ngươi toạ độ không gian của hành tinh đó."

"Tiểu thần xin lắng nghe."

Nghe đối phương đưa ra yêu cầu để đổi lấy toạ độ của hành tinh mà không phải miễn phí đưa, Negro có chút ngược đời cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng.

"Đơn giản thôi."

Hắc Cú vừa dứt lời, Odin liên vươn tay ra nhằm về phía Negro.

Negro cảm thấy không ổn muốn làm gì đó, nhưng đáng tiếc thực lực hai bên quá mức cách biệt, mọi vung vẫy chỉ là vô nghĩa.

Nàng sắc mặt hơi đổi, giữa trán đột nhiên truyền đến một luồng khổng lồ lực hút, nàng lực lượng bắt đầu nhanh như bay trôi đi.

"Không, không……"

Không tới vài giây, Negro thân thể như bị đào rỗng, một cực khổ lắm tu luyện được Thất Tinh lực lượng giống như hoa trong gương, trăng trong nước, biến mất vô tung.

Không chỉ sức mạnh mà cả tiểu thế giới trong người của nàng cũng đã biến mất không một dấu vết như thể nó chưa từng tồn tại vậy.

"Sức mạnh của ta..."

Run rẩy nhìn hai bàn tay mình không thể tin được bản thân cực cực khổ khổ luyện thành tu vi bây giờ bị đối phương tước đoạt lại dễ như vậy.

"Đổi lại ta sẽ lấy tất cả sức mạnh và cả truyền thừa Tử Thần của ngươi, từ đó cùng với hai tỷ oán hồn đó tới tân thế giới sẽ bắt đầu lại mọi thứ từ con số không."

Nghe Negro nghe xong như sét đánh ngang tai, không chỉ sức mạnh mà cả tri thức được thừa hưởng vậy mà cũng đã biết mất và nàng biết đối phương không hề nói ngoa.

"Mất đi sức mạnh thì ta không nói, nhưng nếu không có tri thức ta có thể làm được gì chứ."

Cảm nhận trống rỗng đầu óc, Negro có chút mất đi tự tin.

Nói thật việc mất đi toàn bộ tu vi mặc dù có chút khó chịu nhưng phải không thể không chấp nhận, vì với Negro sức mạnh gì đó không thật sự không có bao nhiêu quan trọng cả, mất thì có thể tu luyện lại nhưng tri thức thì không.

Nó là kết tinh của vô vàn học giả, trí giả, nghệ nhân bỏ ra vô số mồ hôi tư duy sáng tạo, sáng kiến mà tập hợp hình thành.

Nó không phải thứ muốn có là có được, không phải muốn học là học được.

Mà chỉ với một phần nhỏ trong số tri thức mà Negro có được trong truyền thừa đủ có thể làm khai sáng cả một hành tinh đó, dư sức làm cả một nguyên thuỷ thời đại người nguyên thủy chỉ trong 500 năm bước lên du hành vũ trụ khám phá thiên hà thời đại.

Mất đi nó bản thân không khác gì từ một nhà bác học thiên tài trở thành một tên thiểu năng trí tuệ cả.

"Đừng lo hài tử, ta không ác độc đến vậy."

Bạch Cú nói xong, Odin từ hư vô lấy ra hai món đồ.

Là một cây gậy gỗ dài hai mét với cái đầu hơi uốn cong cùng với một một cái chìa khoá bạch ném cho Negro.

"Đây là..?"

Bắt lấy hai thứ đó Negro hỏi.

Hắc Cú đáp.

"[Quyền Trượng Của Thượng Đế] và Ngoại Thần Bạch Chi Chìa Khoá."

"Quyền Trượng tạm thời không nói, dùng như thế nào thì xem khả năng của ngươi, còn Ngoại Thần Chìa Khoá, nó là một chìa khoá có thể mở ra cánh cửa chứa đựng kho tàn tri thức của một Ngoại Thần Bát Tinh cảnh giới."

"Không bằng lão cha của ngươi Thập Tinh Viên Mãn truyền thừa cùng tri thức nhưng trong tình huống của ngươi thì đủ dùng."

"Lần này đừng có làm hỏng chuyện như lần trước."

"Nếu không...Dù là Phụ Thân ngươi có tới cũng cứu không được ngươi đâu."

Hắc Cú lạnh lùng cảnh báo một câu rồi Odin liền phủ tay một cái Negro lập tức biến mất.

Sau khi Negro biến mất, Odin không lập tức rời đi Hắc Cú lạnh lùng nói.

"Nếu đã tới thì ra đây đi."

[To Be Continued]

…………………………..

Nếu mọi người thích hoặc thấy hay hãy cho một LiKe, Yêu Thích hoặc Đề Cử để tác có thêm tinh thần cố gắng viết truyện.

Nếu tác có gì sai sót thì viết comment ở phần bình luận để tác biết, tác sẽ sửa lại.

Cảm ơn mọi người, Love You All

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play