Dạ Khinh Ưu không hiểu đầu đuôi rõ ràng đã bị Hân Phong Tiểu Nguyệt trói chặt hai tay, mắt bịt kín, treo trên đầu giường. Tay chân bị trói chặt không thể phản kháng, cảm giác khuất nhục trước kia quay về làm cho hắn chợt rùng mình.

Hân Phong Tiểu Nguyệt nhìn năm vị nữ đệ tử, thở dài một hơi, nét mặt hơi chút khó chịu. Tình huống của đám đệ tử này so với nàng khó mà chấn trụ lâu, nàng vươn tay tạo thành một cỗ hấp lực kéo cả năm vị nữ tử cùng bay về hướng này. Các nàng đều mặt mày đỏ ửng, hoài xuân phát tình, vô thức tự xoa nắn cơ thể, cố làm dịu đi cơn nóng bức trong người.

Hân Phong Tiểu Nguyệt cũng cảm thấy khó chịu, nhưng nàng vẫn còn là chịu đựng được. Dù không cam tâm nhưng cũng chỉ có cách để cho nam nhân của nàng giúp cho chúng nữ đệ tử giải độc, ánh mắt nàng nhìn lên cao thấy Bách Chi thản nhiên một mặt trầm như nước, cũng hiểu dù có cầu xin nàng ta cũng không ích gì, chỉ có cách tự mình giải quyết.

Trong năm mỹ nữ đệ tử ở đây, Bạch Liên Hoa là có tu vi yếu kém nhất, đã sớm không chịu nổi, y xiêm trên thân thể xộc xệch lộ ra xuân quang, thân thể giãy giụa sờ mó trên người Dạ Khinh Ưu, cảm giác khí lưu của hắn làm cho nàng rất dễ chịu.

" Vậy bắt đầu từ ngươi đi… "

Hân Phong Tiểu Nguyệt bĩu môi, có chút không tình nguyện, nhưng không nỡ nhìn đệ tử của mình chịu khổ, đành giúp cho vị nữ đệ tử nhỏ tuổi nhất lột sạch y phục.

Bạch Liên Hoa bề ngoài chỉ vừa mới mười tám, trên gương mặt xinh xắn vẫn đọng lại nét non nớt, phấn má trắng mịn có lúm má đồng tiền, nhìn càng thêm khả ái. Bộ ngực của nàng no đầy, phổng phao trắng tròn như bánh trôi nước, quầng vú của thiếu nữ này cũng không ngờ lại khá lớn, quầng vú hồng hào độn lên núm hoa xinh xắn.

Dạ Khinh Ưu cảm giác được một bộ ngực mềm, hơi cứng đè lên trên mặt, hai núm vú lại cọ cọ trên má hắn, mùi hương dịu dàng như hoa mới nở, dù thị giác phong bế vẫn có thể cảm nhận được cảnh đẹp trước mắt, khổ cái không được tận hưởng nhìn cho đã.

" Tiểu Nguyệt, ngươi chẳng lẽ thật sự muốn cưỡng gian ta sao? "

Dạ Khinh Ưu nghĩ đến tính khí của nữ tử kia, chắc hẳn là phương pháp kia thất bại. Hắn trước lúc đó còn mới cưỡng gian qua Mạc Ninh Ngọc, nay lại bị cưỡng gian lại, chẳng lẽ là nghiệp?

Nhưng nhanh chóng hắn nhận ra, có gì đó không phải, xung quanh hắn mùi hương đủ khác, mà có mấy bàn tay mò mẫn trên thân thể hắn sờ mó không ngừng. Dạ Khinh Ưu chợt rét run, không nghĩ tới lại bị cưỡng gian tập thể. =))) (Edit: thấy cũng tội mà thôi cũng kệ :>)

Hân Phong Tiểu Nguyệt một mặt phiền muộn, khó chịu, dâng nam nhân cho nữ đệ tử của mình, cảm giác quái dị khó nói nên lời. Nghe hắn nói, nàng trừng mắt, mạnh tay xé toạch y phục nửa thân dưới của hắn.



" Chàng có nữ nhân bên ngoài nhiều như vậy, hưởng phúc lại còn tỏ vẻ. Hừ... "

Dạ Khinh Ưu cũng chả biết nói gì cho phải, hắn có thể mơ hồ đoán ra, đoàn khói hương kia tác động đến mấy vị nữ đệ tử kia, mà Hân Phong Tiểu Nguyệt chính là muốn dùng hắn làm thuốc giải. Kiểu này cũng thật đủ choáng váng, hắn kiêu hùng một đời, nay lại bại dưới tay nữ nhân, khó mà chấp nhận.

