Mộc Dao Tiên Trì nằm ngay vị trí đắc địa của Kỳ Lân Thành, nơi này được xem như tiên địa kỳ phúc, coi như một loại tín ngưỡng tôn thờ. Trì Dao Tiên Tử lại là một Y Thánh, đệ lục Thần Y, đã từng chữa trị cho vô số tu sĩ
đạt được uy vọng cực lớn, nhiều lão quái còn nợ ơn huệ của nàng đều
tuyên bố ai đối nghịch với nàng chính là đối nghịch tất cả bọn hắn. Cũng chính vì vậy, cho dù không phải là một thế lực mạnh mẽ nhưng tầm ảnh
hưởng của Mộc Dao Tiên Trì khiến không ai dám đắc tội.
Dạ Khinh Ưu ôm lấy Huyễn Điệp xuất hiện tại trước cổng Tiên Trì, ngay trước mặt có
hàng cầu thang dài vạn bậc, bắt buộc phải đi bộ không thể phi hành. Dạ
Khinh Ưu cũng cảm nhận được Trận Pháp Cấm Phi Hành, mặc dù hắn không
thèm để ý nhưng lại không muốn thêm phiền phức.
Lập tức, thân ảnh
như làn gió cuốn qua mặt, làm vài nữ tu không hề nhìn thấy thân ảnh hắn. Dò xét địa phương bên trong, hắn trực tiếp đi thẳng vào Mộc Dao Tiên
Trì, từ bên ngoài hắn có thể cảm nhận được luồng sinh mệnh khí tức mãnh
liệt toát ra.
Cảnh quan nơi này đẹp như vẽ, từng hàng cây cao nở
rộ hoa đào đẹp mắt, linh hoa dược thảo như có Linh Trí mà đung đưa hữu
tình, từng loại yêu thú xinh xắn chạy nhảy khắp nơi xung quanh. Quả thật chính là nhân gian tiên cảnh, vạn thế khó tìm.
Dạ Khinh Ưu lại
không có tâm trạng ngắm tiên cảnh, hắn trực tiếp xông vào bên trong. Nơi đó có một làn suối mát chảy thành dòng tụ thành từng vũng hồ nhỏ, mà
khởi nguồn bên trên chính là nguồn gốc của sinh mệnh khí tức phát ra
kia.
Hắn nhìn thấy nơi này giống như suối nước nóng vậy, nước dù
không nóng ấm nhưng mát mẻ tinh khiết, làm tinh thần con người như được
thanh lọc. Mà đầu nguồn bên trên có thể thấy cảnh vật so với bên dưới
càng đẹp đẽ hơn, cỏ xanh trải đều, từng tán hoa rơi rụng bay trong gió,
làn nước xanh ngọc bích lan tỏa một loại sinh mệnh chi khí làm vạn vật
sinh sôi.
Dạ Khinh Ưu ôm lấy Huyễn Điệp phi thân đến bên cạnh thác nước nhỏ, Sinh Mệnh Thánh Thủy chính là từ trong khe đá chảy ra. Hắn
không kịp quan tâm liền đem Huyễn Điệp ngâm vào trong dòng nước, làm làn da nàng nhanh chóng hiện lên huyết sắc, thêm một tia phong tình.
Nhưng chỉ như vậy, hoàn toàn không có tiến triển, rõ ràng sinh mệnh chi khí
nàng hấp thụ được toàn bộ bị Âm Đan hấp thu hết. Dạ Khinh Ưu nhíu mày,
cảm thấy không thỏa mãn, chỉ như vậy hoàn toàn không cách nào giúp Huyễn Điệp chữa khỏi.
Hắn nhìn vào khe đá, nơi Sinh Mệnh Thánh Thủy
chảy ra, lập tức tiến lại gần quan sát. Bên trong khe đá ẩn chứa một
loại khí tức sinh mệnh hoàn toàn khác biệt.
Dạ Khinh Ưu không chút chần chừ vươn tay đem đục một lỗ bên cạnh, tạo thành cái lỗ lớn chui
vào. Thạch phiến cứng rắn làm hắn ngạc nhiên, càng gia tăng lực đạo,
cũng tránh dùng quá nhiều sức lực gây ra sự chú ý.
Chẳng mấy chốc, một con đường dài nối thẳng vào bên trong mở ra, hắn lập tức tiến đi
vào. Bên trong không ngờ là một cái thạch động, xung quanh có thể nhìn
thấy rất nhiều loại dược liệu trân quý niên đại toàn trên vạn năm. Toàn
bộ không gian thạch động tràn ngập một loại phiêu nhiên thư thái cảm
giác.
Sự chú ý của hắn rất nhanh chuyển dời trên thân thể của một
nữ tử. Chỉ thấy nữ tử tóc dài như thác, khuôn mặt tô vẽ, tuyệt thế
khuynh thiên tư thái ngồi chính giữa thạch đá. Toàn thân nàng không một
mảnh vải che thân, cặp ngực tròn lẳng che khuất núm vú bởi mái tóc diệp
lục dài, bên dưới khe động thần bí bị làn sương mờ ảo che lấp không thể
nhìn thấy, nhưng như vậy càng làm gia tăng kích thích cùng tò mò.
Nữ tử này xinh đẹp khiến cho Dạ Khinh Ưu phải động dung, thật có chút muốn đem nữ tử về nhà nuôi dưỡng. Đặc biệt loại khí chất nàng lan tỏa làm
cho lòng người thanh thản, giống một loại với Huyễn Điệp.
Dường
như cảm nhận được ánh mắt của người lạ nhìn mình, nữ tử hai mắt đẹp mở
ra, hàng mi cong hơi run run, cặp ngọc nhãn xanh màu bích lục, lúc này
lộ ra nét hoảng sợ nhìn thân ảnh nam nhân đứng đó ngắm nàng, giọng nói
nhu mềm mang theo tâm trạng hoảng hốt, hỏi.
" Ngươi là ai? "
" Là nam nhân của nàng, phải không nhỉ? "
Dạ Khinh Ưu mỉm cười bước đến, trêu chọc nói. Nữ tử trừng to mắt, trên
gương mặt tuyệt mỹ hiện ra nét giận dữ hết sức đáng yêu, nói.
"
Ngươi khi nào là nam nhân của ta. Nơi này là địa phận của Mộc Dao Tiên
Trì, chỉ có nữ tu bên trong mới có thể vào. Ngươi là nam nhân lại có thể xuất hiện ở đây, rõ ràng là đột nhập mà vào. "
" Ồ, xem ra ngươi cũng không tính ngốc. Có thể suy nghĩ là ta đột nhập vào đây. "
Dạ Khinh Ưu khóe miệng khẽ nhếch, nụ cười làm cho nữ tử cảm thấy bất an
trong lòng. Nàng lúc này không dám mặc y phục, thân thể co ro lại một
góc, che đậy xuân quang, tức giận trừng mắt nhỏ.
" Ngươi mau đi ra, nơi này là chỗ của ta tu luyện. Nếu không đi ta sẽ gọi người… "
Bộ dạng đe dọa của nàng thật sự không tạo ra chút tính đe dọa nào, thậm
chí còn khiến người khác càng muốn ức hiếp nàng. Dạ Khinh Ưu cũng không
có quá nhiều hứng thú trêu chọc mỹ nữ, hắn chuyển dời sự chú ý tập trung tìm nơi phát ra nguồn sinh mệnh khí tức mạnh mẽ trước đó cảm nhận.
Qua một lúc, hắn mới kịp nhận thấy rằng nơi phát ra nguồn sinh mệnh khí tức bắt nguồn từ chính trên người thiếu nữ kia. Thậm chí còn có một loại
siêu nhiên chi khí đặc thù làm cho không gian cây cỏ xung quanh nàng
biến tính, phát triển nhanh chóng, ngay cả nguồn nước cũng bị nàng cảm
nhiễm hóa thành Sinh Mệnh Thánh Thủy.
