TRANSLATOR: Yuki

BETA: Hara

- o0o-

Trong bóng tối Ron và Harry nhìn nhau một lúc lâu.

"Trừ phi hiện tại nó bò ra cắn nuốt mình, còn bây giờ thì mình buồn ngủ lắm." Ron nghĩ một cách tuyệt vọng, nhưng cậu thật sự rất mệt mỏi. "Ngày mai rồi nói sau, Harry......"

Harry nhìn thấy Ron bộ dáng bình tĩnh vừa dính vào gối là ngủ ngay lập tức, bỗng nhiên cảm thấy bản thân có chút làm quá mọi chuyện lên.

Tử xà thì làm sao, lại không phải cậu chưa từng nhìn thấy qua! Lúc trước trong đường ống, mặt của nó và mặt của cậu chỉ cách nhau mấy mm, răng của nó từng tiếp xúc thân mật với cánh tay cậu nữa......

Harry nằm ở trên giường, và dần dần bình tĩnh lại, rồi cậu lại nôn nóng muốn thử và chờ mong —— cậu biết ngay mà! Trong cuộc sống học sinh của cậu làm sao mà thiếu vắng những sự cố bất ngờ xảy ra!

Từ từ loại chuyện này rốt cuộc có cái gì mà để vui vẻ!?

Harry nhắm mắt lại và chìm vào giấc ngủ với tâm trạng niềm vui sướng và phức tạp rằng rốt cuộc cuộc sống sinh hoạt của cậu đã quay trở lại đúng quỹ đạo của nó.

Ngày hôm sau Harry bị Ron lay tỉnh, những người khác đều không ở trong phòng.

Ron dùng vẻ mặt vô cùng hoảng sợ và bi thảm dùng một loại cực kỳ bi thảm nắm lấy hai vai của Harry —— "Đêm qua giống như mình nằm mơ thấy cậu nói với mình rằng tử xà đang tới!? Nói cho mình đây chỉ là giấc mơ!!"

"......" Harry mở to đôi mắt mờ mịt, nghĩ thầm, thì ra là tối qua cậu ấy chưa kịp phản ứng...... "Không phải mơ...... Mình nghe thấy được......"

Ron đẩy Harry ra, "Chuyện này không có khả năng xảy ra! Cuốn sổ nhật ký đã ở chỗ của chúng ta!" Ron hoảng loạn đi tới đi lui trong ký túc xá, "Không được, mình phải đi xem Ginny!"

Rồi cậu ấy lao ra ngoài.

Harry nằm phát ngốc ở trên giường —— tiết đầu tiên buổi sáng hôm nay là tiết Độc Dược, vừa vặn để cậu có thể thảo luận một chút với Draco......

Nhưng cậu phải suy nghĩ lại từ ngữ để nói......

Draco, là như thế này, ba ba của cậu có một cuốn sổ nhật ký —— à, mình không có nói ông ấy cố ý, có lẽ là ông ấy vô tình ném cuốn sổ nhật ký đó cho Ginny...... Đúng vậy đúng vậy, đó chính cô gái bị cuốn sổ nhật ký khống chế mở căn phòng bí mật ra, em gái của Ron...... Không không không, mình không phải nói ba ba cậu...... Nhưng mình và Ron đã lấy lại cuốn sổ nhật ký kia...... Nói cách khác, căn phòng bí mật không nên được mở ra, tử xà cũng không nên bị thả ra, nhưng ngày hôm qua mình nghe thấy giọng nói của tử xà ——

"Tử xà!?" Sau khi vất vả chịu đựng tiết độc dược, vừa tan học Harry lập tức túm Draco lại. Draco ngạc nhiên mở to hai mắt, "Cậu nói tử xà?!"

Harry hơi ngạc nhiên, "Cậu không biết sao?"

Draco cau mày, "Mình cũng không biết tất cả mọi chuyện của các cậu. Tất cả những chuyện mình biết đều là do Ron nói, nhưng cậu ấy không có nói về tử xà! Lúc đó cậu ấy chỉ nói đại khái thôi, còn chi tiết thì cậu ấy lược bỏ —— cậu ấy nói năm thứ hai em gái của cậu ấy bị cuốn sổ nhật ký khống chế, cô ấy đã thả linh hồn của kẻ thần bí ra và suýt chút nữa là mất mạng, sau đó cậu hủy cuốn sổ nhật ký —— Ron không có nói về tử xà! Cũng không có nói chuyện này có liên quan đến căn phòng bí mật của Slytherin!"

"À......" Harry do dự trong chốc lát, "Vậy cậu cũng không biết, cuốn sổ nhật ký kia là do ba ba của cậu ném cho Ginny?"

Draco ngẩn người một lúc, "Từ từ...... Cậu nói cuốn sổ nhật ký?"

Harry gật đầu, "Đúng vậy, cuốn sổ nhật ký." Cậu mở cặp sách ra, lấy cuốn sổ nhật ký ra và cho Draco xem, "Nhưng cuốn sổ nhật ký lại đang ở chỗ của tụi mình."

