Lý Thiên Minh thì không biết nói gì hơn, Tiểu Côn Côn dường như đã bị Tô Tịch mê hoặc đến nỗi không phân biệt được đâu mới là chủ nhân thật sự của nó, hơn nữa hắn chưa kịp nói địa chỉ thì nó đã vội vàng rời đi ứng cứu.

Ngoài ra còn nổi nóng khi Tô Tịch tao ngộ nguy hiểm khiến hắn không biết mình là chủ nhân của nó hay là Tô Tịch là chủ nhân của Tiểu Côn Côn nữa.

"Hi vọng tên Khu Yêu Sư kia không có bị Tiểu Côn Côn đánh chết a!!!”

Lý Thiên Minh chỉ có thể cầu phúc cho kẻ bị Tiểu Côn Côn nhằm vào thôi rồi sau đó lại tập trung vào các pháp thuật của Kim Nhãn U Linh nhằm tìm hiểu thêm về một số đại đạo ẩn dấu trong đó.

Dù sao hắn cảnh giới mới Xuất Khiếu Đỉnh Phong, còn Tiểu Côn Côn đã là Luyện Hư Trung Kì, hắn ngăn không lại nó đánh người a.

[Trong khi đó - Tại bên trong ngõ hẻm Tô Tịch đi vào].

Lúc này, thanh niên tóc đỏ Khu Yêu Sư lạnh lùng nhìn đã ngất đi Tô Tịch đang treo lơ lửng giữa vòng tròn bùa chú nói:

"Hãy để cho chính đạo của khôi tinh đạo đưa cô về địa phủ!”

"Đại sư! Đã phong ấn con ma nữ đó chưa?".

Thanh niên đeo kính đã hãm hại Tô Tịch đang nấp sau một góc tường nhìn thấy cảnh Tô Tịch bị chế phục liền rời khỏi nơi ẩn nấp, tiến về phía Khu Yêu Sư tóc đỏ hỏi .

Thanh niên Khu Yêu Sư tóc đỏ nhìn thấy bao tiền của mình chạy đến hỏi thì một tay vẫn giữ lấy pháp thuật, một tay thì vuốt lên mái tóc cho đẹp giai rồi quay đầu cười nói:

"Dĩ nhiên rồi, ta là truyền nhân của Khôi Tinh Đạo mà. Bảng hiệu bắt ma nổi tiếng hơn 400 năm rồi đó, chỉ cần có khôi tinh đạo, thì có là yêu ma quỷ quái gì cũng chẳng sống được lâu đâu!"

"Hay quá, vậy mau hạ con ma nữ này đi!".

Thanh niên đeo kính khi nghe được đáp án thì vô cùng vui vẻ rồi nhanh chóng ra lệnh cho Khu Yêu Sư tóc đỏ.

Ngay lúc này, khi thanh niên tóc đỏ Khu Yêu Sư định ra tay kết liễu tính mạng của Tô Tịch thì bỗng nhiên đang treo ở giữa không trung, Tô Tịch hai mắt mở ra một đôi Kim Nhãn.

Mà ngay sau khi Tô Tịch mở ra đôi Kim Nhãn thì chính là khoảng khắc thay đổi tình thế trận chiến bởi vì những lá bùa đều bị một ngọn lửa xanh phá hủy rồi.

"Bùa trừ yêu bị phá hủy rồi!!!”

Thanh niên tóc đỏ Khu Yêu Sư sợ hãi, nói, lại nhìn những tro tàn còn lại của lá bùa còn đang bay trong không khí.

Trong khi thanh niên tóc đỏ Khu Yêu Sư vẫn đang còn ngẩn ngơ sau khi bùa trừ yêu bị phá hủy thì đang nằm dưới đất Tô Tịch bỗng nhiên bật ngược dậy.

Nàng khi đứng dậy mở ra đôi mắt không còn là màu xanh da trời như mọi khi nữa mà là một đôi kim nhãn, rồi nàng dang hai tay, mở miệng cười một cách yêu dị nói:

"Thì ra là đệ tử của Khôi Tinh Đạo, chẳng trách chất lượng bùa chú lại cao như vậy nhưng nhờ có bùa trấn hồn của ngươi mà ta mới có thể xuất hiện!!!”

"Ngươi đã muốn chiêu độ ta sao, vậy để xem bản lĩnh của ngươi tới đâu nào!!!”

Lúc này Tô Tịch đã không phải là người nắm giữ thân xác nữa mà chính là Kim Nhãn U Linh, do Tô Tịch đã bị đánh ngất đi nên Kim Nhãn U Linh đã nhập vào xác của nàng để tỉnh lại chiến đấu.

"Xuất hiện rồi, xuất hiện rồi, bây giờ phải làm sao đây đại sư, ngài mau nghĩ cách đi!"

Ngay sau khi Tô Tịch Kim Nhãn xuất hiện thì thanh niên đeo kính nhà giàu liền vô cùng sợ hãi, khóc lóc, ôm chặt thanh niên tóc đỏ Khu Yêu Sư nói.

Là người từng bị Kim Nhãn Tô Tịch đe dọa nên thanh niên đeo kính khi thấy được khí chất, giọng nói, nét mặt... và đặc biệt là đôi mắt của Tô Tịch Kim Nhãn thì ngay lập tức hắn nhận ra nàng là ai.

Trong khi đó, thanh niên tóc đỏ Khu Yêu Sư có vẻ hơi sợ hãi, lúng túng nhìn thanh niên đeo kính nhà giàu nói:



"Hức, vừa nãy để ra vẻ bao nhiêu bùa chú ta đều dùng hết rồi! Tuy rằng có pháp khí cao cấp hơn nhưng nếu dùng rồi thì...!!!”

Thanh niên đeo kính khi nghe xong lời giải thích của thanh niên tóc đỏ thì liền khóc lóc rồi nhanh miệng đáp trả:

"Mạng quan trọng hơn tiền! Đại sư à! Tôi nguyện ý trả tiền! Bao nhiêu cũng được hết!"

"Chỉ cần câu nói này của cậu thôi là đủ rồi, thiếu gia ạ! Vậy thì ta sẽ ra tay đây!"

Thanh niên tóc đỏ Khu Yêu Sư có thể nói là lật mặt nhanh hơn chớp, đang từ buồn bã trở nên vô cùng vui vẻ và kinh hỉ nói ra.

Sau đó thanh niên tóc đỏ Khu Yêu Sư mở ra một cái vali đen rồi bấm một loạt thủ ấn.

Ngay sau đó từ bên trong vali bay ra những viên cầu tròn có tia điện tỏa ra rồi chúng kết nối với nhau thông qua một cái dây bằng chữ pháp thuật.

"Thiên Lôi Diệt Tinh Châu. Mỗi một quả là một tia chớp, yêu linh bị nó đánh trúng sẽ hồn bay phách tán!!!”

Thanh niên tóc đỏ Khu Yêu Sư mỉm cười, nhìn chằm chằm Tô Tịch Kim Nhãn rồi giải thích.

Mà Tô Tịch Kim Nhãn sau khi nghe xong lời nói của thanh niên tóc đỏ thì bẻ bẻ khớp xương tay rồi cũng vui vẻ tán thưởng:

"Hay lắm, có thể thu được thiên lôi vào trong quả cầu nhỏ như vậy thì ngươi cũng có bản lĩnh đó, tạm thời có thể đánh với ta một trận!!!”

"Đi đi! Thiên Lôi Châu!"

Thanh niên tóc đỏ Khu Yêu Sư không để ý lời nói của nàng, thanh niên tóc đỏ hét lên một tiếng, rồi đem từng viên Thiên Lôi Châu ném về phía Tô Tịch Kim Nhãn.

Nhưng đáng tiếc là Tô Tịch Kim Nhãn lại chỉ nhún chân, nghiêng nhười một cái đã tránh thoát được một viên Thiên Lôi Châu dễ dàng, rồi nàng nhìn thanh niên tóc đỏ mỉm cười nói:

"Tiếc là đánh không trúng, cũng chỉ là quả cầu bình thường thôi mà!!!”

"Đừng có xem thường người khác quá. Thiên Lôi Châu có thể bắn ngược trở lại đó!"

Thanh niên Khu Yêu Sư tóc đỏ mỉm cười vừa nói, vừa giải thích xong thì một viên Thiên Lôi Châu do đập vào tường nên bắn ngược về phía sau lưng của Tô Tịch Kim Nhãn.

Đáng tiếc cho thanh niên tóc đỏ là Tô Tịch Kim Nhãn cũng đã nhận ra được đặc tính của các viên Thiên Lôi Châu nên nàng lật ngược người cũng đã tránh thoát được viên Thiên Lôi Châu bắn lén sau lưng.

Nhưng khi Tô Tịch Kim Nhãn tránh thoát viên Thiên Lôi Châu thì nó lại bay về phía thanh niên đeo kính nhà giàu rồi đánh thẳng vào trong người hắn.

"Óe óe óe! Trúng tôi rồi!"

Thanh niên đeo kính nhà giàu ngay khi bị viên Thiên Lôi Châu chạm vào thì bị điện giật tê liệt đến nỗi chỉ kêu lên được một tiếng rồi ngất đi.

Hiện trường chiến đấu ngay lập tức bị tạm dừng vài phút khi tên thanh niên đeo kính nhà giàu bị điện giật.

Lúc này thanh niên đeo kính quần áo đã bị đốt cháy, trên người tràn đầy mùi cháy khét, tóc tai thì bù xù, ngay cả kính râm cũng bị thủng lỗ chỗ.

[Vài phút sau].

Thanh niên tóc đỏ sau khi kiểm tra thanh niên đeo kính vẫn còn sống xong thì xoa xoa mồ hôi, rồi liền quay đầu nhìn Tô Tịch Kim Nhãn nói:

"Không sao, điện áp của Thiên Lôi Châu an toàn với con người, không chết được đâu!!!”



"Ngươi đang giải thích với ai vậy hả!"

Tô Tịch Kim Nhãn đánh giá lời nói đầy ngu ngốc thanh niên tóc đỏ Khu Yêu Sư vài giây rồi mở miệng khó hiểu nói.

Mà thanh niên tóc đỏ Khu Yêu Sư không hề để ý đến lời nhận xét đầy ý trêu chọc của Tô Tịch Kim Nhãn, thanh niên tóc đỏ ném ra từng viên Thiên Lôi Châu rồi nói:

"Nhưng đã thế này thì không cần cố kị gì cả, để xem ở bên trong con hẻm trật hẹp thế này, xem ngươi có thể tránh được bao nhiêu Thiên Lôi Châu!"

Từng viên Thiên Lôi Châu mang theo một tia sấm sét lực lượng bay về phía Tô Tịch Kim Nhãn.

Đáng tiếc tất cả đều không hề đánh trúng được nàng, mặc dù đám Thiên Lôi Châu có thể bắn ngược trở lại nhưng bởi vì nàng quá nhanh nhẹn nên không có viên Thiên Lôi Châu nào có thể đánh trúng.

"Cái gì? Lợi dụng khoảng trống hẹp trong hẻm để tránh Thiên Lôi Châu sao?"

Thanh niên tóc đỏ Khu Yêu Sư há hốc mồm, sợ hãi nhìn Tô Tịch Kim Nhãn lợi dụng khe hẹp giữa các tòa nhà mà thành công phá đi thế cục của các viên Thiên Lôi Châu bao quanh mình.

"Ác ma này sao lại có thân thủ nhanh nhẹn như vậy chứ? Hơn nữa động tác của nó cũng rất đẹp, liệu nó có phải là ma thật không?"

Thanh niên tóc đỏ Khu Yêu Sư nhìn Tô Tịch Kim Nhãn bay giữa không trung, toàn thân bị bao vây bởi các viên Thiên Lôi Châu giống như Tiên Nữ mà lâm vào say mê, tán thưởng.

Bỗng nhiên thanh niên tóc đỏ Khu Yêu Sư lấy một tay tát vào mặt mình khiến nó bị đỏ sưng lên, sau đó quỳ xuống thở hồng hộc:

"Tỉnh táo lại chút! Khi đối phó với yêu ma thì nhất định không thể bị nó mê hoặc được!"

"Không được! Mình đã xài hết Thiên Lôi Châu rồi mà không quả nào trúng ả hết là sao?"

Thanh niên tóc đỏ khi tỉnh táo lại thì ngẩng đầu lên nhìn về phía đám Thiên Lôi Châu sắp bị tiêu hao hết năng lượng mà suy nghĩ.

Đúng lúc này, đám Thiên Lôi Châu bao vây Tô Tịch Kim Nhãn giống như bị xài hết điện lần lượt rơi xuống đất.

Tô Tịch Kim Nhãn khi nhìn thấy thế, cũng tranh thủ thời cơ này lao về phía thanh niên tóc đỏ Khu Yêu Sư định cận thân chiến đấu.

Thanh niên tóc đỏ Khu Yêu Sư thấy Tô Tịch Kim Nhãn định lao xuống cận chiến với hắn thì nhanh chóng né tránh, rồi thò tay lấy ra một viên Thiên Lôi Châu ném về phía Tô Tịch Kim Nhãn nói:

"Muốn tiếp cận ta sao? Xem ngươi ở không trung làm sao trốn qua quả Thiên Lôi Châu cuối cùng của ta!"

Viên Thiên Lôi Châu cuối cùng này bị thanh niên tóc đỏ ném ra rất đúng lúc, xảo quyệt bởi vì Tô Tịch Kim Nhãn đang lơ lửng giữa không trung nên rất khó tránh né.

Nhưng Tô Tịch Kim Nhãn lại không để ý đến viên Thiên Lôi Châu, nàng giơ bàn tay có một ít ánh sáng màu tím lên sau đó dễ dàng chụp lấy viên Thiên Lôi Châu, rồi tiếp tục lao về phía thanh niên tóc đỏ.

"Dùng tay chặn lại sao! Đồ ngốc! Chạm vào Thiên Lôi Châu sẽ hồn bay phách tán đó!"

Thanh niên tóc đỏ Khu Yêu Sư thấy Tô Tịch Kim Nhãn tóm lấy Thiên Lôi Châu thì nhìn nàng như nhìn kẻ ngu, rồi mỉm cười mở miệng nói.

Nhưng sau đó thanh niên tóc đỏ lại há hốc mồm, sợ hãi, bởi vì Thiên Lôi Châu bị nắm trong tay Tô Tịch Kim Nhãn lại không gây ra một vết thương tích nào cho nàng.

Tô Tịch Kim Nhãn nhân cơ hội thanh niên tóc đỏ còn đang lâm vào suy nghĩ liền đạp vào phía tường sau đó lao xuống trước mặt thanh niên tóc đỏ nói:

"Ngươi muốn thắng ta hả! Về tu luyện thêm 10 năm đi, đại sư!!!”

Tô Tịch Kim Nhãn vừa nói xong thì tóc nàng bay lên phất phơ, tay nắm giữ viên Thiên Lôi Châu tỏa ra sấm sét giơ lên như nắm đấm sấm sét, rồi đấm về phía thanh niên tóc đỏ.

Một tiếng nổ tung vang lên, gạch đá thì vỡ vụn, bụi mù bay lên bao phủ toàn bộ con hẻm nhỏ khiến người ta không nhìn thấy gì bên trong cả.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play