Bất Cố Thần hiểu rốt cuộc sau một khoảng thời gian dài, cuối cùng trận pháp đã được phát động, không rõ trong đầu hắn đang nghĩ gì, chỉ thấy hắn cứ ngẩn người mà nhìn về tháp tổ Như Trừng.
Đoạn hắn thở dài, hướng về phía sư trụ trì, chậm rãi lên tiếng:- Bản thần biết hai tên nhãi con pháp sư nhà Thánh kia đang truy lùng kẻ nào, ta cũng biết rõ hắn đang ở đâu.
Bản thần nói cho ngươi biết điều này không phải để ngươi nhận ân huệ của bản thần hoặc mang ơn ta.
Chỉ đơn giản là vì hắn mà bản thần đã tổn thất không ít binh lực dưới trướng, ta ăn quả đắng há để cho kẻ đó ngồi mát ăn bát vàng.
Từ xưa tới giờ đó không phải là tác phong của ta.
Nhưng bản thần cũng không thể dễ dàng cho mấy tên nhãi nhà các ngươi hầu hết thông tin, ta chỉ nói đơn giản thế này, tuy hắn là ngụy thần nhưng hắn vẫn có quỷ thân.
Bản thể của hắn ở đâu, các ngươi tự tìm đi.
Ha ha ha.Sư trụ trì vô cùng ngạc nhiên khi Bất Cố Thần lại tiết lộ bí mật quý giá như vậy cho mình, nhưng nghĩ đi nghĩ lại hắn là thượng cổ hung thần, cũng không phải kẻ đứng đắn gì, ích kỷ, đố kỵ, tham , sân, si, hắn đều có cả, hắn không muốn bại trận một mình, kéo theo người khác là lẽ đương nhiên.
Tuy sự thật là thế,nhưng thông tin này quả thật vô cùng hữu ích đối với gia tộc Trần và pháp môn Lê Thiên, hóa ra thủ cấp của Phạm Nhan chạy trốn đến đây cũng chỉ là một quỷ thân, chứ không phải là bản thể, vậy rốt cuộc thân xác của Phạm Nhan đang ở nơi nao.
Sư thầy vẫn còn muốn suy đoán tiếp, tiếc là thời gian không cho phép.
Ông chậm rãi gật đầu, đáp lễ:- Đa tạ ngài đã chỉ dạy, việc này mấy vị đồ đệ của bần tăng chắc chắn sẽ chuyển lời cho hai vị bằng hữu.
Còn bây giờ thì đã đến lúc ngài phải đi thôi, bần tăng cũng sẽ tiễn ngài một đoạn.- Ha ha ha, không tệ, không tệ, ta mất một quỷ thân cũng kéo theo được trụ trì đời này của cái chùa chết tiệt này, cũng không tính là lỗ.Sư trụ trì cười tươi như hoa, không giống như người sắp chết, đối với ông việc ngăn cản được bước tiến của Bất Cố Thần, xem như đã mãn nguyện lắm rồi.
Hai tay ông giơ cao lên trời, năm tòa tháp xung quanh nơi đây như cộng hưởng theo, chữ Vạn bùng cháy.
Đoạn hai tay ông từ từ hạ xuống, thu lại nơi trước ngực, hai bàn tay áp vào nhau, miệng ông niệm chân ngôn:- Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.Lời ông vừa dứt, phía trong nội điện, gần một trăm vị tăng sư cũng đồng loạt hô theo:- Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.Thủ hộ giả ba tòa tháp đá lần lượt là Hào Trư, Hoàng Miêu, Lâm Kê, ba vị yêu tiên này cũng ngồi chắp bằng ở trên tọa cư, cảm nhận được sự biến chuyển của pháp trận, họ không hẹn cũng niệm y chang như thế.
Trong bóng tối của màn đêm, Phật Quang Phổ Chiếu từng tấc đất nơi đây, đẩy lùi tất cả mọi thứ tà vật, quỷ ma, những thứ xấu xa nhất.
Bất chợt ngọn lửa trên người của sư trụ trì bùng lên cháy dữ dội đồng thời có tiếng chuông thần thánh vang lên, bắt nguồn từ đỉnh chùa Hàm Long khiến không gian xung quanh nhộn nhạo, như gợn sóng:- Boong, Boong, Boong.Qủy thân của Bất Cố Thần đang đứng trong pháp trận, lại ở gần nơi trận pháp phát huy sức mạnh lớn nhất, cho nên không cần nghĩ ngợi nhiều cũng đoán được, hắn bị diệt trừ đầu tiên.
Mỗi một vòng hào quang từ đỉnh chùa phát ra, thân thể của hắn sẽ mờ nhạt đi một phần, chẳng mấy chốc cơ thể của hắn dần dần tan biến vào không gian, như thể hắn chưa từng tồn tại trên thế gian này vậy.
Phật lực không chỉ độ hóa mỗi quỷ thân, ngoài ra còn đám binh lính của Thần Trùng nữa.
Từng vòng từng vòng hào quang lan tỏa, lấy chùa Hàm Long làm trung tâm, khuếch đại ra bốn phương tám hướng, đến mọi ngóc ngách của pháp trận Tứ Linh.
Lúc này ở trên dãy Kỳ Lân, thầy Long đang chỉ huy pháp sư nhà Trần điên cuồng đuổi giết đám quỷ binh Bất Cố Thần bị trận pháp làm suy yếu, hai bên đang giao chiến vô cùng ác liệt, chỉ thấy từng vòng kim quang khẽ rung động lướt qua thân thể từng người, từng vật, đến đám qủy binh thì ngay lập tức trấn bọn nó thành tro bụi, mọi thứ diễn ra vô cùng nhanh, đến mức đám lính trùng còn chẳng kịp kêu được thành tiếng, mấy vị pháp sư vốn tay kiếm tay bùa, đánh đến đỏ mắt, ngơ ngác nhìn xung quanh, không rõ mấy con quỷ trước mặt mình biến đi đâu mất.
Phật Quang chiếu rọi được độ hơn một phút thì biến mất, bầu trời vốn đỏ ối như máu nay lại dần tan mây, mưa như trút nước cũng dần tạnh, gió gào thét cũng ngưng.
Thầy Long ngắm khí tượng trời đất, hiểu rõ được mọi chuyện, cầm Thánh Kiếm nơi tay, thấy đâm thẳng lên trời, tươi cười gầm lên:- Chiến thắng.Tất cả các vị pháp sư nhà Trần đều vui mừng làm theo, họ chỉ thẳng thanh kiếm lên trời, đồng loạt hô:- Chiến thắng, chiến thắng, chiến thắng,..Rốt cuộc trận chiến phòng ngự, ngăn cản bước tiến công của Bất Cố Thần đã kết thúc.
Cuộc chiến giữa người và thần, kẻ giành chiến thắng lại là con người..