Draco nhìn cuốn sổ nhật ký kia, đột nhiên lấy tay che trán lại, "Trời ạ, là cuốn sổ nhật ký này!"

Hắn rất bất đắc dĩ ngẩng đầu nhìn Harry, "Cuốn sổ nhật ký này là giả. Đây chỉ là một cuốn sổ nhật ký bình thường."

"Sao cậu biết?" Harry nghi ngờ hỏi.

"Bởi vì khi mình ở nhà...... Cậu cũng biết trong nhà của mình có rất nhiều đồ bị cấm —— lúc ấy Lucius đang dọn dẹp lại nhà của mình —— nơi đặt những đồ đạc phép thuật hắc ám —— ông ấy chuẩn bị đem mấy thứ đó đi trong hẻm và bán —— nhưng ông ấy lại ngây người nhìn một cuốn sổ nhật ký, và mang nó quay trở lại thư phòng, giống như không biết nên làm cái gì đối với cuốn sổ nhật ký này ——"

Harry đoán chắc là cuốn sổ nhật ký kia là do đích thân kẻ thần bí đưa cho ông ta, cho nên Lucius mới có chút khó xử, người đàn ông này rất thận trọng và xảo quyệt, kẻ thần bí còn chưa thật sự chết. Lỡ như sau này kẻ thần bí có cơ hội quay trở lại, thì việc ông ta xử lý cuốn sổ nhật ký, quả thật chính là đi tìm chết.

"Mình đã tìm thấy một số phản ứng thú vị trong cuốn sổ nhật ký đó. Đúng vậy, đồ vật trong thế giới phép thuật luôn có phản ứng phép thuật, nhưng tình cờ là mình sử dụng phương pháp nhỏ cách đây hơn một ngàn năm để kiểm tra cuốn sổ nhật ký có phản ứng phép thuật không. Phản ứng của cuốn sổ nhật ký kia là một phép thuật rất phức tạp và tinh xảo. Mình không thể không nói, người sử dụng phép thuật này hoặc sáng tạo ra phép thuật này, thật sự là một người có thiên phú phép thuật rất cao, quả thật đó chính là một thiên tài!"

Đôi mắt màu xám của Draco tỏa sáng lấp lánh, "Cái phép thuật kia thật sự là mình rất say mê, cho nên mình trộm lấy một cuốn sổ nhật ký giống y đúc đổi với cuốn sổ nhật ký thật...... Nhưng chắc là Lucius không biết, cho nên......"

"Cho nên, Lucius đưa cuốn sổ nhật ký cho Ginny, và cuốn sổ nhật ký mà tụi mình trộm từ chỗ của Ginny, cũng chính là cuốn sổ nhật ký này," Harry nắm chặt cuốn sổ nhật ký, "Là giả!?"

Draco gật đầu, hắn vuốt tóc mái về phía sau —— không có tóc mái hắn trông càng giống Alice —— hoặc là nói, càng giống Draco đời trước.

"Điều đó có nghĩa là, cuốn sổ nhật ký thật đang ở chỗ của mình......" Draco hít sâu một hơi.

"Không thể nào, nếu cuốn sổ thật sự ở chỗ của cậu, vậy tại sao căn phòng bí mật lại mở ra? Trừ phi cậu bị cuốn sổ nhật ký khống chế, thả tử xà ra ——" Harry cau mày, "Ý mình là, uh, cậu xác định bản thân cậu vẫn luôn tỉnh táo chứ?"

Draco mỉm cười, "Mình đương nhiên chắc chắn rồi, trước khi sử dụng các đồ vật phép thuật cần phải làm các biện pháp an toàn, đó là phương thức ở một ngàn năm trước."

"Vậy thì, tại...... Tại sao tử xà lại được thả ra?" Harry phát hiện bọn họ vẫn không giải quyết được vấn đề chủ chốt.

"Hoặc là có người không cần cuốn sổ nhật ký mà vẫn có thể mở căn phòng bí mật ra. Hoặc là cuốn sổ trong tay mình đã bị trộm, sau khi khai giảng mình vẫn luôn không có đụng qua cuốn sổ nhật ký kia —— nó vẫn luôn ở dưới đáy hành lý của mình." Vẻ mặt của Draco không hề đẹp, "Mật thất Slytherin chỉ có Slytherin mới biết nó ở đâu, nhưng có lẽ y đã nói cho hậu duệ của mình biết. Giữa tử xà và Salazar có quan hệ khế ước với nhau, nó chỉ nghe theo mệnh lệnh của Salazar và hậu duệ của Salazar."

"Chết tiệt, hiện tại con tử xà kia đã trưởng thành rồi." Draco tức giận nói.

"Mình không hiểu, tử xà nguy hiểm như vậy, tại sao lúc trước mọi người đều đồng ý để Salazar nuôi dưỡng nó ở Hogwarts?"

"Tử xà là một động vật ma thuật rất quý hiếm. Rất hiếm khi tử xà được sinh ra đời...... Hầu như là không bao giờ có —— thậm chí còn quý hiếm hơn so với rồng —— cho nên, cậu có thể nhịn được sự mê hoặc khi được nuôi dưỡng một con rồng sao? Chúng ta cũng không thể nhịn được sự mê hoặc khi được nuôi dưỡng một con tử xà...... Hơn nữa tử xà mới được sinh ra không có bao nhiêu nguy hiểm —— bốn người chúng ta cùng nhau nuôi dưỡng một con tử xà không phải là một chuyện rất ý nghĩa sao......? Bốn người chúng ta có ít hoặc nhiều chứng thích sưu tầm......" Draco hơi xấu hổ sờ sờ cái mũi, "Xà quái khi còn nhỏ rất dễ chết, nếu để nó ở trong Rừng Cấm, không có ai chăm sóc thì sẽ rất dễ dàng chết, mật thất của mình được mở ra với tất cả các học sinh —— à, cậu cũng biết nó đó, chính là Phòng Yêu Cầu."

Harry há to miệng, "Phòng Yêu Cầu là mật thất của Gryffindor!?"

Draco mỉm cười, "Đúng vậy. Mật thất của Ravenclaw toàn bộ là những cuốn sách quý hiếm, mật thất của Hufflepuff đều là thực vật quý hiếm —— trong đó đa số đều là có độc —— chúng ta đều hỏi mật thất của Salazar có cái gì, y nói, ' bí mật '," Draco nhún vai, "Là như vậy đó, cái gì cũng không có nói, vì thế chúng ta đem tử xà giao cho hắn, bỏ vào trong mật thất của hắn."

"Xà quái là loài động vật nhận chủ, Salazar có khả năng thiên phú đối với động vật loài rắn —— đúng vậy, xà ngữ, vì vậy bọn họ đã thành lập một mối quan hệ,Salazar bắt đầu nuôi dưỡng nó."

"Chẳng lẽ mọi người không đi vào mật thất của ông ấy và nhìn xem nó trưởng thành thành bộ dáng gì sao?" Harry khó hiểu hỏi.

"À, đó là một quy ước cách đây cả một ngàn năm. Khi một sinh vật ma thuật nào nó thành lập liên hệ với một Phù thủy, vật thì sinh vật thần kỳ kia liền thuộc về Phù thủy đó. Muốn xử lý sinh vật đó như thế nào, người ngoài không thể nhúng tay. Cho nên Salazar không nói, chúng ta cũng không nhắc tới." Draco thở dài. "Đây là phong tục lúc đó ở giới Phù thủy, đặc biệt là giữa các quý tộc, bọn họ chán ghét người khác khi hỏi về tài sản bí mật của họ —— trừ phi chính bọn họ lấy ra khoe khoang một phen, nếu không thì dò hỏi thứ trân quý của đối phương bị coi là không có lễ phép và xúc phạm."

"Ngoài ra chúng ta cũng không có dò hỏi vị trí mật thất của những người khác —— đương nhiên rồi, Ravenclaw và Hufflepuff là do bản thân mình tìm được, như vậy thì không tính, còn có mình trực tiếp mở mật thất của mình ra." Draco điều chỉnh lại một chút dây đeo cặp sách ở trên vai.

"Lúc ấy chim ưng của mình đang ở trong Rừng Cấm, cách lâu đài không xa. Chim ưng có thể khắc chế tử xà rất lớn. Tuy rằng nó không bằng một tiếng gáy chết người của gà trống, nhưng nếu là đánh nhau, chim ưng sẽ không thua." Draco nghiến răng, "Nhưng chỉ khi là con tử xà đó vẫn chưa trưởng thành."

"Salazar là một người cẩn thận, cho nên chúng ta cũng rất yên tâm —— y tuy rằng bài xích máu lai giống như quý tộc vậy, nhưng y cũng sẽ không sử dụng tử xà để tổn thương học sinh —— sau đó Salazar rời đi —— chúng ta nghĩ chắc y đã đem tử xà xử lý tốt rồi...... Không nghĩ tới tử xà còn ở trong mật thất! Hiện tại con tử xà kia còn chưa có chủ nhân chính thức, sau khi trưởng thành khả năng tấn công càng mạnh mẽ hơn, mà chim ưng của mình đã sớm chết đi......"

Harry cau mày nghĩ, "Nếu là như vậy, thì chúng ta rốt cuộc cũng không biết căn phòng bí mật được mở ra như thế nào?"

Draco cau mày suy nghĩ, "Mình quay lại phòng và xem lại hành lý, coi cuốn sổ nhật ký kia còn ở đó không."

Sau khi bọn họ tách ra. Draco vội vàng chạy về phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin, sắp tới thời gian ăn trưa, phần lớn bọn học sinh đều đi đến Đại Sảnh Đường, trong phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin chỉ có một người đang ngồi trên sô pha, giống như đang ngẩn người nhìn lò sưởi trong tường.

Là Leo.

HẾT CHƯƠNG 48

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play