Hợp đồng ký kết xong xuôi, phân làm hai bản, hai người mỗi người một bản.
Sau khi ký xong, Kỷ Uấn Chi liền mang Giản Y đi tham quan phòng ngủ.
Xác thực như Kỷ Uấn Chi nói, là phòng riêng.
"Bình thường tôi đều là ở phòng ngoài, bên trong này vẫn không có ai dùng qua, hôm nay đã tìm người quét sạch qua, cô liền tạm thời ở phòng này đi."
"Ừm." Giản Y gật gù, đem rương hành lý dọn dẹp xong, phòng ngủ này cũng không nhỏ, có phòng để quần áo, phòng tắm riêng, mọi thiết bị sinh hoạt đều có đầy đủ mọi thứ, tuy rằng không sánh được như nhà nàng, nhưng so với khu nhà mà nàng thuê, thì đúng là đầy đủ hơn nhiều.
Kỷ Uấn Chi đưa mắt nhìn Giản Y, từ sau khi nàng vào cửa, Kỷ Uấn Chi liền chú ý tới, nhà mình trang trí tuy rằng không tính là xa hoa, nhưng cũng rất sang trọng, nằm trên con đường tấc đất tấc vàng, nơi mà đắt từng tấc đất, một căn biệt thự rộng hơn 200m vuông, đối với một nữ sinh viên đại học bình thường mà nói là rất khó để đi vào chứ huống hồ là ở lại. Nhưng cô bé này xem ra hoàn toàn không thèm để ý đến những thứ này, thậm chí ngay cả vẻ mặt kinh ngạc hoặc là vẻ mặt mừng rỡ đều không có, kể cả lúc đưa ra điều kiện vô cùng hào phóng như vậy, nàng cũng không chớp mắt mà liền thẳng thừng từ chối, đến cùng là nàng không màng danh lợi không coi trọng tiền tài hay là nàng không phải một người đơn giản đây?
Tuy nhiên chưa từng nghe nói qua có thiên kim tiểu thư nào mà lại nói lắp a...
"Tôi, tôi có thể, nghỉ ngơi, sao?" Giản Y nhìn về phía Kỷ Uấn Chi, người này còn ở đây làm gì mà còn chưa đi?
"Hả, chưa thể." Kỷ Uấn Chi lắc đầu, "Xét thấy tôi là một người có thân phận, làm vị hôn thê của tôi, cô trước tiên cần phải trải quá trình huấn luyện đã."
"Huấn... Huấn luyện? Bây giờ sao?" Giản Y nhìn thời gian một chút, đã mười giờ rồi a!
"Đúng, ngày mai cô phải theo tôi đến công ty một chuyến, phải lộ mặt, vì thế chúng ta phải tập trước một tí."
"Chờ, chờ một chút, tôi, tôi mệt!"
Giản Y mới dứt câu, Đinh Linh đột nhiên xuất hiện, còn bưng một ly cà phê, "Mocha mới xay không đường, bảo đảm sẽ làm tỉnh táo tinh thần!"
"Cô, các cô... Quá, quá đáng!" Giản Y nói, lấy ra hợp đồng, chỉ vào trong đó một câu, "Ở, ở nhà thì, nhất định phải, cho... cho nhau, không gian,... Không gian riêng tư!"
"Nhưng đây là vì ngày mai phải diễn kịch nên mới phải chuẩn bị trước." Kỷ Uấn Chi nói xong, lôi nàng đến phòng khách.
"Đinh Linh, trước tiên hãy giảng giải cho cô ấy nghe về lịch sử của công ty chúng ta, cùng với những thành tựu vĩ đại của tôi."
"Được rồi ~ "
"Bà chủ nhỏ mời ngài ngồi, Kỷ tổng của chúng ta a, thật đúng là nữ trung hào kiệt! Công ty chúng ta có thể từ một phòng làm việc nhỏ không có tiếng tăm gì có thể phát triển đến quy mô như ngày hôm nay, tất cả đều là nhờ công lao của Kỷ tổng, Kỷ tổng này đầu óc a..."
"Này, đoạn này, bỏ qua, cảm ơn."
"Không cho phép bỏ qua, cô phải hiểu thêm về tôi mới được. Đinh Linh, giảng tỉ mỉ thêm một tí." Kỷ Uấn Chi ngồi ở một bên lật lật sách, lười biếng mở miệng.
"Ai!"
"..." Cứu mạng a...
" Kỷ tổng của chúng ta mười chín tuổi đã bắt đầu gây dựng sự nghiệp, tay trắng dựng nghiệp, cùng phó tổng hai người, há mồm chờ sung rụng. Ban đầu phòng làm việc tìm kiếm nhân tài rất khó khăn, thêm vào hai vị lão tổng, cũng mới chỉ có bốn người, thời điểm đó người trẻ tuổi tầm mắt đều cao, họ đều là đầu quân cho các công ty lớn, phòng làm việc nhỏ này của chúng ta căn bản không chiêu mộ được người, hơn nữa cũng không có nghệ sĩ nào."
"Sau đó Kỷ tổng nghĩ đến một biện pháp, đến phim trường nằm vùng, mỗi đoàn phim bên trong đều sẽ cố gắng mà tìm kiếm những diễn viên ít tiếng tăm, thu nhận luôn cả diễn viên quần chúng, cùng bọn họ ký kết, cho bọn họ đãi ngộ như diễn viên bình thường, công ty chúng tôi phô trương thanh thế, cố tỏ ra như mình là công ty lớn mạnh và phát triển."
"Khụ, chú ý tìm từ." Kỷ Uấn Chi liếc nàng một chút, cái gì gọi là phô trương, cái gì mà tỏ ra mình là công ty lớn, đây gọi là chiến lược kinh doanh không được sao!
"Được rồi bà chủ." Đinh Linh tiếp tục giảng bài.
...
Giản Y mở to hai mắt trừng trừng nhìn Đinh Linh, trên mặt là sự chờ mong là sự ngưỡng mộ, là...... một tiếng đã trôi qua mà cô ấy vẫn chưa nói xong, đồng thời cũng mới nói đến năm thứ hai thành lập công ty... Hơn nữa vẻ mặt của nàng chỉ cần lộ ra vẻ thiếu kiên nhẫn không muốn nghe, Kỷ Uấn Chi liền để Đinh Linh giảng thêm một lần nữa, năm đầu tiên thành lập công ty nàng đã nghe được tổng cộng sáu lần rồi, muốn gục ngã lắm rồi!
Giản Y thực sự không chịu được, giơ tay vỗ vỗ Đinh Linh.
"Phần còn lại... Còn lại, cứ in ra, tôi đọc văn bản, sẽ nhanh hơn."
"Bà chủ, cô thấy sao?" Đinh Linh có chút khàn giọng, đi rót ly nước.
Kỷ Uấn Chi đang chăm chú nhìn máy tính, ngón tay thon dài đánh bàn phím, nghe vậy, liếc mắt nhìn đồng hồ, đã hơn mười một giờ a.
"Ừm." Kỷ Uấn Chi bưng ly cà phê lên nhấp một miếng, "Tới đây điền cái này một cái."
Giản Y như trút được gánh nặng, rốt cục có thể ngủ!!!
"Xem qua biểu mẫu này một chút, sau đấy điền vào cho tôi."
Không chờ Giản Y đứng dậy, Kỷ Uấn Chi đem máy tính đưa cho nàng, Giản Y trực tiếp cứng đờ, nhìn lướt qua, cái tên này quả nhiên thật sự là làm cả một bản phân tích, liệt kê rất nhiều câu hỏi lớn nhỏ, lớn thì có sở thích hứng thú của mình, nhỏ thì có chính mình ngủ có nói mớ hay không, hay thậm chí còn có câu hỏi "Lúc ngủ có khỏa thân hay không", chỉ là ngủ thôi mà sao toàn những vấn đề kì quái không vậy...
Hơn nữa điều khiến khâm phục Giản Y chính là, cô ấy thế mà đã viết ra đáp án cả rồi
Ồ?
Giản Y xin thề nàng không phải cố nhìn chằm chằm đến cái mục có hay không ngủ khỏa thân, chỉ là đáp án của Kỷ Uấn Chi thực sự là... Ý vị sâu xa...
【 Bán khỏa thân 】
Bán...
uhhh...
Cái này "Bán"... Là cái khái niệm gì đây... Tôi vẫn còn nhỏ a, không hiểu lắm, là đang ám chỉ phần trên cơ thể hay là.....phần thân dưới a...
Giản Y suy nghĩ một chút, hai gò má liền nóng bừng lên, nữ nhân này, không... Không biết xấu hổ!
Vừa nghiêng đầu, nhìn thấy Đinh Linh một mặt hiếu kỳ mà nhìn mình, "Khụ." Giản Y ho nhẹ một tiếng, đem máy tính khép lại.
"Tôi, buồn ngủ."
"Xem xong mới được ngủ."
"..."
Giản Y vò đầu, đột nhiên thông suốt, từ trong túi lấy ra bản hợp đồng, lại đem bút ra xoạt xoạt vài nét.
"Ai ai ai, cô sao có thể sửa hợp đồng như vậy được?" Kỷ Uấn Chi dở khóc dở cười, nàng coi cô là đồ ngốc ư!
Giản Y không để ý đến cô, sau khi viết xong, đem hợp đồng cho cô xem, liền thấy chỗ trống ở giữa chữ ký của hai người, Giản Y viết thêm một câu:
【Trước mười một giờ, nhất định phải ngủ! 】
Giản Y chỉ vào tên của Kỷ Uấn Chi bên dưới, "Cô đã, đã, đã ký."
Kỷ Uấn Chi đỡ trán, nàng cho rằng cô là một đứa tay mơ không biết gì sao? Không biết hợp đồng là ràng buộc về mặt pháp lý, không thể tùy tiện thay đổi ư!
"Được rồi, đi ngủ đi." Thấy nàng cũng bắt đầu chơi xấu, Kỷ Uấn Chi lòng từ bi, cũng để yên cho nàng.
Giản Y như được đại xá, vừa đứng dậy liền chạy, không cho Kỷ Uấn Chi có cơ hội đổi ý.
"Này." Kỷ Uấn Chi kêu nàng một tiếng, nàng cũng cùng không nghe thấy tự, liền đóng cửa phòng ngủ lại.
"Người này."
"Bà chủ, tôi đi về được?"
"Đi đi, cực khổ rồi."
Sau khi rời đi Đinh Linh, Kỷ Uấn Chi ôm máy tính, nhìn một lần lại các danh sách, lại thêm vào mấy câu hỏi nữa.
Nhìn vào hai mục trong danh sách, có hay không ngủ lõa thể với có nói mớ khi ngủ hay không, Kỷ Uấn Chi khẽ cắn cắn ngón ngón tay, yên lặng suy nghĩ.
Hai vấn đề này hiển nhiên là rất có sức thuyết phục, ngày mai dẫn nàng đi công ty, vạn nhất có người đặt câu hỏi, chỉ cần đối đáp trôi chảy, liền khẳng định hai người đang chung chăn chung gối, như vậy người khác cũng không nói ra nói vào được điều gì, như thế cũng càng chứng minh mối quan hệ của hai người là thật.
Nghĩ nghĩ, Kỷ Uấn Chi quyết định trước tiên đem hai vấn đề này đi hỏi nàng, vội vàng đứng dậy tiến vào phòng ngủ, gõ cửa phòng Giản Y.
"Giản Tiểu..." Còn gọi Giản tiểu thư? Này nếu như bị người khác nghe thấy, không phải kiếm củi ba năm thiêu một giờ*?
(*) Kiếm củi ba năm thiêu một giờ: Chỉ một phút dại dột mà làm tiêu tan công lao chắt chiu, tích luỹ nhiều năm; chỉ một sai sót nhỏ mà dẫn đến hậu quả nghiêm trọng, tổn thất nặng nề
"Giản... Tiểu Y?" Kỷ Uấn Chi thăm dò tính kêu một tiếng, chép miệng một cái, làm sao có chút khó chịu vậy...
"Cái gì mà Tiểu Y, cô gọi gì thế!"
Lời vừa dứt, Giản Y liền mở cửa, bất mãn nhìn cô.
"Không thể như vậy à?"
"Không được, tôi cảm thấy chúng ta còn có rất nhiều vấn đề cần phải thảo luận, ví dụ như danh xưng, hiện tại có hơi nan giải, cô khoan hãy ngủ, chúng ta trước tiên..."
Giản Y nghe xong lập tức đóng cửa, Kỷ Uấn Chi nhanh tay nhanh mắt, xoay người sang một bên, nửa người chen vào, nhưng mà Giản Y còn chưa kịp thu lực, Kỷ Uấn Chi trực tiếp liền va vào cửa.
Nói va trúng thì cũng không đúng, cô nửa người thì ở bên trong cửa, nửa người thì ở bên ngoài cửa, chỉ có cánh cửa bị kẹt vào giữa ngực của cô...
"A..." Kỷ Uấn Chi rên lên một tiếng, vội vàng đẩy cửa ra, nhấc tay lên nhưng cũng không dám xoa ngực.
"Không không không biết, xấu hổ à." Nhìn Kỷ Uấn Chi đột nhiên biến sắc cùng với động tác giơ tay muốn xoa xoa ngực, Giản Y cố nén mới không bật cười, ngày hôm nay bị Kỷ Uấn Chi dằn vặt một ngày rốt cục cũng đến lúc báo thù rồi!
"Không có chuyện gì, chúng ta, trước tiên đem vấn đề xưng hô giải quyết đi."
Kỷ Uấn Chi hít sâu một hơi, chính sự quan trọng hơn, ngực có bị va phải hay không không quan trọng.
"Tôi có thể gọi cô là Tiểu Y sao?"
Giản Y vội vàng lắc đầu, "Chỉ có, người nhà tôi, mới được, gọi tôi như vậy."
"Ồ." Kỷ Uấn Chi gật gù, "Vậy cứ như thế mà gọi đi."
"???"
"Có vẻ thân thiết."
"Vậy cô gọi tôi là gì đây?" Kỷ Uấn Chi đau đầu..
"Lão..."
"Không cho phép lại nói cái chữ này!" Giản Y mới mở miệng, Kỷ Uấn Chi liền lên tiếng cảnh cáo.
"Ồ."
Kỷ Uấn Chi trầm tư nửa ngày, "Nếu không cô thử gọi tên tôi đi."
"Kỷ..."
"Đừng gọi họ."
"Hả, Uấn, Uấn Chi?"
"Chậc chậc, cô đừng nói lắp nữa được không?"
"Uấn Chi,..."
Kỷ Uấn Chi đỡ trán, "Có Uấn meo meo đây."
Giản Y xì xì nhất thời vui vẻ bị Kỷ Uấn Chi chọc cười.
Kỷ Uấn Chi vốn còn đang vô cùng bất lực, nhìn thấy cô nhóc không tim không phổi này còn đang cười cười vui vẻ như vậy, thì không nói nên lời, "Những cái khác tôi có thể trước tiên mặc kệ, thời điểm gọi tên tôi nhất định không thể nói lắp! Đặc biệt là ở trước mặt người ngoài!"
"Tôi sẽ cố, cố hết sức."
"Không phải cố, mà là nhất định phải! Luyện tập ngay bây giờ đi, tiếp tục gọi."
"... Gọi cô, cái đầu cô!" Giản Y trực tiếp đẩy cô ra khỏi phòng, "Phòng, phòng của, phòng của tôi, cô không được phép, bước vào." Vừa dứt câu đã đóng sầm cửa lại, còn từ bên trong mà khóa trái.
"Vậy cô nhớ phải luyện tập cho thật giỏi a, sáng sớm ngày mai tôi sẽ kiểm tra! Không cho phép lại nói lắp!" Kỷ Uấn Chi không yên lòng dặn một câu, lúc này mới xoay người đi đến tủ quần áo cầm áo ngủ, tiến vào phòng tắm.
Lúc đang tắm Kỷ Uấn Chi luôn cảm giác mình đã quên mất điều gì đó, vừa nãy tìm nàng là là vì điều gì mà tới? Dường như không phải là vì vấn đề xưng hô a...
Nói đến Giản Y bên này, sau khi khóa trái cửa, liền kề sát tai ở cửa lắng nghe một hồi, nghe được bên ngoài không còn động tĩnh gì nữa mới yên lòng lại, xoay người tìm kiếm bộ đồ ngủ của mình rồi mặc vào.
Nằm ở trên giường, Giản Y hồi tưởng lại những gì đã trải qua trong cả ngày hôm, từ buổi sáng đến JY tìm việc, đến hiện tại ngủ ở trong nhà của Kỷ Uấn Chi, cảm giác như tất cả những thứ này đều là nàng đang nằm mơ vậy, hơn nữa con người của Kỷ Uấn Chi, cùng với hình tượng cao lãnh ngự tỷ trên mạng thực sự là khác một trời một vực so với thực tế. Người trước mặt nàng đây chính là một kẻ yêu bản thân mình đến điên cuồng, à còn là một người cuồng công việc! Không không, nếu tổng kết lại thì phải là một con xà tinh có bệnh mới đúng!
Ai chờ chút, cô ta buổi tối sẽ không lén lút mà vào phòng nàng đi?
Cửa phòng tuy rằng khóa trái, nhưng nơi này dù sao cũng là nhà cô ta, cô ta chắc sẽ có chìa khóa dự phòng đi......
Giản Y vốn là đang mê man buồn ngủ, nhưng cái ý nghĩ này từ đâu ra mà lại xuất hiện trong đầu nàng, liền dọa nàng hoảng sợ, suýt chút nữa là nhảy khỏi giường rồi.
Ngồi dậy, mở đèn ngủ, nhìn chằm chằm cửa phòng hồi lâu, bừng tỉnh nhớ tới lúc trước có xem qua trên TV những cách phòng bị trộm, liền quả đoán đứng dậy, cầm cốc nước đặt lên tay nắm cửa, như vậy nếu như bên ngoài có người muốn mở cửa, cốc nước chắc chắn sẽ đổ xuống, như thế liền có thể đánh thức bản thân!
Làm xong cách này, còn cảm thấy không đủ yên tâm, lại đi đến phòng tắm cầm ra cây lau nhà chặn lại ngay tay nắm cửa. Sau đó dứt khoát lấy một chậu nước đặt ngay cửa phòng, nếu như cô ta có ý định phá cửa xông vào thì nước sẽ đổ ra sàn, cô ta sẽ bị trượt té, như vậy liền có thể cho mình thêm thời gian để tranh thủ chạy trốn, quả là một kế hoạch hoàn mỹ!
Nhìn kiệt tác của chính mình, Giản Y vỗ tay một cái, rồi mới miễn cưỡng mà yên tâm đi ngủ.
Sắc lang này, không đề phòng không được!
————————————
Tác giả có lời muốn nói:
Đinh Linh: Kỷ tổng của chúng ta thảm hại hết sức!!
Giản Y: Cẩu..... đồ cẩu thối!!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT