Editor : Meekiuu
Page : Nhà có một bé Mee đáng iu
...
Tần lão gia tử tuổi lớn, giữa trưa ngày hôm qua đại khái là bởi vì tâm tình tốt nên đã ăn thêm vài miếng bánh gạo nếp ông yêu thích, kết quả là buổi tối liền ăn không ngon miệng, không ăn được chút nào, gọi bác sĩ gia đình tới xem, chính là lá lách và dạ dày suy yếu, cần phải điều dưỡng mấy ngày.
Sau khi Tần Tuyển biết được, tối hôm nay liền dẫn vợ mình về thăm.
Ông cụ không ra ăn tối cùng mọi người, bà Chu nấu món gì phù hợp cho người yếu dạ dày và lá lách rồi mang lên cho ông ăn.
Bởi vì Khương Hân cùng Tần Ngạn phải bắt đầu ghi hình sau bữa tối, cho nên để lại ba nhân viên công tác cùng ăn cơm tối.
Bởi vì có thêm ba vị khách mới, hơn nữa Tần Tuyển cũng quay lại, cho nên các món ăn rất hoành tráng và phong phú, chủ khách theo thứ tự ngồi xuống, người Tần gia vẫn như thế, trừ bỏ có thêm ba vị khách ngồi cùng bàn, lão gia tử không có vị trí ở chủ vị thì bàn ăn cũng không có gì khác thường.
Nhưng ngay cả khi người lớn nhất không có mặt trên bàn ăn thì Tiểu Lý và hai người quay phim cũng có chút thận trọng, có chút câu lệ không thể hạ đũa...
Trần Hòa Nhan cũng vô tình thấy thời điểm bọn họ cầm đũa lên, cô cũng từng trải qua cảm giác tương tự như vậy ở đây...
Rũ mắt nghĩ ngợi, Trần Hòa Nhan cũng quyết định lên tiếng, cười nhẹ với Tiểu Lý, "Tiểu Lý, thử món đầu sư tử* kho tàu trước mặt, đó là món sở trường của đầu bếp ở trong nhà, khẩu vị Hoài Dương chính tông, hương vị cũng không tồi, hai người quay phim cũng vậy. "
(*) Hình ảnh minh họa.
Tần Tuyển nghiêng đầu lướt qua vợ với đôi mắt thâm thúy, thấy nụ cười ấm áp của cô, anh cũng cười nói: "Ba người cứ coi đây là nhà mình, không cần khách khí, chỉ là bữa cơm thường ngày thôi."
Lúc này, Khương Hân ngồi ở bên phải Trần Hòa Nhan cũng đúng lúc lên tiếng, giọng nói ngọt ngào, "... Ồ, đúng rồi, anh trai và chị dâu nói đúng, mọi người cứ tự nhiên, không cần phải căng thẳng."
Sau đó Tống Nghi Lam cùng Tần Tuyển cũng mở miệng nói chuyện, nhiệt tình mời ba nhân viêc công tác này cứ tự nhiên, không cần câu lệ, v..v... Ngoại trừ Tần Chính Nguyên không có mở miệng nói chuyện, bởi vì từ đầu ông ấy đã phản đối chuyện này, đến bây giờ vẫn luôn phản đối, nên không muốn nói chuyện,...
Ba nhân viên của tổ tiết mục cũng vì thế mà chậm rãi thả lỏng, Tiểu Lý gắp một viên thịt đầu sư tử kho tàu mà Trần Hòa Nhan nói, lịch sử cắn nhẹ, nhưng nội tâm lại phập phồng gợn sóng... Ô ô ô, người đẹp thật tốt, giới thiệu món ăn cho cô cũng thật ngon, hiện tại mà nhìn, cô cảm thấy mấy gia đình hào môn này cũng không đáng sợ như những gì tổng đạo diễn nói với cô trước đây.
Sau bữa ăn, coi như khách cùng chủ nhà đều vui vẻ, bầu không khí cũng từ từ sôi nổi.
...
Sau bữa tối, theo quy trình đã sắp xếp trước của tổ chương trình, Khương Hân và Tần Ngạn còn có buổi phát sóng trực tiếp đầu tiên trước khi tập hai của chương trình được ghi hình.
《 Ngọt ngào hôn nhân 》 mời tổng cộng bốn cặp khách mời, trong đó có hai cặp trong giới giải trí là đã kết hôn, một cặp là đang yêu, còn lại một cặp chính là cặp đôi vừa đính hôn Khương Hân cùng Tần Ngạn.
Trong tập đầu, bốn cặp cùng nhau bay đến một hòn đảo nhỏ ở nước ngoài, và bốn cặp sống cùng nhau để hoàn thành bản ghi hình kết hợp.
Tập thứ hai nói về gia đình hai bên, để chương trình thêm phần hấp dẫn, tổ tiết mục của chương trình đã lên kế hoạch cho hai hướng ghi hình: gia đình bên nam và bên nữ, nhưng đồng thời vì muốn đuổi kịp tiến độ kim chủ baba vừa lòng, bốn cặp sẽ áp dụng chế độ rút thăm, nếu rút được gia đình nam thì sẽ đi đến nhà người đàn ông để ghi hình, còn rút được bên nữ thì sẽ sang gia đình bên nhà nữ để ghi hình, nhưng tiền đề tất nhiên là chương trình đã trao đổi cũng các bên gia đình trước khi kí kết hợp đồng.
Khương Hân và Tần Ngạn rút được đi đến nhà trai ghi hình.
Tổ tiết mục cùng đoàn đội Khương Hân cũng đã trao đổi trước là muốn tập trung vào việc thể hiện mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu tốt đẹp ấm áp của Khương Hân trong gia đình chồng tương lai, mẹ chồng nàng dâu thân thiết như mẹ con ruột, vì thế mà Tống Nghi Lam trước đó đã sớm chuẩn bị.
Buổi phát sóng trực tiếp lần này, theo sự sắp xếp của đạo diễn, chủ yếu phụ thuộc vào Khương Hân và Tần Ngạo, nhưng cũng muốn giới thiệu ba mẹ chồng Khương Hân với khán giả.
Tống Nghi Lam thay quần áo, thuê stylist trang điểm, chuẩn bị xuất hiện trong buổi phát sóng trực tiếp để chào khán giả, nhưng Tần Chính Nguyên không muốn nói gì, thật sự không muốn lộ mặt của mình, ăn cơm xong liền nhốt mình trong phòng để làm chiếc vòng tay bằng hạt vừa mua với giá cao.
Sau bữa tối, Tần Tuyển lại đến phòng của ông cụ, ông nội và cháu trai đang cùng nhau nói chuyện làm ăn của Tần gia, không người nào mù mà đi làm phiền họ.
Chỉ có Trần Hòa Nhan là không có việc gì, thừa dịp mặt trời chưa lặn hẳn, cô chỉ dứt khoát đi tới chuồng chó ở sân sau, dẫn Đại Bạch ra ngoài, chuẩn bị dắt chó đi dạo vừa hay tiêu thực.
Đại Bạch là một chú chó Samoyed* với bộ lông trắng và bông xù cùng dòng máu tam hoa thuần khiết. Là Tần Ngạn nhiều năm trước đi qua cửa hàng thú cưng thấy chú chó này quá mức đáng yêu liền nhất thời hứng khởi mà mua về, hắn nuôi dưỡng một đoạn thời gian, Đại Bạch lại có đầy đủ kĩ năng để phá ngôi nhà, sau đó Tần Ngạn không chịu được nữa nên đã đưa nó về nhà cũ để người giúp việc trong nhà nuôi dưỡng.
(*) hình ảnh minh họa.
Mỗi lần Trần Hòa Nhan trở về nhà cũ, cô phải đến chỗ Đại Bạch chơi với nó một lúc, chắc là vậy nên cô cùng Đại Bạch đặc biệt thân thiết, khi thấy cô đến dắt nó ra ngoài đi dạo, cái đuôi xù lông của nó lắc lư điên cuồng, ở bên chân Trần Hòa Nhan không ngừng đảo quanh.
"Đi thôi Đại Bạch, chúng ta ra ngoài đi dạo một vòng... aisya, đừng giẫm lên chân... aisya, đi chậm chút..." Có lẽ là mấy ngày rồi Đại Bạch mới được đi chơi vui vẻ, Đại Bạch nắm lấy một đầu của dây dắt chó buộc, vèo một cái đã chạy ra, Trần Hòa Nhan bị tuột lại trong khi đang cầm một đầu còn lại của sợi dây
Bên này một người một chó, người chạy ta đuổi, ngươi đuổi ta chạy thì bên kia buổi phát sóng trực tiếp của Khương Hân cũng đã bắt đầu.
Người quay phim điều chỉnh ống kính và kết nối điện thoại di động, nhắm vào Khương Hân, Tiểu Lý nhắc nhở: "Khương lão sư sắp bắt đầu, ba hai một---"
Trước đó tài khoản chính thức của chương trình có thông báo trước trên Weibo là buổi phát sóng trực tiếp của Khương Hân sẽ vào tối nay, thời gian vừa đến, một số lượng lớn khán giả nhấp vào phát sóng trực tiếp---
Khương Hân trước ống kính lộ ra một hàm răng trắng tinh, cười đến ngọt ngào và xinh đẹp: "Xin chào, tôi ở đây, xin chào mọi người~"
『 Kia là nhà mẹ chồng tương lai sao? Đó không phải là hào môn hàng đầu trong truyền thuyết sao? 』
『 Cho tôi xem gia đình hào môn trông như nào? 』
『 Thế còn chồng tôi, tôi muốn nhìn thấy một người chồng đẹp trai? 』
Làn đạn càng lúc càng nhiều, nhanh chóng lấp đầy toàn bộ màn hình điện thoại, Khương Hân tiếp tục giữ nụ cười ngọt ngào: " Buổi phát sóng trực tiếp đầu tiên trước khi ghi hình tập hai của 《 ngọt ngào hôn nhân 》 , cuối tập một có rút được tới thăm nhà mẹ chồng tương lai, chính là nơi này a~ A Ngạn?"
Sau đó theo gợi ý của Tiểu Lý, Tần Ngạo bưng một đĩa hoa quả đã cắt đi vào khu vực đặt camera, "Anh ở đây, anh vừa rửa hoa quả."
Vừa nói, hắn ta vừa đưa một quả dâu tây còn cả cuống vào miệng Khương Hân, Khương Hân đang đọc bình luận trên màn hình thì không kịp phòng ngừa mà đầy một miệng, hai má phồng lên, mắt to liếc Tần Ngạn một cái, Tần Ngạn cười cười, cũng đưa một quả vào miệng mình.
Sau đó, toàn bộ phòng phát sóng trực tiếp ngay lập tức tràn ngập "Ooooooo" và "Aahahah".
Tiểu Lý mỉm cười sau máy quay, rất hài lòng với hiệu quả này.
Cả hai tiếp tục trò chuyện và cười rất ngọt ngào.
Thấy trên màn hình có người đang hỏi giới thiệu ba chồng và mẹ chồng, Khương Hân liền tranh thủ nói: "Thực ra chỉ có một mình mẹ chồng ở chỗ này, bố chồng đều dành thời gian cố định mỗi ngày để chép kinh Phật, nên tôi không muốn làm phiền, nhưng tôi đã đưa mẹ chồng tương lai của tôi đến đây. "
Vừa nói, cô vừa kéo Tống Nghi Lam vào trước máy quay, khoác tay bà để giới thiệu với khán giả.
Tống Nghi Lam mỉm cười thân thiện và chào những người trong phòng phát sóng trực tiếp như trước đó Khương Hân nói.
『 Quan hệ mẹ chồng nàng dâu thoạt nhìn không tồi, còn tự nhiên hơn cặp mẹ chồng nàng dâu của Song Linh thoạt nhìn giả vờ hòa thuận. 』
『 Ahhh, mẹ chồng tương lai thật xinh đẹp và trẻ trung! 』
...
Trong đó cũng có một số người hỏi anh trai và chị dâu có đang ở đó không, họ muốn ngắm nhìn nhan sắc của anh trai và chị dâu Khương Hân, nhưng rất nhanh chóng đã bị làn đạn khác gạt đi.
Sau đó có người muốn xem nhà hào môn trông như thế nào, một người đưa ra ý kiến, sau đó chính là người thứ hai, thứ ba, rồi tràn ngập màn hình [+10086] [chứng nhận thân phận thổ hào]
Quần chúng ăn dưa đều đối với giới hào môn tràn ngập hiếu kì.
Khương Hân cùng Tiểu Lý bên ngoài máy quay liếc nhau, Khương Hân đẩy Tần Ngạn, nâng nâng cầm ra lệnh: "Đi, cầm camera đi."
Tần Ngạn nghe lệnh đi tới trước, làn đạn lại một trận spam.
Sau đó là Khương Hân khoác tay Tống Nghi Lam đi vòng quang phòng khách mà một số phòng khác, thật sự là cô không muốn công khai toàn bộ diện mạo biệt thự Tần gia trước phát sóng trực tiếp, cô sợ là lão gia tử biết sẽ không vui.
Vì vậy trong khoảnh khắc cả làn đàn kinh ngạc cảm thán thì Khương Hân nói: "Khu vườn nhỏ sau nhà là đẹp nhất, bây giờ còn có hoàng hôn, chúng ra ra ngoài xem đi."
Nói xong, cả đoàn người bước ra khỏi nhà và đi đến khu vườn ở sau nhà với các dụng cụ dành cho phát sóng trực tiếp.
Bãi cỏ mới được cải tạo lại cách đây mấy ngày, nhìn còn rất tươi tốt, nhưng bông hoa hồng nở rực rỡ trên bãi cỏ xanh.
Khương Hân vừa đi vừa giới thiệu: "Hoa hồng là loài hoa yêu thích nhất của bà nội A Ngạn, sau khi bà qua đời, ông nội vẫn để người làm vườn chăm hoa trong suốt nhiều năm."
Làn đạn có kinh ngạc cũng có cảm thán về khu vườn, cũng có người khen khu vườn được chăm sóc thật đẹp, cũng có người nói ông nội Tần thật lãng mạn.
『 Những giọt nước mắt hâm mộ [ rơi lệ ] 』
『 Một thế giới mà những người nghe như chúng tôi không thể tưởng tượng được [ đầu chó ] 』
『 Hân Nhi sau này gả đến nhà chồng như này hẳn sẽ rất hạnh phúc. 』
Khương Hân nhìn làn đạt lướt quá, khóe miệng nhếch lên một nụ cười thoải mái.
Đúng lúc này, từ ngoài vườn cách đó không xa truyền đến một tiếng kêu thảm thiết, thỉnh thoảng xen lẫn vài tiếng chó sủa.
"Ahhh! Đại Bạch... ta... giết ngươi..."
『 Có phải hay không có người kêu? 』
Màn hình đột nhiên có người nhạy bén hỏi, sau đó cũng có người phụ họa rằng mình cũng nghe thấy.
Tần Ngạn đang cầm camera cũng nghe thấy, hình như nó xuất phát từ phía con đường mòn ngoài hàng rào, vì thế hắn theo bản năng mà vô thức đi về hướng đó, camera trong tay cũng đồng hoạt hướng về phía đó.
Giọng nói ngày càng rõ ràng, có tiếng chó sủa vui vẻ mà cũng có tiếng người phụ nữ, giọng nói như sắp khóc, "Ahhh, Đại Bạch, người tránh ra! Đừng có cọ! Thịt chó! Thịt chó! Ta muốn hầm thịt chó... ahhh, Đại Bạch... quần áo tôi, ông xã ông xã! Tần Tuyển! A Tuyển... giúp em, em sắp điên lên rồi..."
Sau đó, cả một đoàn người, bao gồm cả người xem trong phòng phát sóng trực tiếp, từ xa đã thấy ở lối đi ngoài hàng rào, thấy có một người phụ nữ dáng người mảnh khảnh trên tay cầm dây xích chó, đầu còn lại buộc chỗ khác...
Này chứ, đây là cái gì? 』
『 Đang dắt cái gì vậy? nhìn đen xì? 』
『 Hình như... là một con chó? 』
『 Nhìn không được rõ lắm, hình như là một con chó lớn... hahaa đây là ngã vào vũng bùn đi, chị gái kia cũng thật xui xẻo, trên quần áo cũng bị cọ, còn bị con chó kéo đi hahaa. 』
『 Đến gần... Chị gái này là ai? Thật xui xẻo, nhưng lại rất xinh đẹp. 』
『 Ahhh! Tôi biết! Tôi biết! Dây là chị dâu! Mỹ nữ xuất hiện trên hotsearch lần trước! 』
『 Mọi người... xin hỏi đã xảy ra chuyện gì? 』
Một đoàn người trong vường cũng sững sờ, tất cả đều đứng đó bất động không nhúc nhích, cứ như vậy nhìn Trần Hòa Nhan dắt một con chó dính đầy bùn, trừ bỏ hai đôi mắt, đâu cũng là bùn.
Lúc này trên lầu có động tĩnh, từ lầu hai cửa sổ bên trong được mở ra, người đàn ông nghiêng nửa người ra nhìn người phụ nữ phía dưới bị con chó hành hạ có chút chật vật, "Làm sao vậy?"
...
Cầu nhận xét và góp ý. Mong mọi người nhận xét thật nhiều thật nhiều để tớ rút kinh nghiệm và cải thiện trình edit nhiều hơn.
...
Nản quá huhuuu :( ai có bí kíp gì edit nhanh hơn khum ạ :(
Sắp xong chương 27 và định đăng vào luôn hôm nay để kỉ niệm sinh nhật của idol tui nhưng sắp hongg được ruii :(( Hẹn mọi người một ngày khác.