Lúc này nam nhân bị cưỡng chế đè ra giường, tay trói chặt, long căn của hắn bị mấy bàn tay ngọc ngà chơi đùa, có lẽ vì mấy nữ tử đều không có kinh nghiệm, cho nên dù bị dị vật của hắn thu hút, cũng không biết làm thế nào, chỉ nắm chặt không buông. Càng làm như vậy, hắn càng khó chịu, ngứa ngáy không thôi.

Hân Phong Tiểu Nguyệt dù sống hơn ngàn năm, nhưng kinh nghiệm lại không quá nhiều, chỉ hiểu biết hơn đám nữ đệ tử này một chút, nàng ngắm nhìn long căn dữ tợn, một lòng bàn tay không cách nào cầm hết, độ dài đủ cho nàng hoảng sợ. Dù chưa từng nhìn thấy côn thịt nhưng nàng vẫn có thể đoán, dương vật của nam nhân nàng tuyệt đối là hùng tráng nhất.

" Hừ, chỉ bị sờ mà đã cứng lên rồi. "

Hân Phong Tiểu Nguyệt bĩu môi nói, bàn tay nhỏ nắm long căn bóp chặt làm cho nam nhân nhăn mày hiện ra thống khổ. Vì muốn kết thúc sớm, Hân Phong Tiểu Nguyệt không có nhiều trò, liền để Bạch Liên Hoa chủ động ngồi lên bụng Dạ Khinh Ưu, bạch đồn nâng cao, bên dưới hạ thể thiếu nữ thưa thớt lông mao, mép môi hồng xinh xắn như hai cánh hoa hồng khép lại.

Cảm thấy cái vật căng cứng bên dưới chính là thứ nàng cần lúc này, Bạch Liên Hoa dù ngu ngơ nhưng theo bản năng chi phối, bàn tay vươn xuống nắm lấy đỉnh đầu long, cọ sát bên ngoài môi thịt, cánh hoa nhỏ bị long đầu tung mở, huyệt nhỏ không cách nào chịu được kích cỡ to lớn của hắn. Bạch Liên Hoa cảm thấy bụng dưới trướng đau, nhưng không có ngừng, từ từ ngồi xuống, cũng không ngờ một mạch lại hạ mông quá mạnh làm cho mặt thiếu nữ nhăn nhó, kêu la đau đớn.

" A… Đau nhức… Không… "

Bạch Liên Hoa đau đớn khóc lên, máu từ huyệt nhỏ chảy ra, nhục côn to lớn chèn sâu bên trong cơ thể nhỏ nhắn của nàng. Hân Phong Tiểu Nguyệt nhìn thấy thiếu nữ nhỏ khóc lên, nhìn điềm đạm đáng yêu, làm người khác thương tâm, nàng cũng bị dáng vẻ yếu ớt của thiếu nữ làm cho động tâm, chợt đi đến bàn tay xoa nắn hai vú tròn của Bạch Liên Hoa, kích thích để cho thiếu nữ dần quên đi cơn đau phá thân.

Dạ Khinh Ưu chỉ thấy tiểu đệ bên dưới bị cái động chặt khít siết lại, sau đó chọc vào đâm thủng một tầng màn mỏng, cuối cùng chôn sâu bên trong động nhỏ. Âm huyệt của Bạch Liên Hoa khít chặt, lại không cách nào rút ra được, chỉ có thể chịu đựng cảm giác bị đè nén.

Đồng thời hai bên, lại có một đôi ngọc nữ sờ mó mặt hắn, hương thơm đủ loại xông vào khứu giác, cặp môi mềm của mấy thiếu nữ hôn phớt trên má hắn, ướt át mềm mại. Mấy lọn tóc dài tuôn xả từ mái tóc của mấy mỹ nữ cọ sát mặt hắn ngứa ngáy, nhột nhạt đi kèm mùi thơm dầu gội tinh tế.

" Nóng quá… ta muốn… "

Hoàng Hiểu Nhiên bị độc xuân tác động mạnh mẽ, tự thân sờ nắn không thoải mái, y phục bị cào xé rách nát, nửa thân trên lồ lộ, xương quai xanh tinh tế bộc lộ nét nhu mềm, yếu đuối, làm người khác muốn che chở. Cặp phong nhũ của nàng đỉnh cao, hơi nhô, dù kích cỡ không lớn nhưng cân đối, mê hoặc.



Nàng cọ đầu vú lên má hắn, chọc cho nam nhân từng trận ngứa rát, há miệng liền đem núm vú hút vào trong miệng. Hoàng Hiểu Nhiên bị hắn ngậm, tự dưng lại thấy thư sướng, run lên, cúi thấp đầu, để cho hai bầu ngực in lên mặt hắn, hai núm vú hồng nhạt bị nam nhân nuốt vào trong miệng bú mút luân chuyển. Chắc chắn mấy vị thiên kiêu tài tử cũng sẽ không nghĩ đến vị Hoa Tiên Tiểu Bạch Ái vốn đoan trang, dịu dàng lại dâng cặp ngực đào mê huyễn cho một nam nhân ngậm mút.

Dạ Khinh Ưu một miệng ngậm mút núm ngực Hoàng Hiểu Nhiên, bên dưới ngực lại có một cái lưỡi mềm, ướt bọt liếm láp trên cơ ngực cứng cỏi, mê hoặc của hắn. Miệng của Phiêu Miễu Hoa liên tục chuyển dịch liếm láp khắp khuôn ngực hắn, da thịt nàng rắn rỏi hơn những nữ tử còn lại, màu da hơi chuyển ngâm, lại tăng thêm một loại phong vận mới vẻ. Da thịt hoàn toàn bại lộ ra ngoài, đường cong cân xứng rõ nét, cong vểnh phổng phao, tràn ngập một loại dã tính xen kẽ khí chất thanh linh, thoát tục của đệ tử Bách Hoa Tông.

Bạch Liên Hoa sau một thời gian chịu đau đớn, dần thích ứng dần, xuân độc làm nàng mẫn cảm, cơn đau cũng không có mãnh liệt. Thậm chí nàng còn được nữ sư tổ của mình xoa bóp hai ngực tròn, chọc cho thoải mái ngẩng cao mặt, rên hừ hừ từng đợt. Eo cũng di động, dần nhấc cao chuyển động.

" Ưm… A… Thoải mái… "

Nàng bắt đầu nhấc nhẹ hông lên, làm cho côn thịt bị chôn bó sâu bên trong được rút ra, cọ sát thành thịt nhạy cảm, lại khiến cả hai khoái cảm trào dâng. Bạch Liên Hoa ngửa cổ rên nhẹ, dần làm quen với kiểu giao tiếp mới, nhấp eo nhẹ nhàng làm cho khoái cảm tăng mạnh. Về sau, động tác càng nhanh, dù khá đau đớn, nhưng khoái cảm cũng theo đó tăng cao.

" Ân… A… A… Thật đầy… A… Ưm... "

Hân Phong Tiểu Nguyệt thả tay ra, nhìn Bạch Liên Hoa đang chủ động nhấp eo, thần sắc phức tạp, nhìn vị trí nơi nam nữ giao hợp trong lòng lửa nóng lại dâng cao, phía bên dưới đã có điểm ẩm ướt.

Nàng vừa dâng lên một điểm kích thích, thì từ hai bên một đôi ngọc nữ vươn tay quấn lấy nàng, hai vị ngọc nữ yêu kiều vươn bàn tay sờ bóp trên người Hân Phong Tiểu Nguyệt, làm nàng mím môi, ngứa ngáy, thở dốc.

" Dừng lại, đừng bóp… Ưm… "

Nhìn hai cái nữ tử xinh đẹp giống nhau tựa như một đôi song kiều hoa, bàn tay mỗi người đang chiếm một bên vú bự của Hân Phong Tiểu Nguyệt nắn bóp, kiều nha mặt ửng hồng, hơi thở đôi nữ thở dốc cúi đầu mỗi nàng ngậm mút một núm vú Hân Phong Tiểu Nguyệt, làm cho vị trưởng bối của các nàng mím môi chịu đựng.

Hai nàng nhan sắc kiều mị giống nhau đến bảy phần, một người tỷ tỷ Bách Tiểu Hoa, bài danh thập nhị thất (27) trên Bách Hoa Bảng, vị muội muội lại có phần xinh tươi hơn, Bạch Tiểu Lộ, bài danh thập nhị tứ (24) trên Bách Hoa Bảng, đều là tuyệt sắc mỹ nữ hiếm có.

Các nàng vốn là đôi tỷ muội song sinh, bình thường đều thuộc loại lãnh đạm, nay lại lộ ra bộ dáng dâm mị, khiêu gợi, làm nam nhân nóng máu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play