Tô Kiều theo ba người ra khỏi quảng trường, chỉ thấy bên trên căn cứ là một lồng chụp khổng lồ trong suốt, hình thành một khu vực lớn hình bán tròn, bên ngoài là một loạt tinh hạm xếp hàng cất cánh hạ xuống, ngăn ngắn, có thứ tự.
“Đừng nhìn nữa, chúng ta không ngồi nổi tinh hạm.” Mã Tu vỗ vai của cô, sau đó chỉ một loạt phương tiện có chân đạp, cười nói, “Đây mới là phương tiện giao thông của chúng ta.”
Tô Kiều “….”
Phương tiện có chân đạp ở tinh tế cũng như xe đạp tự động, Tô Kiều đi theo đám đông xuất phát về khu thu hoạch số 3, khoảng chừng nửa giờ đã đến nơi.
Cùng nhau đi tới, Tô Kiều luôn cảm thấy là lạ, lúc này nhìn thấy vùng mỏ trọc lốc, cùng dải cát khô cạn dưới ánh mặt trời, kinh ngạc hỏi Mã Tu “Tại sao không có thực vật?”
Lời vừa ra khỏi miệng, ba người phía trước nhất tề quay đầu lại, nhìn cô như một đứa ngốc.
“Không có thực vật, tất cả đều chết hết.” Hắc Oa nói cộc lốc.
“Kiều Kiều, cô không biết sao, tinh sử ghi chép lại, một ngàn năm trước, thân cây cuối cùng của toàn vũ trụ đã chết, sau lần đó toàn vũ trụ đã không có thực vật.” Mã Tu nói.
“Loại phóng xạ biến thái này, người máy còn bị ăn mòn, đừng nói chi tới thực vật, làm việc.” Chú Lý cười lạnh, “Số may, chúng ta không chừng có thể sống thêm mấy năm.”
Toàn vũ trụ không có một gốc cây thực vật??? Cuối cùng Tô Kiều cũng ý thức được điểm kì lạ từ khi trọng sinh đến nay. Chẳng trách trong trí nhớ của nguyên chủ, hiểu biết đối với thực vật thật sự là thiếu thốn đến tận cùng. Thật may, cô có sách thực vật, cô có thể đổi được thực vật, trái tim nhỏ của Tô Kiều ầm ầm nhảy lên, cố gắng đem bí mật này che lại.
Đến một thung lũng sâu trong vùng mỏ, chú Lý đem “xe đạp” thành một chiếc máy trảo, nói lớn: “Xuống dưới.”
Tô Kiều tìm tòi một hồi, phát hiện cái “xe đạp” máy này có vài chức năng cơ bản như: leo lên, cất bước, đào móc, chiếu sáng, có thể nói là rất mạnh mẽ.
Cô cài đặt chức năng leo lên, liền thấy xe đạp thật nhanh tự biến thành một chiếc máy có trảo móc.
Tô Kiều trông mèo vẽ hổ, đem máy trảo lắp đặt xong, sau đó men theo vách núi bò xuống, vừa nhanh lại vừa ổn.
Chú Lý nheo mắt lại có thể đến được khu vực hắc tinh đều không đơn giản
“Chú Lý, có đá năng lượng.” Mã Tu hô lên vui mừng.
Chỉ thấy trên vách đá có từng vết nứt, trong đó có một khe lộ ra u quang của đá năng lượng đen.
Mã Tu dùng máy trảo cẩn thận luồn vào, sau đó thay đổi cách thức đào móc, máy trảo đột nhiên biến sang hình dạng nhọn tế, đem đá năng lượng đen nằm trong đám đá đào lên.
“Mọi người tản ra, tự mình tìm kiếm, sau một tiếng lại tập hợp.” Chú Lý nói, “Nhớ kỹ, nếu phát hiện vị trí có mỏ quặng dày đặc thì ghi nhớ, còn phát hiện dị thú thì liền chạy.”
