Nhìn hai nàng sợ hãi đến mức không dám hé miệng, hắn liền cười lạnh.
“Nói đi a, cái đức tín kia của ngươi sao rồi sao lại không nói một câu gì hết thế này.”
“Ta cũng đã từng giống các ngươi đấy, chỉ là ta đã gặp được một người chỉ cho ta con đường đúng để đi. Ta mong rằng các ngươi có thể suy nghĩ thêm về những hành động của mình.”
Nói xong hắn phất tay lên thu hồi lạp up áp, cả hai người Irina và Xenovia đều bị thổi bay ra ngoài.
“Mori-kun.”
Thoát ra khỏi up áp của hắn Rias, Akeno cùng Asia liền lo lắng nhìn Jin Mori.
“Ta không sao chỉ là nhớ lại những chuyện không vui thôi, được rồi sắp xếp lại mọi thứ và chuẩn bị về nhà nào.”
Jin Mori hít sâu một hơi bình định thoáng một chút tâm tình quay đầu lại nhìn mọi người mỉm cười nói.
Những người khác thấy hắn mỉm cười thì cũng thở ra một hơi bởi vì khi nãy hắn thật sự quá đáng sợ.
“Mori-kun lúc nãy ngươi thật sự là vô cùng đáng sợ nha.”
Đi trên đường về nhà cả bốn người đều trầm mặc, đến cuối cùng vẫn là Akeno mở miệng nói.
“Chỉ là tại vì họ nhắm vào Asia mà thôi, nếu Rias hay Akeno cũng bị giống như vậy thì ta chắc chắn cũng sẽ ra tay. Ta sẽ không để cho ai làm hại người mình quan tâm.”
Lời hắn nói làm cho ba nàng ấm áp trong lòng.
Đúng lúc này ánh mắt của bốn người bị hai đạo thân ảnh mặc áo choàng đen, hai đạo thân ảnh đó không ai khác chính là Irina và Xenovia.
Hai người họ đang đứng ở ven đường xin thức ăn. Nhìn thấy cảnh này lông mày hắn giật giật.
Tối đến trong nhà của Jin Mori, trên bàn ăn hắn cùng Rias, Akeno và Asia đang nhìn trên bàn ăn ăn như hổ đói hai người.
“C...cảm ơn vì đã cho chúng ta thức ăn.”
Irina nhìn hắn lí nhí nói, nàng có vẻ vẫn còn sợ hãi hắn vì chuyện lúc chiều.
“Không có gì, muốn cảm ơn thì tới mà xin lỗi Asia đi nàng là người khuyên ta cứu các ngươi đấy.”
Lời cảm ơn của Irina cũng khiến dịu đi phần nào.
Còn Xenovia thì đang ở cầu xin chúa tha thứ vì ăn đồ ăn hắn cho. Nhìn thấy cảnh này làm hắn vô cùng buồn cười, hắn thật sự cũng không ghét hai nàng chỉ là hắn không thích cái kiểu phán xét người khác như thế thôi.
“Cảm ơn về bữa ăn, nhưng có vẻ cậu cũng không thích chúng tôi nên chúng tôi sẽ rời đi ngay.”
Xenovia nghe hắn nói như vậy cũng thở ra một hơi đứng lên cúi đầu cảm tạ hắn, rồi dẫn theo Irina chuẩn bị rời đi.
“Khoan đã, chúng ta làm một thỏa thuận như thế nào.”
“Thỏa thuận?”
“Đúng vậy, ta sẽ giúp các ngươi lấy lại thánh kiếm đổi lại hai người phải xin lỗi Asia.”
Nghe được đề nghị của hắn cả hai người đều trầm mặc, họ không biết có nên đồng ý không, nếu như có hắn giúp thì mọi việc sẽ dễ dàng hơn rất nhiều nhưng nhớ đến việc hồi chiều lại khiến hai nàng rùng mình.
“Các ngươi không có nơi ở cũng như tiền đúng không? chỉ cần các người đồng ý ta sẽ cho các ngươi chỗ ở cũng như là một ngày ba bửa.”
Nhìn thấy hai người do dự, Jin Mori liền nở một nụ cười xấu xa bắt đầu dụ dỗ. Đừng suy nghĩ sai, hắn cũng không phải là có ý đồ gì với hai người hắn chỉ là muốn hai người trở thành thân thuộc của Rias thôi.
“Chúng ta đồng ý, mong là họp tác vui vẻ.”
Nghe được hắn nói như thế mắt của Xenovia và Irina liền sáng lên, hai người lại suy nghĩ một chút gật đầu đồng ý.
Sau đó hắn cũng để cho hai người tới xin lỗi Asia rồi sắp xếp phòng ngủ cho cả hai.
Trong những ngày kế tiếp thì Xenovia và Irina ngoại trừ vào buổi đêm còn quay trở về nhà để nghỉ ngơi ra thì ban ngày 2 người đều ra ngoài từ sớm và đi tìm kiếm tung tích của thiên thần sa ngã tới lúc tối mịt.
Buổi tối hôm ấy khi đang ăn tối cùng với Rias, Akeno, Asia và cả Xenovia cùng Irina như bình thường thì hắn chợt cảm nhận được một luồn sức mạnh cực to lớn xuất hiện ở trong thị trấn này, kẻ mang theo sức mạnh to lớn này có 1 khí tức cực kỳ giống với Raynare.
“Kokabiel…”
Hắn tuyệt đối sẽ không nhầm, kẻ có khí tức của thiên thần sa ngã mà mạnh tới vậy thì chỉ có thể là Kokabiel chứ không phải ai khác.
Lúc trước Kokabiel không có mặt trong thị trấn này nên hắn không cảm nhận thấy, bây giờ đây Kokabiel bỗng dưng xuất hiện thì chắc chắn là tên này đã đi tới đây bằng 1 thứ tương tự như ma trận dịch chuyển.
“Cái gì… Kokabiel!?”
Những người khác nghe được hắn nói ra cái tên này liền giật mình. Hắn đứng dậy nhìn về phía mọi người.
“Có vẻ như chúng ta không thể tiếp tục ăn nữa rồi.”
Những người khác cũng gật đầu đứng dậy.
“Mori, Kokabiel giờ đang ở đâu?”
Đi ra khỏi nhà Rias liền quay qua hỏi hắn.
“Kokabiel hiện đang ở học viện..”
Jin Mori đưa mắt nhìn về hướng học viện Kuoh.
“Đi thôi.”
Rias ngẫm nghĩ 1 lát sau đó liền gật đầu và nói.
Tốc độ của bọn họ cũng rất nhanh, chớp mắt đã đến trước cổng học viện Kuoh.
Ở dưới cổng trường Sona đã đứng sẵn ở đó và khi thấy Rias và hắn chạy tới thì liền gọi.
“Sona, thật may là cậu đã tới kịp.”
“Khi vừa nhận được thông báo của cậu là tôi đã tới đây ngay.”
Rias có cách riêng của mình để liên lạc với Sona, ngay khi nhận được tin báo thì Sona đã gọi những thuộc hạ của mình tới đây.
“Thuộc hạ của tôi đã tạo 1 kết giới bao quanh ngôi trường để cố gắng giảm bớt thiệt hại xuống mức thấp nhất, những việc còn lại đành phải nhờ vào cậu thôi, tôi vẫn nghĩ trong trường hợp này cậu nên gọi Onii-sama của cậu tới.”
“Tôi đã thông báo cho Sirzechs-sama rồi.”
Sona nhìn thoáng qua Jin Mori rồi nó với Rias, ngay lúc này Akeno liền tiến lên nói.
“Ta biết ngươi không muốn gây rắc rối cho Sirzechs-sama nhưng Rias ngươi nên hiểu rõ tình hình hiện nay, ngươi thậm chí còn chưa phải là 1 ác ma trưởng thành thì sao có thể đấu lại được với 1 lãnh đạo của Grigori.”
“Chúng ta vẫn có Mori ở đây mà.”
Rias nói làm Akeno không cãi lại được nhưng cô vẫn lắc đầu.
“Không phải tôi không tin tưởng Mori-kun, nhưng chúng ta vẫn nên cẩn thận thì hơn.”
Sona đứng nghe 2 người nói chuyện thì cực kỳ kinh ngạc mà nhìn hắn. Mặc dù cô biết hắn rất mạnh nhưng không ngờ rằng hắn lại có thể khiến cho chính em gái của Ma Vương cho rằng có sức mạnh ngang ngửa với anh trai mình.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT