Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn

Chương 349: Thôn Âm Sơn (19)


4 tháng

trướctiếp

Chương 349: Thôn Âm Sơn (19)

Edit: Bà xã của Mục Tứ Thành

Mục Tứ Thành sau một hồi điên cuồng bất lực thì phiền muộn thỏa hiệp với thứ thú vui tệ hại của Bạch Liễu.

Còn có thể làm sao được nữa chứ? Nếu Bạch Liễu không nói cho hắn biết, hắn cũng đâu biết mình bị chơi xỏ, thôi cứ vậy đi.

Mục Tứ Thành kéo Bạch Liễu đi sát phía sau đạo sĩ giấy, phía trước cách họ không xa là bảy người phụ nữ che ô và bảy con cương thi đang sóng vai nhau khập khiễng từng bước.

Mặc dù cách một đạo sĩ giấy nhưng cảnh tượng quỷ dị này vẫn khiến Mục Tứ Thành tê rần hết cả da đầu, sợ mấy người đằng trước đó đột ngột quay đầu lại.

Qua đến giữa cầu, Mục Tứ Thành không muốn nhìn cảnh tượng kinh khủng phía trước nữa, hắn hít sâu hai lần, quay đầu nhìn sang Bạch Liễu đang đứng bên cạnh mình.

Bạch Liễu nín thở, không chớp mắt đi tới trước với vẻ mặt lạnh nhạt, Mục Tứ Thành thấy Bạch Liễu bình tĩnh như vậy, không hiểu sao cũng thở phào nhẹ nhõm.

Ngay lúc Mục Tứ Thành muốn quay đầu lại thì đột nhiên phát hiện ra trên cây cầu phía sau bọn họ có một bàn tay trắng bệch ướt rượt chậm rãi vươn ra, chống mặt cầu để leo lên.

Chỉ chốc lát sau cái tay đó đã kéo cả cơ thể lên theo, một người phụ nữ mặc áo trắng nằm rạp trên mặt đất, tóc ướt đẫm nhỏ nước tong tỏng, hai bên vai bất đối xứng vặn vẹo, tư thế rất kỳ cục, y hệt như xương cốt xoay vòng nơi các khớp nối vai đang cố gắng chống đỡ cho cả cái cơ thể kia.

Người phụ nữ từ từ đứng lên, đưa chiếc ô ra đằng trước che đi nửa mặt trên của mình.

Cô đi từng bước nhỏ, mũi chân nhếch lên, tốc độ cực nhanh, chỉ trong chớp mắt đã tới sát ngay sau lưng Bạch Liễu và Mục Tứ Thành, một luồng khí lạnh thấu xương tỏa ra từ cơ thể người phụ nữ khiến người ta không thể nào động đậy nổi.

Người phụ nữ tiến hai bước về phía trước, chạm vào vai Bạch Liễu.

Khoảnh khắc Mục Tứ Thành trông thấy người phụ nữ nọ dính lên người Bạch Liễu, nửa dưới mặt lộ ra nở một nụ cười quái dị, trong cái miệng hơi hé của người phụ nữ toàn là bùn cát rong rêu đen như mực, hóa thành nước bẩn tràn ra khỏi khóe môi.

Mục Tứ Thành hoảng hốt bóp cổ tay Bạch Liễu, hắn cảm nhận được sự nguy hiểm đầy áp bức phát ra từ người phụ nữ đó khiến hắn không dám mở cả miệng.

Bạch Liễu dừng bước không đi về phía trước nữa, người phụ nữ dựa sát vào sau gáy Bạch Liễu, cơ thể đổ ra đằng trước, đầu cúi thấp cũng bất động theo.

Mái tóc ướt của người phụ nữ hãy còn đang nhỏ giọt, theo đuôi tóc chảy xuống cổ Bạch Liễu, hơi lạnh tỏa ra từ cơ thể cô ta cũng càng ngày càng mạnh làm hơi mà Bạch Liễu thở ra cũng mang theo khói trắng rét buốt.

Mục Tứ Thành cứng người đứng sững tại chỗ, hắn trơ mắt nhìn đạo sĩ giấy đằng trước rung chuông đi càng lúc càng xa, nhưng lại không dám cử động mảy may.

Giác quan thứ sáu của hắn bảo hắn biết, nếu bây giờ hắn và Bạch Liễu bị rồ mà chạy khỏi cầu, chắc chắn Bạch Liễu sẽ bị mấy con quỷ nhảy cầu dìm chết mất.

Rõ ràng chỉ có bảy con quỷ nhảy cầu, chỉ cần đi theo đạo sĩ giấy, bảy con cương thi có thể để bọn hắn qua cầu, vả lại đúng là Mục Tứ Thành cũng đã dựa vào cái quy luật này bình an vô sự qua một lần cầu rồi.

Sao đến phiên Bạch Liễu qua cầu, thì ở đâu dưới cầu lại lòi ra thêm một con quỷ nhảy cầu nữa thế này?!

Mục Tứ Thành khe khẽ đảo mắt, cẩn thận nhìn người phụ nữ bên cạnh Bạch Liễu bằng khóe mắt, đương lúc Mục Tứ Thành đưa mắt nhìn sang, người phụ nữ đang tựa vào vai Bạch Liễu cũng từ từ nhẹ nhàng nâng dù lên, nghiêng dần về phía Bạch Liễu.

Nửa dưới mặt của người phụ nữ khá cân đối, nước da tái xanh, miệng hé cười, luôn có cát đen chảy ra từ mũi và miệng, kẽ móng tay của hai bàn tay cầm ô cũng dính đầy bùn đất, vừa nhìn là biết ngay do giãy dụa, cào cấu rồi nuốt phải trước lúc chết đuối dưới đáy sông.

Mà nửa trên mặt đang dần lộ ra...

Mục Tứ Thành thấy vậy thì há hốc mồm.

Người phụ nữ không có nửa mặt trên, xương sọ bị đập lõm vào trong, chỉ còn lại một ít nhô ra, toàn bộ phần đầu chỉ còn lại một nửa, từ mũi trở lên chỉ có thể nhìn thấy được mặt cắt ngang, xương hàm trắng hếu đựng đầy bùn cát, đống bùn cát này chảy ra khỏi mũi và miệng cô ta như một cái phễu, nhuộm đen chiếc áo sơ mi trắng của Bạch Liễu.

Bạch Liễu tiếp xúc gần với một con quỷ nhảy cầu chỉ còn nửa cái đầu nhưng vẫn không hề bị tác động, vẻ mặt bình tĩnh dắt theo người phụ nữ đang tựa trên vai mình, bắt đầu đi về phía đầu cầu.

Mục Tứ Thành kinh ngạc nhìn Bạch Liễu đi về hướng đầu cầu, vừa lo lắng vừa suy sụp, Mục Tứ Thành sợ phát ra tiếng sẽ khiến con quỷ nhảy cầu và đám cương thi đằng trước chú ý, nên cứ không ngừng khoa tay múa chân rồi dùng khẩu hình ra hiệu với Bạch Liễu.

"Anh đi đến đầu cầu là sẽ bị kéo xuống cầu đấy!" Mục Tứ Thành lo sắp điên luôn rồi, khi hắn nhìn thấy nửa mặt trên của nữ quỷ kia thì không nhịn được rùng mình, "Sau khi bị quỷ nhảy cầu kéo xuống, đầu của anh sẽ đập vào trụ cầu, dáng vẻ anh lúc chết sẽ giống y chang cô ta đó!"

Bản thân Mục Tứ Thành không phải người sống, không có cơ thể, cho dù bị kéo xuống cầu cũng không sao, nhưng Bạch Liễu là người sống sờ sờ! Kéo xuống một cái là chết chắc luôn!

Trông thấy Mục Tứ Thành cắn răng nghiến lợi đưa tay tới muốn tiếp cận người phụ nữ bên cạnh mình, Bạch Liễu nhanh tay lẹ mắt cầm lấy cổ tay Mục Tứ Thành, sau đó nâng chiếc ô người phụ nữ cầm cho mình lên, dùng ánh mắt ra hiệu cho Mục Tứ Thành nhìn vào phía trong chiếc ô.

Mặt bên trong dù có dán một lá bùa màu vàng mới toanh, trên đó viết【 Bùa trói thân】

Mục Tứ Thành kinh ngạc: "Ai dán cái này đây?"

Ở một bên khác.

"Anh Khổng, anh làm việc đúng là chu toàn." Dương Chí đẩy đèn pin đang đeo trên đầu lên một chút, chép miệng cảm than, "Thật ra em nghĩ một khi Bạch Liễu và Mục Tứ Thành vào trong hầm mộ rồi, không cần quan tâm thì bọn chúng cũng chết chắc, anh còn vẽ thêm nhiều bùa chú như vậy, chỗ quan trọng nào trong hầm mộ này cũng đào hố cho bọn chúng một cái hố..."

Khổng Húc Dương liếc Dương Chí: "Mày thì biết cái gì, không đánh mà thắng thì không có hiệu quả tiết mục, nếu bọn nó tự chết trong cơ quan của hầm mộ thì bọn mình còn thắng gì nữa?"

"Đó là tự trò chơi này giết bọn chúng, chả liên quan gì đến tao cả, vậy thì sao tao cướp độ nổi tiếng của Bạch Liễu, khiến đám khán giả ủng hộ cho nó chuyển sang ủng hộ tao được?"

"Bạch Liễu phải chết." Ánh mắt Khổng Húc Dương lạnh lùng, "Còn phải chết dưới tay tao, trận đấu này mới có thể giúp tao xông vào top 100 độ nổi tiếng, lấy được kim bài miễn tử."

"Nếu không sau này sẽ đến lượt Nghĩa địa Russell..."

Nhắc tới cái tên này, da đầu Khổng Húc Dương run lên, sắc mặt cũng u ám hơn hẳn: "Cái hiệp hội này tà ác cực kỳ, không chừng có thể tìm được hai đội viên có thể khắc chế kỹ năng của hai chúng ta, lại còn liều mạng, nếu không có kim bài miễn tử thì rất khó đánh."

Dương Chí cười khặc khặc: "Cho nên mới bảo anh Khổng suy tính chu toàn mà, nếu mà là em, em sẽ không bao giờ có thể nghĩ đến chuyện dán【 Bùa trói thân】lên một trong số những con quỷ nhảy cầu khi đi qua cầu quỷ, khiến nó không thể xuống cầu cùng chúng ta, mãi mãi bị giam cầm ở trên cầu."

"Anh đã chặn đường thoát duy nhất của Bạch Liễu rồi."

Khổng Húc Dương đắc ý nhìn Dương Chí:

"Ngoài việc dán【Bùa ngụy trang】, còn một cách khác nữa, đó là đi theo đạo sĩ giấy, thứ đó sẽ dẫn bảy con cương thi chồng của mấy con quỷ nhảy cầu qua cầu, trong khu mộ này số bảy là lớn nhất, trên cầu chỉ có thể có nhiều nhất bảy con quỷ nhảy cầu, bảy con quỷ nhảy cầu này tìm được chồng của mình rồi thì sẽ không đi theo nữa, mọi người có thể an toàn qua cầu."

"Vì vậy khi đi qua cầu tao đã dùng【 Bùa trói thân】để bẫy một con quỷ nhảy cầu dưới chân cầu, cũng là con quỷ nhảy cầu thứ 8."

"Con quỷ nhảy cầu thứ 8 này sẽ tìm thấy chồng mình trong số bảy con quỷ trên cầu, chuẩn bị bò từ dưới cầu lên, như vậy thì bất kể Bạch Liễu dùng cách gì, cậu ta cũng chắc chắn phải gặp con quỷ nhảy cầu mà tao đã chuẩn bị cho cậu ta."

Khổng Húc Dương đắc thắng cười một tiếng, vẻ mặt độc ác: "Bạch Liễu nhất định sẽ bị người phụ nữ đó kéo xuống cầu, đập cho chỉ còn lại nửa cái đầu."

Bạch Liễu đi khoan thai chậm rãi, người phụ nữ bên phải bung dù cho cậu cũng đi theo không nhanh không chậm.

Chỉ là càng đến gần đầu cầu, biểu cảm nửa dưới khuôn mặt của người phụ nữ thay đổi từ nụ cười cong môi sang mím môi im lặng, rồi đến bây giờ khóe môi rõ ràng đã xụ xuống. Người phụ nữ quay nửa đầu lại gần, "nhìn" thẳng vào Bạch Liễu.

Dường như cô ta đã nhận ra Bạch Liễu không phải là chồng mình, vẻ mặt càng lúc càng trở nên độc ác nham hiểm.

Cây dù lúc đầu chỉ che trên đầu Bạch Liễu, càng về sau càng từ từ hạ xuống, như thể cả cơ thể Bạch Liễu đang mắc kẹt bên trong cái ô.

Sau khi toàn bộ cơ thể Bạch Liễu đã bị bao bọc bên trong chiếc dù, những đốm màu máu dày đặc dần xuất hiện trên bề mặt chiếc ô, tựa như vết máu bắn tung tóe lên mặt dù sau khi ai đó ôm theo dù nhảy xuống cầu.

Mùi xác chết nồng nặc, hòa với mùi tanh tưởi và mùi máu tỏa ra.

Bạch Liễu hơi thò đầu ra khỏi ô nhìn về phía Mục Tứ Thành, nói bằng khẩu hình: "Lát nữa hãy nghe theo sự sắp xếp của tôi."

Cậu còn chưa dứt lời, khuôn mặt người phụ nữ đã xuất hiện phía đằng sau Bạch Liễu, đôi môi sát bên tai Bạch Liễu của cô ta nhanh chóng khép mở, hình như đang nói gì đó, nhưng chỉ có thể phát ra thứ âm thanh cành cạch khi các khớp nối cử động.

Cô ta càng nói càng nhanh, càng nói càng nhanh, cộng thêm âm thanh khớp nối chuyển động cành cạch khiến người nghe nổi hết da gà, cho dù chỉ có nửa gương mặt cũng có thể nhận ra nét mặt của người phụ nữ này oán hận căm ghét đến độ nào.

Nước bẩn, bùn cát, máu chảy ra từ miệng cô ta.

Bạch Liễu lại thu đầu vào trong ô, âm thanh khớp nối chuyển động cũng tạm ngưng.

Sau đó Mục Tứ Thành cách một lớp dù, trông thấy bóng dáng nửa cái đầu của người phụ nữ nhẹ nhàng ghé sát vào bên tai Bạch Liễu, cằm từ từ mở lớn đến một góc độ không thể nào tưởng tượng nổi, một giây sau, âm thanh cạch cạch lại điên cuồng vang lên.

Một con ma như Mục Tứ Thành thấy vậy cũng toát hết mồ hôi lạnh.

Bị quỷ nhảy cầu quấn thân, một người thường như Bạch Liễu, có thể giải quyết kiểu gì đây chứ!

Đạo sĩ giấy lần lượt xua từng đôi quỷ nhảy cầu với cương thi xuống khỏi cầu, Mục Tứ Thành phát hiện đầu cầu đã gần ngay trước mặt bọn họ rồi!

Cái bóng do người phụ nữ tạo ra trên mặt dù ban đầu chỉ có nửa cái đầu, khi càng tới gần đầu cầu, Mục Tứ Thành kinh hoàng nhìn cái bóng trên đó khẽ khàng chuyển động rồi to lên.

Vết máu không ngừng mờ đi, tụt khỏi mặt dù bay về phía cái bóng, mà cái đầu kia hấp thu những vết máu nọ, thế mà lại ngọ nguậy, mọc ra nửa mặt trên!

Mục Tứ Thành thấy vậy tim phổi sắp ngừng hoạt động luôn rồi, tất nhiên, nếu bây giờ hắn nhìn bằng góc nhìn của Bạch Liễu, có lẽ tim phổi của hắn đã ngừng đập rồi.

Thứ trên mặt dù vốn chẳng phải vết máu, mà là vụn thịt, xương vỡ và bộ não, là nửa gương mặt của người phụ nữ đã bị văng lên chiếc ô khi cô ta nhảy từ trên cầu xuống.

Những thứ này dính vào mặt trong chiếc ô, theo bước chân tới gần đầu cầu, chúng bay từ chiếc ô vào mặt người phụ nữ như một cảnh quay ngược, xoắn lại rồi hòa vào nhau, tạo nên nửa trên mặt cho cô ta.

Quỷ nhảy cầu tái hiện lại vòng tuần hoàn lúc chết ngay trên cầu.

Từ dưới cầu lên trên cầu là quá trình sau khi chết, vì vậy bọn họ xuất hiện với dáng vẻ sau khi chết, mà từ trên cầu đến đầu cầu, trong khoảnh khắc xuống khỏi cầu đó, là quá trình các cô ấy còn sống. Trong quá trình này, các cô ấy sẽ trở về hình dạng lúc còn sống một lần nữa.

Người phụ nữ trước mặt cuối cùng cũng hoàn toàn khôi phục thành dáng vẻ khi còn sống.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp