Tiếng bụp phát ra cửa phòng bệnh xá bị bật mở.

Lưu Vũ nhìn thấy Lâm Mặc bước vào liền vội vàng đẩy Châu Kha Vũ còn đang ôm mình ra.

Lâm Mặc một mặt ghét bỏ đưa tay bịt mũi nói: "Hai người ở phòng bệnh nấu rượu à? Sao toàn mùi rượu chua không thế?"

Lưu Vũ với Châu Kha Vũ lí nha lí nhí nửa ngày cũng chưa thoát khỏi cái gì vậy lên là.

Lâm Mặc đưa lên điện thoại nói: "Tìm hai người nửa ngày luôn rồi đấy, mau xem đi hai người ở trên diễn đàn của trường hot rồi.

Lưu Vũ cau mày nhìn điện thoại của Lâm Mặc, là bức ảnh hai người họ ở hội thể thao ôm nhau.

[Bánh Sữa Mỡ Rau Thơm] mau tới ăn dưa 【hình ảnh】【hình ảnh】【hình ảnh】

[Bạo Phong thút thít] ** mé đây là thứ tôi không nạp tiền vẫn có thể xem sao?

[Thứ Bảy đại thuận] Tui đã nói hai người họ có một chân.

[Dân mạng không lộ tên] Người ở hiện trường, đã chảy máu mũi.

[hhhhh]đđđđ, xứng đôi quá xứng đôi quá gap size này tui xin hít trước! Tui hận mình vì lười mà không xuống xem hội thể thao quá mà huhu!

- > [yuyu là bảo bối của tôi(reply)] lầu trên đừng có la làng, người ta chỉ là giúp đỡ nhau giữa bạn học với bạn học. Chạy bộ xong mệt quá dựa vào Châu Kha Vũ nghỉ tý thôi.

[Không muốn đi học] tuy là vậy, nhưng tui đã từ fan bạn gái của Tiểu Vũ biến thành fan mama, bây giờ lại biến thành fan cp rồi!

[Người đầu tiên ăn dưa của Bạo Phong Cao Trung] không phải chứ, không phải chứ chính chủ người ta cũng ôm tại một chỗ như kia rồi, mà vẫn có người tẩy đường sao.

[Thứ Bảy đại thuận] đã lập nhóm, có chị em nào tới hít một cái không 【hình ảnh】

[hhhhh] tới đây tới đây!

......

Lưu Vũ nhìn bài viết đã tới tận hơn một nghìn người bình luận, đột nhiên lại cảm thấy đầu choáng mắt hoa, đây là chuyện gì vậy chứ.

Châu Kha Vũ không hiểu: "chúng mình không phải chỉ ôm một chút thôi sao, đây thì có gì để bàn luận chứ? Nếu như bọn họ nhìn thấy chúng mình...."

Lưu Vũ trợn to hai mắt, vội vàng lấy tay bịt miệng Châu Kha Vũ.

Lâm Mặc hiếu kỳ: "hai người làm sao?"

"Hahaha, không gì không gì, bọn tôi gì cũng không có!" Lưu Vũ nhanh chóng giải thích.

Lâm Mặc sớm đã biết rằng quan hệ của hai người không bình thường. Nhưng nể tình da mặt mỏng của Lưu Vũ lên không vạch trần cậu.

"Được rồi, hai người cũng mau về đi, đã tan học rồi."

Nói xong Lâm Mặc liền nhanh chóng chạy đi, cậu mới không muốn làm bóng đèn.

Nắng vàng trải dài khắp hành lang, hằn lên hình dáng của hai thiếu niên.

Lưu Vũ ngẩng đầu nhìn lên góc mặt của Châu Kha Vũ, ánh mắt chiếu lên mặt Châu Kha Vũ đẹp như một bức tranh sơn dầu, khiến cậu nhìn tới thất thần.

Châu Kha Vũ phát giác được ánh mắt của Lưu Vũ, quay người nói: "sao thế?" Lưu Vũ bị phát hiện liền vội vàng cúi đầu, tim nhảy tới hoang loạn.

"Châu, Châu Kha Vũ có cần đăng bài để chứng minh thanh bạch của chúng mình không?"

Châu Kha Vũ buồn bực, sao heo con này cứ dùng xong mình liền vứt thế, hắn muốn phản khách thành chủ.

Châu Kha Vũ đến gần Lưu Vũ, lộ ra ý cười, nhìn vào đôi mắt của Lưu Vũ, mắt hắn phảng phất mang theo sự câu hồn.

Lưu Vũ cảm thấy không ổn: "cậu nhìn chằm chằm tôi làm gì?"

Hắn một tay chống lên tường, một tay sờ lên tuyến thể của Lưu Vũ, đem Lưu Vũ khoá chặt.

Hắn tiến tới bên tai Lưu Vũ nói: "quan hệ chúng ta như vậy vẫn tính là thanh bạch sao?"

Hơi nóng phả lên tai Lưu Vũ, khi nói còn không quên dùng tay miết quanh tuyến thể cậu, cảm giác ngứa ran chạy dọc toàn thân, Lưu Vũ cảm thấy tuyến thể của cậu lại bắt đầu nóng lên, tim tạng như sắp nhảy ra ngoài.

"Không biết." Lưu Vũ chột dạ nói.

Nói xong liền hạ eo thoát ra khỏi cách tay của Châu Kha Vũ, vội vã chạy đi. Châu Kha Vũ nhìn theo bóng lưng Lưu Vũ, vô lực lắc đầu.

Khuôn viên trường bao trùm bảng tên của Lưu Vũ và Châu Kha Vũ, nếu như hai người họ đồng thời xuất hiện, vậy thì cậu sẽ nghe nhiều nhất là lời các nữ sinh hét lớn "ngọt chết tôi rồi" Lưu Vũ dứt khoát không quản nữa.

Lưu Vũ xin với thầy chủ nhiệm muốn đổi chỗ với Trương Gia Nguyên, để cậu làm bạn cùng bàn với Châu Kha Vũ, giúp đỡ bạn học trên mỹ kỳ danh viết*

(美其名曰 Měi qí míng yuē: Có nghĩa là nói một sự việc gì đó nhìn bề mặt thì nghe rất hay nhưng thực tế lại không như vậy.)

Lưu Vũ cũng chủ động bộc trực chuyện mình phân hoá thành Omega, cậu không muốn một lần nữa đem đá đập chân mình.

Thầy giáo biểu đạt hiểu ý cậu, Bá Viễn lão sư ngữ trọng tâm trường* nói: "bạn học Lưu Vũ, em chủ động giúp đỡ bạn học Châu Kha Vũ là chuyện tốt, nhưng em cũng phải chủ phân tồn giữa ao, thầy giáo tin em."

(*语重心长:đây là một thành ngữ, ý chỉ một người đưa ra lời khuyên chân thành cho người khác. – Theo Baidu)

Đồn thổi trong trường sẽ luôn truyền tới tai của giáo viên. Nhưng hết cách rồi, ai nói Lưu Vũ người ta thành tích giỏi như vậy, dường như không chịu ảnh hưởng gì."

Omega đánh dấu xong trong thời gian nhất định sẽ rất ỷ lại vào alpha của mình, Lưu Vũ cũng không ngoại lệ.

Cậu cả ngày bám lấy Châu Kha Vũ, Châu Kha Vũ vừa không ở cạnh cậu liền cảm thấy toàn thân khó chịu, rất trống vắng.

Buổi sáng đi đến trường học nhìn thấy Châu Kha Vũ, liền kéo hắn tới chỗ không người bắt lấy hắn muốn ôm ôm, ở trong lòng hắn cọ đi cọ lại, tham lam hít lấy tin tức tố của hắn.

Buổi trưa nghỉ ngơi muốn dựa vai hắn ngủ trưa, buổi chiều tan học Châu Kha Vũ đưa Lưu Vũ về nhà, tới trước cửa còn vương vấn không nỡ ôm lấy hắn không cho về.

Alpha đương lúc nhiệt khí phương cương, 16 tuổi đầu nào đâu chịu được Omega của mình làm nũng như vậy.

Lưu Vũ lúc ở trong lòng hắn cọ đi cọ lại liền niết lấy mặt nhỏ của cậu, hôn lên môi nhỏ của y, hắn mới không thể chỉ để Lưu Vũ chiếm tiện nghi của hắn được.

Trong giờ nghỉ trưa mọi người đều đang ngủ hắn liền dùng sách che lại lén lút hôn Lưu Vũ, lúc đưa Lưu Vũ về nhà cũng ở trước con nhỏ trước cửa nhà hôn đến khó phân.

Hai người họ cứ như vậy dính lấy nhau, cũng không ai công khai quan hệ của mình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play