Cảm nhận ánh mắt hắn chăm
chú nhìn mình, nữ tử hơi mất tự nhiên, đồng thời cũng cảm thấy khó chịu. Nàng lén liếc mắt nhìn hắn, chỉ thấy nam tử phong thần tuấn lãng, trời
sinh thiên tư, có một loại tà mị khí tức đối nghịch làm nàng vừa khó
chịu nhưng lại bị thu hút. Mặc dù nàng đã từng gặp qua nhiều nam tử cũng chưa thấy ai anh tuấn như hắn. Lập tức, gò má nàng đỏ lên, không hiểu
sao dâng lên một loại cảm giác kỳ quái.
" Ngươi thân thể là như thế nào? "
Dạ Khinh Ưu nhíu mày, trầm tư hỏi, hắn cảm giác trên thân thể nữ tử này
xuất phát một loại cảm giác làm cho hắn quen thuộc. Nữ tử cảnh giác nhìn lấy hắn, nàng hơi phân vân không biết có nên trả lời, lại thấy nam nhân ánh mắt bất thiện, bị dọa sợ đành phải thành thật đáp.
" Là Mộc Thể Chi Thần… ngươi hỏi vậy làm gì? "
" Đây là dạng gì Thể Chất? "
Dạ Khinh Ưu nhíu mày, hắn đứng một bên không thể cảm nhận đủ rõ, thân ảnh
biến hóa đi đến cạnh nữ tử, trực tiếp thăm dò. Bờ vai trắng mịn bị nam
tử nắm lấy, dọa cho nàng sợ hãi, muốn tránh ra nhưng khí lực nàng quá
yếu ớt, thân thể cũng chỉ biết ngồi im cho nam nhân kiểm tra.
Mất
một lúc, Dạ Khinh Ưu mới kịp hiểu ra, nữ tử này Thể Chất trời sinh chính là Thiên Linh Mộc Thể, có thể tự động hấp thu Mộc Linh Chi Khí vô hạn,
tốc độ kinh khủng cũng chưa đủ để hình dung. Tiếc rằng Mộc Linh Chi Khí
này nàng không hấp thu được, thậm chí còn làm giá y, giúp người xung
quanh nàng dễ dàng hấp thu Mộc Linh khí, gia tăng tốc độ tu luyện.
Xem ra cũng vì nguyên nhân đó mà tình cảnh linh thảo xung quanh nơi này
phát triển nhanh chóng như vậy, nước bên trong cũng chính vì nàng mà
biến tính trở thành Sinh Mệnh Thánh Thủy. Chỉ tiếc nàng tình trạng giống như Huyễn Điệp, sở hữu Thể Chất khủng bố nhưng bản thân lại không thể
dùng, tu vi của nàng thậm chí cũng không có, không khác phàm nhân là
mấy.
Nếu như hắn đoán không lầm, nàng hẳn là Trì Dao Tiên Tử trong lời nói đi, quả thật tuổi thọ của nàng cũng không còn dài. Nghe nói
nàng cũng là Y Sư, hẳn là với tình trạng thân thể cũng biết rõ.
" Ngươi sắp chết, có biết không. "
Dạ Khinh Ưu thản nhiên nhìn nàng nói, nữ tử lại không chút hoang mang sợ
sệt, rất tự nhiên gật đầu, ánh mắt trong veo ngẩng cao đầu nhìn hắn.
" Ta biết nhưng ta không sợ chết. "
" Chẳng lẽ ngươi không muốn sống lâu? "
Dạ Khinh Ưu nhíu mày hỏi, hắn trong một ngày lại gặp hai cái nữ nhân ngu
ngốc, thật sự khiến tâm trạng hắn không tốt. Trì Dao Tiên Tử nháy mắt
xinh đẹp, nở ra nụ cười tươi như hoa.
" Ta không để ý, dù sao ta cũng đã cứu được rất nhiều người. "
" Hừ, vậy ngươi có từng nghĩ rằng... Nếu như bản thân mình có thể sống
lâu hơn thì sẽ cứu được càng thêm nhiều người không? Hay ngươi làm vậy
chỉ là để thỏa mãn ham muốn làm người tốt? "
Dạ Khinh Ưu nhìn nàng càng thấy bất mãn, lập tức đem nàng đẩy ngã trên mặt đá, nữ tử không
chút sức kháng cự bị hắn đè ngửa, xuân quang toàn bộ lộ ra, làm nàng
hoảng sợ hét toáng lên.
" Ngươi lưu manh, làm cái gì vậy! "
" Muốn chết sao? Không dễ vậy đâu, ta còn muốn ngươi giúp ta cứu người. "
Dạ Khinh Ưu dù nhìn thấy thân thể mê người của nàng cũng không để ý, dù
sao cũng đang không có tâm trạng. Hắn từ trong người lấy ra một quyển
Thiên Thư lục sắc, chính là 'Mộc Nhạc Tâm Sinh' trước đó đoạt được từ
người Tiêu Hạo, dù sao hắn cũng không dùng được, đem cho nữ tử này cũng
không có vấn đề, chỉ cần cứu được Huyễn Điệp là đủ.
Lập tức, Thiên Thư hóa thành một luồng lục sắc quang mang chui vào giữa mi tâm của
nàng, quá trình hòa hợp hoàn mỹ đến cực điểm, cứ như nó sinh ra là thuộc về nàng vậy. Trì Dao Tiên Tử khẽ rên một tiếng, nàng cảm nhận được một
loại cảm giác thoải mái trước kia chưa từng có, cứ như mở ra tân sinh
cho nàng.
Xung quanh truyền đến từng đợt Mộc Linh Khí dày đặc đến
nỗi hóa hình thành luồng khí lục sắc chui rúc vào trong thân thể nàng.
Tu vi của nàng lập tức gia tăng nhanh một cách chóng mặt.
Nhập môn Luyện Khí Cảnh rồi tăng lên Linh Sĩ Cảnh, Đạo Huyền Cảnh, Đạo Hoàng
Cảnh, Địa Huyền Cảnh, cho đến khi đạt đến Thiên Huyền Cảnh Cửu Giai liền dừng lại.
Dạ Khinh Ưu xem trực tiếp cũng cảm thấy kinh hãi, tốc
độ gia tăng tu vi này quả thật chưa từng thấy. Chẳng qua nửa canh giờ mà nàng từ một phàm nhân không có tu vi gia tăng đến cực hạn của Cảnh
Giới: Thiên Huyền Cảnh.
Con mẹ nó, nếu như không phải lão tử tận
mắt nhìn thấy thì có đánh chết hắn cũng không tin một phàm nhân lại có
thể gia tăng tu vi với tốc độ khủng bố như vậy.
Trì Dao Tiên Tử
cũng cảm nhận được thân thể biến hóa, nàng có một loại sung sướng từ sâu trong tâm linh. Lúc này mới chợt hiểu ra, nam tử kia vừa dùng cách nào
đó giúp đỡ nàng. Lập tức ấn tượng của nàng đối với hắn gia tăng, nở nụ
cười thánh thiện nhìn hắn.
" Đa tạ ngươi. "
Lời nói tuy ngắn gọn nhưng được ẩn chứa sự chân thành bên trong, Dạ Khinh Ưu cũng không
ngờ thật có thể thành công. Hắn cũng không có quan tâm, thản nhiên nói.
" Ta chỉ muốn ngươi giúp ta cứu một người thôi. Không cần suy nghĩ nhiều. "
Trì Dao Tiên Tử mỉm cười, nàng chợt hiểu nam nhân trước mặt bụng dạ cũng
không xấu, làm nàng không còn đối với hắn bài xích. Dù rằng nói nàng
không sợ chết, nhưng bản thân nàng vẫn còn nhiều chuyện muốn làm, chết
đi thật làm nàng có chút không cam tâm.
" Tốt nha, không cần ngươi nói ta cũng giúp ngươi. Cứu người chính là trách nhiệm của ta. "
Nghe nàng nói vậy, Dạ Khinh Ưu lập tức phóng thân ra ngoài ôm lấy Huyễn Điệp, mà giọng nói để lại truyền thẳng bên tai nàng.
" Trước tiên ngươi nên mặc lại y phục đi đã. "
Trì Dao Tiên Tử bây giờ mới nhận ra cả người mình còn trần truồng đứng
trước hắn, gương mặt đỏ như gấc, vội vã lấy ra y phục mặc vào.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT