Sát tính của Dạ Khinh Ưu dọa cho nhiều người hoảng sợ, lập tức hung
danh của hắn theo tốc độ nhanh chóng lan rộng, dẫn đến nhiều thế lực
liệt hắn vào dạng đối tượng nguy hiểm.
Quang Minh Hữu gương mặt âm trầm, bắt đầu nghiêm túc đánh giá lại, càng thêm đề phòng Dạ Khinh Ưu.
Tạm thời hoãn kế hoạch gây chuyện, vẫn muốn trước tiên điều tra nông sâu của nam nhân kia.
Hân Phong Tiểu Nguyệt hai mắt si mê nhìn, nàng
cảm thấy hắn uy phong vô cùng, lại còn sát phạt quyết đoán, khiến nàng
càng thêm động tình.
" Hay là ta chủ động đến gặp hắn. Xa nhau lâu như vậy, thật có chút nhớ. "
Mặc dù nàng vẫn ngạo kiều muốn nam nhân chủ động đến gặp nàng, nhưng trong
lòng nhung nhớ khiến nàng kìm lòng không được muốn lao xuống bắt trói
hắn về Bách Hoa Tông. Chẳng qua nàng có thể cảm nhận thực lực cả hai đã
có chút cách biệt, tùy tiện ra tay nếu như khiến hắn tức giận lại càng
khiến nàng thiệt thòi.
Kìm nén tình ý trong lòng, nàng xoay lưng
thông báo cho tỷ muội Bách Tiểu Hoa di chuyển phi thuyền rời đi. Nàng
vẫn quyết định tin vào Đóa Thiên Di, đợi nam nhân kia chủ động đến gặp
nàng.
Dạ Khinh Ưu một phen huyết tẩy cũng không phải giết cho vui, ngoài việc thu thập linh hồn cho Địa Ngục để tiến sát với cánh cổng
Luân Hồi. Hắn còn muốn bắt đầu con đường Sát Lục Đại Đạo.
Hiện tại đã tiếp xúc với Đại Đạo quy tắc, hắn dần hiểu một phần lực lượng của
cường giả phía trên, chính là nhờ ưu thế ngộ đạo mà phân ra mạnh yếu. Kể như cái linh hồn từ ngoại giới muốn đoạt xá hắn, dù tu vi vượt xa hắn
nhưng lại không có chút uy hiếp nào, không thể ngộ ra loại Đại Đạo quy
tắc, dẫn đến dễ dàng tiêu vong.
Cũng chính vì vậy, hắn hiểu nghiên cứu Đại Đạo là con đường quan trọng nhất để trở thành cường giả. Ngoài
Không Gian Pháp Tắc, hắn còn muốn tu luyện cả Sát Lục và Thời Gian hai
loại Đại Đạo.
Xuất hiện tại phi thuyền của tứ gia, cảm nhận ánh
mắt kinh dị pha lẫn sợ hãi của một đám người nhìn hắn, Dạ Khinh Ưu không mấy để tâm, quan sát thấy thái độ của bọn họ có đôi chút khác biệt.
Bắc Đường Yên không còn quá manh động như trước, giống như có phần sợ hãi, nhìn hắn mỉm cười.
" Chúc mừng tỷ phu thu được thêm Tây Môn tỷ. "
Dạ Khinh Ưu thấy Tây Môn Phỉ Nhi đứng một bên, giống như không có thấy
cảnh hắn giết người, nét mặt vẫn ửng đỏ đứng đó, không dám nhìn hắn.
Bách Trung Thục Nghi ôn nhu đi đến bên cạnh, lấy ra khăn tay giúp hắn
lau mặt, dù không rõ trên mặt hắn có dính vết máu nào hay không.
" Dạ lang, về sau không nên như vậy. Bọn họ đều là thiên kiêu đến từ các
thế lực lớn, chết liên tục như vậy sẽ dẫn đến nhiều kẻ đến để trả thù. "
" Ta đang muốn bọn hắn đến càng nhiều càng tốt đây. "
Dạ Khinh Ưu thản nhiên nói, hắn đương nhiên cần thu thập linh hồn và ngộ
đạo Sát Lục thì cần phải có nhiều người dẫn xác đến càng đông càng tốt.
Hắn chỉ quan tâm Thiên Đạo có hay không ra tay ngăn cản, ảnh hưởng đến
kế hoạch của hắn về sau, nhưng xem ra Thiên Đạo cũng ngó lơ hắn.
Bách Trung Thục Nghi cười khổ, nàng cũng biết bản lĩnh nam nhân lợi hại, nhưng vẫn tránh không khỏi có chút lo lắng.
" Tỷ tỷ yên tâm, tỷ phu đã nói như vậy dĩ nhiên đã có tính toán, không
cần quá lo lắng. Tỷ tỷ chỉ cần chuyên tâm trợ giúp tỷ phu là được. "
Bách Trung Vô Tận vội lên tiếng, hắn vừa thấy Dạ Khinh Ưu ra tay, càng chắc
chắn thêm ý nghĩ của mình, tương lai về sau chỉ có thể phụ thuộc vào vị
tỷ phu này. Mặc dù trong lòng hắn cũng có chút lo âu, nhưng vẫn đánh
cược để hắn đưa ra quyết định.
