James không bao giờ có thể duy trì bộ dáng thong dong bình tĩnh của đại thiếu gia nhà Potter, khai giảng đã gần một tháng nhưng số lần mà hắn có thể gặp mặt em trai song sinh của mình chỉ có ít ỏi mấy lần!
"Các anh em, mọi người nói thử xem có phải Harry của mình đã bị Snape rót uống loại độc dược không biết tên gì đó rồi không? Bằng không tại sao mỗi ngày em ấy đều chỉ quậy chung với con dơi nhỏ kia chứ?" Giọng nói đau khổ của James truyền ra tới từ trong chăn.
Sirius nằm ở trên giường tặc lưỡi một cái, bắt chước giọng điệu nghiêm túc lúc trước của James, "Không có gì đâu Sirius, chỉ là làm quen một người bạn mới thôi."
James đột nhiên chui ra khỏi chăn và cầm lấy cái gối trên đầu giường ném về phía Sirius, "Ai biết Harry sẽ vì con dơi nhỏ mà đem mình ném sang một bên? Mình chính là anh trai ruột của nó! Hai đứa mình từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau!"
Giọng nói của Remus vang lên rất đúng lúc, "Harry không chỉ ở bên nhau cùng với Snape mà Evan cũng có ở trong đó."
"Hai Gryffindor và một Slytherin." Peter nói tiếp theo lời của Remus: "Ba người bọn họ đã liên tục ở trong thư viện rất lâu."
"Không được! Mình cần phải hành động!" James nhảy xuống từ trên giường hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang như là muốn đi làm nổ phòng vệ sinh của Hogwarts vậy.
"Hành động cái gì?" Sirius lười biếng hỏi: "Đem bảo bối nhỏ Harry của cậu cướp về từ trong tay của con dơi nhỏ sao?"
"Hoặc là đem công chúa Evans đoạt lại đây từ bên người của con dơi nhỏ?" Đôi mắt ngập nước của Peter nhìn về phía Remus, Remus lập tức hiểu ý.
"Ah Lily, công chúa của anh!" Remus thâm tình mà nói với Peteri: "Không cần lại ngây ngốc ở cùng một chỗ với con dơi nhỏ đen như mực kia, anh sẽ cho em hạnh phúc!"
"James! Hoàng tử của em!" Peter xoa xoa khóe mắt không hề tồn tại nước mắt, "Severus là bạn bè tốt của em, không cần nói cậu ấy như vậy!"
Sirius cảm thấy hứng thú nên gia nhập, "James! Severus chỉ là bạn của em! Anh chính là anh trai của em nha!"
James một miệng khó cãi lại ba người và bị bại trận rất nhanh, hắn gục xuống đầu hỏi: "Chẳng lẽ muốn mình trơ mắt nhìn Harry và Lily cách mình càng ngày càng xa sao?"
Ánh mắt của bốn người chạm nhau ở trong không khí, một kế hoạch lưu giữ nho nhỏ được hình thành trong nháy mắt.
......
Lại là một cái cuối tuần, Harry cứ theo lẽ thường rời giường rồi đi tới thư viện, gặp hai người bạn tốt của cậu ở chỗ cũ.
Buổi sáng Hogwarts còn không có hoàn toàn thức tỉnh, ở dưới sự thúc giục của Snape và Lily, thời gian rời giường của Harry càng ngày càng sớm. Nếu Doria biết được việc này thì nhất định sẽ cảm thấy kiêu ngạo vì cậu.
Cho dù Harry cảm thấy chính mình đã thức dậy cũng đủ sớm, nhưng ở trong nhóm ba người thì cậu vĩnh viễn là người tới trễ nhất.
Trong thư viện yên tĩnh không tiếng động, sau khi Harry ngồi xuống thì đầu tiên là nhìn khắp nơi xung quanh một lượt xác nhận an toàn xong rồi mới lấy mấy quyển sách dày ra đặt chồng lên nhau. Sau đó lại cẩn thận từ sâu trong cặp sách lấy ra một túi nhỏ, Snape không cần xem cũng biết trong đó nhất định chứa đầy các loại bánh ngọt và kẹo, Harry luôn rất thích ăn những thứ này.
Lily tập mãi thành thói quen mà đem khăn quàng cổ đặt ở bên cạnh chồng sách, xảo diệu mà ẩn tàng cái túi nhỏ ngọt ngào kia của Harry.
"Hôm nay mẹ nướng bánh macaron, mau nếm thử." Harry đầu tiên duỗi tay đi vào cầm một cái, là màu nâu, cậu thuận tay đưa cho Snape, "Chắc là vị cà phê hoặc là vị chocolate, mình kêu mẹ bỏ ít đường, nếm thử xem?"
Snape rũ mắt nhìn cái bánh macaron kia rồi lại dời tầm mắt nhìn về phía đôi mắt xanh biếc lóe sáng kia, cuối cùng vẫn là cầm lấy cái bánh nhỏ không biết là hương vị gì.
Loại bánh ngọt của quý tộc này là dùng để nhấm nháp một cách tinh tế, nhưng mà giờ phút này ba người ở thư viện hiển nhiên không có điều kiện để làm như vậy.
Harry thuận tay lại cầm lấy một cái khác ra, lần này là màu trắng, cậu bé nhanh chóng đem cái này đưa vào trong miệng và nói mơ hồ không rõ: "Vị vani." Biểu cảm thỏa mãn giống như một con sư tử nhỏ vừa mới được vuốt lông vậy.
Snape do dự một lúc vẫn là đem nguyên cái bánh macaron kia ném vào trong miệng, vỏ ngoài vừa mỏng vừa giòn và được bao phủ bơ dày đặc, vị cay đắng của chocolate trung hoàn vị ngọt nị của bơ, trong bánh còn có hạnh nhân giòn rụm. Snape không thể không thừa nhận, hương vị rất không tồi.
Nhìn thấy lông mày của Snape hơi cong lên, Harry biết đây có nghĩa là rất thích, cậu bé mắt xanh làm mặt quỷ đối với Lily, Lily lấy tay đỡ trán và thủ thế OK đối với Harry.
Snape không rõ nguyên do mà nhìn tương tác của hai người, Lily vừa lấy ánh ngọt vừa nói: "Harry nói cậu nhất định sẽ thích đồ ngọt lần này, nên mình đánh cuộc với cậu ấy."
"Tiền đặt cược là cái gì?" Snape hỏi.
"Sổ ghi chép hai tuần lịch sử phép thuật." Giọng nói của Lily hơi khổ, "Lớp học của giáo sư Binns thật sự quá thôi miên."
Một cái bánh macaron màu xanh lục được Lily lấy ra, sau khi ăn xong Lily ngạc nhiên nói: "Vị hạt dẻ?"
Harry nắm lấy tay Lily hô một cái, nụ hôn này rất quý ông không hề có chạm vào mu bàn tay, chỉ là ngừng ở phía trên mu bàn tay, "Tiểu thư Evans thân ái, chuyện này chứng minh cậu chính là hạt dẻ cười của chúng ta."
Lily bưng kín miệng phòng ngừa tiếng cười của mình làm bà Pince chú ý tới, "Cậu Potter thật đúng là một quý ông nhỏ."
Snape ở bên cạnh nhìn hành động trẻ con của hai người, rồi lại lựa chọn một cái bánh macaron màu nâu và ăn luôn.
"Học được ở chỗ của ba ba," Harry nói: "Ba ba luôn luôn rất quý ông đối với mẹ."
Vị cà phê, Snape nếm ra được vị đắng, có lẽ là do bỏ ít đường.
Một bóng người đột nhiên quỷ mị xuất hiện ở bên người Harry, Lily suýt chút nữa là sợ hãi kêu ra tiếng, Harry quay đầu nhìn thì thấy, "James?"
Harry phát hiện sắc mặt của James không đúng lắm, cả người thoạt nhìn trông rất bơ phờ, "Anh thoạt nhìn không tốt lắm James."
Giọng điệu lo lắng của em trai cổ vũ James, vị đại thiếu gia này vẫy vẫy tay, sắc mặt lại càng ngày càng kém, "Anh không có việc gì Harry, gần nhất vẫn luôn không nhìn thấy bóng dáng của em, anh nghĩ rằng tới thư viện cùng nhau học tập cùng với em."
Trong lòng Harry dâng lên một loại cảm xúc gọi là áy náy, gần đây cậu ở chung với bạn bè mới càng ngày càng nhiều, điều này dẫn tới việc cậu xem nhẹ anh trai sinh đôi của mình, "Rất xin lỗi James......"
Snape hừ lạnh một tiếng, giống như liếc mắt một cái thì đã nhìn thấu vở kịch nhỏ này.
James vội vàng ho hai tiếng để dời đi lực chú ý của mọi người, "Không có gì đâu Harry, em hẳn là nên kết bạn với một ít bạn bè mới, rốt cuộc thời gian chúng ta ở chung với nhau đủ dài......"
Áy náy trong mắt Harry đều phải tràn ra ngoài, Snape nheo đôi mắt lại nhìn về phía James, James lập tức ho khan giống như muốn ho cả phổi ra vậy.
James đoạt huy chương tốt nhất của Oscar Potter: "Anh nghĩ hôm nay anh không thích hợp học tập, khụ khụ...... Harry, anh đi về trước."
Trong ánh mắt của Lily toát ra một tia lo lắng, nhìn bóng James rời đi, Lily khuyên nhủ: "Harry, không bằng cậu đi về trước đi, ngày hôm nay chúng ta không thiếu thời gian."
Harry đứng dậy thu thập cặp sách của chính mình, "Mình đi trước đây Lily."
"Severus," Khóe miệng của Harry rũ xuống, "Mình đi trước......" Không được đến đáp lại Harry giống như một con sư tử nhỏ bị vứt bỏ, mỗi bước lưu luyến mà rời khỏi thư viện.
Ở sau khi Harry rời đi, Snape tìm ra tất cả bánh macaron vị cà phê, hắn hung tợn cắn nát bánh macaron ở trong miệng giống như đó chính là James Potter, thậm chí còn bởi vì như vậy nên bị bà Pince cảnh cáo.
Trở lại ký túc xá Harry được bốn người không biết lấy từ nơi nào ra pháo giấy và phun đầy người.
"Hoan nghênh bảo bối Harry của chúng ta quay trở lại ký túc xá!"
Harry đau đầu mà nhìn James tung tăng nhảy nhót, "James, anh vậy mà giả bệnh!" Cậu nhào lên muốn "Báo thù" cho chính mình.
James nghiêng người tránh thoát một kích, trở tay giữ chặt em trai của mình và hô to một câu, "Cào ngứa em ấy!"
Harry bị ấn xuống hoàn toàn không có sức lực phản kháng, hai chân của cậu quơ quơ lung tung ở không trung, "Các người bốn đấu một, ha ha ha ha ha ha...... Các người chơi ăn gian! Ha ha ha ha......"
Trong ký túc xá quanh quẩn tiếng chơi đùa của các cậu bé và tiếng cười to đau khổ giãy giụa của Harry.
Bốn người rốt cuộc nháo đủ rồi mới buông tha Harry, đáng thương Harry giờ phút này chỉ có thể nằm trên mặt đất kháng nghị nói: "Chuyện này không công bằng...... Tại sao người bị thương là tôi......"
Remus có lòng tốt trả lời câu hỏi của Harry, "Harry, gần đây cậu luôn ở bên cạnh Evans và Snape."
Sirius xoa xoa mái tóc rối giống như ổ gà của Harry, "James sẽ ghen."
Peter đồng ý nói: "James muốn đánh bại con dơi nhỏ, đoạt lại cậu và Evans."
Harry cảm thấy rất là bất đắc dĩ, "Severus và Lily đều là bạn của mình, các cậu cũng giống như vậy, chúng ta không thể hòa bình ở chung với nhau sao?"
"Các cậu cũng có thể đi đến thư viện với mình a, Severus và Lily sẽ hoan nghênh các cậu."
Sirius và Peter thì xin miễn cho kẻ bất tài, Remus thì thật ra có một chút dao động, James suy nghĩ một lúc rồi vẫn từ chối, dù sao thì Harry sẽ không bị cướp đi và Lily thì có thể từ từ tới.
——————
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT