Lời nói của Đàm Cô Thanh cũng kích động một đám Luyện Dược Sư, Y Sư phía bên dưới, bọn họ đồng loạt cũng cất tiếng hô to.

" Cầu mong Trì Dao Thánh Nữ mở ra Bí Cảnh… "

Nghe một đám Dược Sư, Y Sư hô to gọi nhỏ, sắc mặt Trì Dao Tiên Tử hết sức phức tạp, quy tắc đã đặt ra, nàng không muốn phá vỡ, chỉ đành hướng ánh mắt nhìn về mấy vị Thần Y còn lại. Chỉ thấy, Dịch Khải Hoàng cũng tỏ thái độ đồng ý với Đàm Cô Thanh, còn có Độc Thiên Địch cũng thuận theo hai người, dù những vị Thần Y khác không đồng ý nhưng cũng không phản đối, cuối cùng quyết định cũng không nằm trong tay của nàng.

" Được rồi, nếu đã như vậy thì thời gian duy trì Bí Cảnh sẽ ngắn lại ba ngày, các vị đồng ý sao? "

" Dĩ nhiên, cơ hội lần này có thể giúp Y Đạo thiên hạ đi lên, há sao lại không làm. "

Đàm Cô Thanh đường đường chính chính nói ra. Trì Dao Tiên Tử nhíu mày, không còn cách nào khác, đành phải đáp ứng, nàng cùng mấy vị Thần Y hợp sức mở ra Mộc Y Đạo Cảnh. Không Gian Đạo Cảnh vừa mở ra, vô số Dược Sư, Y Sư đã chờ đợi ở bên dưới vội vọt vào bên trong, không kịp để Trì Dao Tiên Tử ngăn cản.

Đàm Cô Thanh cũng nhanh chóng phóng thẳng vào trong, ngoài ra còn có Độc Thiên Địch và Dịch Khải Hoàng cũng không bỏ lỡ. Thấy vậy, trong lòng Trì Dao Tiên Tử không mấy vui vẻ, Lam Hoàng Thiên Tiên nhìn thấy biểu hiện u sầu của nàng, vội vàng tiến đến bên cạnh an ủi.

" Đám người này chính là như vậy, nhìn thấy lợi ích trước mắt sao có thể trơ mắt bỏ lỡ. "

" Ân, muội hiểu. Đa tạ tỷ. "

Trì Dao Tiên Tử dung nhan xinh đẹp nở ra nụ cười miễn cưỡng, nàng cũng không phải quan tâm quy tắc có bị phá vỡ, mà chỉ là lo lắng có nhiều người như vậy liệu Dạ Khinh Ưu có thể thuận lợi tìm được phương pháp chữa trị cho Huyễn Diệp hay không. Còn về phần truyền thừa của Y Thánh, nàng một chút cũng không quan tâm.

Đạo Cảnh lần nữa đóng lại, thời gian duy trì càng ngắn ngủi, một đám Thần Y còn ở lại thần sắc lạnh nhạt, giống như Trì Dao Tiên Tử, cũng không quá tham lam truyền thừa bên trong.

Bên cạnh Đóa Thiên Di, Phượng Cửu Cửu đã sớm xông vào bên trong Đạo Cảnh, kiểm chứng lời nói của sư phụ liệu có chính xác, Lang Phong kia có phải là do hôn phu của nàng giả dạng không.



Bên trong Dược Đạo Châu, diện tích không quá lớn, chưa đến vạn dặm, xung quanh có lượng lớn Linh Thạch duy trì Tụ Linh Trận, thậm chí còn có thể nhìn thấy Tiên Thạch lẫn bên trong, nhưng số lượng đã hao tổn phần lớn. Đặt tại chính giữa trung tâm là một cái tòa tháp cao tới bảy tầng, lập lòe quang huy.

Vừa tiến vào Dược Đạo Châu, toàn bộ Dược Sư, Y Sư bị cưỡng chế tiến vào bên trong tòa tháp, không thể mảy may chống lại. Xuất hiện ngay trước mắt đám người, một cái bệ đá đặt bên trên một bích thạch ẩn chứa năng lượng linh hồn, người có kiến thức liền nhìn ra đó là Tinh Thần Khảo Châu, dùng để kiểm tra cường độ linh hồn của Luyện Dược Sư.

" Khảo hạch đầu tiên là kiểm tra thiên phú linh hồn của các ngươi. Nếu như đạt đủ cấp bậc thỏa mãn có thể tiến lên tầng tiếp theo, còn không sẽ bị đào thải ra ngoài. "

Âm thanh Đế Dược Y Vương vang vọng khắp tòa Linh Tháp, không hề thấy nhân dạng, chứng tỏ dù đã thân tử đạo tiêu nhưng Linh Trí còn sót lại vẫn đủ sức khống chế tòa tháp này. Nghe lão nói, đám Dược Sư, Y Sư đều đã nhận thức rõ ràng, sẽ không thể dùng thủ đoạn nào để cường đoạt vượt mặt vị cổ lão Tiên Vương này.



" Tốt, để ta lên trước… "

Một nam tử tuổi trẻ cốt linh gần bảy trăm liền bước lên, hắn dù còn khá trẻ nhưng đã là Luyện Dược Sư Thất Cấp Đỉnh Phong, sắp bước vào Bát Cấp, tự tin trong lòng có thừa, chủ động là người trước tiên khảo nghiệm. Bàn tay của hắn đặt lên trên Tinh Thần Khảo Châu, ánh sáng bên trong tinh cầu lóe lên, bộc phát quang mang mãnh liệt, cuối cùng xuất hiện một màu lam sắc nhạt màu.

" Tư chất Lam Sắc, thiên phú tàm tạm… không đủ tư cách trở thành truyền nhân lão phu. Cút. "

Giọng nói Đế Dược Y Vương vừa vang lên, tên Dược Sư kia liền bị đuổi khỏi Dược Đạo Châu, ngay cả một câu phản đối cũng chưa kịp phát ra.

Thấy cảnh này, đám Dược Sư, Y Sư còn lại đều đồng loạt trở nên lo lắng, ngay cả tư chất Lam Sắc cũng không thể vượt qua, như vậy phải như thế nào mới thỏa mãn vị lão giả này? Phải biết, tư chất tinh thần chia làm Bạch Sắc là thấp nhất, sau đó đến Lục, Lam, Hồng, Tử, Hắc, Vô Sắc. Mà đạt được đến tư chất Hồng Sắc đã như phượng mao lân giác, trở thành đối tượng trọng điểm bồi dưỡng của các thế lực luyện dược công hội.

Đa phần người ở đây dù nói thiên phú xuất chúng nhưng muốn đạt đến trình độ để thỏa mãn vị Đế Dược Y Vương cũng thập phần khó khăn, sợ rằng qua được một ải mà đã đào thải hơn chín phần số lượng người tham gia khảo hạch.

Quả nhiên, sau khi nam nhân kia thất bại, lần lượt nhiều người cũng bị đào thải, càng khiến bọn họ tuyệt vọng là ngay cả tư chất Hồng Sắc cũng bị đuổi ra ngoài. Chỉ có một nữ tử Tống Ngọc Lam với tư chất Tử Sắc là có thể tiến vào bên trong.

Ngoài nàng ra thì Hải Vô Quy là kẻ đặc biệt duy nhất đạt được tư chất Hắc Sắc, còn có Trần Mộng Lan, Dịch Vũ Tịch, Độc Nam Cô và tám nam tử khác lần lượt đều là Luyện Dược Sư Bát Cấp, Cửu Cấp có danh tiếng. Ngay cả Ngọc Sư Sư và Diệp Lăng cũng không thể vượt qua khảo hạch, đều bị đào thải ra ngoài.

Dạ Khinh Ưu cũng không mấy khó khăn vượt qua, dù sao cũng chỉ là khảo hạch của một Y Thánh, đối với kẻ đã là Thần Y như hắn mà nói chỉ là một trò trẻ con không hơn. Hắn có thể tùy ý khống chế lộ ra tư chất, nhưng cũng chỉ bộc lộ Tử Sắc quang mang, hắn không hề hứng thú với truyền thừa của Đế Dược Y Vương, lúc này trong đầu hắn đã có ý nghĩ khác.

Vừa bước vào tầng tiếp theo, đập vào trước mắt là hàng chục cái lô đỉnh được xếp thành vòng tròn, đặt ở chính giữa là một cái bàn đá khắc dấu hiện vòng tròn có chín lỗ sáng.

" Ở vòng này, tối đa chín người có thể đi tiếp. Nếu như cả chín quang hoàn kia đều đồng loạt sáng lên, những người còn lại sẽ bị đào thải. Yêu cầu duy nhất, luyện ra Cửu Hồi Linh Đan, dược liệu chỉ có hai phần. "

Một đám Dược Sư, Y Sư nhìn nhau, đều nhận ra trong mắt thù địch, ở đây có tổng cộng mười lăm người, tức là sẽ có sáu người bị loại ra, ai ở đây cũng đều không cam tâm mà bị loại bỏ sớm như vậy, những người khác đều có nguy cơ trở thành kẻ thù. Mà biện pháp đơn giản nhất là dùng vũ lực, ngay lúc bọn họ định động thủ thì tiếng của Đế Dược Y Vương lại vang lên.

" Thời gian là nửa canh giờ, bắt đầu luyện chế đi. "

Âm thanh của lão vừa vang lên, làm sắc mặt đám Dược Sư, Y Sư tái nhợt, ngay cả có ý muốn giết người cũng phải ngừng lại, thời gian nửa canh giờ thật sự quá ngắn ngủi, muốn luyện ra một viên đan dược Thất Phẩm còn khó khăn, nói gì đến Cửu Hồi Linh Đan, thậm chí có người ở đây còn chưa từng luyện thành loại đan dược này.

Dạ Khinh Ưu đứng trước một cái lô đỉnh, lập tức có một luồng quang hoàn bao phủ xung quanh cơ thể hắn, trước mắt có hai cái hộp gỗ đen đặt ngay ngắn trên bàn, bên trong chứa một cái ngọc giản và Nhẫn Giới Chỉ đơn giản chứa dược liệu hai phần Cửu Hồi Linh Đan.

Ánh mắt hắn đảo quanh, nhìn một đám người đã bắt đầu hì hục tiến hành luyện dược, gương mặt nhăn nhó, dĩ nhiên đều gặp khó khăn. Cửu Hồi Linh Đan phẩm chất dù là Bát Phẩm nhưng khó luyện chế vô cùng, so với Cửu Phẩm càng thêm khó khăn, mà cơ hội bọn họ chỉ có hai lần, lại hạn chế thời gian, tâm tư lúc này đã loại bỏ ngoại vật, tiến vào quá trình luyện dược.

Cảm nhận ánh mắt của hắn, Độc Nam Cô cũng quay sang nhìn, vừa thấy gương mặt quen thuộc trong lần khảo hạch trước đó từng gặp, nàng đã có ý định mời chào hắn gia nhập Nam Xà Đảo nhưng không có cơ hội. Vốn nghĩ sẽ không thể gặp lại, không ngờ chạm mặt đối phương ở nơi này, khiến nàng có chút vui mừng, vội truyền âm cho hắn.



" Vị đạo hữu này, nếu có thời gian chúng ta nói chuyện? "

Dạ Khinh Ưu nhíu mày, không rõ nữ nhân này có ý định gì, hắn không nghĩ nữ nhân này nhận ra hắn, thuật dịch dung của hắn ngay cả Đóa Thiên Di cũng khó nhận ra thì nữ nhân này càng không có khả năng nhìn thấu. Ý nghĩ duy nhất là nàng tìm hắn thật có chuyện, có lẽ nguyên nhân liên quan đến Y Đạo đi.

Dù không rõ ý đồ của nàng, nhưng hắn cũng muốn nhân tiện khống chế Độc Thiên Địch, nhìn nàng khẽ gật đầu, sau đó lập tức xoay người như nghiền ngẫm luyện dược. Độc Nam Cô cũng không nhiều lời, tinh thần rất nhanh đầu nhập vào luyện đan, ngay cả nàng cũng chưa chắc chắn sẽ thành công luyện chế Cửu Hồi Linh Đan trong khoảng thời gian nửa canh giờ.

Dạ Khinh Ưu đối với cái đề thử này của Đế Dược Y Vương không thèm bận tâm chút nào, hắn ngay cả Thần Đan đều đã luyện chế ra thì một viên Bát Phẩm sao có thể làm khó hắn? Rất nhanh, giữa trung tâm bàn thạch lóe lên hai quang hoàn, khiến cho vài người đang tập trung cũng phải sững sờ. Thời gian chỉ mới trôi qua ba mươi phút, người nào lại nhanh chóng luyện nhanh như vậy? Thậm chí còn là luyện thành hai viên đan dược.

" Thật không tồi, nhanh như vậy luyện thành hai viên Cửu Hồi Linh Đan, phẩm chất Thượng Phẩm. Coi như tiểu tử ngươi qua ải. "

Dạ Khinh Ưu không ngờ ngoài hắn ra lại không có một ai khác luyện thành, hơi ngoài ý muốn. Đã có ý muốn điệu thấp nhưng xem ra hắn thể hiện hơi quá rồi.

Đám Dược Sư, Y Sư kinh dị nhìn Dạ Khinh Ưu, đều lộ ra bộ dáng không thể tin được khi có kẻ trong vòng nửa giờ luyện thành hai viên Cửu Hồi Linh Đan, thiên phú này e là chỉ có một trong những Thập Đại Thần Y mới có thể làm được. Độc Nam Cô hai mắt sáng ngời nhìn Dạ Khinh Ưu, xem ra mắt nhìn người của nàng không sai, nam nhân kia không có đơn giản như vậy.

Hiện tại điều làm đám Dược Sư, Y Sư để ý nhất là Dạ Khinh Ưu luyện ra hai viên làm sáng hai cái quang hoàn, chứng tỏ khảo nghiệm này không hề đơn giản như họ nghĩ nữa. Nếu như chậm tay để cho kẻ khác cũng luyện thành hai viên khác thì cơ hội bước tiếp của bọn họ càng nhỏ nhoi.

" Khốn kiếp. "

Một Dược Sư nhịn không được mắng một tiếng, luyện dược cần tập trung tinh thần mà gã tinh thần dao động, lập tức không lâu sau đó phần dược liệu thứ hai cũng bị hủy trong tay gã. Không chút dao động, Dược Sư đó ngay lập tức bị đuổi ra ngoài.

Lại đúng lúc này, không gian tầng hai lần nữa kịch liệt rung động, xuất hiện thêm vài thân ảnh khác, đều là người vượt qua khảo nghiệm thứ nhất. Trong đó, Dạ Khinh Ưu có thể nhìn thấy ba tên Thần Y cùng xuất hiện, còn có vài lão giả nhưng lại không đáng nhắc tới.

Đàm Cô Thanh vừa lên tầng hai đã được quán thông cách thức vượt qua tầng hai, mày lập tức nhíu lại. Mắt của hắn đảo qua, chọn ngay vị trí một nam tử Dược Sư đang trong quá trình luyện dở đan dược, một cự chưởng phách ra, đánh cho Dược Sư kia chấn động tinh thần, máu từ thể nội bắn ra tung tóe, phần dược liệu trong tay vừa cất công thành dịch thể tưởng sẽ bạo tạc theo, nào ngờ bị Đàm Cô Thanh tinh diệu đoạt lấy, tiếp tục quá trình của Dược Sư kia.

Tên Dược Sư kia ánh mắt đỏ như máu nhìn Đàm Cô Thanh, không ngờ một kẻ danh vọng như hắn lại có thể vô sỉ như vậy. Ánh mắt không cam lòng nhìn Đàm Cô Thanh đoạt đi nỗ lực của gã, đem Cửu Hồi Linh Đan luyện thành trong chốc lát.

Mà Dịch Khải Hoàng lại không thể vô sỉ như Đàm Cô Thanh được, hắn tiến tới trợ lực nữ nhi, nàng nhanh chóng nhường quyền khống chế cho phụ thân, gương mặt tái nhợt vì mệt mỏi, thả lỏng an tâm nhìn phụ thân.

Riêng Độc Thiên Địch không nói một lời đã tự mình luyện một phần Cửu Hồi Linh Đan khác, thủ pháp biến hóa lô hỏa thuần thanh làm Dạ Khinh Ưu cũng phải tán thưởng.

Về phần những Dược Sư vào sau, đều lựa chọn cách giống như Đàm Cô Thanh, ra tay với người đến trước. Hải Vô Quy may mắn vừa hoàn thành một viên Cửu Hồi Linh Đan đầu tiên, thoát được tập kích, mà riêng phần Độc Nam Cô không ai dám đến gần vì bao bọc xung quanh nàng là vô số độc vật phát ra độc khí khiến cho đám Dược Sư cũng phải e ngại, không tốn thời gian nhắm vào nàng.

Duy chỉ có Tống Ngọc Lam lúc này là không thể phân tâm, lại không có trợ giúp, đón nhận nhiều người tập kích nhất. Nữ nhân lúc này tuy đã lâm vào tình trạng đốn ngộ, không hề hay biết sự vật bên ngoài, ngay cả nguy hiểm đến tính mạng nàng cũng không thèm để ý, chỉ chuyên tâm luyện thành đan dược.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play