Tác giả: Hữu Mặc

Edit: Bilun

Hôm nay là ngày Quý Vô Tu kiếm được điểm bán manh nhanh nhất từ trước tới nay.

Nhưng nghĩ lại cũng thấy bình thường.

Dù sao hôm nay y thiếu chút nữa là chết, tuy đã xác chết sống lại ngay tại chỗ, đồng thời y còn giết trùng mẫu, hoàn toàn giải quyết nguy cơ trùng triều, tuy bản thân chỉ nhẹ nhàng đấm một cái.

Phần lớn sức chiến đấu đến từ người có khả năng đã lên cấp 9 - Otis.

Đến giờ Quý Vô Tu cũng không dám tin Otis cư nhiên còn lên cấp 9 trước mình, chẳng lẽ đối phương là đứa con may mắn được Thiên Đạo thiên vị hay sao?

Trùng mẫu đã chết, sâu biến dị còn sót lại cũng không thể gây nên sóng gió, đồng thời căn cứ theo phân tích của Sói Đói, chỉ có trùng mẫu mới có thể có khả năng tạo ra vô số sâu biến dị như vậy, hiện tại trùng mẫu đã chết, như vậy sâu biến dị cũng sẽ chậm rãi bị diệt sạch.

Nhưng cho tới giờ, bọn họ còn có chút không dám tin, nguy cơ đeo bám nhân loại mấy nghìn năm, cư nhiên thật sự kết thúc, tuy nó đã khiến không ít người tử vong.

Nhưng so với việc về sau vĩnh viễn không gặp phải nguy cơ trùng triều nữa mà nói, số lượng người chết đi căn bản không đáng nhắc tới.

Quý Vô Tu lôi kéo Otis trở về hành tinh, phát hiện nơi này thế mà khắp nơi đều có trùng triều, có lẽ mình lúc ấy kéo trùng mẫu tới một hành tinh khác, những trùng triều còn lại bò ra từ trong trùng động bắt đầu tấn công nhân loại.

Lúc này số lượng trùng triều còn nhiều hơn những lần trước.

Nhưng may mắn trùng mẫu đã chết, trùng động cũng đã biến mất, điều này khiến cho trùng triều bên kia không thể bò tới đây, nhân loại bắt đầu tiếp tục chiến đấu, dùng thời gian khoảng ba ngày mới tiêu diệt hết tất cả trùng triều.

Vô số tiếng hoan hô, và âm thanh gào khóc vang lên ở các khu, dù sao nhân loại bị chèn ép rất lâu rồi, đặc biệt là người ở hành tinh mèo mới càng sâu sắc hiểu được.

Hành tinh của bọn họ có hàng tỉ người, bị trùng triều giết chỉ còn lại mấy trăm nghìn người.

Lại còn thiếu chút nữa bị diệt sạch.

Người ở con thuyền Noah thì không có loại cảm giác khắc cốt ghi tâm như vậy, nhưng bọn họ cũng rất vui vẻ và kích động vì con người không phải gặp lại sâu biến dị nữa.

Dù sao bọn họ không bao giờ muốn lại phải trở lại sống trong con thuyền Noah một lần nào nữa.

Otis quay đầu nhìn con gấu trúc cũng đang hết sức vui vẻ, đáy lòng bỗng nhiên mềm thành một mảnh.

Trước kia hắn cảm thấy mình yêu cục cưng nhỏ trước mặt.

Nhưng hiện tại hắn mới sâu sắc nhận ra, hắn không chỉ có yêu, mà là cực kỳ yêu, thậm chí còn nhiều hơn những gì hắn nghĩ.

Khi cục cưng nhỏ nằm ở nơi đó hơi thở thoi thóp, hắn thật sự tình nguyện bản thân chết đi cũng không muốn cục cưng nhỏ có một chút thương tổn nào.

Hắn yêu cục cưng nhỏ sâu sắc nóng cháy như vậy.

"Chúng ta kết hôn đi." Otis nói.

Hắn muốn vĩnh viễn là người thủ hộ của cục cưng nhỏ.

Quý Vô Tu kinh ngạc quay đầu, bởi vì khiếp sợ mà đôi mắt đang mở to thoạt nhìn cực kỳ ướt át, khiến Otis cảm thấy nhìn mãi không đủ.

"Ngươi.....nghiêm túc chứ?" Quý Vô Tu lắp bắp nói.

Không biết vì sao, khi y nghe thấy những lời này, trái tim của y đập nhanh tới mức không thể tin nổi.

Otis hơi nghiêng đầu, sườn mặt đẹp đẽ sáng lên dưới ánh mặt trời, Quý Vô Tu cảm thấy trái tim mình càng đập nhanh hơn.

"Ngươi không muốn ở cùng ta mãi mãi sao?" Đối phương hỏi.

Quý Vô Tu ma xui quỷ khiến nói: "Muốn, cực kỳ muốn."

Otis trả lãi bằng một nụ cười nhẹ nhàng: "Thật trùng hợp, ta cũng vậy......"

Camera tàng hình cẩn trọng phát sóng trực tiếp một màn này cho tất cả quần chúng ăn dưa xem, thậm chí có người còn chậc chậc hai tiếng, miệng lẩm bẩm thật quá buồn nôn.

[Thật không ngờ người như Otis thoạt nhìn rất nghiêm túc, vừa thấy là biết nhất định phải độc thân cả đời, kết quả nói ra lời âu yếm lại 6 như vậy.]

[Chậc chậc chậc......]

[Không muốn nói gì hết, vợ ta mắng ta không cả bằng Otis, loại cục sắt như Otis còn có thể nở hoa không thầy dậy cũng biết nói lời âu yếm, thế mà ta chỉ biết nói cô ấy uống nước nhiều một chút, hại tai ta đều sắp bị vợ ta kéo đứt.]

[Nén bi thương ha ha ha ha.]

[Nhìn một màn này thật khiến ta cảm động, nước mắt ta lại rơi QAQ]

[Đúng là rất cảm động, nhưng lời Otis thật chân thực.]

Tất cả đàn ông: ?????

Nhân loại bắt đầu chính tức tiến vào thời đại phát triển nhảy vọt, bản thân Sói Đói đã rất có thiên phú, kết hợp với các loại kỹ thuật của Hi Vọng.

Đồng thời cũng không còn trùng triều đeo bám, trình độ khoa học kỹ thuật của nhân loại tự nhiên sẽ phát triển nhanh chóng, thậm chí còn nghiên cứu ra thế giới internet giả thuyết.

Nhân loại có thể ở bên trong thế giới giả thuyết có một thân phận, ở thế giới này sinh sống và vui chơi, giống như một thế giới thứ hai.

Nhưng càng nhiều người thì lại chờ mong hôn lễ của Otis và bé đáng yêu, hôn lễ được tiến hành vào ba ngày sau.

Đồng thời hoàng đế cũng xuất hiện, tỏ vẻ ở ngày này bắt đầu đổi tên, định ra ngày này là kỷ nguyên năm 01, tỏ vẻ một bắt đầu mới sau khi nhân loại đánh bại trùng mẫu.

Về sau mọi người sẽ chúc mừng năm mới vào ngày này, đồng thời cũng sẽ chúc mừng kỷ niệm ngày cưới của Otis và bé đáng yêu.

Mấy ngày nay, Quý Vô Tu khẩn trương không chịu được, kỳ thật theo lý mà nói y cũng không muốn làm hoành tráng, bởi vì cứ cảm thấy có chút không thích ứng.

Nhưng nhìn tin tức trên mạng mọi người ngao ngao kêu gào muốn tham gia, mỗi người đều phát ra lời dặn dò từ nội tâm, khiến y nhận ra tất cả mọi người vô cùng hi vọng mình có thể hạnh phúc.

Y nở nụ cười.

Cuộc sống như vậy, có lẽ là mục đích mà mình đi tới thế giới này nhỉ.

Ba ngày sau.

Quý Vô Tu đội một vòng hoa trên đầu, phía sau là đám bạn lãng ưỡn ngực ngẩng đầu khí phách không chịu được—— báo đen + sói bạc + Hắc Mao Cầu + lão hổ

Còn phía sau Otis là Triệu Lợi Binh + Sói Đói + quân y + Hi Vọng ăn mặc tây trang. (Bí: Đến giờ quân y cũng chưa có một cái tên_ _!!)

Bọn họ vây xung quanh hai vị chú rể đi lên bục hôn lễ, camera đang ghi lại một màn này một cách chân thực.

Ngoài một vài nhân vật quan trọng và thú biến dị ra, đại đa số quần chúng sử dụng hình chiếu giả thuyết đi tới hiện trường, muốn đích thân tới hiện trường tham dự hôn lễ của Otis.

Nhưng người ở hiện trường không thể nhìn thấy những người này.

Nếu không hôn lễ sẽ có vẻ lộn xộn.

Hôn lễ thế kỷ sắp cử hành, lần đầu tiên lão nguyên soái ăn mặc quần áo sạch sẽ tươm tất đi lên sân khấu, ánh mắt nhìn Quý Vô Tu hết sức phức tạp.

Thành thật mà nói, ông rất thích con gấu trúc này, nhưng không thể ngờ rằng con trai nhà mình thật sự muốn kết hôn với nó.

Cảm giác một người một gấu trúc hoàn toàn bất đồng giống loài phải vận động hài hòa sau hôn nhân như thế nào.

Nhưng so với những điều này, lão nguyên soái càng muốn chúc phúc hai vị chú rể trải qua bao nhiêu nguy hiểm khó khăn mới đến được bên nhau.

Tình yêu của hai bọn họ, tình yêu sẵn sàng hi sinh vì nhau đã khiến hàng nghìn hàng vạn người cảm động, vả cả lão nguyên soái lão lệ tung hoành.

Thậm chí rất nhiều thú biến dị thành công lên cấp 7, chỉ số thông minh sớm đã không khác gì nhân loại, chúng nó cũng mới lần đầu tiên biết thú biến dị cư nhiên có thể kết hôn với nhân loại.

Một vài người yêu đương với thú khế ước nhà mình cũng không giấu kín phần cảm tình này nữa, quang minh chính đại lựa chọn công khai.

Điều này nếu là trước kia, chắc chắn sẽ có người cảm thấy phần tình cảm này thật sự quái dị.

Nhưng hôm nay, mọi người chỉ biết dâng lên lời chúc phúc của mình.

Địa vị của thú biến dị, hoàn toàn khác trước.

Nhưng cho tới giờ báo đen vẫn không thể hiểu nổi, lão đại nhà mình sao lại ở cùng với nhân loại đáng ghét kia chứ, ban đầu nó không chấp nhận.

Còn muốn gầm lên ấn nhân loại chết tiệt này xuống mặt đất chà đạp một trận, để cho hắn biết hắn không xứng với lão đại nhà mình.

Nhưng ai mà ngờ cái nhân loại đáng ghét kia chỉ nhìn thoáng qua, báo đen lập tức không nhịn được rùng mình một cái.

Không biết vì sao, nó có chút sợ hãi.

Hiện tại đừng nói muốn đánh nhân loại này, nó chỉ muôn yên ổn làm một con báo ngoan ngoãn, dù sao thật lâu trước kia nó đã từng khiêu khích nhân loại này một trận rồi.

Chẳng may nhân loại này nhớ tới.....

Thì không được.

Không thể được.

Mạng nhỏ của mình sẽ mất.

Quý Vô Tu buồn bực nhìn báo đen rất nghe lời Otis, cực kỳ khó hiểu, đặc biệt là Otis chỉ cần nhìn báo đen một cái, báo đen sẽ ngay lập tức mở toét miệng lộ ra một hàm răng trắng.

Hình như là đang......lấy lòng?

Nó làm sao vậy?" Quý Vô Tu nhỏ giọng hỏi Otis.

Vẻ mặt Otis vẫn luôn lạnh nhạt, duy chỉ có khi Quý Vô Tu tới gần, dùng giọng nói nhỏ nhẹ dịu dàng nói chuyện, trên mặt hắn mới có thể trở nên dịu dàng, dùng ngữ khí dịu dàng cưng chiều có thể dọa chết người trên toàn tinh tế nói: "Ngoan, đừng luôn đặt sự chú ý lên người nó."

Cho dù tới tận bây giờ, hắn cũng không thể tha thứ cho việc con báo đen muốn đoạt cục cưng nhỏ nhà mình.

Báo đen bỗng dưng run rẩy một trận.

Vừa rồi nhân loại đáng giận kia lại bắt đầu phóng sát khí về phía mình.

Nhưng còn may chỉ cần mình ôm chặt đùi lão đại, mọi thứ đều không có vấn đề gì.

Nhưng từ khi có thể hiểu được tiếng người, báo đen mới biết ở trong mắt mọi người, lão đại nhà mình không những không xấu, mà còn đẹp đến mức có thể đứng đầu trong tất cả thú biến dị.

Thậm chí còn được toàn bộ nhân loại yêu thích và điên cuồng.

Nó không khỏi muốn hoài nghi báo sinh, rõ ràng lão đại nhà mình rất xấu, rất xấu, nhưng vì sao nhân loại lại thích vẻ ngoài kỳ quái như vậy nhỉ?

Đương nhiên, người khác cũng nghe qua thú khế ước nhà mình tỏ vẻ Quý Vô Tu rất xấu, hơn nữa còn cực kỳ xấu.

Nhưng đại đa số người đều chỉ cười cho qua chuyện, từ trước tới nay đều không tin, dù sao có là kẻ ngốc cũng biết con thú biến dị kia rốt cục đẹp tới mức nào!!!

Hôm nay, y phải kết hôn rồi.

Phải kết hôn.

Kết hôn.

Quý Vô Tu nhớ tới chuyện này, lại không nhịn được tim đập thình thịch, khẩn trương không chịu được.

Lão nguyên soái trịnh trọng nhìn Otis: "Chú rể Otis tiên sinh, ngươi có đồng ý trở thành chồng chồng hợp pháp với vị Quý Vô Tu tiên sinh trước mặt này không, đồng thời ở trước mặt mọi người thề rằng vô luận giàu có hay nghèo khổ, khỏe mạnh hay bệnh tật, đều sẽ vĩnh viễn yêu nó, che chở nó, hơn nữa tuyệt đối chung thủy không rời bỏ, tận đến khi sinh mệnh kết thúc, vĩnh viễn yêu nó, một đời một kiếp! Ngươi có đồng ý không?"

Quý Vô Tu không khỏi ghé mắt, theo bản năng ngừng thở.

Rõ ràng biết Otis sẽ đồng ý, nhưng y vẫn không nhịn được khẩn trương.

Mọi người an tĩnh nhìn chăm chú một màn này.

Tận đến khi Otis không chút do dự nói ra một câu kia.

"Ta đồng ý."

Quý Vô Tu lập tức thở phào một hơi, toàn bộ gấu trúc đều có một loại cảm giác vui đến phát khóc.

Không, đây cũng không phải ảo giác.

Mũi y bắt đầu lên men, hơn nữa cảm tháy một màn này hạnh phúc tới mức y muốn rơi lệ.

Lão nguyên soái cũng thực cảm động lau lau nước mắt, cuối cùng con trai nhà mình cũng có thể cùng người —— ách, cùng gấu trúc mà mình yêu ở bên nhau, không còn cô đơn nữa.

Có gia đình.

Lão nguyên soái cảm thấy cho dù hiện tại mình nhắm mắt lìa đời cũng không hối hận.

Sau đó, lão nguyên soái lại nhìn về phía gấu trúc đáng yêu đến rối tinh rối mù trước mặt, cố gắng khắc chế cảm xúc kích động: "Chú rể Quý Vô Tu tiên sinh, ngươi có đồng ý trở thành chồng chồng hợp pháp với vị Otis tiên sinh trước mặt này không, đồng thời ở trước mặt mọi người thề rằng vô luận giàu có hay nghèo khổ, khỏe mạnh hay bệnh tật, đều sẽ vĩnh viễn yêu hắn, che chở hắn, hơn nữa tuyệt đối chung thủy không rời bỏ, tận đến khi sinh mệnh kết thúc, vĩnh viễn yêu nó, một đời một kiếp! Ngươi có đồng ý không?"

Quý Vô Tu trịnh trọng gật đầu: "Ta đồng ý."

Mọi người lập tức bắt đầu vỗ tay hoan hô, đẩy bầu không khí lên mức cao nhất.

"Vậy thì xin mời hai vị hãy hôn nhau, vĩnh viễn ở bên nhau, từ nay về sau, các ngươi sẽ là chồng chồng hợp pháp." Lão nguyên soái mỉm cười nói.

Mọi người lập tức mở lớn tròng mắt, giống như không muốn bỏ lỡ một màn xuất sắc này.

Tới tận bây giờ, bọn họ còn chưa nhìn thấy Otis hôn bé đáng yêu lần nào đâu.

Đồng thời cũng có người sinh lòng ghen tị, thiếu chút nữa khóc ra tiếng.

Bé đáng yêu dễ thương như vậy, bọn học cũng rất muốn hôn QAQ

Nhưng nghĩ cũng biết, chắc chắn Otis sẽ không đồng ý.

Otis xúc động nhìn chăm chú vào gấu trúc yêu quý trước mặt, khom lưng hôn xuống.....

Quý Vô Tu nhìn thấy mặt Otis càng lúc càng gần, nói thầm trong lòng: "Hệ thống, là lúc biến thành người."

Khoảnh khác khi môi Otis chạm vào Quý Vô Tu, một luồng ánh sáng chói mắt hiện lên, bao bọc chặt chẽ lấy con gấu trúc kia.....

Otis sững sờ, theo bản năng muốn bắt lấy cục cưng nhỏ trong luồng sáng, sợ nó sẽ biến mất trước mắt mình.

Nhưng không ngờ tới có một đôi tay trắng nõn vươn ra, nắm lấy tay Otis, một thiếu niên mặc y phục màu đen trắng phiêu dật, tiên khí mười phần bước ra từ bên trong, mái tóc dài màu đen tung bay theo gió, bên trên mái tóc được buộc bằng một dải lụa màu trắng.

Mọi người: "!!!!!"

Báo đen trừng lớn mắt, ngao một tiếng gào lên.

"Lão đại của ta biến thành người!!!!"

Đồng tử của Otis giãn ra, khó có thể tin nhìn thiếu niên có ngũ quan tinh xảo khí chất xuất trần phiêu dật giống như có thể theo gió bay đi trước mắt, yết hầu khẽ nhúc nhích: "Cục....cục cưng nhỏ?"

Hiếm khi Otis thất thố như vậy, cư nhiên còn nói lắp.

Quý Vô Tư khẽ nở nụ cười: "Nếu ngươi thích cái nick name này, ta cho phép ngươi về sau cứ gọi ta như vậy."

Otis nắm chặt bàn tay có cấu tạo giống như mình kia, nhưng chỉ khác là đôi tay này trắng nõn như trứng gà bóc, cũng không cứng rắn đầy sẹo và vết chai như tay mình.

Cục cưng nhỏ nhà hắn, thế mà lại biến thành người?

Khóe mắt Quý Vô Tu cong cong: "Ngươi thích niềm vui bất ngờ này chứ?"

Môi Otis mím lại, nhưng đôi mắt lại nhìn thẳng tắp chăm chú vào Quý Vô Tu: "Dù ngươi trông như thế nào, ta đều thích."

Quý Vô Tu: "......"

Otis thấy thế, lập tức bỏ thêm một câu: "Nhưng ngươi biến thành người, ta càng thích."

Mặt không cảm xúc nói lời đầy dục vọng cầu sinh, cũng quá đáng yêu rồi.

Quý Vô Tu phụt cười ra tiếng, lập tức ôm lấy Otis, cả người mềm mại treo trên người hắn: "Thật tốt, chúng ta nhất định sẽ vĩnh viễn ở bên nhau."

Khóe miệng Otis gợi lên, ôm lấy cục cưng nhỏ có chút gầy yếu trong lòng ngực: "Ừ."

=======================

Chính văn hoàn!!

【 Phiên ngoại 1】

Đã một tháng trôi qua từ lúc Otis kết hôn với Quý Vô Tu, nhưng trên mạng vẫn không ngừng thảo luận về việc Quý Vô Tu có thể biến thành người.

Người ta đồn rằng Quý Vô Tu biến thành người hoàn toàn là do sức mạnh của tình yêu, là kỳ tích do nụ hôn tình yêu đích thực của Otis tạo nên!

Lời đồn này nghe có vẻ chính xác, rất nhiều người đều tin.

Nhưng Quý Vô Tu cũng không muốn giải thích chuyện này, dù sao việc này thật sự không tiện giải thích.

Hiện tại y chỉ muốn trải qua cuộc sống hạnh phúc với Otis mà thôi.

"Đang xem gì vậy?" Otis đi tới, trên tay bê trái cây mà Quý Vô Tu thích ăn, giọng nói đầy cưng chiều: "Đừng lúc nào cũng lười biếng trên sô pha như vậy."

Quý Vô Tu đúng lý hợp tình nói: "Không được, ý nghĩa tồn tại của chủng tộc gấu trúc chính là ăn ngủ, ngủ ăn, sau đó dựa vào vẻ đáng yêu được nhân loại nuôi."

Otis xoa xao trán, cục cưng nhỏ nhà mình cứ hay nói ra những lời kỳ kỳ quái quái như này: "Ngươi nghe ái nói, quả thực nói hươu nói vượn."

Quý Vô Tu tiếp tục tỏ vẻ: "Mấy nghìn năm trước gấu trúc luôn sống trong cuộc sống được con người cưng chiều, ta hiện tại chỉ noi theo tổ tiên của ta mà thôi."

Otis lại càng bất đắc dĩ: "Trong những tài liệu lưu truyền của chúng ta không có thông tin về gấu trúc."

Cho nên việc mà cục cưng nhỏ nói, hiển nhiên cũng không chính xác.

Quý Vô Tu lập tức thở phì phì: "Ta nói có liền có."

Otis lập tức nhượng bộ: "Được rồi, ngươi nói có liền có, ngươi là lão đại trong nhà, ta đều nghe ngươi."

Đường đường là nguyên soái Otis, cứ như vậy đánh mất hết nguyên tắc và điểm mấu chốt trước mặt người yêu thích, hận không thể cưng chiều cục cưng nhỏ lên tận trời.

Nhưng tất cả mọi người đều đã quen với việc như vậy rồi.

Dù sao hai người thật sự rất yêu nhau.....

Hu hu hu, thật hâm mộ.

"Lát nữa muốn ăn gì?" Otis hỏi.

Quý Vô Tu nằm, lười biếng nhìn điểm bán manh đang điên cuồng tăng lên từ khi mình biến thành người, ngáp một cái.

"Ta muốn ăn gì đó thanh đạm."

Otis nhíu mày: "Thời gian này ngươi có gì đó không ổn, lát nữa để Sói Đói tới nhìn xem."

Quý Vô Tu giật giật khóe miệng: "Yên tâm đi, có thể là ta đang ngủ đông, có chút mệt mỏi, cảm giác lười biếng không muốn động, ngoài điều này ra ta đều khá ổn."

Otis ấn ấn mi tâm: "Vậy được rồi, nếu cảm thấy chỗ nào không khỏe, nhất định phải nói cho ta."

Quý Vô Tu lập tức tiến lại gần ôm Otis hôn một cái: "Ta yêu ngươi nhất."

Otis xụ mặt, nhưng khóe miệng lại không nhịn được hơi nhếch lên, trái tim cũng giống như pháo hoa nở rộ sáng ngời: "Vậy ta đi nấu cơm cho ngươi."

Nói xong liền tự nhiên đeo lên tạp dề, sau đó thành thạo bắt đầu thái rau nấu cơm.

Ban đầu khi mới nấu cơm hắn thấy rất lạ lẫm, thậm chí còn có chút luống cuống tay chân, đường đường nguyên soái ra trận giết địch chưa từng sợ hãi, cũng không hề luống cuống tay chân. Nhưng một cái dao phay nho nhỏ, lại khiến hắn bối rối toát hết cả mồ hôi.

Nhưng theo thời gian trôi đi, số lần nấu cơm càng ngày càng nhiều, Otis bắt đầu trở nên càng thành thạo hơn, hoàn toàn có thể sử dụng dao phay một cách xuất thần nhập hóa, thái đồ ăn chỉ cần hắn muốn, là có thể đạt tới trình độ mỏng như cánh ve.

Quý Vô Tu lúc ấy còn khiếp sợ hồi lâu không nói nên lời, nhưng rất nhanh y liền bình thường trở lại, bởi vì y thật sự càng ngày càng hoài nghi Otis là đứa con của Thiên Đạo.

Nói cách khác, học thứ gì sao cũng nhanh như vậy, hơn nữa rõ ràng không có bàn tay vàng nhưng tốc độ trở nên mạnh hơn lại nhanh hơn cả mình.

Nhưng y cũng không hâm mộ, mà cảm thấy vô cùng tự hào, bởi vì người đàn ông ưu tú như vậy, là bạn lữ sẽ sống cùng mình suốt cả quãng đời còn lại.

Nhưng thời gian này đúng là có gì đó không ổn, nhưng cũng không nghĩ ngợi gì nhiều.

"Tới ăn cơm nào." Otis mang thức ăn ra, gọi Quý Vô Tu qua.

Quý Vô Tu vừa rồi đã biến thành hình thú, có lẽ y đã quen duy trì hình thái này từ trước nên y cứ cảm thấy ở hình thú thì thoải mái hơn một chút.

Nhưng muốn ăn cơm tại bàn thì phải biến thành hình người mới được, dù sao hình thú rất khó sử dụng đũa một cách linh hoạt.

Quý Vô Tu mặc một bộ đồ cổ trang cực kỳ tiên khí mua từ hệ thống, nhất cử nhất động cho dù không cố tình làm ra cũng tràn ngập tiên khí.

Mỗi lần Otis đều vô cùng lo lắng vợ nhỏ của mình sẽ tự dưng hóa thành sương mù bay đi mất.

Cũng may mỗi lần đều chỉ là ảo giác.

Vốn dĩ Quý Vô Tu có hơi đói, dạo gần đây cũng không biết tại sao cứ hay đói không chịu được, nhưng khi y nhìn thấy một bàn thức ăn sắc hương vị đầy đủ, thì một cảm giác buồn nôn lại ập tới, quay đầu liền chạy vào phòng vệ sinh nôn khan một trận.

Ban đầu Otis đen mặt một giây, nhưng thấy cục cưng nhỏ nhà mình vội vàng chạy vào phòng vệ sinh nôn khan, cũng không rảnh mà lo cục cưng nhỏ nhà mình không cho mình mặt mũi, trong lòng lập tức tràn ngập cảm giác lo lắng.

Hắn vỗ vỗ sau lưng Quý Vô Tu, lên tiếng trách cứ: "Vừa rồi bảo ngươi đi khám bác sĩ với ta ngươi lại không muốn đi."

Lúc này Quý Vô Tu đang nôn khan, căn bản không có hơi sức đấu phản bác lời Otis nói, nôn ra một trận như vậy nhưng cũng không nôn ra được gì, đôi mắt thì lại ngấn nước, cảm giác tiên khí phiêu phiêu lập tức biến mất không còn gì.

Nhìn có vẻ cực kỳ đáng thương.

Lời trách cứ của Otis bỗng chốc không nói ra miệng được nữa, vội vàng đau lòng dỗ dành cục cưng nhỏ, sau đó lại nhanh chóng rót một chén nước cho cục cưng nhỏ súc miệng.

"Người cần đi bệnh viện kiểm tra với ta." Giọng nói Otis khá nghiêm túc, khiến Quý Vô Tu không thể từ chối, kỳ thực y cũng bắt đầu có chút luống cuống, liền đồng ý với Otis.

Trên đường đi tới phòng khám, Quý Vô Tu lo lắng sốt ruột: "Hệ thông, ngươi nói xem ta có phải sẽ chết không? Có phải ta bị bệnh không?"

Hệ thống hết chỗ nói vài giây: [Không thể nào, cho dù ngài muốn chết cũng không chết được.]

Quý Vô Tu ai oán nói: "Vậy sao dạo này ta cứ thích ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, còn nôn nữa."

Hệ thống: "......"

Cái này nó thật không biết.

Chờ tới khi đến phòng khám, quân y cũng đã sớm nhận được tin tức, lập tức cho Quý Vô Tu qua tiến hành kiểm tra toàn thân.

Nửa tiếng sau, quân y nhìn kết quả xét nghiệm trên màn hình ảo, khiếp sợ há hốc miệng: "Chuyện.....chuyện này không thể nào!"

Trang viên đều nghe nói hình như Quý Vô Tu bị bệnh, mọi người đều rất lo lắng, sôi nổi đứng ngoài phòng khám chờ đợi.

Lúc này nhìn thấy dáng vẻ khiếp sợ giống như tam quan đều vỡ vụn của quân y, lập tức lo lắng đi lên dò hỏi: "Sao vậy? Chẳng lẽ thật sự sinh bệnh sao?"

Hơn nữa còn là loại bệnh nan y thực đáng sợ?

Otis lập tức đi tới, sắc mặt cực kỳ âm trầm, nhưng mọi người đều biết hắn là người lo lắng cho Quý Vô Tu nhất trong đám người: "Kết quả xét nghiệm là gì?"

Quân y lấy lại giọng điệu: "Nguyên soái, Quý tiên sinh.....hình như có thai?!!!!"

Giọng điệu này rõ ràng ngay cả chính quân y cũng không tin.

Đừng thấy Quý Vô Tu có thể biến thành hình người lại có thể biến thành hình thú, nhưng dù sao hắn cũng là giống đực.

Đực thì làm sao có thai được!!!

Này......này......

Mọi người há to miệng, bỗng chốc dời ánh mắt lên người Quý Vô Tu đang không ngừng đánh ngáp uể oải với quầng thâm treo trên mắt.

Thật......thật sự có thai?

Quý Vô Tu ngây thơ vài giây, cuối cùng trong cơn buồn ngủ mơ hồ nghe thấy quân y nói, lập tức giật mình tỉnh lại.

Cái gì?

Y cư nhiên có thai?

Một người đàn ông lại có thai???

Quý Vô Tu lập tức nói thầm trong lòng: "Hệ thống!!! Mau giải thích cho ta chuyện này là sao??"

Hệ thống cũng rất khiếp sợ, rất lâu sau đó sau mới nói: [ Thật sự mang thai? Tộc gấu trúc cư nhiên có sinh mệnh mới ra đời? Ta cần phải thông báo chuyện này cho bên trên mới được!]

Quý Vô Tu sửng sốt: "Bên trên gì? Ngươi mau nói rõ ràng cho ta."

Y bắt đầu cảm thấy bất an.

Hệ thống trấn an nói: [Đừng lo lắng, điều này không có bất cứ nguy hiểm gì đối với ngài, hơn nữa chuyện này vô cùng quan trọng.]

Quý Vô Tu vẫn không tin, nhưng hệ thống liên tục dặn dò y phải nghỉ ngơi cho tốt, đừng nghĩ đông nghĩ tây.

Chỉ một lát sau, hệ thống nói: [Bên trên gửi tin tức cho ta, tổng hệ thống nói quốc vương và vương hậu hành tinh Panda sẽ tự mình tới đây gặp ngài.]

Quý Vô Tu: "!!!!"

Cái quỷ gì.

Hệ thống giải thích: [Chính là sinh vật trí tuệ của nền văn minh cao cấp hơn, không phải ngài biết rồi sao, ta cho rằng ngài đoán được.]

Quý Vô Tu: "Đó chỉ là ta nói dối để đối phó với câu hỏi của Otis mà thôi."

Hệ thống à một tiếng: [Điều này không quan trọng, quan trọng là ngài nói đúng rồi, là sự thật, ta là sản phẩm đến từ thế giới văn minh cao cấp hơn, nhưng nhiều vấn đề hơn nữa thì cần quốc vương và vương hậu hành tinh Panda tới mới có thể nói cho ngài.]

Quý Vô Tu lại lần nữa cẩn thận hỏi: "Chúng nó sẽ không tới đây bắt ta chứ? Hay là mang ngươi trở về?"

Hệ thống ở chung với Quý Vô Tu đã lâu, do dự hồi lâu mới mơ hồ lộ ra một tin tức nhỏ: [Kỳ thực ngay từ khi ngài sinh ra ta đã trói định với ngài rồi chứ không phải từ khi ngài xảy ra chuyện, hay nói cách khác, ta tương đương với trí não của ngài.]

Quý Vô Tu càng thêm suy sụp: "Nhưng ta chỉ nói bừa thôi mà!!!"

Hệ thống cũng thực bất đắc dĩ: [Nhưng ngài không nói dối, chỉ là trùng hợp đến mức hoàn toàn là sự thật.]

Quý Vô Tu mặt không cảm xúc, nhưng trong lòng lại suy sụp lôi kéo Otis: "Nửa năm sau sẽ có sinh vật trí tuệ của văn minh cao cấp tới đây."

Otis hơi nhíu mày, mơ hồ đoán được gì đó: "Là đồng tộc của ngươi?"

Quý Vô Tu do dự hơi chột dạ nói: "Coi là vậy, ta cũng không chắc chắn, dù sao ta cũng vừa mới biết tin tức này, là trí não nói cho ta."

Câu nói cuối cùng kia cực kỳ chắc chắn.

Otis gật đầu.

Thời gian trôi qua rất nhanh, nửa năm sau, Quý Vô Tu nhìn cái bụng tròn vo của mình, không tiền đồ gặm cây trúc kẽo cà kẽo kẹt vang lên: "Không ngờ thứ này ăn cũng ngon phết."

Hệ thống vui mừng nói: [Vậy ngài ăn nhiều một chút, mấy thứ này đều là bên trên cố ý sai ta đổi miễn phí cho ngài, ngài phải ăn nhiều một chút mới được.]

Quý Vô Tu vừa ăn vừa hỏi: "Thì ra bên trên lại coi trọng ta như vậy?"

Hệ thống thần thần bí bí nói: [Quốc vương và vương hậu đều muốn tới đây, ngài nói có coi trọng hay không?]

Như vậy xem ra đúng là rất coi trọng.

Cũng không biết sinh vật trí tuệ hành tinh Panda có phải là một đám gấu trúc hay không, chỉ nghĩ thôi đã thấy máu mũi tuôn trào rồi.

==================

【 Phiên ngoại 2】

Căn cứ theo thời gian mà hệ thống nói, nửa năm sau, quốc vương và vương hậu tinh cầu Panda sẽ tới đây.

Nhưng thời gian nửa năm sắp hết, sao vẫn chưa thấy động tĩnh gì nhỉ?

Hệ thống nói: [ Quốc vương và vương rất nhanh sẽ tới nơi này, ký chủ có thể chuẩn bị một chút trước.]

Quý Vô Tu lập tức nói việc này cho Otis, sau đó Otis lập tức thông báo chuyện này cho tất cả người dân, để bọn họ chớ khủng hoảng, bởi vì sinh vật trí tuệ sắp tới rất thân thiện.

Giữa trưa ngày hôm sau, Sói Đói kiểm tra đo lường thấy bên ngoài hành tinh có một phi thuyền đang bay tới rất nhanh, hình dáng khá là kỳ lạ và bắt mắt.

Phát sóng trực tiếp sớm đã chuẩn bị tốt.

Mọi người đều có thể nhìn thấy hình dáng của chiếc phi thuyền ngoài hành tinh trên màn hình phát sóng trực tiếp, nó thoạt nhìn tròn vo, bên trên còn có hai lỗ tai nhỏ đen như mực, giống .......tranh giản thể của bé đáng yêu, cũng khá đáng yêu.

Nhưng chờ tới khi phi thuyền này hạ cánh, cửa khoang mở ra, cùng với một trận sương trắng thổi qua, bên trong có......hai con gấu trúc tròn vo đi ra.

Một con trong đó đầu đội vương miện, một con khác thì đội vương miện mỏng manh hơn một chút, một đám gấu trúc thân hình càng thêm khổng lồ lập tức vây quanh hai vị gấu trúc hình thể tròn vo này xuống dưới.

Mọi người lập tức phát điên!

Một đám tròn vo sắc đẹp nghịch thiên xuống phi thuyền, lộ ra dáng vẻ rụt rè đáng yêu quả thực manh chết tất cả nhân loại.

Một số người vốn còn có chút phòng bị trong lòng lập tức ném ra sau đầu, tràn ngập tâm trí chỉ còn lại điên cuồng.

[Ta muốn xoa nó!!!!!]

[Điên cuồng xoa nó!!!!]

[A a a a a a a a a .]

Mọi người điên cuồng kêu gọi, thể hiện phấn khích bị manh chết trong lòng, nhưng đám gấu trúc này lại khá bình tĩnh, đặc biệt là vương hậu càng hiền lành vẫy vẫy tay, dáng vẻ cực kỳ ngây thơ.

[A a a a a đáng yêu quá!!!!]

[Đáng yêu muốn chết, đáng yêu muốn chết, một đám gấu trúc!!!! Thật muốn cướp về!!!1]

[Ngươi điên à, đây chính là sinh vật còn cao cấp hơn cả chúng ta đấy, các ngươi còn muốn khế ước chúng nó, chẳng lẽ các ngươi không biết thứ khế ước này là do chúng tạo ra sao? Đừng si tâm vọng tưởng, chuyên tâm xem là được.]

[Đúng vậy, đúng vậy, đừng phá hủy cuộc gặp gỡ giữa nền hai văn minh của sinh vật trí tuệ được chứ.]

Nhưng vẫn không thể không nói hình ảnh một đám gấu trúc xuất hiện, thật sự quá mức kinh động.

Quốc vương và vương hậu thong thả ung dung đi tới trước mặt Otis, trên dưới đánh giá một phen, mới nói: "Ngươi rất khá."

Có thể khiến tộc gấu trúc bọn họ có nhãi con.

Ngay sau đó, quốc vương lại nhanh chóng nhìn sang Quý Vô Tu ở bên cạnh, nói: "Đứa nhỏ, biến trở về nguyên hình của ngươi, như vậy mới tốt cho thân thể của ngươi."

Quý Vô Tu có chút chột dạ biến trở về.

Nói thật, kỳ thực bản thể của y cũng là con người, chỉ may mắn đụng phải hệ thống mới có thể biến thành gấu trúc, cho nên ở trước mặt gấu trúc chân chính người ta, y bỗng nhiên có chút chột dạ.

Dường như vương hậu đã nhận ra điều gì đó, kìm chế sự ngạc nhiên trong lòng mình, đầu tiên thể hiện một loạt lưu trình gặp gỡ với hoàng đế và nguyên soái Otis của nhân loại.

Cuối cùng quốc vương và vương hậu tỏ vẻ mục đích tới đây chỉ là muốn gặp Quý Vô Tu một lần, cũng không muốn có sự tiếp xúc phát triển phương diện khác với nhân loại.

Hoàng đế ngượng ngùng xuống sân khấu.

Otis mời quốc vương và vương hậu đi tới trang viên, hơn nữa còn ăn bữa cơm do Otis làm.

Nhìn nhất cử nhất động của Otis đều chứa đựng thương yêu với Quý Vô Tu, đáy mắt hai vị gấu trúc này nhiều ít có chút ôn hòa.

Quốc vương cũng không giỏi bắt chuyện cho lắm, ngược lại là vương hậu gọi Quý Vô Tu tới, sau đó hỏi: "Cảm giác thân thể thế nào?"

Quý Vô Tu lúng ta lúng túng trả lời: "Khá tốt."

Vương hậu cực kỳ rụt rè gật đầu, lại tỏ vẻ có thể để mình nói chuyện riêng với Quý Vô Tu được không.

Đi vào một căn phòng, vương hậu lập tức biến thành hình người, thoạt nhìn khá là ung dung cao quý, bà gọi Quý Vô Tu tới, có chút muốn nói lại thôi: "Đứa nhỏ, có phải ngươi cho rằng mình là con người đúng không?"

Quý Vô Tu sửng sốt: "Ta......ta chẳng lẽ không phải sao?"

Vương hậu thở dài, nói: "Đương nhiên không phải, ngươi vốn dĩ chính là gấu trung ở hành tinh Panda."

Quý Vô Tu a một tiếng: "Vậy vì sao ta không biết mình là gấu trúc?"

Vương hậu nói: "Vấn đề này rất phức tạp, ngươi đã từng là một gấu trúc tu tiên cực kỳ mạnh mẽ, ngươi dùng sức mạnh bảo vệ đồng tộc của chúng ta, mang chúng ta tới một ngôi nhà mới, tất cả gấu trúc chúng ta được sống một cuộc sống tốt đẹp hạnh phúc."

Quý Vô Tu ngơ ngẩn: "Không thể nào, ta không nhớ gì cả."

Vương hậu lau nước mắt nói: "Đúng vậy, bởi vì ngươi hao hết tất cả năng lượng sáng tạo ra hệ thống, hơn nữa chuyển hóa một phần lực lượng thành chủ não để lại hành tinh Panda bảo vệ tộc chúng ta, lực lượng còn lại dùng để tái sinh chính ngươi trọng sinh tới địa cầu mấy ngàn năm trước còn chưa diệt vong, cho nên sao ngươi có thể nhớ rõ những điều này chứ."

Quý Vô Tu ngây người, cổ họng khô khốc: "Vì......vì sao?"

Vương hậu nói: "Bởi vì người kia, năm đó ngươi mang theo gấu trúc rời khỏi địa cầu, lau sạch ký ức về gấu trúc của loài người, hơn nữa trợ giúp tất cả gấu trúc khai sáng trí tuệ, để chúng ta dần dần học được câu thông, học được suy ngẫm, trở nên mạnh mẽ hơn...."

Quý Vô Tu vẫn không hiểu gì.

Điều này vừa nghe có vẻ rất trâu bò, là mình sao?

Vương hậu cảm thán một tiếng: "Nhưng có một ngày, ngươi cứu một nhân loại sắp chết ở trong vũ trụ, ngươi mang hắn về, cứu hắn, rồi yêu hắn."

Otis đứng ở cửa nghe thấy mấy từ này lập tức đen mặt.

Cục cưng nhỏ nhà hắn cư nhiên từng yêu người khác.

Cho dù là kiếp trước cũng không được.

Quý Vô Tu: "Người đó là ai? Ta trọng sinh về quá khứ cũng là vì hắn sao?"

Vương hậu nói: "Đúng vậy, tuy các ngươi yêu nhau, nhưng người kia lại không hạnh phúc, bởi vì tộc nhân của hắn chết ở trong trùng triều, hành tinh của hắn bị trùng mẫu hủy diệt."

"Cho dù các ngươi rất yêu nhau, nhưng hắn vẫn không hạnh phúc, cho nên khi hắn buồn bực không vui mà chết, ngươi để thay đổi tất cả......đã trả giá toàn bộ sức mạnh trở lại quá khứ, một lần nữa thay đổi tất cả."

Vương hậu lau nước mắt, cười nói: "Đại nhân, ngươi cuối cùng cũng làm được, ngươi thay đổi kết cục, cũng ở bên nhau với người kia."

Quý Vô Tu: "???"

Khoan đã ——

"Ngươi nói cái người có thể làm ta muốn chết muốn sống kia chính là Otis đối tượng kết hôn hiện tại của ta sao?"

Vương hậu gật gật đầu: "Đúng vậy, bề ngoài của hắn vẫn thiếu đánh giống như lần đầu ta nhìn thấy."

Quý Vô Tu giật giật khóe miệng.

Được rồi, hiện tại sự tình đều rõ ràng.

Bởi vì mình trả giá đại giới chuyển thế trọng sinh, cho nên không nhớ ra mình kỳ thực là một con gấu trúc, còn ngu ngốc cảm thấy mình là con người, dựa theo kế hoạch của bản thân trọng sinh tới thế giới tương lai, gặp gỡ hiểu và yêu nhau với người trong vận mệnh, cuối cùng ở bên nhau.

Hoàn mỹ thay đổi kết cục ban đầu.

Nhưng y vẫn không thể tin nổi......

Otis ngoài cửa mặt vẫn âm trầm.

Cho dù biết người kia là mình, cũng vẫn tức giận.

Cục cưng nhỏ chỉ có thể là của mình.

Vương hậu và quốc vương chuẩn bị ở đây đến di Quý Vô Tu sinh con rồi mới tính tiếp, nhưng Otis thì không có việc gì cũng mặt mũi âm u, nghiến răng nghiến lợi không biết đang suy nghĩ điều gì.

Sao Quý Vô Tu có thể không biết lúc ấy Otis đứng ngoài cửa nghe chứ, lặng lẽ tiến lại gần: "Ngươi ghen à?"

Otis mặt không cảm xúc: "Ừ"

Quý Vô Tu bật cười, không ngờ Otis lại hào phóng thừa nhận như vậy: "Không ngờ chúng ta lại có duyên như vậy, kiếp trước kiếp này đều là người yêu."

Otis nói: "Không, người kia không phải ta."

Quý Vô Tu ngơ ngẩn: "Ai?"

Otis mặt không cảm xúc nói: "Nếu là ta, ta tình nguyện trả giá mọi thứ cũng chỉ muốn vĩnh viễn ở cùng ngươi, càng sẽ không để ngươi vì ta mà trả giá như vậy."

Chỉ cần vừa nhớ tới mình khiến cục cưng nhỏ trả giá lớn như vậy, hắn liền đau lòng muốn chết.

Quý Vô Tu trấn an nói: "Không sao, ta cũng không nhớ chuyện quá khứ, hiện tại chỉ cần có thể ở bên ngươi, ta đã vui vẻ rồi, tất cả mọi thứ đã làm đều đáng giá."

Otis mím mím môi.

Quý Vô Tu lập tức bắt đầu la lối khóc lóc lăn lộn: "Xin ngươi đừng tức giận có được không."

Otis miễn cưỡng nỗ lực mím môi.

Quý Vô Tu còn muốn tiếp tục la lối khóc lóc lăn lộn, lại cảm giác bụng quặn đau một trận, không nhịn được kêu rên ra tiếng, sắc mặt Otis đại biến, cũng không rảnh để đen mặt nữa, mau chóng ôm Quý Vô Tu chạy tới phòng sinh đã được chuẩn bị sẵn.

Trài qua một cuộc giải phẫu, Otis nhìn thấy Quý Vô Tu suy yếu, lập tức đau lòng tột đỉnh: "Không sinh, về sau kiên quyết không cho ngươi sinh."

Quý Vô Tu giật giật khóe miệng: "Ta căn bản không đau, chỉ ngủ một giấc mà thôi, đúng rồi con đâu?"

Otis mặt không cảm xúc chỉ vào bên cạnh: "Ý ngươi là mấy nắm nhỏ đó sao."

Quý Vô Tu quay đầu nhìn, thiếu chút nữa máu mũi phun ra.

Sáu tiểu nhãi con nằm ở nơi đó, không có lâu, thoạt nhìn xấu như con chuột con, cố tình quốc vương và vương hậu lại khen ngợi không ngớt thật là đẹp mắt, thật đáng yêu, lớn lên nhất định sẽ rất xinh đẹp.

Quý Vô Tu biết gấu trúc sẽ đẹp lên sau khi mọc lông, liền trấn an: "Về sau sẽ đẹp lên."

Otis nặng nề gật đầu.

Toàn thể nhân loại đều biết bé đáng yêu nhà Otis sinh tiểu nhãi con rồi! Tuy nhiên mấy nắm nhỏ màu hồng trong phát sóng trực tiếp rất xấu, lập tức khiến vô số người chấn kinh.

Rõ ràng gấu trúc đáng yêu như vậy, vì sao nhãi con lại xấu như vậy?!!!!

Hít thở không thông!!!

Nhưng theo thời gian trôi đi, tới mấy tháng sau, đám gấu trúc nhãi con đã từng bị nhân loại ghét bỏ xấu xí bắt đầu trở nên lông xù xù, thoạt nhìn vừa mềm mại vừa đáng yêu.

Lập tức manh chết mọi người.

Mấy gấu trúc nhãi con chỉ cần lăn lộn một vòng đã lập tức khiến bình luận ngao ngao kêu gào, còn kích động hơn cả lúc trước mình lăn lộn.

Quý Vô Tu tỏ vẻ hết sức ghen tị.

Hệ thống cũng rất ghen tị: "Đây nếu là ngài, vậy tích cóp được bao nhiêu điểm bán manh!"

Quý Vô Tu phụ họa: "Đúng vậy!"

Nhưng đáng nói là đám nhãi con rất thông minh, mấy tháng sau đã học được gọi ba và cha, booj dáng nãi thanh nãi khí quả thực không thể đáng yêu hơn.

Báo đen nghiêm túc nhìn đám nhãi con này, cực kỳ nỗ lực muốn thuyết phục bản thân: "Chúng nó rất đáng yêu, cực kỳ đáng yêu, vô cùng đáng yêu......."

Nhưng sâu trong lòng nó vẫn cảm thấy rất xấu, lão đại đã rất xấu rồi, nhưng nhãi con sinh ra lại càng xấu!!!!

Hành tinh Panda xa xôi.

Quốc vương và vương hậu xem livestream nhìn bộ dáng đám nhãi còn của Quý Vô Tu, một đám gấu trúc tròn vo lập tức phát ra tiếng hoan hô!

Đại nhân của chúng nó sinh con rồi! Vẫn là sinh con với nhân loại mạnh mẽ mặt mũi thiếu đánh trước kia!!!

Otis mặt không cảm xúc ôm một đám nhãi con gọi mình ba ba, nhưng khóe miệng lại không nhịn được lặng lẽ nhếch lên.

Kỳ thực, con hắn rất đáng yêu.

Quý Vô Tu chọc chọc sáu nhãi con, bắt đầu trầm tư suy nghĩ tên cho chúng nó, vốn dĩ tên trẻ con đã không dễ đặt, kết quả hiện tại còn phải đặt những sáu cái!!!

Otis mặt không cảm xúc: "Vậy trước cứ gọi Tiểu Nhất, Tiểu Nhị, Tiểu Tam, Tiểu Tứ đi."

Quý Vô Tu: "Ngươi làm như vậy, về sau con sẽ rất khổ sở! Nhưng biện pháp này rất hay, cứ quyết định như vậy đi!!!"

================

【 Phiên ngoại 3】

N năm sau.

Quý Vô Tu và Áo Đế Tư tạm thời rời khỏi hành tinh, bởi vì bọn họ muốn đi tới hành tinh Panda với quốc vương và vương hậu đã ở nơi này nhiều năm, dù sao đó cũng là quê hương chân chính của Quý Vô Tu, tuy cho đến giờ y vẫn không thể tin được mình cư nhiên không phải con người.

Đám nhãi của con y hiện tại đã trưởng thành, chúng nó cơ hồ lớn lên dưới mí mắt của toàn thể nhân loại và gấu trúc, nhân loại và gấu trúc rất yêu thương chúng nó, lúc này biết đám bé đáng yêu phải rời đi tới hành tinh Panda, không biết bao nhiêu người đều lưu luyến đỏ hốc mắt.

Nhưng cũng may phát sóng trực tiếp vẫn sẽ tiếp tục, bọn họ vẫn có thể nhìn thấy các bé đáng yêu qua phát sóng trực tiếp.

※ Hành tinh Panda ※

Vô số gấu trúc đang nhón chân mong chờ, kêu to đầy phấn khích, đại nhân của bọn họ sắp trở về rồi, con của đại nhân của bọn họ cũng sắp về, còn có cả nhân loại đáng ghét kia cũng sắp về rồi ——

Tiếng kêu gào đột nhiên im bặt.

Có gấu trúc thở dài nặng nề.

Nhân loại kia cực kỳ đáng ghét.

Phi thuyền hạ cánh, đám gấu trúc thở dài lại lần nữa kêu gào, mắt Quý Vô Tu sáng lên khi đi ra, thật nhiều gấu trúc!!! Thật nhiều manh vật đang kêu gào!

Quá chi là chấn động!!

Đâu chỉ mỗi Quý Vô Tu, chỉ cần là nhân loại đều không có cách nào chịu nổi cảnh tượng bán manh đồ sộ như vậy, sôi nổi kêu gào quá đáng yêu, quá dễ thương, thích quá, thật muốn bắt một con về nuôi!!!

Sáu con gấu trúc nhỏ mắt cũng không chớp nhìn chằm chằm đồng tộc có vẻ ngoài giống mình, lập tức phát ra tiếng hoan hô, gào thét lao tới, quả thực giống như ngựa hoang thoát cương trên thảo nguyên khó có thể khống chế.

Thậm chí còn bởi vì chạy nhanh quá mà lăn vài vòng.

Mắt đám gấu trúc lập tức phát sáng như vì sao, con của đại nhân thật quá đáng yêu~

Quý Vô Tu và Otis xuất hiện, đám gấu trúc lập tức tập trung lên cái người đã từng chết rồi, nhưng lại lần nữa trở về, sôi nổi phát ra tiếng hừ nhẹ.

Chính người này, khiến đại nhân chịu nhiều khổ cực như vậy.

Otis mặt không cảm xúc, trong lòng không hề dao động.

Quý Vô Tu tiến lại gần nhỏ giọng nói: "Nhìn thấy nhiều gấu trúc đáng yêu như vậy, ngươi không thấy động tâm sao?"

Y nhớ trước kia khi Otis nhìn thấy mình, yên lặng bị manh rất lâu.

Otis nói: "Nếu là trước kia, có lẽ sẽ, nhưng hiện tại, ta chỉ thích ngươi, bề ngoài của chúng nó không quá giống ngươi, không giống chính là không giống."

Quý Vô Tu lẳng lặng nghe những lời này, không nhịn được mỉm cười.

Được rồi, y cảm thấy những lời âu yếm này cực kỳ dễ nghe.

Báo đen xem phát sóng trực tiếp lập tức muốn nôn, nhiều đồ xấu xí như vậy, thật sự xấu chết báo!!!

Những con thú biến dị khác cũng sôi nổi tán đồng: "Chúng nó thật sự quá xấu!!! Cay hết cả mắt!"

Có con còn khoa trương che lại đôi mắt.

Nhân loại nghe được lời này vẻ mặt lập tức: "???"

Hoàn phiên ngoại

========

Lại kết thúc thêm một hành trình, cảm ơn các bạn đã ủng hộ ~~~

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play