Tây Môn Triều và Đông Phương Hàn
Lâm hai mắt nhìn nhau, đều đồng loạt hướng về Dạ Khinh Ưu, lựa chọn quan điểm ủng hộ. Bọn họ không phải là kẻ ngốc, dĩ nhiên nhìn ra Dạ Khinh Ưu thân phận không tầm thường, dù nhìn thế nào ngay cả mấy vị lão tiền bối trong tộc mang Đạo Liên Tỏa trong người cũng không cách nào nhẹ nhàng
như Dạ Khinh Ưu ra tay.
Duy chỉ có Bắc Đường Vũ là ánh mắt âm trầm, dù không cam lòng nhưng vẫn cố cười lấy lệ, sợ bị Dạ Khinh Ưu nhìn ra dị dạng.
" Được rồi, như vậy ta mời các ngươi tiến về Dạ Nguyệt Lâu một chuyến. "
Dạ Khinh Ưu thản nhiên nói, cả bọn đều đáp ứng, hướng thẳng phi thuyền về
vị trí Dạ Nguyệt Lâu. Xuất hiện trước mắt hình ảnh hùng tráng làm một
đám người trái tim sôi sục, kích động.
Dạ Khinh Ưu để Trữ Hiểu Mạn dẫn dắt đám công tử tiểu thư của tứ gia, còn hắn chỉ dẫn theo Bách
Trung Thục Nghi tiến vào bên trong. Dù sao tại đây, nói gì thì hắn cũng
chỉ coi Bách Trung Thục Nghi là nữ nhân của mình, còn hai vị tỷ muội kia hiện tại hắn không có tâm trạng để ý.
" Nàng tùy ý lựa chọn phòng, về sau sẽ ở tại đây. Việc quản lý Dạ Nguyệt Lâu cũng sẽ giao hết cho nàng. "
Dạ Khinh Ưu nói, làm Bách Trung Thục Nghi hết sức cảm động. Nàng cảm thấy
nam nhân đối với nàng tin tưởng, trong lòng càng chắc chắn muốn trợ giúp hắn, không từ chối mà chấp thuận giúp hắn tạm thời điều hành Dạ Nguyệt
Lâu.
Bách Trung Thục Nghi lựa chọn vị trí gần với nơi trồng dược
thảo, cũng bởi nàng là Y Sư, thậm chí còn rất say mê với Y Đạo, lựa chọn nơi này cũng dễ hiểu.
Chứng kiến Dạ Nguyệt Lâu trong thời gian
ngắn được xây dựng không thua kém những thế lực lâu năm, mấy vị tiểu
thư, thiếu gia của tứ gia đều hết sức kinh hãi, Bắc Đường Yên càng là
hai mắt tỏa sáng.
" Từ nay, Dạ Nguyệt Lâu có thể cùng Tứ Gia Hoa Giang tiến hành hợp tác. Còn phụ thuộc vào lựa chọn của các ngươi. "
Dạ Khinh Ưu dẫn theo Bách Trung Thục Nghi quay lại, nàng lúc này ôm cánh
tay nam nhân hết sức thân mật. Chỉ thấy, Bách Trung Vô Tận không chút
chần chừ đáp.
" Tốt, Bách Trung thế gia về sau sẽ là minh hữu của Dạ Nguyệt Lâu. "
" Chuyện này, vẫn cần để bọn ta về cùng trưởng bối trong nhà bàn lại. "
Đông Phương Hàn Lâm đám người lại chần chừ, không dám tự tiện quyết định, Dạ Khinh Ưu cũng hiểu rõ, không để ý. Hắn chỉ là nể mặt Bách Trung Thục
Nghi cho nên mới đưa ra đề nghị như vậy, còn phần đám người bọn họ có
chấp thuận hay không cũng chẳng liên quan đến hắn.
…
Lạc Uyên Đại Lục.
Tại Phi Nguyệt Đăng lúc này, Dạ Khinh Ưu lại lần nữa quay trở lại, hắn cũng nhìn không thấy bóng dáng chúng nữ, rõ ràng đã bế quan tu luyện.
Cũng không có ý định làm phiền các nàng, hắn tìm đến Nam Cung Tịch Lộ, muốn
trợ giúp mẫu thân nàng thuận lợi dung nhập Long Hồn vào thai nhi trong
bụng.
Nam Cung Tịch Lộ vừa hay tin Dạ Khinh Ưu quay về, lập tức
tìm tới. Hắn cùng nàng không kịp giao hảo ôn chuyện, trước tiên quyết
định hỗ trợ mẫu thân của nàng phục dụng Hóa Long Đan.
Lấy đi Long
Hồn, chỉ sợ Long Hồn Thiên Tháp đã không còn là Thần Khí, uy lực giảm
mạnh, nhưng hắn cũng không mấy để tâm. Hiện tại chiến lực của hắn không
cần phải dựa vào Thần Khí hỗ trợ, huống chi cái thứ đồ chơi này cũng
không hợp với hắn.
Ngồi trên bồ đoàn, thân ảnh một thiếu phụ ngồi
ngay ngắn, lơ lửng trước mắt một viên đan dược hoàng kim, phát ra long
ngâm dữ tợn làm thiếu phụ nét mặt tái mét. May có Dạ Khinh Ưu hỗ trợ,
nếu không đang trong tình trạng mang thai sợ rằng nàng đã sớm ngất đi.
" Mẫu thân, ngươi thả lỏng. Mọi chuyện cứ để Dạ lang xử lý. "
" Được, tin tưởng các ngươi. "
Mẫu thân Nam Cung Tịch Lộ cười hóa ái, thả lỏng tùy ý Dạ Khinh Ưu khống
chế. Không hề nhiều lời, hắn lập tức lấy ra bên cạnh một cái kim tháp,
ẩn chứa long tức đặt song song trước mặt cùng Hóa Long Đan, tiến hành
dung nhập.
" Tiểu long nhi, sẵn sàng đi. Ta bắt đầu tiến hành đây, ngươi nếu như dám kháng cự trong quá trình dung nhập, đừng trách ta
không hạ thủ lưu tình. "
Giọng nói Dạ Khinh Ưu lạnh lẽo vang bên
tai, làm cho Long Hồn bên trong Long Hồn Thiên Tháp sợ hãi không dám
phản kháng. Lập tức run giọng trả lời.
" Chủ nhân yên tâm, tiểu long sẽ không dám làm ra hành động quá phận. "
Nghe vậy, Dạ Khinh Ưu mới an tâm vào quá trình, hắn móc ra một số dược liệu, còn có máu huyết của Long Tộc hắn từng lấy, bắt đầu trợ giúp dung nhập
linh hồn.
Hai tháng sau, quá trình dung nhập Long Hồn mới chấm
dứt. Ngày đó, một sinh linh mới chào đời khiến thiên địa biến sắc, long
hình vờn quanh cửu thiên, dẫn đến sự chú ý của vô số thế lực. Nhìn dị
tượng giống như có tuyệt thế thiên kiêu của Long Tộc vừa sinh ra, chẳng
qua không biết tại sao lại nằm ở Nhân Giới.
Nam Cung Tịch Lộ lúc
này ôm trong tay một đứa trẻ, chính là muội muội của nàng. Chỉ thấy, đứa trẻ này sinh ra không hề khóc, Long Nhãn mở to, đủ để bộc phát Long Uy, giữa trán có ấn điểm chu sa vàng kim, khuôn mặt trắng trẻo dễ thương vô cùng.
" Về sau nàng là Nam Cung Long Nhi, muội muội của ta. "
Nam Cung Tịch Lộ khóe miệng khẽ cười ngọt ngào, nàng dù biết đứa trẻ này
cũng không phải là muội muội của nàng, nhưng cảm giác huyết mạch tương
liên không hề sai.
Dạ Khinh Ưu trong quá trình dung nhập hoàn toàn đã loại bỏ huyết mạch yếu kém của Phàm Nhân, dung nhập vào đó chủ yếu
là Long Huyết và Long Cốt, chỉ giữ lại một phần huyết mạch liên kết với
mẫu thân và tỷ tỷ của nàng, còn về phần huyết mạch phế thải của phụ thân kia đã bị hắn loại bỏ hoàn toàn.
" Chủ nhân, ta thành công rồi. Cuối cùng ta cũng trọng sinh có được thân xác. "
Mất vài nén nhang để làm quen với thân thể, Nam Cung Long Nhi trong hình
hài đứa trẻ sơ sinh đột nhiên phát ra tiếng nói, dọa cho Nam Cung Tịch
Lộ cùng mẫu thân nàng hai mắt mở to. Dạ Khinh Ưu khẽ nhíu mày, nhìn vào
tiểu nữ hài này nói.
" Đừng gọi ta là chủ nhân nữa, dù sao ngươi cũng đã thành muội muội của Tịch Lộ, gọi ta là đại ca cũng được. "
Dạ Khinh Ưu không muốn làm Nam Cung Tịch Lộ khó xử cho nên lên tiếng. Nam
Cung Long Nhi rất nhanh nhẩu phối hợp, có phần vui mừng nói.
" Hì hì, Dạ đại ca. "
Âm thanh trong trẻo của nữ hài cười khúc khích vang lên, Dạ Khinh Ưu không hiểu sao cảm thấy hết sức quái dị, nhìn bộ dáng Nam Cung Long Nhi lập
tức khiến hắn nghĩ đến đứa con trong bụng Thượng Lan Kỷ Linh, cũng không rõ ràng khi nào thì hắn mới có thể gặp được nhi tử của mình.
Dù
việc Nam Cung Long Nhi mới sinh ra đã có thể rành mạch nói chuyện, thậm
chí còn dùng Tinh Thần Lực để thực hiện một số đạo pháp làm người khác
chấn kinh. Chẳng qua, thời gian trôi đi các nàng rất nhanh quen thuộc,
cũng xem Nam Cung Long Nhi như tiểu muội cần được che chở.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT