Chiến đấu một mực diễn ra đến đêm cũng không có dừng lại, ngược lại càng thêm náo nhiệt.

Bởi Thiên Kiêu Hội một khi mở ra liền sẽ tiến hành liên tục cho tới chung kết mơi ngừng lại.

Trong thời gian này không biết có bao nhiêu kẻ tự xưng thiên tài bị loại.

Bất quá đồng thời cũng có rất nhiều con hắc mã lộ ra, tiêu biểu như Thiên Kiếm Tông Kiếm Minh, Lạc Phong Sơn Trang Trần Tú, Thanh Vân Tông Diệp Trường Sinh,...

Bọn hắn cơ hồ đều là một đường thẳng tiến, không có đối thủ.

...

Ngồi tại chủ trì vị bên trên, đại hoàng tử lúc này tâm tình vô cùng thoải mái.

Hiện tại hắn chỉ cần đợi chính là cái này Thiên Kiêu Hội kết thúc, sau đó tiến lên trao thưởng cùng lôi kéo, như vậy mục đích lần này cơ bản đã hoàn thành.

Bất quá lại nghĩ đến Tiểu Hội Đàm Đạo lúc đó tình cảnh, đại hoàng tử lại không nhịn được sắc mặt hiện lên dữ tợn.

Bất quá phẫn nộ cảm xúc rất nhanh liền đã bị thu liễm lại, ngược lại đại hoàng tử khẽ mỉm cười nói:

- " Thất đệ a thất đệ, ngươi quả thực là ngây thơ, tưởng rằng một cái Tiểu Hội Đàm Đạo nho nhỏ liền có thể hạ bệ ta. Hắc hắc! Ta Lê Ứng Long chính là trời sinh thiên tử, hoàng vị này đến cuối cùng vẫn thuộc ta mà thôi. "

Tại trong chín vị huynh đệ, để đại hoàng tử cảm thấy uy hiếp lớn nhất lúc này chỉ có Lê Huyền.

Bởi hắn không chỉ có thực lực, sau lưng thế lực cũng vô cùng thần bí.

Khôi phục lại thiên phú? Trong thời gian ngắn thành lập to lớn thế thực? Nếu như nói tất cả đều là do Lê Huyền một người tự tạo dựng, đánh chết đại hoàng tử cũng không tin.

Bất quá ngay tại hoàng tử đang suy nghĩ lúc, đột nhiên phía sau một cái thái giám tiến đến.

Mà nhìn thấy người này thái giám, đại hoàng mi tâm khẽ nhíu, bởi người này thái giám hắn vô cùng quen thuộc, chính là hắn phụ hoàng mấy vị thân cận thái giám một trong.

Lúc này đối phương đột nhiên tới đây làm gì, chẳng lẽ hắn phụ hoàng có chỉ lệnh gì mới? Đại hoàng tử thầm suy đoán.

Xong không đợi thái giám hành lễ, đại hoàng tử đã trước tiên đứng dậy, giọng điệu ẩn chứa đầy khách khí nói: -" Trần công công tới, bản hoàng tử không tiện từ xa tiếp đón, mong công công không để ý. ". Đam Mỹ Hài

Nếu là bình thường, lấy đại hoàng tử kiêu ngạo tính cách đương nhiên thái độ sẽ không tốt như vậy, thế nhưng đây cũng không phải bình thường thời kỳ.

Hoàng vị tranh đoạt cơ hồ đã tới rất gần.



Mặc dù nói đối phương chỉ là thái giám, xong lại là hắn phụ hoàng thân cân thái giám, thân phận này tại thời điểm hiện tại có thể nói là vô cùng nhạy cảm.

Hoàng vị tranh đoạt việc này mặc dù đã có nắm chắc, xong Lê Ứng Long cũng không dám tùy tiện đắc tội.

Nói đến, thân là hoàng đế bên cạnh thân cận thái giám, Trần công công bình thường không bận trăm công cũng có nghìn việc, rất ít khi ra khỏi hoàng cung.

Trước mắt vị này không những xuất cung, mà lại còn trực tiếp tới đây, hiển nhiên đối phương tới tìm mình cũng không phải rảnh rỗi nói chuyện, bọn hắn tình cảm cũng không tốt như vậy.

Cho nên đại hoàng tử không chút vòng vo, trực tiếp vào vấn đề nói: -" Không biết Trần công công tới đây là có chuyện gì, chẳng hay là có phụ hoàng chỉ lệnh? "



- " Đại hoàng tử đoán không sai, đích thật là hoàng thượng có chỉ lệnh. " Đối với đại hoàng tử thái độ, vị này Trần công công dường như đã quen thuộc, lúc này cũng không có quá nhiều biểu cảm, ngược lại mỉm cười thản nhiên nói: -" Bất quá là chuyện gì thì nô tài không rõ, chỉ biết là nhận lệnh tới đây mời đại hoàng tử cùng còn lại bát đại hoàng tử đến Táng Lăng Điện tuyên bố một số chuyện. "

Nghe đến Táng Lăng Điện ba tiếng, đại hoàng tử đầu tiên là ngẩn người, tiếp sau đó dường nghĩ ra cái gì, ánh mắt lại lóe lên một tia khó mà phát hiện tinh quang.

Đại Việt đế quốc đã có lịch sử thành lập rất lâu, các đời hoàng đế cũng rất nhiều vô số kể, để thờ phụng cùng tưởng nhớ, hoàng thất đã cho xây dựng Táng Lăng Điện, đây chính cũng là nơi dùng để chôn cất mất đã mất đi các vị hoàng đế sau này.

Lúc này, hoàng đế tự dưng chạy tới đó, hơn nữa còn kêu gọi tất cả chín vị hoàng tử, chẳng lẽ là ngày giờ đã đến, không còn sống được lâu? Muốn tuyên bố kế nghiệp hoàng vị?

Bất quá nghĩ làm sao đại hoàng tử cũng cảm thấy có chỗ không đúng?

Thế nhưng không đúng chỗ nào thì hắn tạm thời chưa nghĩ ra, chỉ biết trước mắt tới Táng Lăng Điện chuyện này quan trọng hơn so với chủ trì Thiên Kiêu Hội rất nhiều.

Nếu như đích thật là hoàng đế ngày giờ không nhiều muốn tuyên bố người kế vị mà nói, vậy chính chuyện " đại hỉ ".

Bất quá chuyện này đối với đại hoàng tử cũng là một chuyện vô cùng bất lợi, xong cũng không đáng kể.

Bởi hiện tại nếu nói về thế lực, hắn là lớn nhất, lợi thế cũng lớn nhất.

So đấu lâu dài, càng lâu đại hoàng tử càng có lợi, cơ hồ chính là nắm chắc hoàng vị trong tay.

Hoàng đế hiện tại nếu thật tuyên bố người kế vị, đại hoàng tử mặc dù tự tin nhưng cũng không có hoàn toàn nắm chắc sẽ chọn mình.

Thế nhưng một khi đã không phải mình…

- " Hắc hắc! Bản hoàng tử cũng không ngại viết lại lịch sử a. "

Nghĩ đến đây, đại hoàng tử tâm trạng liền trở nên thoải mái hơn không ít, đồng thời cánh tay giơ ra làm động tác mời nói:

- " Đã phụ hoàng có chỉ lệnh, ta nào dám không tuân theo, Thiên Kiêu Hội chuyện này đành giao cho mấy vị giám sát vậy. Trần công công, chúng ta đi. "



Nói rồi đại hoàng tử cùng Trần công công hai người lập tức rời đi Quyết Huyết đấu trường, sau đó thẳng hướng hoàng thành chạy đến.

Tốc độ có thể nói là vội vã vô cùng.

...

Cùng lúc tại trên khán đài một góc.

Dương Tuấn cùng Tử Lân Ưng hai người không biết đã ở đây từ lúc nào.

Nhìn xem phía dưới chiến đấu, Tử Lân Ưng ngáp dài nói: -" Lão đại, đang yên đang lành chúng ta tới đây làm gì, xem đám này kiến hôi đánh nhau? Thật sự là nhám chán chết. "

Hai người bọn hắn từ sớm đã đi tới đây, bất quá Tử lân Ưng đối với nhân tộc thi đấu không có hứng thú, nhất là Trúc Cơ loại này cấp bậc, tại trong mắt nó chẳng khác nào trò đùa.

Nếu không phải là bị Dương Tuấn kiên định kéo theo, có cho linh thạch nó cũng không nhất định tới.

