Nam Nhứ chơi cùng Kim Cương cả ngày, vật nhỏ đã quen thuộc với cô, cô liền thả nó từ trong lồng ra ngoài, treo lên xà ngang bên cạnh cửa sổ.
Không gian rộng rãi, Kim Cương rất thích thú, nó cũng dần dần trở nên thân thuộc với cô hơn, thỉnh thoảng sẽ nói chuyện với cô, nhưng nói chuyện, nó lại kêu cô là ngài Kiêu, bởi vì Ngọc Ân mỗi ngày ở trước mặt Kim Cương lặp đi lặp lại câu nói này, Kim Cương đã ghi nhớ rồi.
Nhưng có lẽ, nó cũng không biết Ngài Kiêu là ai.
Bởi vì mấy ngày nay Tề Kiêu từ bên ngoài trở về, thấy vật nhỏ đang mổ thức ăn, liền dùng dây anten của bộ đàm động vào nó, vật nhỏ không thèm để ý đến anh. Tề Kiêu nhấp nhấp môi, lại dùng sức chọc vào đầu nhỏ của nó một phát, Kim Cương phát ra tiếng kêu la ẹc ẹc, lông trên đỉnh đầu đều dựng hết lên, đôi mắt Tề Kiêu nhướng lên, lại chọc vào đầu Kim Cương thêm phát nữa, tiểu gia hỏa tức sùi bọt mép, cái mỏ nhọn hoắc nhắm vào bộ đàm mổ mạnh một phát, lực rất mạnh, vỏ bọc của bộ đàm bị nó mổ thành một cái lỗ nhỏ.
Nam Nhứ đứng nhìn một người một chim chơi đùa, vào lúc Nam Nhứ nghĩ rằng anh sẽ không nói chuyện, Tề Kiêu lại bật cười: “Các tính cách này, không hổ là vật nhỏ mà tôi nuôi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT