Editor: Nhất Dạ Diễm Vũ
*** ***
Trước khi tiến vào mạt thế, Tần gia là gia tộc đứng đầu Đế Đô.
Hôn sự không thể do chính bản thân làm chủ, mà là phải do Tần gia chỉ định đối tượng liên hôn.
Tần Liệt hai mươi tuổi đính hôn cùng thiên kim Hàn Nguyệt của Hàn Gia, hai người vốn dĩ không có tình cảm, nhưng hôn sự là ván đã đóng thuyền. Hơn nữa lấy phẩm tính của Tần Liệt, từ trước đến nay đều đem trách nhiệm đặt lên hàng đầu.
Với hắn mà nói, cho dù không yêu, nhưng nếu đã kết hôn thì hắn vẫn sẽ phụ trách tốt.
Kết quả, một chiếc mũ xanh mượt đột nhiên chụp lên đỉnh đầu Tần Liệt...
Nữ nhân Hàn Nguyệt này dã tâm bừng bừng, trước đây đính hôn cùng Tần Liệt, đều là vì để kết hợp hai gia tộc càng thêm cường đại.
Mạt thế đột nhiên tiến đến, cô ta liền nhạy bén cảm thấy, dù thời đại này rất tồi tệ, nhưng ở một góc độ khác thì đây cũng là thời đại tốt đẹp nhất. Các thế lực lớn lần nữa thanh trừ, cường giả vi tôn, quyền sinh sát nắm giữ trong tay cường giả, chỉ cần cô ta đủ cường đại, liền có thể trở thành người nắm quyền!
Cô ta vốn là dị năng song hệ phong hỏa.
Vốn dĩ cho rằng, Tần Liệt thế nào cũng là một dị năng giả.
Ngàn vạn lần không nghĩ tới, hắn lại là phế vật không có bất kỳ dị năng gì!
Thân thủ nổi trội, năng lực vượt bậc thì có ích lợi gì?
Ở mạt thế mà không có dị năng, chỉ có thể miễn cưỡng giữ mạng, nhưng tuyệt không có khả năng trở thành người đứng trên người!
Nhưng Tần Nho của Tần gia thì khác, mạt thế vừa tiến đến trong chớp mắt. Không nghĩ tới, hắn liền kích phát dị năng song hệ lôi thổ.
[Bản dịch này được đăng tại wattpad.com/user/Nhatdadiemvu]
Tần Liệt biết mình không có dị năng, cho nên vẫn luôn ra ngoài đánh tang thi.
Để tăng kinh nghiệm thực chiến, mới có thể sống sót lâu dài.
Nhưng trong lúc này, Hàn Nguyệt cùng Tần Nho em trai hắn liền mắt đi mày lại thông đồng.
Muốn nói đến tàn nhẫn, vẫn là nữ nhân đủ tàn nhẫn.
Suy xét thấy trước khi mạt thế, Tần Liệt có địa vị cao trong Tần gia, cho dù hiện tại hắn không có dị năng, thì Tần gia vẫn có một đám người trung thành phò trợ hắn. Một núi không dung hai hổ, Tần Nho muốn hoàn toàn đứng vững ở Tần gia, thì tốt nhất phải đem Tần Liệt nhổ cỏ tận gốc!
Vì thế Hàn Nguyệt cùng Tần Nho mưu đồ bí mật, tìm cớ lừa Tần Liệt cùng bọn họ đi tìm vật tư.
Sau đó nhân lúc hắn chưa kịp chuẩn bị, đem người đẩy mạnh gấp đôi số lượng tang thi...
Vạn thi gặm cắn, thực cốt chi đau, Tần Liệt lúc ấy biến thành toàn thân đầy máu.
Tần Liệt nhìn đến rõ ràng, người tham dự hợp mưu, ngoại trừ Hàn Nguyệt vị hôn thê hắn, Tần Nho em trai ruột hắn, còn có những huynh đệ sinh tử tương giao mà hắn tin tưởng, cùng với... người thân trong Tần gia.
Hàn Nguyệt và Tần Nho đều cho rằng, Tần Liệt đã chết oan chết uổng, nên cũng không còn nỗi lo về sau.
Lại không nghĩ đến, Tần Liệt vậy mà đại nạn không chết.
Chuẩn xác mà nói, hắn đã chết, chẳng qua là không hoàn toàn chết!
Tang thi đem hắn từng ngụm từng ngụm thịt cắn xuống, chẳng khác gì địa ngục vực sâu, Tần Liệt lúc ấy đau đến toàn bộ thế giới đều sụp đổ. Hắn thanh tỉnh mà cảm thấy đau đớn, lẳng lặng chờ đợi tử vong.
Kết quả, hắn từ đầu đến cuối đều thanh tỉnh.
Chờ sau khi những tang thi đó rời khỏi, bên tai hắn thậm chí có thể nghe được âm thanh thịt mới chậm rãi mọc ra, huyết nhục kéo theo cảm giác tra tấn đau đớn.
Tần Liệt đau đến ngất đi, không biết qua bao lâu, hắn mới có thể tỉnh lại.
Huyết nhục từ đầu đến chân bị gặm cắn đến mức không còn sót chút gì, lại lần nữa mọc ra lớp thịt mới, thay đổi một bộ túi da...
Tần Liệt biết mình đã thành tang thi, tuy rằng không biết vì sao hắn không giống với những tang thi khác. Trên người hắn không phát ra mùi hôi, thân thể hắn cũng không phải thịt thối, mà hắn đối với thịt sống cũng không có khát cầu.
Nhưng hắn xác thật chính là một tang thi.
Hơn nữa khi những tang thi khác gặp hắn, bọn chúng đều thấp thỏm, nơm nớp dè chừng, như là đang... Sợ hắn?
Tần Liệt cũng không biết, hắn đã mở ra bàn tay vàng vua tang thi.
Hắn tìm cơ hội, lén quay về Tần gia.
Bị em trai ruột cùng vị hôn thê phản bội, Tần Liệt cảm thấy trước đây mình không có điểm nào làm sai với họ. Hắn muốn biết lý do, cũng muốn vì chính mình đòi lại công đạo!
Nếu không tại sao lại nói, người tốt thường không sống lâu.
Bởi vì người tốt không đủ tàn nhẫn, nên họ không thể nào thấu triệt đạo lý lòng người tàn nhẫn.
Tần Liệt lặng lẽ đi tìm cha mẹ, đem chuyện Tần Nho đã làm với mình nói ra, nhưng hắn lại không biết, tình thân thời mạt thế đều đã sớm lung lay sắp đổ.