Bác cả bắt đầu nghiêm túc hồi tưởng, lúc ông ta cầm tấm ảnh kia đi vào, có nói lời nào không nên nói không...
Ông ta nghĩ được một nửa liền không dám nghĩ tiếp.
Editor: Ding Ding
Nguồn Wattpad: annieannie17398
Lúc này, một người đàn ông trung niên đứng bên cạnh bỗng lên tiếng: "Cảm ơn! Cảm ơn Trữ thiếu đã đưa con bé tới bệnh viện! Nhưng có thể cho tôi biết nó bị làm sao không?"
Úc Tưởng nghe thấy không khỏi nhìn sang.
Người đàn ông mặc áo khoác da màu đen, chừng năm mươi tuổi, làn da hơi thô ráp nhưng có thể nhìn ra lúc trẻ nhất định rất anh tuấn, đôi mắt kia vô cùng dễ nhìn.
Úc Tưởng: Có chút giống tôi.
Úc Tưởng: À không phải, là tôi giống ông ấy.
Trong đầu cô nhanh chóng hiện lên đoạn thông tin.
Úc Thành Tân, năm mươi hai tuổi, là cha của nguyên thân.
Thư ký Vương nghe thấy lời này liền cảm thấy vô cùng áy náy, lên tiếng: "Dĩ nhiên không phải."
Nếu bọn họ không đưa Úc Tưởng tới phòng trà thì cô đã không bị liên lụy. Dù trúng độc không nặng nhưng tấm ảnh kia bị lan truyền trên mang lại ảnh hưởng đến cô rất nhiều.
Thư ký Vương cười hỏi: "Các người không biết bệnh viện tư nhân này tên gì? Thuộc sở hữu của ai sao?"
Người Úc gia phản ứng không kịp, hỏi lại: "Đây là bệnh viện tư nhân của Trữ đại thiếu sao?"
Thư ký Vương gật đầu: "Trữ thiếu đang rảnh nên tới đây xem một chút."
Xem một chút?
Là xem Úc Tưởng? Hay xem bệnh viện?
Bác cả nghe thấy lời này cũng không dám cao hứng, sợ mình hiểu sai ý, nhưng vừa nhìn về phía Úc Tưởng, ánh mắt ông ta nhanh chóng trở nên phức tạp.
Điều chỉnh xong trạng thái, ông ta quay sang Lăng Sâm Viễn, hỏi: "Vậy Lăng tiên sinh là vì cái gì..."
Lăng Sâm Viễn: "Tôi tới thăm Úc Tưởng."
Người Úc gia:!
Vốn dĩ bác cả còn muốn lần nữa chỉ vào Lăng Sâm Viễn hỏi Úc Tưởng có biết đây là ai không, nhưng bây giờ xem ra không cần nữa.
Chính ông ta cũng phải hoảng hốt.
"Đi thăm bệnh lại không mang theo chút lễ vật nào a." Trữ Lễ Hàn nhàn nhạt lên tiếng.
Lăng Sâm Viễn dừng lại, nói: "Sau khi biết hôm đó Úc Tưởng cũng bị trúng độc, tôi liền chạy tới thăm. Không giống anh trai, vừa có vệ sĩ lại có thư ký, có thể sai bảo."
Lời này giống như đang trào phúng Trữ Lễ Hàn, ám chỉ bên cạnh anh có nhiều người để sai bảo như vậy chẳng phải cũng đi tới tay không hay sao.
Úc gia nghe tới đây liền ước gì mình có thể chui vào đất. Xong!
Anh em đấu đá.
Bọn họ không nên nghe, cũng không nên nhìn a...
Lăng Sâm Viễn nói xong chậm rãi đứng dậy, lấy xuống đồng hồ đang đeo trên cổ tay đưa cho Úc Tưởng.
Anh nói: "Là Meteoris*, hai năm trước mua ở Luân Đôn, giá bốn triệu đô."
Trữ Lễ Hàn thản nhiên nói: "Bahia Emerald." Sau đó không nói thêm gì nữa.
Hệ thống:!!!
Hệ thống: [Sao Trữ Lễ Hàn cũng...?]
Úc Tưởng: Anh không biết sao, trong tiểu thuyết bá đạo tổng tài, đám đàn ông đều rất coi trọng hơn thua. Càng đừng nói tới vấn đề con trong giá thú với con riêng bên ngoài.
Quan Kim Mỹ sững sốt, nói: "Thứ quý giá như vậy..."
Chú ba Úc gia nhanh chóng ngắt lời: "Khuya măng sét này của Trữ đại thiếu hẳn là mười cara a?"
Ông ta nóng mắt nhìn chằm chằm viên ngọc trong tay Úc Tưởng: "Tôi nhớ không lầm thì năm ngoái ba viên ngọc Bahia Emerald được đấu giá lên tới năm triệu đô la..."
Chú ba chấn động suy nghĩ, mười cara, là năm mươi triệu tệ a.
Úc Trung nghe tới đây xém chút bị sặc chết. Bây giờ cậu ta mỗi tháng nhiều lắm cũng chỉ được một vạn tiền tiêu vặt, đã sớm ngày càng mờ nhạt trong đám phú nhị đại ở trường rồi.
Còn Úc Tưởng thì sao?
Chớp mắt đã có hơn năm mươi triệu!
Bác cả ánh mắt lấp lóe không lên tiếng, ông ta đang nhớ lại cảnh tượng lúc mới đi vào. Úc Tưởng khi đó đã chỉ vào hai người này đề xuất đối tượng kết hôn...
Lúc đó hai người họ thái độ thế nào a?
Ông ra không nhớ ra, chỉ là ông ta rất chắc chắn, khi đó bọn họ đều không hề tức giận.
Như vậy có phải là... Có khả năng không...?
Bác cả sau khi ủi não liền lập tức khí huyết sôi trào.
Bây giờ ông ta thậm chí còn ước gì Úc Tưởng có thể lập tức kết hôn ngay tại đây, mặc kệ là ai cũng được...
Cô hơi nghiêng đầu, khẽ nói: "Trữ đại thiếu khí chất cao quý, ăn mặc sang trọng. Cài một chiếc măng sét thật không phù hợp... Chi bằng viên còn lại cũng cho tôi đi."
Bác cả:?
Vừa rồi ông ta nháy mắt không phải là ýnày aaa!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT