*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bị nhốt trong thang máy cùng đối thủ không đội trời chung.
Biên tập: Hạt ĐườngChỉnh sửa: Nina(Một mẩu truyện nhỏ ngọt ngào)
Tổng giám đốc thụ X Tổng giám đốc bá đạo công.
Tổng giám đốc dẫn Tổng giám đốc bá đạo vào thang máy chuyên dụng của mình, trong lòng thầm nghĩ lần này chắc chắn phải giành được hạng mục, hơn nữa còn phải chiếm được phần hơn!
Hai người liếc mắt nhìn nhau, im lặng hồi lâu.
Bỗng nhiên đèn vụt tắt, thang máy tối om như mực, ngay sau đó xung quanh bắt đầu rung chuyển rồi bất ngờ rơi xuống.
Tổng giám đốc xinh đẹp lạnh lùng thích nhất là ra vẻ ta đây, rõ ràng vẫn còn ám ảnh chuyện hồi nhỏ đến mức đi ngủ cũng phải bật đèn. Vậy mà lúc này, khi bốn phía chìm trong bóng tối, thang máy thì đang lao xuống như điên, anh lại có thể vừa run rẩy vừa kìm giọng, bình tĩnh nói: “Tổng giám đốc A, đừng quá lo lắng, nhân viên của tôi sẽ đến cứu chúng ta ra ngoài nhanh thôi.”
Sau khi lần lượt ấn phím thang máy từ thấp lên cao, tổng giám đốc siết chặt lấy tay vịn, cả người anh run lên bần bật, mồ hôi lạnh chảy ròng, yên lặng dựa vào một góc mà há miệng thở dốc.
Đúng lúc này, một bàn tay ấm nóng mạnh mẽ phủ lên tấm lưng đã lạnh toát, tổng giám đốc rơi vào một vòng tay ấm áp, người đó ôm anh trong lồng ngực mình rồi dịu dàng xoa đầu: “Đừng sợ, có tôi ở đây.”
Vành mắt bỗng chốc ươn ướt, cả người hơi thả lỏng, tổng giám đốc mềm nhũn nằm trong lòng người đàn ông nọ.
Giọng nói trầm ấm đầy quyến rũ của hắn lúc này đã không còn sắc bén quyết đoán như trên thương trường, tựa dòng suối nóng giữa mùa đông lạnh giá vang lên bên tai anh: “Để tôi kể cậu nghe một câu chuyện.”
Chuyện của anh ta ư? Kể mình làm sao ép chết đối thủ ấy hả?
Tổng giám đốc nghĩ vậy nhưng vẫn gật đầu.
Chẳng ngờ hắn lại kể ngay câu chuyện cổ tích mà hồi còn ở trường mẫu giáo anh không thèm đọc.
Một sự tương phản kỳ lạ khiến tổng giám đốc không nhịn được mà cong môi.
Cuối cùng, bọn họ cũng được cứu, Tổng giám đốc bá đạo ôm lấy eo anh. Tổng giám đốc thấy hàng tá ánh mắt sợ hãi của đám nhân viên chỉ đành câm nín vùi đầu vào lồng ngực nở nang của Tổng giám đốc bá đạo.
“Thật ra cũng không phải là không thể nhường cho anh ta chút lợi nhuận.” Tổng giám đốc thầm nhủ.
Tác giả có lời muốn nói: Trong thực tế, nếu bạn lâm vào tình huống như trên không phải cứ ôm là thoát được nhé, chúng ta là người thường không phải tổng giám đốc bá đạo đâu ạ!
Cách ứng phó khi thang máy rơi.
Thứ nhất: Giữ bình tĩnh.
Thứ hai: Nắm chắc tay vịn, dựa sát vào tường, ấn các tầng theo thứ tự từ thấp đến cao.
Thứ ba: Gập đầu gối và mắt cá chân đề phòng gãy xương.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT