Đang lúc Điền Kỳ Kỳ lâm vào trầm luân, đánh mất lý trí, Lâm Dật đột nhiên rút đi tất cả công chiếm, anh để sát vào bên tai cô, không có ý tốt nói.
Ngữ khí nửa hài hước nửa trào phúng kia, làm Điền Kỳ Kỳ lập tức hổ thẹn không chỗ dung thân. Rồi lại sinh sôi nói không nên lời! Người đàn ông đáng chết này! Cô thề, để cả đời anh đều không thể biết sự tồn tại của con trai!
“Nếu cô tránh mà xa tôi là lạt mềm buộc chặt, tôi khuyên cô vẫn là tiết kiệm sức lực đi. Đối với loại phụ nữ nhỏ như cô, tôi không phải rất cảm thấy hứng thú.” Lâm Dật đứng thẳng thân mình, chỉ chừa cho cô một bóng dáng thẳng tắp, giờ phút này cô nhìn không thấy biểu tình của anh, nhưng giọng nói lạnh như băng kia của anh, làm tâm Điền Kỳ Kỳ lập tức rơi xuống đáy cốc. Hóa ra anh là nhìn cô như vậy! Hóa ra anh lại xem cô như những người phụ nữ vì bám víu lên cao phú soái có thể không việc gì không làm
Lời nói đả thương người của anh giống như đao cắt hung hăng đâm vào trái tim. Điền Kỳ Kỳ không có làm ra bất kỳ đáp lại gì, nhắm mắt lại, hai dòng nước mất trong suốt theo khóe mắt ào ạt chảy ra. Cô rốt cuộc lĩnh giáo hung ác của anh, mà cô lại yếu ớt không chịu nổi một kích.
Lâm Dật nói xong một phen lời nói kia liền hối hận, đến chính anh cũng không hiểu vì sao sẽ vô duyên vô cớ nói ra đoạn lời nói không thể hiểu được này. Mà Điền Kỳ Kỳ đến lúc này cũng chưa nói qua một câu với anh. Mãi cho đến trở lại Trung Quốc xuống máy bay, ở sân bay Ninh Thành gặp Dịch Thần cũng trở về từ nước ngoài. Cô mới nói chuyện lại.
“Kỳ Kỳ, sao em lại ở chỗ này?” Vẫn là Dịch Thần phát hiện cô trước. Lúc trước bởi vì sự tình khẩn cấp, anh vội vàng rời đi Trung Quốc, lại bởi vì chuyện lộn xôn rườm rà hỗn tạp, vừa đi mấy nơi, chính là đi nước ngoài không sai biệt lắm mấy tháng. Lại không có nghĩ đến lần này trở về ở sân bay liền có thể gặp được Điền Kỳ Kỳ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT