Sau khi kiểm tra một lượt từ đầu cho đến cuối ao Nghè, hai người mới quay trở lại chỗ cũ.
Thấy sắc mặt của hai vị sư bá không được tốt.
Tất cả mọi người ở đây đều lờ mờ đoán ra được việc truy bắt Phạm Nhan đã lâm vào khó khăn.
Thầy Long nét mặt đăm chiêu, quay sang phía lão Qủy Nhân mở lời:- Phép Liệt Địa của nhà Lê, liệu có phong ấn lại được Long Mạch nơi này không?Lão Qủy Nhân gật đầu, nhưng vẫn phải nói cho rõ:- Phong Ấn thì vẫn phong ấn nổi, nhưng thực hiện phép này tổn hao rất nhiều pháp lực.
Sau khi tôi làm phép xong, chỉ sợ chuyện còn lại phải dựa vào gia tộc nhà lão.Thầy Long gật đầu, đáp chắc nịch:- Chỉ cần phông ấn được Long Mạch, tạo ra kết giới, phong tỏa mạch đất, không để Phạm Nhan dùng phép độn thổ chạy trốn, việc còn lại, chúng tôi tự lo liệu.Nghe được lời nói này của thầy Long, lão Qủy Nhân không nói thêm lời nào nữa, gật đầu.
Đi thẳng về phía tộc nhân của mình, trầm giọng quát:- Tộc nhân nhà Lê nghe lệnh, bố trận, dùng thất tấc đinh, điểm huyệt Long Mạch, phong ấn mạch đất.
Ta tự tay tác pháp.Ba mươi người mặc áo màu xanh da trời, đồng loạt cúi đồng cung kính, miệng hô lớn:- Cẩn tuân pháp chỉ.Sau đó những người này nhanh chóng thối lui, tuy người đông, nhưng họ di chuyển vô cùng có kỉ luật, như đã được huấn luyện vô cùng nghiêm khắc.
Sau đó lão Qủy Nhân cũng không rảnh rỗi thời gian mà đứng đấy, theo sau tộc nhân của mình.
Ở bên này, thầy Long cũng quay sang phía tộc nhân của mình, lớn giọng:- Tộc nhân họ Trần nghe lệnh, bố trí Sát Thần Trận, ngày hôm nay ta muốn một con ruồi cũng không thể thoát ra khỏi đây.
Trận pháp cách xa pháp trận của gia tộc Lê ba trăm bước chân, sau khi điểm huyệt xong Long Mạch, ngay lập tức thay thế toàn bộ pháp sư nhà Lê, khép chặt trận đồ.
Các ngươi rõ chưa?Tám mươi người đồng loạt cúi đầu cung kính hô lớn:- Cẩn tuân pháp lệnh, đệ tử hiêu rõ.Lúc bấy giờ thầy Long mới gật đầu hài lòng.
Đoạn thầy Long quay sang phía thầy Đế và thầy Quân, tiếp tục ra lệnh:- Trần Đế, Trần Quân nghe lệnh.Ngay lập tức thầy Đế và thầy Quân đều bước tới cúi đầu, thầy Long nói nhanh:- Trần Quân Trấn Lân chủ Lệnh, Trần Đế Trấn Long chủ Thần, bản thân ta sẽ tự đứng ở vị trí chủ Sát.
Không được để xảy ra bất kì điều gì sai sót? Trần Đế, Trần Quân hiểu rõ?Thầy Đế và thầy Quân đều cung kính vâng dạ.
Cuối cùng thầy Long gầm lên:- Bắt đầu..Đồng loạt tám mươi con người nhanh chóng rời đi, chỉ thấy qua một đoạn thời gian chưa kịp uống cạn chén trà, sân đình vốn dĩ nườm nượp thân ảnh thì nay chẳng còn ai.
Sau khi giải quyết mọi việc xong, thầy Long mới quay về phía ba người ông Tuấn vẫn đang ngẩn tò te, chẳng hiểu mô tê gì cười tươi, chậm rãi nói:- Ba người đi theo tôi, ắt tí có việc tôi cần nhờ, đừng ở lại gần đây, lão Qủy Nhân sắp thi pháp rồi, cẩn thận bị thiên lôi đánh cho cháy người đấy.Thấy ít nhất bản thân mình cũng còn tác dụng, nhóm người ông Tuấn bèn đi theo sau thầy Long.
Trước khi rời đi, ông Tuấn thấy từ ở trên xe khách, những pháp sư gia tộc Lê đang khệ nệ vác từng cây cột to như cột nhà, chẳng rõ làm bằng loại nguyên liệu gì, tổng cộng bảy cây, đem vào trong sân đình.
Bên phía này lão Qủy Nhân đã khoác lên mình một bộ quần áo, nhìn như quan phục của triều đại xưa, đứng trước bàn lễ, tay cầm kiếm, bắt đầu chỉ đạo tộc nhân mình.
Bên phía dưới ao Nghè, bảy dòng nước phun lên như suối, đỏ ngòm vẫn không có dấu hiệu dừng lại.
Cả cái ao Nghè như muốn biến thành một ao máu vậy.
Đến khi rời xa khu vực bố trận của pháp sư nhà Lê, cách ao Nghè khoảng tầm một trăm năm mươi mét thì thầy Long ngừng lại.
Nói nhóm người của ông Tuấn đứng từ xa quan sát, không được phép lại gần, tránh bị trận pháp đả thương.
Sau đó thầy Long ngồi chắp bằng, cắm thẳng Thánh Kiếm xuống đất, ngay trước mặt mình.
Cẩn thận dùng hai tay, lấy từ trong tay nải ra một tấm lệnh bài trống, làm bằng vàng , tạo hình con Rồng đang ngửa đầu gầm thét.
Thầy Long lót một chiếc khăn xuống dưới, tỉ mỉ đặt tấm thẻ bài lên, cúi đầu quỳ lạy tấm thẻ bài ba lần, sau đó cắt ngón tay, nhỏ máu lên trên.
Chỉ thấy sau khi thầy Long làm vậy xong, dòng máu chảy xuống đầu con Rồng, tô điểm cho hai con mắt vốn vô tri, bây giờ nhìn rất sống động và có hồn.
Từ trên thân của tấm lệnh bài một chữ đỏ rực như máu dần xuất hiện, ông Tuấn cũng biết đôi chút mặt chữ Nôm, nên nhận ra được đó là chữ Sát.
Đoạn thầy Long cẩn thận thu lại tấm lệnh bài, cất lại vào trong ngực, ngồi chắp bằng, hai mắt lim dim, tiến vào trạng thái nhập định.
Ở phía sau thầy Long khoảng tầm thêm năm mươi mét là các pháp sư gia tộc Trần, họ cũng như thầy Long, cắm kiếm ở trước mặt mình, tiến vào trong nhập định, hai mắt khép hờ, từng người từng người cách nhau từ khoảng ba đến năm mét, tạo thành một vòng tròn kín vây quanh cả ao Nghè, nhìn mặt người nào người đó đều lạnh tanh như tiền, nếu ngực họ không phập phồng hít thở, thì nhóm người của ông Tuấn còn tưởng họ chết rồi, nhìn có khác gì tảng đá đâu cơ chứ.
Khi ông Tuấn còn đang mải quan sát trận pháp của gia tộc nhà Trần, thì ở sâu bên trong, trên bờ ao, lão Qủy Nhân đang đọc gì đấy lầm rầm trong miệng, vì ở khoảng cách quá xa, ông Tuấn chẳng nghe được gì.
Chỉ thấy sau mỗi lần niệm chú, lão Qủy Nhân lại dùng kiếm chỉ thẳng về một vị trí trên ao Nghè, nơi mà dòng chất lỏng màu đỏ vẫn phun lên không ngừng, đồng thời tộc nhân nhà Lê cũng sẽ cắm một cây cột xuống dưới đất, sao cho từ vị trí đến khoảng cách ứng với cách phân bố của Huyết Long Mạch.
Lão Qủy Nhân niệm chú bảy lần, tộc nhân cũng cắm đủ bảy cây cột ứng với bảy dòng chất lỏng, sau đó họ mau chóng thối lui.
Vừa thấy tộc nhân của mình đã rời khỏi phạm vi ảnh hưởng của trận pháp.
Lão Qủy Nhân ngay lập tức tác pháp, hai tay lão như múa, ngày một nhanh, đến mức chỉ còn tàn ảnh.
Lúc này tự nhiên ông Tuấn, bác Mộc và ông Bình đều có cảm giác vô cùng lành lạnh, họ cảm thấy không khí xung quanh như có sự thay đổi vô cùng nhanh chóng, cảm giác như có hơi sương phả vào người lành lạnh.
Đây chính là biểu hiện thường thấy của việc bầu trời sẽ đổ mưa.
Bất giác trong vô thức cả ba người ngước lên nhìn bầu trời.
Thì người nào người đấy đều há to mồm, trợn tròn mắt , bởi chẳng biết tự bao giờ, mây đen đã kéo về nơi đây, khiến cả bầu trời tối sầm lại, sau đó, gió bắt đầu nổi lên, nhanh, mạnh và lạnh đến mức người ta rét run.
Nhưng trước hiện tượng bất thường đó, tất cả những pháp sư của gia tộc Trần vẫn giữ nguyên tư thế nhập định, chẳng ai mảy may đến điều đó.
Chẳng hiểu tại sao, trong lòng của nhóm người của ông Tuấn lại xuất hiện cảm giác như bản thân mình thật vô cùng nhỏ bé, so với thiên địa này vậy.
Bên kia dường như pháp trận đang được vận vào lúc mấu chốt, thân ảnh của lão Qủy Nhân không còn đứng ở một chỗ nữa, mà lão bắt đầu múa kiếm điên cuồng, thân ảnh nhảy tới nhảy lui liên tục, gió cũng càng ngày càng to hơn, mây kéo về ngày một nhiều, khiến cả bầu trời như nặng trĩu như sắp sửa đổ sập xuống vậy..