*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Em là vị ngọt, cũng là của anh

Pheromone hương đậu hũ mặn Alpha công X Pheromone hương đậu hũ ngọt Omega thụ.

Đậu Ngọt ghét nhất là cái tên nam sinh Đậu Mặn ngồi ở bàn phía trước.

Cậu ta không chỉ đẹp trai, dáng người chuẩn mà thành tích học tập còn rất xuất sắc, mọi thứ đều hoàn toàn áp đảo cậu.

Hơn nữa, quan trọng nhất chính là, cậu ta thế nhưng lại thích ăn đậu hũ mặn!

Trời đất ơi! Là đậu hũ vị mặn đó! Thật kinh khủng!

Đậu Mặn tuyệt đối vô cùng cực kỳ chán ghét một người!

Chính là nam sinh tên Đậu Ngọt ngồi phía sau mình.

Tuy cậu ấy trông đáng yêu là thế, dáng người mảnh khảnh, thành tích học tập cũng khá tốt, mọi thứ đều đúng gu của cậu.

Nhưng điểm chết người ở đây chính là, cậu ấy thế nhưng lại thích ăn đậu hũ ngọt!

Trời đất ơi! Là đậu hũ vị ngọt đó! Thật kinh khủng!

Không ghét không được mà!

Bỗng một ngày, thế giới đột nhiên trở nên huyền ảo, mỗi người không chỉ có thêm một giới tính mà còn có thêm cái gọi là pheromone gì đó.

Đậu Ngọt, trở thành một Omega có pheromone hương đậu hũ ngọt.

Đậu Mặn, trở thành một Alpha có pheromone hương đậu hũ mặn.

Kinh khủng hơn nữa, hễ cứ là hai người ghét nhau thì chỉ số gen phối hợp của họ sẽ đạt đến một trăm phần trăm!

Vào kỳ phát tình đầu tiên, Đậu Ngọt không chuẩn bị sẵn thuốc ức chế, cả người nóng như lửa đốt, hoảng loạn chạy ra khỏi lớp học.

Tuy Đậu Mặn không thích vị ngọt, cũng ghét bỏ Đậu Ngọt, nhưng xuất phát từ một loại tâm lý không rõ tên, cậu ta cuối cùng vẫn chọn đuổi theo.

Cuộc rượt đuổi này, khi đã cất một bước thì chẳng thể quay đầu được nữa, cứ vậy hai bước, ba bước, bốn bước… Cả hai mới dừng lại.

“Đậu Mặn, cậu… Ưm… Sao cậu lại hôn tôi!”

“Đậu Ngọt, chẳng phải là cậu ôm lấy tôi không chịu buông trước à?”

【 Lược bớt quá trình Đậu Ngọt run rẩy kêu Đậu Mặn rút ra, Đậu Mặn dịu dàng kêu Đậu Ngọt thả lỏng 】

【 Lược bớt quá trình Đậu Mặn kêu Đậu Ngọt chịu đựng thêm một lúc nữa thôi 】

Biên tập: Nina

Chỉnh sửa: Tầm Mai

Ôm trọn người đã kiệt sức trong vòng tay, Đậu Mặn mỉm cười, khẽ hôn lên đuôi mắt đỏ hoe của đối phương.

Đậu Ngọt tựa vào lòng Đậu Mặn, hai hàng lông mi khẽ run, ngước mắt lên nhìn đối phương như muốn nói gì, lại phát hiện bản thân đã sớm mất giọng, chỉ đành giận dữ trừng mắt liếc cậu ta một cái.

Đậu Mặn nghiêng đầu, liếm láp tuyến thể vừa mới bị đánh dấu của người nằm trong lòng, phía trên có vị ngọt của cậu ấy, cũng có vị mặn của mình, cả hai hương vị hòa quyện vào nhau, không thể tách rời.

Hóa ra đậu hũ vị ngọt lại thơm ngon đến vậy.

Thân thể Đậu Ngọt run lên, cảm giác bị nắm giữ không thể chạy thoát vừa rồi lần nữa kéo tới, cậu nhất thời có chút tủi thân, cố gắng lên tiếng: “Đậu Mặn, không phải cậu rất ghét tôi sao? Vậy cậu làm những chuyện này với tôi là có ý gì chứ? Hu hu…”

Càng nói càng thấy tủi thân, không khỏi nấc lên thành tiếng.

Đậu Mặn hoảng hốt, tay chân luống cuống vỗ vỗ lưng đối phương, lại nâng cầm Đậu Ngọt lên, chặn cái miệng nhỏ khiến tâm tình người ta hoảng loạn lại.

Nụ hôn qua đi, sợi chỉ bạc chảy xuống, hai mắt Đậu Ngọt như phủ kín một tầng sương, cậu ngây người nhìn Đậu Mặn.

Đậu Mặn hắng giọng, dịu dàng mà nghiêm túc nhìn cậu, trầm giọng nói: “Đậu Ngọt, thật xin lỗi, anh sẽ chịu trách nhiệm với em.”

Đậu Ngọt chớp mắt, có giọt nước mắt chảy xuống, lại bị người trước mặt liếm đi.

Đậu Mặn tiếp tục nói: “Anh rút lại tất cả những lời đã nói trước đây, là anh ngu ngốc mới nói ghét em, đậu hũ ngọt rõ ràng thơm ngon như vậy, em cũng rất tuyệt vời.”

Đậu Ngọt vừa vui lại vừa thẹn, hai gò má trắng nõn lúc này phiếm hồng, đôi mắt to tròn long lanh nhìn người nọ.

Đậu Mặn nghiêng người, ghé vào tai cậu, ấm áp nói: “Anh thích em, Đậu Ngọt, ở bên cạnh anh đi.”

Đầu óc Đậu Ngọt nhất thời không thể xoay chuyển, rõ ràng cậu rất ghét người trước mắt, cũng không thích đậu hũ vị mặn chút nào.

Nhưng, nhưng mà, mùi hương của cậu ta, sự mạnh mẽ cùng những cử chỉ dịu dàng của cậu ta lại cứ thế khiến cậu mê muội, thậm chí ngay cả một lời từ chối cũng không thể thốt lên được.

Vì thế, Đậu Ngọt đỏ tai, cúi đầu “Ừm” một tiếng.

Đôi mắt của Đậu Mặn lập tức sáng như sao trời, ôm chầm lấy cậu, thì thầm: “Em là vị ngọt, cũng là của anh.”

Đậu Ngọt im lặng hồi lâu, bỗng khóe môi cong lên, cũng vươn tay ôm lại, khàn giọng nói: “Phải, em là của anh.”

***

Về sau, Đậu Mặn và Đậu Ngọt kết hôn, bọn họ còn sinh ra một thằng cu kháu khỉnh.

Đậu hũ mặn mà cho thêm đậu hũ ngọt vào thì sẽ tạo ra hương vị gì đây?

Đậu Mặn cười hạnh phúc ôm lấy một lớn một nhỏ nằm bên cạnh.

Mặc kệ cả hai mẹ con là vị gì, đối với hắn đều là hương vị tuyệt vời nhất.
Cho những ai không biết đậu hũ mặn, đậu hũ ngọt là gì (Trái là mặn, phải là ngọt):

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play