Tô Kiều gật đầu, thoát khỏi tầm mắt của ba người, hành động trên vách đá lại càng tự nhiên, rất nhanh đã xuống tới đáy vực, tìm kiếm xung quanh, mơ hồ nghe được tiếng nước.
Có sông? Ánh mắt Tô Kiều vụt sáng, xuyên qua khu đá vụn, đi tầm mười mấy phút cuối cùng tìm được một dòng sông nhỏ.
“Cảnh cáo, tiếp cận khu vực phóng xạ dày đặc.” vòng tay đột nhiên phát sinh cảnh báo.
Tô Kiều nhìn giá trị phóng xạ trên vòng tay không ngừng tăng cao, cô vội vàng nghĩ tới sách tranh thực vật, sau đó đổi lấy một gốc cây thông, thực vật trong sách có quy định về giá trị phóng xạ, bất đầu hấp thụ phóng xạ trong cơ thể cô, mà hạn mức tối đa thu thâp giá trị phóng xạ cũng tăng lên 2000.
Tô Kiều đại hỉ, thực vật trong sách có thể hấp thu giá trị phóng xạ trong cơ thể cô? Như vậy cô có thể hoàn toàn không sợ phóng xạ nữa! Chỉ cần cô không ngừng dùng giá trị phóng xạ là có thể trao đổi được thực vật.
Phát hiện quan trọng này khiến cho trái tim lo lắng của cô cuối cùng có thể đặt xuống, hung phấn chạy tới bờ sông, đụng vào dòng nước sông lạnh lẽo.
Hắc tinh 12 vực không có phân chia bốn mùa, một năm 365 ngày đều nóng bức, nước sông này lại như được cất trong tủ lạnh.
Tô Kiều kiểm tra giá trị phóng xạ trên vòng tay, phát hiện nó đang gia tăng mãnh liệt.
Phóng xạ trong nước này lợi hại như vậy?
Tô Kiều híp mắt, đem máy trảo điều chỉnh sang hình thức chiếu sáng, ánh sáng mạnh đánh vào trên nền màu đen của nước sông, chỉ thấy đáy sông tỏa ra từng đoàn ánh sáng u ám, là nguồn đá năng lượng.
Tô Kiều đánh dấu vị trí nơi này trên vòng tay, cũng không vội vã nhảy vào trong sông để thu hoạch, mà tiếp tục đi dọc theo thượng nguồn để tìm kiếm.
Càng đi giá trị phóng xạ càng cao, Tô Kiều đem cây giống đã đổi được lúc trước gieo trồng bên trong khe đá vụn dọc bờ sông, sau đó còn dùng nước sông tưới thêm một chút.
Mặc kệ có thể gieo trồng thành công hay không, cứ lấy ngựa chết làm ngựa sống thôi.
“Tô Kiều, Tô Kiều, cô tìm được nguồn đá năng lượng sao?” Vòng tay truyền đến thanh âm vui sướng của Mã Tu.
“Còn đang tìm.” Tô Kiều nói xong, liền phát hiện mình đã đi tới phần cuối của vách núi, dòng sông đen chảy ra từ trong một hang động cao bằng nửa người, chỗ này là từ sông ngầm dưới đáy vực mà hình thành.
Tô Kiều đóng thông tin, mở hình thức chiếu sáng, cố gắng xuyên qua cửa động chật hẹp, phía trước dần rộng rãi, sáng sủa, trên vách sơn động khảm nạm từng viên đá năng lượng đang tỏa ra từng dải ánh sáng đỏ đen.
Đá năng lượng đỏ? Còn nhiều như vậy?
Tô Kiều không chút nghĩ ngợi, bắt đầu điên cuồng thu hoạch, máy trảo không ngừng móc ra từng khối từng khối đá năng lượng, rất nhanh kho chưa đồ đã xếp vào hơn 100 khối đá năng lượng, đó chỉ là mới đào một mảng nhỏ.
“Cảnh cáo, giá trị phóng xạ của cơ thể đạt đến điểm giới hạn, cảnh cáo, giá trị phóng xạ của cơ thể đạt đến điểm giới hạn.” Vòng tay phát ra âm thanh cảnh cáo.
Tô Kiều không dám ở lâu thêm, nhanh chóng ra khỏi hang động, đi về chỗ tập hợp.
Giá trị phóng xạ trong hang động là quá cao, chẳng trách phong thủy bảo địa như vậy lại không có ai phát hiện.
Dựa theo đường cũ trở về đỉnh núi, Hoắc Oa và Mã Tu cũng đã trở về.
“Kiều Kiều, cô cuối cùng cũng trở về, đào được bao nhiêu đá năng lượng?” Mã Tu rạo rực, xem ra hắn thu hoạch rất tốt.
Kho chứa đồ của Tô Kiều có hơn 150 khối đá năng lượng, trong đó có 50 khối là đá đỏ, thu hoạch một chuyến này vượt quá sự tưởng tượng của cô.
“Hơn 20 khối đó.” Tô Kiều nói một con số an toàn, hang động cô đi có giá trị phóng xạ quá cao, không có cách nào giải thích vì sao cô có thể sống mà đi ra được, chỉ có thể lập lờ không đề cập tới.
Mã Tu bỗng nhiên trợn mắt lên, mẹ nó, hắn mới đào được 15 khối.
“Tôi đào được 24 khối.” Hắc Oa cộc lốc cười nói.
Rất nhanh, chú Lý cũng trở lại, nghe nói Tô Kiều đào hơn 20 khối đá năng lượng, hơi giật mình, không nói gì thêm, mang 3 người trở lại.
Trên đường về, gặp phải không ít người đến khu 3 thu hoạch, cũng không thiếu người trở lại.
Trên con đường cực kì trống trải bên cạnh hồ nước, Tô Kiều ngoài ý muốn phát hiện khu biệt thự.
“Có người lại không ở trong khu an toàn?”
“Đó là đương nhiên, lồng phòng hộ cấp ba là chuẩn bị cho khu an toàn của những người lưu vong như chúng ta, quân khu, công hội, người giàu thì đều ở trong biệt thự có lồng phòng hộ cấp 1.” Mã Tu giải thích.
“Một tòa biệt thự bao nhiêu tiền?” Tô Kiều trầm mặc một chút, quả nhiên tuy là tinh tế vẫn không tránh được phân biệt giàu nghèo mà.
Ba người đồng loạt quay đầu nhìn Tô Kiều.
“Một ngày đào được 30 khối đá năng lượng, đại khái đào khoảng 30 năm, một căn biệt thư nhỏ có lồng phòng hộ, thấp nhất là 100 ngàn đá năng lượng đen. Qúy không phải biệt thự, là lồng phòng hộ.”
“Kiều Kiều, một cái lồng phòng hộ cấp ba cần 8 vạn đá năng lượng đen, đừng nói lồng phồng hộ cấp một, ta nghe nói có lồng phòng hộ cấp đặc công, có thể ngăn cản 90% thương tổn bởi phóng xạ, thế nhưng không bán ra ngoài, loại người không có bối cảnh như chúng ta, nghĩ cô cũng đừng nghĩ đến.” Mã Tu vỗ vỗ vai của cô mà nói.
8 vạn? Tô Kiều tính toán một chốc, 8 vạn đá năng lượng đen, chính là 8000 đá đỏ, chỉ cần có thời gian thì có thể tích góp được nhiều đá năng lượng như vậy.
Khu vực Hắc tinh bao la địa vực, 90% người dân đều sinh sống ở khu an toàn, một vùng lớn đất đai đều hoang phế, cô chỉ cần mua một vùng đất hoang ở khu vực xa xôi liền có thể xây dựng đại nghiệp trồng trọt.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT