Hô hấp của Tô Tinh Dã không bằng Thẩm Vọng Tân nên lần nào hôn cô cũng là người thua cuộc trước và lần này cũng không ngoại lệ. Cho đến khi cô nhẹ đẩy anh ra, Thẩm Vọng Tân mới rời khỏi bờ môi cô, giữa hai đôi môi kéo theo một sợi chỉ bạc, hai gò má của Tô Tinh Dã đã đỏ đến mức không thể nào đỏ hơn được nữa, và cũng đã nóng đến không thể nào nóng hơn nữa, tay không khỏi nắm chặt áo anh thềm vài phần.

Đương nhiên Thẩm Vọng Tân cũng phát hiện ra, anh mỉm cười vươn ngón tay cái lau đi vết tích trên khóe miệng cô, một lần nữa ôm chặt cô vào lòng, sức lực kia giống như muốn khảm cô vào da thịt vậy để cô hoàn toàn hòa làm một với anh, anh khàn giọng hỏi: “Có phải em giận anh không?”

Lúc này, làm sao Tô Tinh Dã còn giận anh chứ, với cả cô cũng không hẳn là giận mà chỉ có chút tủi thân thôi. Nhưng chút tủi thân này đã gần như biến mất trong nụ hôn triền miên vừa nãy rồi, giờ đây chỉ còn lại niềm vui tràn đầy, khuôn mặt nhỏ nhắn dán vào ngực anh, cảm nhận hơi thở quen thuộc trên người anh: “Em không có giận mà”

‘Không có giận, vậy lúc nãy trong bữa cơm em né gì chứ?” Anh vẫn truy hỏi đến cùng.

“Anh còn nói nữa, anh không sợ người khác nhìn thấy sao?” Tô Tinh Dã bất đắc dĩ.

“Không có việc gì ai lại nhìn dưới bàn chứ?”

Thế nên đây mới chính là nguyên nhân anh không kiêng nể điều gì.

Chân của Tô Tinh Dã đã tê rần rồi, cô nhỏ giọng than thở: “Chúng ta cần phải đứng đây ôm vậy sao?”

Thẩm Vọng Tân khẽ cười thành tiếng.

Tô Tinh Dã nép vào lòng của Thẩm Vọng Tân, trên tivi của khách sạn đang chiếu chương trình 《Khiêu chiến cực hạn》 của Thẩm Vọng Tân. Lúc đang xem, cô giơ tay lấy cốc nước khoáng trên bàn trà, nhưng còn chưa đụng tới đã bị anh ôm lấy eo kéo về, cô quay đầu lại khó hiểu nhìn anh: “Sao vậy?”

Thẩm Vọng Tân buông cô ra, đứng dậy cầm cốc nước khoáng trên bàn trà lên đi đến quầy bếp, sau đó Tô Tinh Dã thấy anh đổ mấy chai nước khoáng vào trong ấm điện rồi nghe anh thuận miệng hỏi: “Em đã quên chuyện lần trước rồi à?”

Ban đầu, Tô Tinh Dã sửng sốt, sau đó cô nhanh chóng phản ứng lại, nghĩ đến đây, gương mặt của cô đỏ lên. Đó là chuyện tháng trước, sau khi uống một chai nước khoáng lạnh, đúng lúc bà dì của cô đến thăm nên cô đau bụng đến nỗi mặt tái nhợt dọa Thẩm Vọng Tân sợ hãi. Nhưng cô vốn bị đau sinh lý nên không liên quan đến chai nước khoáng kia.

“Em đã nói là không liên quan đến chai nước kia mà.” Cô nhỏ giọng nói.

“Mặc kệ có liên quan hay không thì hiện tại cũng đã vào thu rồi, từ giờ trở đi, nếu em muốn uống nước phải đun sôi qua, có nghe không?”

Câu “Có nghe không?” của Thẩm Vọng Tân có cao giọng ở âm cuối khiến Tô Tinh Dã lập tức ngoan ngoãn gật đầu: “Em nghe rồi, nghe rồi.”

Sau khi cắm điện vào bình đun nước, Thẩm Vọng Tân quay trở lại, Tô Tinh Dã dựa vào người anh một lần nữa, ánh mắt cô nhìm chằm chằm Thẩm Vọng Tân trong tivi, không khỏi cảm thán: “Đẹp quá đi.”

Tay của Thẩm Vọng Tân khoát lên lưng cô, sau đó hỏi: “Cái gì đẹp cơ?”

“Anh đó, anh thật sự rất ăn ảnh vì gương mặt anh vốn đã đẹp rồi.”

Cô vừa nói xong thì mặt đã bị anh nhéo một cái, cô khó hiểu nghiêng đầu nhìn về phía anh: “Sao anh nhéo em?”

“Em nói xem?”

Tô Tinh Dã hơi mơ hồ: “Em không biết.”

“Người thật ngay trước mặt em, chẳng lẽ không đẹp hơn trên tivi à?” Thẩm Vọng Tân hỏi lại cô.

Tô Tinh Dã bỗng chốc phản ứng lại, cô cười giơ tay vòng lấy cổ anh: “Đúng đúng đúng, trong tivi đẹp, người thật cũng đẹp.”

Động tác của cô vô cùng ỷ lại làm cho lòng Thẩm Vọng Tân giống như có cơn gió mát thổi qua, anh dịu dàng vuốt tóc cô.

Sau khi kết thúc một tập, trên tivi liền chiếu trailer của kỳ tiếp theo. Đoạn phim có độ dài ba phút mà Thẩm Vọng Tân và Tô Tinh Dã đã chiếm ít nhất một nửa thời lượng rồi, mà tổ chương trình cũng biết gây chú ý lắm. Suốt cả đoạn phim, Tô Tinh Dã không hề lộ mặt, lúc ra sân thì dùng quạt nhỏ che mặt, chỉ để lộ gò má mơ mơ hồ hồ, sau đó ống kính kéo xa rồi cố định ở một cái bóng lưng, thậm chí cuối cùng còn đưa ra câu hỏi: “Hãy đoán xem khách mời của kỳ này là ai?”

Tô Tinh Dã đang cầm cốc nước ấm, cô nhấp một ngụm, nói: “Tổ chương trình cũng quá tài tình rồi, họ có thể đoán được không đây?”

Thẩm Vọng Tân cười: “Đương nhiên là được rồi.”

***

Quá đúng là vậy, đêm nay sau khi trailer được tung ra, những fans canh giữ trước tivi lập tức bùng nổ. Nếu nói lúc cô bị một cây quạt nhỏ che mặt họ không nhận ra thì sau đó sườn mặt mơ hồ kia, cộng thêm bóng lưng bị kéo xa nữa, Mẹ nó!! Nếu các cô còn không nhận ra vậy thì cùng mù quá rồi!!!

Ban đầu, chỉ có fan only của Thẩm Vọng Tân và fan CP của hai người theo dõi 《Khiêu chiến cực hạn》, còn fan only của Tô Tinh Dã căn bản sẽ không xem. Tuy nhiên, mặc dù không xem, nhưng không có nghĩa là các cô ấy sẽ không chú ý tới nó, dù sao fan only của hai nhà và fan CP đều sẽ lén lút xem các chủ đề hot liên quan đến đối phương, cho nên sau khi thấy một loạt các chủ đề liên quan đến kỳ tới, “Mãn Thiên Tinh” mau chóng biết tin tức này.

Để xác nhận xem tin tức này có thật hay không, các cô ấy còn cố ý xem preview 《Khiêu chiến cực hạn》của kỳ tiếp theo. Sau khi xem xong các cô ấy đều im lặng, làm fan only của Tô Tinh Dã, làm sao các cô ấy không nhận ra thần tượng của mình, cho nên việc cô tham gia kỳ tiếp theo của 《Khiêu chiến cực hạn》 là thật! Những gì nhóm fan CP nói cũng là thật! Mẹ nó!

Sau khi trailer của chương trình được tung ra, những đoạn liên quan đến Thẩm Vọng Tân và Tô Tinh Dã trong 《Khiêu chiến cực hạn》 cũng lên hot search. Điều này không chỉ khiến tổ chương trình 《Khiêu chiến cực hạn》 vô cùng hài lòng mà Tư Khố cũng thế, chỉ như vậy bọn họ đã có thể đoán được lợi nhuận từ việc bán tạp chí của hai người họ trong thời gian tới rồi.

Sau một tiếng trailer được tung ra, Tô Tinh Dã đã chuyển phát lại Weibo của đạo diễn 《Khiêu chiến cực hạn》.

Tô Tinh Dã S [V]: Khiêu chiến cực hạn, khiêu chiến bản thân, tôi tới đây!

Vào buổi sáng, khi Tô Tinh Dã đăng ảnh selfie, top năm bình luận hot đều là của các fan only của cô, nhưng bây giờ dù nhóm fan only có liều mạng cũng không giành được top bình luận hot, thậm chí toàn bộ top mười bình luận hot đầu tiên cũng đều bị fan CP chiếm giữ. Có điều fan only như đã luyện thành thói quen, chỉ cần thần tượng nhà mình không phát Weibo đề cập đến đối phương thì các cô ấy có thể dễ dàng chiếm giữ bình luận hot, nhưng hễ dính đến CP là sức chiến đấu của nhóm cô gái Vọng Tinh kia quả thực đáng sợ! Mà ở điểm này, fan only của Thẩm Vọng Tân cũng lĩnh ngộ sâu sắc rồi!

Trước khi chính thức quay, trước tiên Quách Minh Trung cho họ tham gia khóa huấn luyện trong một tuần, việc huấn luyện diễn viên trước khi vào tổ vẫn luôn được khuyến khích, nhưng thực tế là không có bao nhiêu đoàn phim áp dụng, dù sao có rất nhiều diễn viên tuyến đầu dùng thời gian huấn luyện ấy để để mau chóng hoàn thành lịch trình, thậm chí đến thời gian chính thức khởi quay họ mới xuất hiện, nếu ngay cả diễn viên chính cũng không tham gia thì mở khóa huấn luyện để làm gì nữa. Chỉ có điều, ngoại trừ dàn diễn viên phụ của bộ 《Triều Dương》 ra thì mấy đoàn phim sau mà Tô Tinh Dã tham gia đều có huấn luyện.

Qua một tuần huấn luyện, mọi người cũng dần nhận ra quan hệ giữa Thẩm Vọng Tân và Tô Tinh Dã thật sự rất tốt, cách hai người ở chung tự nhiên đến mức không nói nên lời và cũng rất thoải mái. Mọi người sớm chiều ở chung nên ngày nào cũng nhìn thấy hai người tương tác với nhau, hơn nữa fan CP của hai người còn rất mạnh trong giới fan, vì vậy các diễn viên trong đoàn và nhân viên công tác cũng không kiềm được mà bắt đầu Gato với CP hai người.

Vào buổi tối sau khi kết thúc huấn luyện, Triệu Chi Phỉ đến bên cạnh Tô Tinh Dã, hỏi: “Cô mau nói thật với tôi đi, rốt cuộc CP của tôi có phải là thật không?”

Đã qua lại với nhau một khoảng thời gian, Tô Tinh Dã phát hiện thật ra Triệu Chi Phỉ ngoại trừ chuyện do bị nuông chiều nên tính tình khá tiểu thư ra con người cũng không tồi, cho nên cô cũng không bài xích sự gần gũi của Triệu Chi Phỉ. Nhưng vấn đề mà cô ấy hỏi thì, cô mím môi dưới, đáp lại cô ấy hai chữ: “Cô đoán xem.”

Triệu Chi Phỉ mếu mó nói: “Tôi không thể đoán được, nếu có thể đoán thì đã không hỏi cô rồi.”

Tô Tinh Dã thấy dáng vẻ vò đầu bứt tai của cô ấy thì không nói lời nào mà chỉ mỉm cười.

“Này, buổi tối mọi người có muốn đến phòng tôi xem chương trình tạp kỹ không?” Lý Trác Lâm la to.

“Xem chương trình tạp kỹ gì?”

Lí Trác Lâm cười giống y như một kẻ trộm gà: “Không phải tập 《Khiêu chiến cực hạn》 tối hôm nay có thầy Thẩm và cô Tô sao?”

Mọi người bắt đầu nháo nhào lên, Tô Tinh Dã tức khắc thấy hơi ngượng ngùng, cô theo bản năng nghiêng đầu liếc nhìn Thẩm Vọng Tân, Thẩm Vọng Tân cũng đang mỉm cười nhìn cô

Mọi người lại Gato, Nó đó! Nó đó!!

***

Tối nay, phòng của Lý Trác Lâm vô cùng náo nhiệt, các diễn viên đều đang chen chúc một chỗ để chờ xem 《Khiêu chiến cực hạn》, mà ở giữa bàn trà có bày một ít thức ăn ngoài. Thẩm Vọng Tân và Tô Tinh Dã bị ép ngồi ở vị trí trung tâm, đương nhiên Tô Tinh Dã cũng thích ngồi kế bên Thẩm Vọng Tân, nhưng lại bị ép ngồi gần như vậy, xung quanh lại còn cả đám người nên cô vô cùng khẩn trương. Cho đến sau khi chương trình phát sóng, tâm tư của Tô Tinh Dã hầu như không đặt lên nó.

Nhìn thấy chiếc máy nhảy cao vót, mắt Phùng Thụy Dương trợn to: “Tôi nói này thầy Thẩm, lát nữa hai người sẽ không thật sự chơi cái máy nhảy này chứ?”

Thẩm Vọng Tân cảm nhận được sự ấm áp mềm mại của lòng bàn tay, trên mặt nở nụ cười: “Ừ, có cơ hội thì mọi người cũng có thể đi trải nghiệm, kích thích lắm.”

Phùng Thụy Dương lắc đầu như trống bỏi: “Đừng, đừng, tôi chỉ bị người chơi làm cảm thấy kích thích thôi, nhưng bản thân thì không được, đáng sợ lắm.”

Lương Khởi Vũ vừa hút trà sữa vừa nói chuyện với Tô Tinh Dã: “Tinh Dã, tôi cũng thật sự khâm phục cô, cô vậy mà dám nhận lời mời của chương trình này.”

Tô Tinh Dã cười nói: “Thực ra rất thú vị mà.”

Lương Khởi Vũ kinh hãi: “Tôi phục cô rồi, nhưng mà tôi thực sự rất mong chờ biểu hiện của cô đấy.”

Lúc đầu cả đám cứ nháo nhào, nhưng cứ ồn ào như vậy th không tốt lắm nên sau khi chương trình phát sóng, ánh mắt của mọi người hầu như đều đặt lên màn hình tivi, Tô Tinh Dã cũng không ngoại lệ. Lúc đang xem, bỗng bàn tay đang để một bên bị chạm vào, cô mím chặt môi, buộc chính mình không nghiêng đầu nhìn Thẩm Vọng Tân.

Bàn tay được ống tay áo che phủ, ban đầu chỉ chạm nhẹ sau đó là mười ngón tay đan chặt vào nhau, trong nháy mắt ngón tay của Tô Tinh Dã cứng đờ, thậm chí còn thoáng đổ mồ hôi, cô thấy lá gan của anh rất lớn, cô cảm thấy bây giờ mình giống như một tên ăn trộm vậy.

Thế nên khi Triệu Chi Phỉ hỏi sao cô không ăn quà vặt, cô lập tức buông tay của Thẩm Vọng Tân ra, phản ứng lớn bất ngờ này làm Triệu Chi Phỉ cũng giật mình: “Cô sao vậy?”

Tô Tinh Dã chột dạ cười: “...... À, không có gì......” Giây tiếp theo, dường như đã nghĩ ra cái cớ nên cô lập tức nói: “Là do lúc ngồi trên tàu lượn này kích thích quá khiến tôi xem đến nhập tâm, thế nên mới bị giật mình đó mà.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play