Bất quá nếu là thuốc lá hay Thú Huyết Thảo vậy thì sẽ khác...

Mà một bên Dương Tuấn nghe vậy cũng là một mặt bất đắc dĩ thở dài.

Hắn đương nhiên cũng không thật lòng muốn dẫn theo con này đầu ưng, tuy nhiên con này đầu ưng cùng con khi quả thực giống nhau, chính là giỏi gây sự.



Ở phòng cũng không yên, mười ngày thì bảy ngày gây chuyện, quả thực khiến người ta vô cùng nhức đầu.

Thiên Kiêu Hội tổ chức, Dương Tuấn đồng dạng cũng rảnh rỗi cho nên liền dẫn theo nó đến đây, một phần là trông coi, một phần khác là tới " vận động ".

Muốn nhận lương mà không làm việc, không có đâu!

Đưa mắt nhìn xuống sân thi đấu, lúc này đã lại đổi một đợt thí sinh.

Ban đầu từ mấy nghìn số lượng người tham gia, hiện tại cơ hồ còn lại chưa quá một nghìn, chiếu theo đà này chẳng quá ba ngày liền sẽ tiến vào kết thúc giai đoạn.

Bất quá Dương Tuấn đối với những cái này không có quá nhiều quan tâm.

Hắn cũng không phải thật muốn xem đám này thiên kiêu chiến đấu, thời gian đó giành cho tu luyện có phải tốt hơn không.

Tuy nhiên khi trông thấy một đạo thân ảnh từ thông đạo đi ra lúc, Dương Tuấn ánh mắt lại nổi lên hứng thú.



Đố là một cái đầu tóc bù xù, ăn mặc Xích Nhật Môn nội môn y phục nam tử.

Đương nhiên người này không phải ai khác chính là Triệu Thiên Hổ.

Đối phương cô hồ trong nháy mắt liềm khơi gợi lại cho Dương Tuấn rất nhiều cảm xúc, mười năm thời gian, nói ngắn không ngắn, nói dãi cũng không dài.

- " Thoáng chốc, ta rời Xích Nhật Môn cũng đã có hơn năm năm a! " Dương Tuấn cảm thán.

Trong khoảng thời gian này, Triệu Thiên Hổ thay đổi để Dương Tuấn cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Không biết đối phương đã trải qua những gì, bất quá có thể khiến một người kiên định như Triệu Thiên Hổ thay đổi giống như hiện tại, hiển nhiên không phải chuyện bình thường.

Nhưng là để Dương Tuấn kinh ngạc nhất không phải là hắn diện mạo, mà chính là khí tức.

Triệu Thiên Hổ tu vi mặc dù vẫn chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ, thế nhưng khí tức lại thêm một luồng để người ta buốt lạnh sắc bén. Cái thứ khí tức này Dương Tuấn cũng đã cảm nhận qua, đó chính là trên người Diệp Trường Sinh khi thi triển kiếm ý.

Đúng vậy, chính là kiếm ý!

- " Triệu Thiên Hổ tên này chẳng lẽ cũng đã tu luyện ra kiếm ý? "

Nếu đúng như Dương Tuấn suy đoán, vậy Triệu Thiên Hổ quả thực để người ta lau mắt mà nhìn khổ luyện thiên tài.

Chỉ mất hơn năm năm liền có thể tu ra kiếm ý, đây là cỡ nào thiên phú cùng ý chí.

Phía dưới tại Triệu Thiên Hổ bước ra sau đó, hắn đối thủ cũng trình diện.

Đây là một người gầy gò thanh niên, hắn toàn thân làn da trắng bệch, hai bên hốc mắt còn trải một vòng màu đen quầng thâm, tựa như rất lâu rồi chưa có đi ngủ.

Hai con mắt tràn đầy tơ máu nhìn chằm chằm lấy Triệu Thiên Hổ, thanh niên đột nhiên cười lấy một tiếng quý dị, cái lưỡi dài đỏ thè ra quét lấy một vòng khóe môi nói: -" Ngươi muốn chết như thế nào? "

Nghe vậy Triệu Thiên Hổ mi tâm khẽ nhíu, nhưng là cũng không có nhiều lời, trái ngược trực tiếp đáp lại đối phương bằng một kiếm.

Triều Tịch: Tà Dương.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play