Thấy anh Quế đang nói chuyện bình thường, đột nhiên quỳ thụp trước mặt mình, vị trù trì cũng cảm thấy khó xử, vội vàng dùng hai tay mà đỡ anh gượng dậy, miệng nói nhanh:- A di đà Phật, thiện tai, thiện tai.

Kính mong vị thí chủ này đừng làm như vậy, thí chủ hãy đứng lên đi, bần tăng đã nhận lời thỉnh cầu của thí chủ Luật, ắt sẽ đứng ra cố gắng giải quyết việc này cho gia đình, Đức Phật đã dạy cứu một mạng người hơn xây bảy tháp Phù Đồ, mọi vật sống đều là con dân của ngài, bần tăng cũng không thể thấy chết mà không cứu.

Nào nào, hãy mau đứng dậy.Ở bên cạnh, ông Luật cũng vội vã mà khuyên ngăn:- Quế, nhanh đứng lên đi, đừng làm sư thầy phải khó xử, thầy đã nói có cách, thì ắt cái nạn của gia đình mình sẽ được giải trừ thôi.Anh Quế biết vị trụ trì và ông Luật cũng là nói lời chân tình, xem như hết nước hết cái, nên nhờ sự trợ giúp của sư thầy,anh gạt nước mắt, lồm cồm đứng dậy.

Đợi anh Quế bình tĩnh lại thêm một hồi nữa, vị trụ trì mới trầm ngâm suy nghĩ, sau đó nói ra phương án giải quyết của mình:- Sau khi đã biết được hầu hết mọi sự tình của gia đình qua lời kể của thí chủ Luật cũng như là thí chủ này ấy, thì trước hết bần tăng dám khẳng định được gia đình mình bị trùng tang, còn việc rốt cuộc là bị trùng tang ngày hay liên táng thì bây giờ bần tăng cũng không có cách nào mà xác định rõ cho được,thế nên bần tăng cũng không dám nói bừa.

Hiện giờ cách xử lí tốt nhất vẫn là gia đình nhanh chóng chuẩn bị di ảnh, tên tuổi, ngày sinh, năm sinh, ngày mất của người thân vừa khuất núi,trong quãng thời gian sắp tới, chậm nhất là ba ngày, chùa sẽ tổ chức cúng dường, làm lễ nhốt vong, để cho lính trùng không tài nào có thể tra tấn vong hồn của người thân gia đình, bắt mạng người khác nữa, từ đấy hiện tượng trùng tang mới kết thúc.

Còn về việc phụ mẫu của thí chủ thì không cần phải lo lắng quá, bởi lính trùng không có bắt hồn phụ nữ trong nhà, chủ yếu chỉ bắt mạng đàn ông,lý do ấy chính là linh hồn bị bắt đi sau này sẽ trở thành quân lính của thần trùng, do thế nên phụ nữ thường không bị bọn chúng bắt.

Thí chủ có thể an tâm về mặt này được.

Bần tăng dám đứng ra đảm bảo mẫu thân của thí chủ sẽ an toàn.Những lời của sư thầy vừa nói anh Quế và ông Luật có chỗ hiểu, có chỗ không, nhưng hai người cũng biết về mặt tâm linh này thì trăm sự cứ nghe theo lời sư thầy là tốt nhất, người ta đã là trụ trì của một ngôi chùa nổi tiếng khắp cả nước, đức cao vọng trọng, đã nói ra kế sách thì ắt đã suy nghĩ mọi thứ chu toàn.

Cuối cùng thì cả hai đều gật đầu đồng ý.

Nhưng hình như vẫn còn đôi chút khúc mắc, bởi dẫu ông Luật đã sơ lược về hoàn cảnh của gia đình mình lúc này cho sư thầy nghe, nhưng có một chuyện mà ông không thể biết được, đó chính là người phụ nữ đội nón lá, đã xuất hiện ở bệnh viện leo lên giường bà Đọt hù dọa bà, rồi cả khi người đàn bà điên này lén lút thắp trộm nhang ở cổng nhà anh Tin, gọi mời lính trùng đến bắt mạng anh Mừng.

Anh vội nói toàn bộ những điều này cho vị trụ trì nghe, ông Luật và sư thầy nghe xong thì vô cùng ngạc nhiên, thực ra ông Luật cũng đã gặp được bà ta, bởi trước lúc ông rời khỏi nhà anh Tin, ông còn tưởng bà ta là người ăn xin, còn dặn chị Huệ đem cơm ra cho bà ta ăn, không ngờ bà ta lại hại gia đình nhà lão Bá.

Ngoài những chuyện trên, anh Quế còn kể thêm việc hồi nãy mình có bắt gặp bà ta ngồi ở ngoài cổng chùa, cứ chằm chằm nhìn vào đây quan sát anh, nhưng lúc anh ra được đến nơi thì người phụ nữ đó bèn mất tích, như thể bà ta bốc hơi vào không khí vậy.

Chẳng hiểu tại sao khi nghe đến một người mặc quần áo đỏ, đầu đội nón như vậy mà sắc mặt của vị trụ trì đang bình thường bỗng càng ngày càng chuyển biến thành xấu.

Sau khi anh Quế vừa dứt lời, sư thầy nhanh chóng bấm đốt ngón tay, lẩm nhẩm suy tính, được một hồi ông thở hắt ra một hơi, lắc đầu quả quyết:- Không thể như vậy được, sao lại có chuyện lạ kỳ đến bậc ấy cơ chứ.

Nếu như lời vị thí chủ này nói ấy, thì người phụ nữ kia bộ dáng cực kỳ giống quân lính của thần trùng, phải nói thế nào nhỉ, à không giống y chang, nhưng phải gần như đến tám, chín phần như vậy.Mà chuyện như thế thì không thể nào xảy ra được, bởi vốn dĩ lính trùng hoặc thần trùng đều không có cách mà xuất hiện trên nhân thế, điều này có liên quan đến quy luật Âm Dương.

Nhưng nếu người này không quen, không biết với gia đình nhà thí chủ, mà cũng không thù, không oán, thế mà làm ra hành động như một người thần kinh, thần trí không ổn định thì bần tăng to gan chỉ có một suy đoán, ấy chính là người này chắc chắn đã bị một thứ tà ma nó nhập vào mà chiếm hữu thể xác, nhưng nhất định đấy không phải là lính trùng tác oai tác quái, lý do vẫn như trên, người trên dương thế có luật dương, người sống dưới âm thế có luật âm, điều này tuyệt đối không thể phạm vào, kẻ cố tình lờ đi tự khắc trời tru đất diệt.

Nếu quả thật sự việc như thế bần tăng cần tính toán kỹ lưỡng lại mới được.Thấy sự việc bắt đầu biến chuyển theo chiều hướng xấu đi, ông Luật và anh Quế đều vô cùng lo lắng không thôi.

Vị trù trì trông thấy hai người đứng trước mặt cũng đang đứng ngồi không yên, dùng nét mặt lo âu, pha chút sợ hãi nhìn mình, cũng thở dài thườn thượt, chậm rãi mở miệng:- A di đà Phật, thiện tai thiện tai, việc quan trọng nhất trước mắt ấy vẫn là phải làm lễ để nhốt vong lại, tránh để lính trùng nó câu hồn, còn người phụ nữ kia ấy, gia đình phải cố gắng bắt được lại bà ta, tuy việc làm này không tốt, nhưng cần thiết, sau đấy nếu có điều kiện thì đưa bà ta lên chùa là tốt nhất, để bần tăng kiểm tra một lần, xem có phải đúng bị con tinh con tà nó vịn vào người, nó điều khiển hay không, còn nếu mọi thứ diễn ra không thuận lợi thì cứ tạm giam bà ta lại, thông báo cho phía chùa, bần tăng sẽ đến tận nơi xem một lượt là rõ ngay.

Mọi sự cứ tạm thời vậy đã, đêm nay bần tăng ắt sẽ suy nghĩ kĩ càng hơn.Ông Luật và anh Quế nghe được rõ mồn một những lời trên của vị trụ trì, biết sư thầy cũng đã tận tâm, còn chuyện của nhà phần lớn vẫn phải dựa vào gia đình, một mình thầy không thể nào mà cáng hết được.

Cả hai nhìn nhau gật đầu, đoạn anh Quế lên tiếng:- Vậy bây giờ con và ông Bá sẽ trở về làng ngay, tìm bắt cái người đội nón kia lại đồng thời đem di ảnh của bố và hai anh trai con lên chùa luôn ạ, vậy có được không hở thầy?Sư thầy vội lắc đầu, đáp ngay:- Không được, tạm thời thí chủ không nên rời khỏi địa phận chùa, cũng như lời thí chủ đã nói, người đàn bà kia đi theo hai người suốt làng lên đến tận cổng chùa thì dừng lại, không phải bà ta không muốn đi theo nữa, mà bởi vì bà ta không thể đi theo.

Việc người này ngồi ở cổng chùa đã chứng minh rất rõ ràng, ấy là bà ta muốn tiếp tục theo chân thí chủ, để mời gọi lính trùng đến bắt hồn thí chủ đi.

Tuyệt đối không thể ra ngoài ngay lúc này, chỉ cần rời khỏi phạm vi của chùa, thí chủ sẽ mất mạng ngay..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play