: Bà xã giỏi quá ~

Bởi vì ngày mai còn phải công tác, vì lẽ đó mọi người cũng không có chơi đến rất muộn.

Căn nhà dùng để ghi hình chương trình vẫn chưa mở cửa đón khách, vì ngày mai quay phim nên muốn giữ lại chút cảm giác thần bí, do đó tối nay các khách mời cũng chỉ có thể tạm trú tại homestay dưới chân núi.

Kỷ Uấn Chi vì uống một chút rượu đỏ nên hai gò má đỏ bừng bừng, nhàn nhã kéo Tiểu Y về phòng.

Giản Y trong đầu còn đang bị lấp đầy bởi những câu nói vừa nãy của Thẩm Lan, quay đầu đưa mắt nhìn Kỷ Uấn Chi, trong ánh mắt của nàng lộ ra một tia ranh mãnh.

"Thẩm Lan nói, nói có rất nhiều, người theo đuổi chị?" Giản Y lời này nói ra không hề có chút tâm tình gì, nghe không ra chút hỉ nộ.

Kỷ Uấn Chi vừa nghe, lập tức hiểu ý.

"Sao mà gọi là rất nhiều được?"

"Phải là rất rất nhiều mới đúng!"

"..." Giản Y ở trong lòng nở nụ cười lạnh, đi mau hai bước mở cửa phòng, vừa bước vào liền bộp một cái nhanh chóng đem cửa đóng lại.

Kỷ Uấn Chi còn đang đắc ý lắm, đứng ở cửa phòng nhìn cánh cửa đóng chặt lại với vẻ mặt bối rối.

"Ai? Tiểu Y? Chị còn chưa có vào mà!?"

"Tiểu Y??" Gõ gõ cửa, bên trong hoàn toàn không có động tĩnh.

"?? Tiểu Y?" Đang yên đang lành đột nhiên lại nổi giận?

Kỷ Uấn Chi còn đang một mặt hoang mang thì Thẩm Lan lại từ đâu xuất hiện đi ngang qua người cô, "Ai yêu, Kỷ tổng cùng phu nhân thật là ân ái à nha, buổi tối ngủ còn muốn giúp phu nhân canh cửa nữa à?"

"... Ừ rồi sao, Tiểu Y nhà tôi đáng yêu như thế, bị người khác bắt đi thì phải làm sao đây!" Kỷ Uấn Chi mạnh miệng nói đại để chữa ngượng.

Thẩm Lan cười khẽ một tiếng, "Ngớ ngẩn." Giễu cợt không hề che giấu chút nào.

"..." Kỷ Uấn Chi một bộ khoanh tay đứng trước cửa, nhìn các nhân viên đi qua đi lại, cũng không dám nói lời nào, chỉ có thể đối với mọi người nở nụ cười gượng gạo.

Nhìn lên thấy không có ai liền lập tức xoay người gõ cửa, "Tiểu Y ơi? Đang êm đềm như vậy sao lại sinh khí rồi?"

Kỷ Uấn Chi này chính là có ngu ngốc đến mấy cũng nhìn ra Giản Y đang tức giận với cô, nhưng là chính mình cũng rất biết điều rất biết nghe lời mà, làm sao lại có thể khiến Tiểu Y không vui được a?

Sau khi suy nghĩ kỹ càng, cân nhắc một chút, mới chợt bừng tỉnh thông suốt.

"Ai nha Tiểu Y, em để chị đi vào đi, để chị giải thích cho em một chút, em để chị đi vào quỳ mặt bàn cũng được, bên ngoài có nhiều người đi tới đi lui như vậy, em có thể giữ lại cho chị mặt mũi được không?" Kỷ Uấn Chi không để ý hình tượng quay về khe cửa, nhỏ giọng nói.

"Yêu, xem ra Kỷ tổng ở nhà cũng quỳ mặt bàn không ít nha?" Thẩm Lan lại không biết từ đâu xuất hiện, khoanh tay cười híp mắt nhìn Kỷ Uấn Chi.

Kỷ nào đó khuôn mặt đổ bừng, "Làm sao mà chỗ nào cũng có mặt cô vậy, cút đi ngủ a!"

"Chỗ nào có chuyện vui thì chỗ đó có mặt tôi a ~ "

Vừa dứt lời thì cửa phòng được mở ra, Kỷ Uấn Chi oán hận trừng nàng một chút, lập tức bước liền vào trong, cũng còn tốt không có quá nhiều người nhìn thấy chính mình ở bên ngoài bị đóng sầm cửa trước mặt.

"Tiểu Y? Tiểu phúc hắc? Làm sao đấy? Ghen rồi?" Kỷ Uấn Chi đi tới bên giường, nhìn dáng dấp tức giận của Giản Y liền rất muốn cười. Cô nhóc này vậy mà lại có ngày sẽ vì chính mình mà ghen? Này rõ ràng không phải là rất để tâm đến mình sao?

Bình thường nàng ngoài miệng cái gì cũng không nói, nhưng xem ra trong lòng nàng vẫn có mình!

Nghĩ đến điều này Kỷ Uấn Chi đặc biệt hài lòng, thậm chí còn muốn đi ra ngoài nhiều hơn nữa, tình nguyện gác cửa cho nàng!

Tiểu Y rốt cục cũng quan tâm đến mình! Hơn nữa còn biểu hiện rõ ràng như thế!!!

Nhìn Giản Y không để ý tới cô, Kỷ Uấn Chi giơ tay sượt sượt chóp mũi Giản Y, một mặt sủng nịch nhìn nàng, "Bà xã ~?"

Nghe thấy cô gọi mình như thế, Giản Y lườm một cái nhìn cô, "Quản, không được, cái miệng?"

"Ahhh ~~~ Em chính là của chị mà, chị lại không có gọi sai." Thậm chí còn dùng chóp mũi của chính mình sượt sượt vào chóp mũi của Giản Y, đặc biệt thân mật.

Giản Y một mặt ghét bỏ trốn về phía sau, cũng bị cô làm cho chán ngán chết rồi.

"Chị uống, uống rượu, đi tắm, tắm rửa đi."

"Được thôi ~" Kỷ Uấn Chi liền rất nghe lời, lập tức chạy đến phòng tắm tắm rửa, tâm tình thậm chí còn rất tốt, trong miệng ngâm nga một điệu hát dân gian.

Giản Y vô cùng không lọt mắt cái dáng vẻ tự mãn này của cô, đôi mắt to tròn đảo quanh, cũng không biết nàng đang nghĩ đến chuyện gì.

Kỷ Uấn Chi tắm xong đi ra thì thấy Tiểu Y đã chui vào bên trong chăn, vừa vặn tựa ở đầu giường đọc sách.

Kỷ nào đó vô cùng cao hứng, thậm chí rất muốn ngay lập tức chui vào trong chăn cùng cô vợ nhỏ thân mật một hồi.

Nhưng mà chưa kịp lên giường, liền bị ánh mắt của Giản Y ngăn lại.

"Chị vừa nãy, không phải nói, muốn, quỳ mặt, mặt bàn ư."

"??? Cái gì?" Kỷ Uấn Chi một mặt bối rối, quỳ mặt bàn? Thật luôn!!

"Không phải chứ Tiểu Y, em xem chị nè, ngoan như thế, săn sóc em như thế, yêu em như thế, em lại nhẫn tâm để chị quỳ mặt bàn? Cứng như thế kia á? Thương thân chị!" Phi thường không biết xấu hổ bò lên giường.

Một giây sau liền bị Giản Y đạp ra.

"Ai u..."

"Tiểu Y thương lượng một chút đi, đừng tiếp tục đạp eo chị nữa, nếu eo bị tổn thương thì đối với hai ta cũng không tốt..." Kỷ Uấn Chi một bên xoa xoa cái eo chấn thương, một bên còn đang thở dài, tại sao Tiểu Y mỗi lần đạp lại có thể đạp chuẩn ngay eo của mình cơ chứ? Trên chân của nàng là lắp đặt hệ thống theo dõi định vị hay sao?

Kỷ Uấn Chi ngồi ở một bên giường, oan ức nhìn Giản Y.

Giản Y nhìn cô một chút, cũng là bất đắc dĩ, cái tên này mới vừa tắm xong liền mặc một bộ đồ ngủ trong suốt, nội y cũng không biết là đã vứt đi nơi nào, cái thân thể tràn ngập mê hoặc và cám dỗ đó hầu như là hoàn toàn bị bại lộ ở trong không khí, cái này thật là khiến người ta... Không dời mắt nổi a...

Thấy Giản Y đang lén lút nhìn mình, Kỷ Uấn Chi cũng cúi đầu liếc mắt nhìn lại, đột nhiên giơ hai tay bảo vệ trước ngực, "Tiểu sắc lang!" Một bộ dáng dấp như đang bị chịu thiệt.

"Phốc." Giản Y bị dáng dấp pha trò này của cô chọc cười khúc khích.

Kỷ Uấn Chi nhìn thấy nàng nở nụ cười, liền biết cô nhóc này không có thật sự tức giận, liền đánh bạo tiến vào trong chăn. Thậm chí còn can đảm sượt đến bên người Giản Y, cùng với nàng sánh vai ngồi ở đầu giường. Giơ tay ôm lấy nàng, đem nàng hướng về trong lồng ngực của mình.

Thời điểm ôm lấy Giản Y, Kỷ Uấn Chi trong lòng đặc biệt thỏa mãn.

"Tiểu phúc húc ngày hôm nay thật sự ghen rồi?" Lần thứ hai hướng về nàng xác nhận, liền rất muốn từ trong miệng Giản Y nghe được lời xác nhận này của nàng.

"Không có." Giản Y kiên quyết lắc đầu.

Kỷ Uấn Chi nhìn nàng nở nụ cười, cúi đầu xuống hôn một cái vào khóe mắt của nàng, "Vậy tại sao lại nhốt chị ở ngoài vậy? Hả?"

"Hmm ~" Giản Y rì rầm một tiếng, hơi nghiêng đầu, con mắt bị Kỷ Uấn Chi làm ngứa.

"Yên tâm đi, chị không có cái gì gọi là oanh oanh yến yến đâu, còn nếu coi như là có thì cũng là các nàng đơn phương mà thôi, cùng với chị không có nửa điểm quan hệ. Chị đây a, chỉ có một mình em ~" Kỷ Uấn Chi nói, cầm lấy tay Giản Y đặt lên tim của chính mình, một mặt thâm tình.

Giản Y không khống chế được hé miệng nở nụ cười, bàn tay đặt ở trên ngực Kỷ Uấn Chi trong vô thức hơi cong lại, nặn nặn cái đống thịt mềm mại kia.

Kỷ Uấn Chi ngẩn ra, cúi đầu liếc mắt nhìn, mí mắt giật giật, "Em là cái đồ biến thái!"

"Hừ, này là chị, chị để em, sờ cơ mà."

"Ồ."

"Vậy em sờ nhiều một chút đi?" Kỷ Uấn Chi vô cùng muốn đùa giỡn cùng cô vợ nhỏ.

"Không được!" Giản Y kiên quyết từ chối, còn tiện tay đẩy cô một cái, nhưng lại không nghĩ tới vì cái đẩy này mà diện tích tiếp xúc lại càng lớn hơn, thậm chí còn chạm tới cái hồng hồng nhỏ nhỏ kia.

Giản Y choáng váng, lập tức rút ​​tay về như bị điện giật, khuôn mặt xinh đẹp lập tức đỏ bừng.

Kỷ Uấn Chi sững sờ một lúc, nhưng cô cũng là hoàn toàn choáng váng trước phản ứng của Giản Y, chính cô mới là người chịu thiệt, vậy tại sao Giản Y lại ngại ngùng thẹn thùng như vậy... Thực sự là, đơn thuần đáng yêu a!!!

Nhìn cô vợ nhỏ giống như đang bị sục sôi trong lòng, trong lòng Kỷ Uấn Chi cảm thấy có chút gì đấy kỳ lạ, bất giác nuốt một ngụm nước bọt, cúi đầu hôn lên chiếc gò má trắng trẽo hồng hào của Giản Y.

Nhưng mà vừa mới cúi người chuẩn bị tới gần Giản Y, Giản Y lại liền né tránh, thậm chí là thoát khỏi cái ôm của cô. Quay lưng nằm xuống, còn lôi chăn quấn ở trên người mình, đầu cũng co lại trong chăn, hoàn toàn bỏ mặc Kỷ Uấn Chi ở bên ngoài.

"Tiểu Y a ~" Kỷ Uấn Chi dán vào chăn khẽ gọi nàng

"Ngủ!"

"Ôm một cái?"

"Không ôm!"

"Vậy em chừa lại chút chăn để chị đắp?"

"Không cho!"

"Ừm... Làm sao vậy? Cái dáng vẻ tức giận xấu hổ này có phải là đang nghĩ tới điều gì kỳ kỳ quái quái hay không a ~?" Kỷ Uấn Chi không có ý tốt cười nói.

Giản Y còn đang vừa vặn vì chuyện này mà ngại ngùng đây, vừa nghe Kỷ Uấn Chi cứ như thế mà nói trắng ra, lúc này liền thật sự nổi giận!

"Cút a (╯‵□′)╯!"

"Được được được ~ là chị sai rồi, chị không nên mê hoặc em, có được chưa?" Kỷ Uấn Chi ngữ khí phi thường ám muội, nhưng mà một giây sau...

"Ai đừng đừng đừng đừng đạp đừng đạp!!"

...

Sáng hôm sau, thời điểm Kỷ Uấn Chi và Giản Y thu dọn đồ đạc chuẩn bị đi ra ngoài, vừa mở cửa đã thấy Thẩm Lan đứng ở ngay cửa phòng, bộ dạng vẫn như cũ, vẫn là vẻ mặt chờ xem kịch vui.

Cái vẻ mặt này của cô ta chắc chắn là không có chuyện gì tốt.

"Cô đang làm gì đấy."

"Yêu, bà chủ Kỷ xem ra không có tinh thần gì hết, không có được nghỉ ngơi tốt sao?" Thẩm Lan cười hỏi.

Kỷ Uấn Chi khuôn mặt đỏ ửng, sượt sượt mũi, tối hôm qua...

Nhìn thấy nàng như vậy, Thẩm Lan hơi hơi khom người tiến lại gần, kề sát ở bên tai cô, "Tối hôm qua động tĩnh bên phòng của hai ngươi có hơi lớn quá rồi."

"..." Kỷ Uấn Chi nghẹn họng, quay đầu lại nhìn Giản Y một chút, chậc, nửa đêm điên cuồng bị đạp xuống giường, cái động tĩnh này có thể không lớn được sao.

"Cô đi nghe trộm phòng người ta cũng không cảm thấy bản thân rất vô duyên sao?"

"Trời đất chứng giám, tôi ở ngay sát vách của hai người, bất kì động tĩnh kỳ kỳ quái quái gì cũng đều có thể nghe thấy. Tôi nói cô cũng thật là lợi hại a, leng keng lạch cạch đến hơn nửa đêm, tinh lực lại dồi dào đến thế luôn?"

Lời này của Thẩm Lan không hề có chút nào khống chế âm lượng, đừng nói là Giản Y, ngay cả các nhân viên đi ngang qua cũng đều sửng sốt.

Đôi mắt của vài nhân viên đảo quanh Giản Y cùng Kỷ Uấn Chi một lúc, sau đó cùng nhau che miệng cười khúc khích rồi bỏ chạy.

Kỷ Uấn Chi quay đầu lại nhìn Giản Y một cái, rất tốt, cô vợ cưng của cô đã trở thành tắc kè hoa rồi.

"Cô..." Kỷ Uấn Chi há miệng, cũng không biết nên giải thích cho Thẩm Lan như thế nào, suy nghĩ một chút thì lại thấy cũng chả có gì để giải thích, chính mình cùng người yêu ở trong phòng gây ra động tĩnh không phải rất bình thường sao, cũng chỉ là tiếng động nhỏ thôi mà, sao cô ta biết được trong phòng đang xảy ra chuyện gì! Người không ăn được nho mà dám nói nho chua!

Kéo tay Giản Y cùng nhau đi ra ngoài.

...

Hai người thoải mái đi lên núi, đi thẳng vào phòng thay đồ được dựng bằng lều, mới vừa bước vào thì vừa vặn đạo diễn Nghiêm Hoa từ bên trong đi ra.

Nghiêm Hoa nhìn thấy hai người, "Yêu, đôi thê thê gương mẫu cuối cùng cũng đến rồi, ai, Kỷ tổng sao mà lại uể oải như thế a, không có nghỉ ngơi tốt sao? Mau mau nhanh, gọi người đến trang điểm cho các nàng."

Lời vừa mới dứt, vài nhân viên gần đó không hẹn cùng che miệng cười trộm.

Xong đời, chuyện này sắp bị truyền đi trong khắp cái đoàn phim này rồi.

Kỷ Uấn Chi vừa vặn thở dài, cảm giác được có một luồng khí lạnh từ phía sau bắn ra, phía sau tóc gáy đều dựng hết cả lên, xong, chính mình đêm nay sợ là phải thật sự quỳ mặt bàn rồi...

Mình nếu như thật sự có làm ra chuyện gì không đúng, thì có bị đánh bị giết cũng nguyện cam lòng, đó gọi là "Có tội thì phải chịu". Nhưng mình hiện tại cái gì cũng không có làm a!!! Này không phải là quá oan ức ư!

...

Mười giờ sáng, tất cả khách mời đều đã được chuẩn bị chỉnh tề, đúng giờ liền bắt đầu quay.

Các khách mời lần lượt tiến vào ngôi nhà gỗ theo thứ tự, Kỷ Uấn Chi cùng Giản Y với tư cách là cặp đôi đặc biệt, cũng đảm nhận công việc dẫn chương trình cho tập này.

Kỷ Uấn Chi trước tiên dẫn Giản Y lên sàn, Giản Y thì khoác lấy cánh tay Kỷ Uấn Chi, hai người cùng nhau tiến vào trong nhà gỗ nhỏ.

Mới vừa đi vào nhà gỗ liền nghe thấy một mùi thơm vô cùng tươi mát, chính là mùi thơm của matcha, nhàn nhạt và thoang thoảng.

"Oa ~" Kỷ Uấn Chi nhìn quanh một vòng, thốt lên một tiếng kinh ngạc.

Nhà gỗ nhỏ là được thiết kế thành hai tầng, toàn bộ đồ nội thất trong nhà đều được làm bằng gỗ, trông thì rất đơn giản, nhưng cách bố trí rất có cách điệu.

Nhưng mà theo quan điểm của Giản Y, câu cảm thán này là hoàn toàn không cần thiết, chẳng qua là vì hiệu quả của chương trình, nàng cũng là bất đắc dĩ mà thốt lên câu y hệt như Kỷ Uấn Chi.

Giản Y còn có chút căng thẳng, nhưng đến cùng là đã từng va chạm xã hội, năng lực thích ứng cũng tính là siêu cường, ngẩng đầu ưỡn ngực đi theo bên người Kỷ Uấn Chi, cũng phối hợp gật đầu tỏ vẻ hợp tác.

"Hoan nghênh Uấn Chi tỷ cùng Tiểu Y đến." Nghiêm Hoa ở ngoài màn ảnh cùng hai người tán gẫu, tránh để khách quý không biết nên nói cái gì mà làm cho bầu không khí trở nên khó xử.

Các nhân viên xung quanh cũng vỗ tay tán thưởng.

Kỷ Uấn Chi cùng Giản Y đi tới trước màn ảnh, hướng về phía màn ảnh tao nhã gửi lời chào.

"Chào mọi người, tôi là Kỷ Uấn Chi, đây là ta lần đầu tiên tôi bước từ hậu trường ra phía trước màn ảnh, có cái gì không hiểu, còn hi vọng mọi người chỉ điểm nhiều hơn." Kỷ Uấn Chi hướng về phía màn ảnh hơi nghiêng mình cúi chào, thái độ phi thường khiêm tốn.

"Chào mọi người, tôi tên, Giản Y." Giản Y nở nụ cười nhàn nhạt, có thể thấy vẫn có chút căng thẳng, tận lực chỉnh sửa câu nói để không có nói lắp.

"Hoan nghênh hai vị đến với Ngọt Ngào Tấn Công Dữ Dội, trong một tuần tới đây hai vị sẽ cùng với hai tổ hợp tình nhân khác ở tại nơi này. Kỳ thực các khán giả đối với hai vị cực kỳ hiếu kỳ. Lần này trong quá trình chọn khách quý, tên của hai vị được đề xuất rất nhiều. Uấn Chi tỷ là một vị giám đốc mà có thể nắm giữ gần 10 triệu người hâm mộ, đúng là phi thường lợi hại."

"Tiểu Y đây, bình thường là một người rất kín tiếng. Cô hiếm khi hoặc hầu như là chưa từng xuất hiện trước mặt công chúng, nhưng có thể cùng xuất hiện với Uấn Chi tỷ ở chỗ này thì đúng là làm cho người ta hiếu kỳ."

Kỷ Uấn Chi nghe vậy cười cười, lôi kéo Tiểu Y đến một bên sofa ngồi xuống.

"Không biết Uấn Chi tỷ có thể nói cho mọi người biết hai người làm sao mà đến được với nhau hay không?"

Kỷ Uấn Chi cười gật gù, vấn đề này đạo diễn hôm qua đã có hỏi qua ý cô, hỏi xem là có thể hỏi loại câu hỏi như này không. Kỷ Uấn Chi trước đó đã sớm chuẩn bị, trước mắt cũng không quá sốt sắng.

"Những người quen thuộc đến tôi có lẽ cũng đều biết, tôi là một người cuồng công việc. Tôi bình thường là rất ít, căn bản sẽ không suy nghĩ đến những thứ tốn thời gian và mất công sức mà lại nhọc lòng như là chuyện tình yêu. Tôi thậm chí còn nghĩ rằng bản thân mình có thể tiếp tục cuộc sống một mình như vậy cho tới sau này. Trước khi gặp được Tiểu Y, tôi chưa từng có cảm giác động tâm đối với bất kỳ một cô gái nào, hoặc là từng có bất cứ ý nghĩ gì. Nhưng mãi đến tận khi nhìn thấy nàng, loại cảm giác đó..."

Kỷ Uấn Chi trầm mặc một chút, nghiêng đầu nhìn Giản Y một chút.

"Tim đập thình thịch." Kỷ Uấn Chi rốt cuộc tìm được một từ thích hợp để hình dung.

"Đúng, chính là cái cảm giác này." Tự mình gật gù.

"Tôi hiện tại hồi tưởng lại, bản thân tôi có thể thủ vững nhiều năm chính là vì chờ đợi sự xuất hiện của nàng, một người có thể có thể sưởi ấm tâm hồn và bề ngoài cứng rắn của tôi." Kỷ Uấn Chi không tiếc lời khen ngợi nàng.

Giản Y xấu hổ trước những gì Kỷ Uấn Chi nói, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng cả lên, cúi thấp đầu, nhợt nhạt nở nụ cười.

"Oa ~ thật là lãng mạn ~ "

"Vậy cũng hỏi một chút về phần Tiểu Y, đối với Uấn Chi tỷ là loại cảm giác thế nào?"

Giản Y hơi chìm xuống im lặng, ngẩng đầu nhìn Kỷ Uấn Chi một chút, "Ban đầu, cảm giác, cô ấy chính, một đại tỷ tỷ, chu đáo, luôn muốn, bảo vệ tôi, chăm sóc, tôi. Nhưng thỉnh thoảng, cũng sẽ lộ ra, mặt, yếu đuối. Thời điểm, nhìn thấy cô ấy, khổ cực, tôi cũng muốn, bảo vệ cô ấy, giống như cái cách mà, cô ấy, bảo vệ tôi vậy."

Kỷ Uấn Chi xưa nay chưa từng nghe tới những câu nói này của Giản Y, đáy lòng xúc động không ngừng, nắm tay cô vợ bé nhỏ, cười khẽ với nàng.

"Oa, hi vọng hai vị có thể trường tồn mãi mãi ~ "

"Cảm ơn."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play