Đã diễn thì phải diễn đến cùng . Thế là hắn giả ngu , nói :
- Khuynh Thành , ngươi tha thứ cho ta sao ?
Mộ Khuynh Thành cũng đâu có chỗ nào là tức giận hắn . Nhưng là vừa
rồi trong lớp học tại hắn không nói rõ ràng cho nên nàng mới bị mọi
người chỉ trích , nàng hừ nhẹ một tiếng , không nói gì .
- Khuynh Thành , ta không nên trêu chọc ngươi . Ngươi tha thứ cho ta nhé .
Hạo Thiên vừa nói hay tay còn giữ lấy một tay nàng lắc lắc . Giống trẻ nhỏ hướng người lớn vòi vĩnh vậy .
Phốc .
Mộ Khuynh Thành thấy hắn bộ dáng này không khỏi bật cười . Với tay xoa xoa đầu hắn , nói :
- Được rồi em trai . Chị không tức giận .
- Em trai ? Mộ Khuynh Thành ngươi lại yêu thích thể loại kia ?
Bởi vì Mộ Khuynh Thành thấp hơn Hạo Thiên , cho lên lúc xoa đầu hắn hai người đứng đối diện với nhau ở khoảng cách rất gần .
Giờ khắc này nàng nhìn thấy hắn trên miệng nụ cười xấu xa , soái khí
khuôn mặt toát ra vẻ tự tin thoải mái lại sạch sẽ mê người , nàng nhịp
tim thoáng một cái gia tốc , trong lúc nhất thời có chút chân tay luống
cuống .
- Ta .... Ta về lớp trước .
Nàng bỏ lại một câu sau đó ý định về lớp . Nhưng mà Hạo Thiên đột nhiên đưa tay ra kéo nàng lại .
- Ngươi làm gì .
Mộ Khuynh Thành bất ngờ bị hắn lôi kéo , đứng không vững ngã nhào vào trong ngực hắn . Nhanh chóng ổn định thân hình một chút , ý muốn tách
ra khỏi ngực hắn . Rất nhanh sau đó nàng phát hiện thoát ra khỏi ngực
hắn không được . Bởi vì không biết từ lúc nào một tay hắn đã ôm lấy eo
nàng .
- Hạo Thiên ......
Hạo Thiên tay trái ôm lấy Mộ Khuynh Thành nhỏ nhắn vòng eo , tay phải khẽ nâng lên cằm nàng , sau đó ở nàng ngỡ ngàng trong ánh mắt , cúi đầu xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng .
- Ngô. . .
Mộ Khuynh Thành thoáng chốc ngây ngốc , mở to hai mắt ra nhìn hắn . Khuôn mặt dần dần đỏ lên .
Vài giây sau nàng mới có chút tỉnh táo lại , vội vàng đưa tay đẩy đẩy hắn ra .
Nhưng mà Hạo Thiên làm sao có thể để nàng như ý , tay phải của hắn vòng ra phía sau giữ lại đầu nàng .
Gần một phút sau Mộ Khuynh Thành mới thành công đẩy hắn ra , nàng mặt đỏ giống như giống như người say rượu . Như con cừu non chạy trốn khỏi
sói xám đồng dạng , chạy khỏi sân thượng , chỉ sợ chậm một giây liền sợ
bị ăn sạch giống như .
Hạo Thiên đứng tại chỗ nhìn nàng , trên mặt hiện lên một vòng nghiền
ngẫm tươi cười , sau đó đưa tay chùi chùi bên môi lưu lại một vết son
môi .
Vừa rồi cảm giác mềm mại , thơm tho khiến hắn không khỏi có chút dư vị .
Qua Mộ Khuynh Thành biểu hiện , hắn biết được nàng đã bị chính mình
ma trảo khống chế lại được . Chính mình nếu như mở lời bày tỏ , nàng
chắc chắn sẽ không từ chối . Chỉ là Hạo Thiên hắn cũng không phải là đói khát hạng người . Xinh đẹp như vậy nữ sinh , phải từ từ từ từ công lược , khiến cho nàng chịu không nổi tự mình dâng lên . Như vậy không phải
là càng thêm thoải mái !
Hơn nữa hiện tại không phải rất tốt ? Mỗi ngày cà khịa người này người kia , rất vui sướng ?
Hạo Thiên sửa sang lại quần áo một chút , sau đó cũng đi xuống lớp
học .Bởi vì tiết đầu tiên là của giáo viên chủ nhiệm Liễu Tình Tư , cho
nên hắn cũng không dám chậm chễ .
Liễu Tình Tư xuất hiện y nguyên khiến người chói mắt , Hạo Thiên phát hiện nàng giống như đặc biệt ưa thích màu đen .
Nàng hôm nay cũng là mặc một cái màu nâu đen bộ đồng phục bó sát ,
dáng người trước sau lồi lõm rõ ràng , đôi chân thon dài đeo vớ đen ,
phía dưới là một đôi gần mười centimet giày cao gót . Bộ dạng vô cùng mê người , nàng cho người ta một loại vô cùng thành thục , ổn trọng cảm
giác . Có lẽ đây chính là cái gọi là trạch nam sát thủ .
Liễu Tình Tư vừa xuất hiện lập tức đã thu được sự chú ý của nam sinh
trong lớp . Cả đám ánh mắt mê li nhìn nàng , không ít người còn thầm
nuốt nước miếng .
Mặc dù không phải là lần đầu tiên nàng xuất hiện , nhưng Hạo Thiên
vẫn là bị đối phương ngoại hình khiến cho rung động . . . Bất quá hắn
cũng không có biểu hiện rất khoa trương hay nhìn chằm chằm gì cả . Dù
sao đối phương thế nhưng là giáo viên chủ nhiệm , người ta không phải
hay nói một ngày làm thầy cả đời cũng là thầy ...
- Này . Ngươi lại ngủ ? Ngươi làm sao ngày nào cũng ngủ vậy ?
Lúc hắn định gục đầu xuống bàn ngủ thì Mộ Khuynh Thành quay sang hỏi .
- Không ngủ thì ngươi nói ta làm gì bây giờ ?
Hạo Thiên liếc liếc mắt nhìn nàng . Nhưng mà hắn phát hiện nàng không dám cùng hắn đối mặt . Khi ánh mắt hai người chạm nhau thì ngay lập tức nàng lại nhìn qua bên khác .
- Thì .... Như bọn họ vậy , ngắm mỹ nữ nha .
Mộ Khuynh Thành cánh tay chỉ chỉ mấy tên bạn học nam đang chăm chú quan sát trên bục giảng bài Liễu Tình Tư , nói .
Hạo Thiên cười cười nhìn nàng .
- Mỹ nữ ? Ngươi nói nàng ? Nàng nhưng là giáo viên a , ngắm cái gì mà ngắm , hơn nữa bên cạnh ta cũng có cái tiểu mỹ nữ đây , có ngắm cũng là ngắm ngươi .
Mộ Khuynh Thành là một cái trăm phần trăm hợp lệ mỹ nữ . Khuôn mặt
xinh đẹp , dáng người dù không bằng Liễu Tình Tư như vậy lồi lõm rõ ràng , nhưng ở tuổi nàng hiện tại cũng đã là cực phẩm .
Chỉ cần vài năm nữa , Mộ Khuynh Thành chắc chắn sẽ hơn Liễu Tình Tư cả về ngoại hình lẫn vẻ mặt .
- Được rồi , không nói với ngươi . Ta ngủ .
Hạo Thiên cười nhạt một tiếng , sau đó gục đầu xuống bàn .
Lúc gục xuống ánh mắt của hắn liếc qua Mộ Khuynh Thành trắng muốt hai chân , trong đầu hiện lên một cái ý nghĩ xấu xa .
- Này , Khuynh Thành .
- Ân ?
- Ta có thể nhờ ngươi việc này không ?
Hạo Thiên vẻ mặt vô cùng nghiêm túc . Chỉ là khoé miệng hắn hơi nhếch lên , điều này nếu như lúc trước bạn học lúc cấp ba nhìn thấy , họ chắc chắn sẽ khẳng định hắn trong lòng ý nghĩ không có chút nào là giống như biểu hiện ngoài mặt .
Mộ Khuynh Thành thấy hắn nghiêm túc như vậy , còn nghĩ là hắn có chuyện gì muốn mình giúp đâu . Thế là nàng cười cười , nói :
- Rất quan trọng sao ?
- Đúng vậy . Hơn nữa chỉ có ngươi giúp được .
Hạo Thiên trịnh trọng gật đầu , chỉ là trong mắt hắn ý cười ngày càng đậm .
- Ngươi nói , ta giúp được sẽ giúp .
- Chuyện này là ....
- Ngươi nói nha .
Hạo Thiên ra vẻ khó mở miệng , thanh âm có chút lấp lửng . Điều này
khiến Mộ Khuynh Thành càng thêm tin tưởng hắn có việc quan trọng muốn
nhờ . Nàng cũng không phải là có thói quen tùy hứng giúp đỡ người khác , nhưng hắn lại là ngoại lệ , ai nói nàng có cảm tình với hắn đâu .
- Ngươi mau nói nha .
Ngay tại lúc nàng đang không ngừng thúc giục , Hạo Thiên nghiêm túc vẻ mặt biến mất , hắn mỉm cười xấu xa , nói :
- Ta muốn mượn chân ngươi một chút .
Nói xong ở Mộ Khuynh Thành kinh ngạc trong ánh mắt , hắn cứ thế nằm xuống trên ghế , sau đó gối đầu lên đùi nàng .
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT