Nhìn bóng lưng Trương Phong và Đỗ Trạch, Trần Vũ thầm mỉm cười, tính cách hai người này không xấu, có thể thân mật kết giao.
Bất quá, nhớ lại mấy món đồ mua được ở Vạn Bảo Lâu, tâm tình Trần Vũ liền phấn chấn hẳn lên.
Hiện tại đã mua được phi kiếm, hắn muốn đến Linh Pháp Các tìm các loại pháp thuật có thể điều khiển pháp khí.
Vừa suy nghĩ tới đây, sắc mặt Trần Vũ đột nhiên trùng xuống, hắn sợ Trịnh sư thúc sẽ nhìn ra cái gì từ mình.
Trần Vũ một tay sờ cằm, một mặt đi tới đi lui trong tiểu viện gần nửa canh giờ, lúc này sắc mặt mới trở nên hòa hoãn.
Nghĩ thông suốt được chuyện này, hắn liền thẳng tiến đến Linh Pháp Các.
Trên đường đi Trần Vũ gặp không ít đệ tử ngoại môn, có điều bọn họ luôn nhìn hắn với ánh mắt cao cao tại thượng.
Đối với thái độ đó, Trần Vũ chỉ cười cười rồi ôm quyền thi lễ, chứ không có biểu lộ ra một chút bất kính nào.
Đám đệ tử ngoại môn thấy vậy cũng không bắt bẻ được, cũng không có cớ để bắt nạt.
Thực lực yếu, Trần Vũ sẽ không làm chuyện ngu ngốc, đi kiếm chuyện với đệ tử khác làm gì.
Hắn thuộc loại người, nếu không đụng tới lợi ích hoặc tính mạng, hắn cũng lười quan tâm, cứ cười cho qua là xong.
Thế gian có câu, một điều nhịn, chín điều lành, quả nhiên không sai.
Sống trong thế giới đầy rẫy nguy hiểm này, phải biết tiến thoái, phải biết co dãn, làm việc phải khiêm tốn, đặc biệt là không có lợi không được làm.
Có như vậy, cái mạng nhỏ mới bảo trụ lâu dài. Chứ thể loại tỏ ra ta đây, chắc chắn sống không quá ba ngày.
Bước vào Linh Pháp Các, Trần Vũ đi đến khu vực chứa tiên thuật, trên kệ sách có rất nhiều pháp quyết, nhưng hiện tại chưa thể tu luyện được nhiều.
Trần Vũ lượn một vòng, nhanh chóng tìm được thứ mình muốn, Khu Vật Thuật.
Theo như giới thiệu, thuật này dùng để điều khiển pháp khí, pháp bảo... xem ra rất thích hợp với nhu cầu.
"Vị sư đệ này, tu vi hiện tại của ngươi mới là Ngưng Khí tầng hai, nên không thể tu luyện tiên thuật này đâu!"
Ngay thời điểm Trần Vũ định mang Khu Vật Thuật đi sao chép, phía bên cạnh lập tức truyền tới âm thanh vô cùng dễ nghe.
Trần Vũ nghe vậy liền ngẩn đầu nhìn sang, hóa ra giọng nói vừa rồi xuất phát từ một nữ tử áo lam.
Dung mạo người này diễm lệ như tiên thiên, vóc người thon thả, mặc cung trang màu lam, tóc búi cao, khiến người ta nhìn thấy có cảm giác phiêu phiêu xuất trần.
Có thể nói là tuyệt sắc giai nhân, so với nữ tử phàm tục thì xinh đẹp hơn rất nhiều, có điều vẫn thua xa Bạch Tử Vân.
Nhưng nhìn y phục của nàng ta có thiêu một chữ "Trọng" màu bạc, Trần Vũ hơi ngẩn ra.
Đây căn bản chẳng phải đệ tử ký danh, mà là đệ tử nội môn.
Trần Vũ có chút khó hiểu, tại sao đệ tử nội môn không đi lên mấy tầng trên, mà lại xuống tầng một của đệ tử ký danh.
"Không lẽ nàng ta đang chấp hành nhiệm vụ tông môn?" Trần Vũ thầm nghĩ, rất nhanh đã hiểu được phần nào.
Ví dụ như Nguyên sư huynh túc trực ở Chấp Sự Điện lần trước cũng là đệ tử nội môn, bọn họ thường đi làm mấy chuyện này, nên hắn cũng không thấy lạ nữa.
Nghĩ như vậy, Trần Vũ vẫn giữ nét mặt bình tĩnh, hướng về phía sư tỷ vừa mới lên tiếng, thấp giọng hỏi:
"Tiểu đệ ngu muội, kiến thức nông cạn, không biết tại sao lại không thể tu luyện pháp thuật này, mong sư tỷ nói rõ hơn một chút!"
Lúc nãy hắn đã kiểm tra qua một lần, thấy trên đó không có chú thích, hiển nhiên người nào cũng có thể tu luyện, không có chút hà khắc.
"Về phần này thì sư đệ có điều không biết, thật ra chỉ có tu sĩ Ngưng Khí tầng ba trở lên mới thi triển được Khu Vật Thuật. Nếu sư đệ không tin, có thể lật tới trang cuối để xem." Vị sư tỷ thấy vẻ mặt không tin người của hắn thì chau mày, có chút không vui.
Nàng nghĩ chỉ có kẻ ngu mới không tin lời mình, nhưng Trần Vũ thì sao? Hắn thuộc dạng thà ngu cũng không tin.
Trần Vũ lật tới trang cuối kiểm tra, lông mày đột nhiên nhíu lại, thì ra lời của vị sư tỷ kia là thật.
Nguyên lai tờ đầu tiên của Khu Vật Thuật bị rách, nên ai đó vô tình kẹp nó ở cuối trang, mà hắn cũng không có xem hết, thành ra mới lựa chọn.
Phát hiện mình không thể tu luyện Khu Vật Thuật, Trần Vũ hơi trầm mặc, sau đó để lại chỗ cũ.
Nữ tử lam y thấy hành động của hắn thì hừ một tiếng, không biết từ khi nào mà lời nói của đệ tử nội môn lại không được tin tưởng như vậy, khiến nàng có chút bực mình.
Nhưng thấy gã đệ tử ký danh này cẩn thận như vậy, nàng cảm thấy có chút thú vị, nên thuận miệng nói:
"Với tu vi hiện tại, sư đệ nên tu luyện Dẫn Lực Thuật, đây là thuật phụ trợ cho Khu Vật Thuật. Đợi khi nào thuần thục, lúc đạt tới tầng ba, có thể tu luyện Khu Vật Thuật để điều khiển pháp khí theo ý muốn của mình."
"Thì ra là như vậy, đa tạ sư tỷ đã chỉ điểm!" Trần Vũ ôm quyền, dứt khoát chọn Dẫn Lực Thuật.
Event
Lúc nãy hắn cũng nhìn qua Dẫn Lực Thuật, quả nhiên đúng như lời nữ tử áo lam nói, cũng tại hắn muốn một bước đạt được thành quả, nên mới không chọn.
Lần này thì chịu rồi, tu vi không đủ thì lấy Khu Vật Thuật về làm cái rắm gì, đợi khi nào tu vi đủ yêu cầu rồi học cũng không muộn.
"Tên đệ tử ký danh đó thật may mắn nha, không ngờ được Mộ Dung sư tỷ chiếu cố, sao ta lại không được như hắn nhỉ?"
"Mộ Dung sư tỷ nằm trong thập đại mỹ nhân của tông môn chúng ta đó hả?"
"Đương nhiên rồi, không ngờ vẫn có người không biết tới danh tiếng của sư tỷ, ngươi đúng là ngu ngốc à nha."
"Cái này không thể trách ta được, nếu có thời gian rảnh, ta đều đâm đầu vào tu luyện, nào còn thời giờ quan tâm đến mấy chuyện khác?"
"Hèn chi ta thấy tu vi của ngươi tịnh tiến nhanh như vậy, thì ra là một kẻ cuồng tu. Ngươi có thể ngồi tu luyện liên tục mà không chán, khiến ta cảm thấy khâm phục."
"Ha ha, chuyện này cũng không có gì..."
Trong lúc rời đi, Trần Vũ vô tình nghe được lời đàm luận của những đệ tử khác, cũng biết được người vừa rồi chính là Mộ Dung sư tỷ.
Có điều hắn không quá để ý, trong lòng đã có ý trung nhân, cho dù gặp nữ tử xinh đẹp khác, hắn cũng lười quan tâm.
Mộ Dung sư tỷ thấy thái độ không mấy để ý của Trần Vũ thì hơi nhíu mày, đây là lần đầu nàng thấy đệ tử ký danh kỳ lạ như vậy.
Mà nàng cũng không phải tới đây để làm nhiệm vụ tông môn, chỉ là lúc trước nghe sư phụ nói có hai người mang Thăng Tiên Lệnh tới, nên có chút tò mò.
Lại từng nhìn thấy bức họa của hắn trong sổ sách, nên khi nãy vừa bước vào, vô tình thấy hắn đang lựa chọn tiên thuật thì mới đi lại dò xét.
Nghe nói người mang Thăng Tiên Lệnh, con đường tương lai không hề thấp, nhưng xem ra không đúng lắm.
Nếu hắn đã làm đệ tử ký danh, thì tư chất không hề cao, chỉ sợ không đột phá nổi tầng năm, nói chi tương lai xán lạn.
Mộ Dung sư tỷ suy nghĩ một lúc, sau đó đi lên tầng ba tìm tiên thuật phù hợp với mình, cũng không muốn quan tâm đến nghị luận của người khác.
Ngay thời điểm Mộ Dung sư tỷ đi lên tầng ba, ngay lối vào của Linh Pháp Các xuất hiện một thiếu niên anh tuấn, người này mặc trang phục nội môn, thái độ ung dung tư thái vô cùng.
Lúc người này định đi lên tầng ba, một gã đệ tử ký danh chạy tới, thấp giọng nói:
"Lục sư huynh, lúc nãy ta thấy Mộ Dung sư tỷ đang nói chuyện với một tên đệ tử ký danh, hiện tại đã lên tầng ba rồi!"
"Nói chuyện với một tên đệ tử ký danh thì nói với ta làm gì?" Lục sư huynh nhíu mày, cảm thấy nghi hoặc.
Chuyện này rất bình thường, sư tỷ chỉ điểm cho đệ tử cấp thấp là chuyện cơm bữa, bản thân hắn cũng như vậy, nên không rõ lời kia có ý gì.
"Tiểu đệ thấy thái độ hai người này rất lạ, nên mới bẩm báo với Lục sư huynh." Tên đệ tử ký danh này thấy vẻ mặt nghi hoặc của Lục sư huynh, lập tức nói ra mấu chốt.
Nếu lần này có thể làm Lục sư huynh vui, vậy tương lai không cần lo lắng rồi, có gốc cổ thụ này làm chỗ chóng lưng, sợ gì thiếu tài nguyên tu luyện.
"Ồ, lại có chuyện này? Ngươi thay ta giám sát một chút, xem thử có mờ ám nào không? Nếu không thì đừng tạo thêm phiền phức cho ta." Lục sư huynh kinh ngạc, nét mặt vẫn không thay đổi, dường như đang nghĩ tới chuyện gì đó.
Một tháng trước, hắn có nghe Mộ Dung sư muội nhắc tới hai tên đệ tử ký danh, nói không chừng tên vừa rồi là một trong hai người có Thăng Tiên Lệnh.
Lục sư huynh âm thầm gật đầu, cũng không quá lo chuyện đệ tử ký danh có thể làm nên sóng gió gì.
"Vâng, sư huynh! Tiểu đệ nhất định sẽ làm hết mình, sư huynh cứ yên tâm." Gã đệ tử ký danh tươi cười nịnh nọt, vỗ ngực chứng tỏ hắn có thể hoàn thành tốt chuyện này.
Một màn vừa rồi, Trần Vũ không hề biết có người đang bàn tán về mình, hơn nữa còn dính tới một số phiền toái.
Có điều, nếu biết hắn cũng không quá để tâm, bởi vì bản thân với sư tỷ kia chẳng có gì cả, đơn thuần là hỏi đôi câu rồi rời đi mà thôi.
Mang theo tâm trạng vui vẻ, Trần Vũ cầm Dẫn Lực Thuật đi tới chỗ Trịnh sư thúc, hắn phải nhanh chóng luyện thành thuật này mới được.
Hắn muốn cách không lấy vật giống Huyền sư thúc ở Lãnh Vụ Cốc, nếu tu luyện đến mức hỏa lô thuần thanh, cũng có thể dùng thuật này để tự vệ.
Thậm chí hắn thấy trong Dẫn Lực Thuật còn nói, dùng thuật này để lăng không phi hành, khiến hắn mừng như điên.
Nhưng mọi chuyện lại không được suôn sẻ như hắn nghĩ.
"Ngươi? Không thể nào?!" Trịnh sư thúc vừa nhìn thấy Trần Vũ lập tức ngạc nhiên đến trừng mắt.
Bởi vì tu vi của tiểu tử này tăng lên quá nhanh, đến mức làm lão có chút không dám tin đây là sự thật.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT