Cửa thang máy vừa mới đóng lại, Kỷ Uấn Chi vội vàng nới lỏng cánh tay đang ôm Giản Y, lùi về sau một bước, cùng với nàng duy trì một khoảng cách nhất định, "Thật xấu hổ a, vừa nãy cảm ơn cô." Vẻ mặt đầy sự áy náy hướng về phía nàng nói lời cảm tạ.
"Cô qua..."
"Qua chỗ cô sao?" Kỷ Uấn Chi suy đoán một hồi, đi về phía trước hai bước.
"Quá đáng!"
"..."
"Xin lỗi xin lỗi, tôi thực sự là bất đắc dĩ." Kỷ Uấn Chi nói xong, mới phát hiện trước mặt cô gái đang đỏ bừng, vừa xoa xoa trán, vừa vò vò quần áo.
"Không cần ghét bỏ tôi như thế chứ?" Kỷ Uấn Chi bất đắc dĩ nói.
Giản Y đứng trong góc tối của thang máy, duy trì khoảng cách với cô, nàng càng nghĩ càng thấy oan ức, xin việc ở mấy công ty đây là lần đầu tiên ở nơi công cộng bị người ta cười nhạo như thế, vừa nãy còn mới bị người khác cưỡng hôn! Cuộc sống này không thể đối xử với nàng dịu dàng hơn sao!!
"Ấy ấy, cô không phải đang muốn khóc đó chứ?" Nhìn thấy Giản Y viền mắt ửng hồng, Kỷ Uấn Chi hơi hoảng: "Tôi không có không có... Không có làm gì cô mà..."
"Cô không không không, không được phép... Bắt chước, cách tôi, nói chuyện!" Giản Y vừa buồn bực, vừa cuống cuồng, nên quên mất là phải nghĩ cho tốt xong mới nói, thế là tật nói lắp càng nghiêm trọng hơn.
"Không có không có, tôi thật sự không phải cố ý." Kỷ Uấn Chi dở khóc dở cười.
"Tôi... Tôi phải về, nhà."
"Để một hồi tôi kêu trợ lý đưa cô về, à phải rồi không phải cô đến tìm việc làm sao? Tôi là bà chủ của JY, tên Kỷ Uấn Chi, tôi có thể tìm một vị trí thích hợp cho cô, coi như là tạ lỗi đi, được không?"
"Không..."
Kỷ Uấn Chi suy đoán chắc nàng muốn nói không cần, liền mở miệng cười, "Không sao, cô không cần khách khí với tôi, dù sao cô cũng vừa giúp tôi một việc lớn mà."
"Không được!" Giản Y cự tuyệt một cách quả quyết, làm cho Kỷ Uấn Chi sửng sốt một chút, sao nàng lại không theo kịch bản vậy nè...
"Tôi không không... Không muốn..."
Kỷ Uấn Chi không lên tiếng, lẳng lặng chờ nàng nói xong, bởi vì cô phát hiện, bình thường cô nhìn người rất chuẩn, nhưng đối với cô gái trước mắt thì nửa điểm cũng không khớp.
"Không ngờ... Nhìn thấy, cô."
"..." Còn cái tật thù dai nữa...
"Vậy cũng tốt, tôi tự mình lái xe đưa cô về, cô ít nhất cho tôi một cơ hội để bồi thường đi chứ."
"Không..."
"Đừng cứ nói không chứ, làm vậy lương tâm tôi bứt rứt lắm."
"Không cần... Tha thứ cho cô, không... cần bứt rứt... Đi thôi."
"..." Thiệt tình luôn chứ... Là mình sai rồi! Đại sảnh nhiều người như vậy, sao lại chọn nàng chứ!
Leng keng một tiếng, đã tới tầng mười sáu.
"Trước tiên cô tới chỗ tôi ngồi một lúc đi, nếu bây cô đi về thì chắc chắn sẽ trở thành tâm điểm đó."
Giản Y không muốn để ý đến cô, nhưng lại không thể không thừa nhận điều cô nói cũng có lý, liền mang vẻ mặt cảnh giác mà đi ra thang máy.
Kỷ Uấn Chi cười cười, theo nàng cùng đi ra ngoài, đồng thời để mặc cho nàng dẫn đường, toàn bộ tầng này đều là không gian của một mình Kỷ Uấn Chi. Con người cuồng công việc như cô thậm chí còn sửa sang một phòng ngủ trong chính văn phòng của mình, phòng ngủ có đầy đủ phòng tắm, nhà vệ sinh, cùng với các loại đồ dùng hàng ngày, bình thường cô công tác quá bận hoặc là chẳng mấy khi muốn về nhà, liền cứ thế ở lại công ty, cực kì yên tĩnh, không ai quấy rầy, hơn nữa cũng vô cùng an toàn.
Đi qua một cái hành lang thật dài, Giản Y cảm thấy bất an, lấm lét nhìn trái nhìn phải, tại sao ngay cả một bóng người cũng chả thấy đâu, nàng sẽ không bị cái người này lừa bán đi đó chứ...
Vẻ mặt thấp thỏm như kia, Kỷ Uấn Chi liếc mắt một cái là đã nhận ra rồi, "Toàn bộ tầng này chính là không gian riêng tư của tôi, bình thường khi làm việc thì tôi sẽ ở dưới tầng mười lăm, cùng làm việc với mọi người."
Bước chân của Giản Y bỗng dừng lại, không đi tiếp nữa.
"Tôi không không, không ngồi nữa, tôi phải về... Về nhà."
"Sợ cái gì, tôi... Tôi cũng đâu có ăn thịt cô." Kỷ Uấn Chi nói xong liền vỗ vỗ vào miệng mình vài cái, làm sao có thể bị lây cái tật nói lắp của bé nhóc này cơ chứ, nghe cô nói chuyện cứ thể bản thân cô sắp nói lắp đến nơi rồi...
Giản Y vẫn có chút lo lắng, xung quang bốn phía quá yên tĩnh, hơn nữa vách tường này trông cũng rất dày, cách âm coi bộ hiệu quả cũng rất tốt, nếu lỡ có xảy ra chuyện gì, chính mình có la rách cổ họng thì đều không có ai nghe thấy! Dù sao trước mắt nàng thì cái vị nữ sắc lang này chính là hoàn toàn có thể ngang nhiên mà giở trò lưu manh nơi đông người!
"Không không được, không được..." Giản Y cúi thấp đầu, bất an siết chặt dây đeo của ba lô, xoay người muốn đi về phía thang máy.
Kỷ Uấn Chi không rõ vì sao, căn bản không biết nàng đang lo lắng cái gì, nơi này rất an toàn a, sẽ không có người đến chụp trộm nàng, có cái gì phải sợ chứ?
Khoảnh khắc Giản Y nhấn thang máy, thang máy đang từ dưới lầu đi lên, leng keng một tiếng, cửa mở, nàng chưa kịp đi vào đã nhìn thấy một người phụ nữ mặc một bộ quần áo thể thao đang đứng bên trong, người phụ nữ này nhìn thấy nàng, đầu tiên là kinh ngạc một lúc, sau đó...Hướng về phía Kỷ Uấn Chi... Cúi đầu chín mươi độ...!
"Chào bà chủ!"
"... Chào chào chào..."
"Này ~" Bà chủ rất hiền hoà mà ~ Đinh Linh cười đến hèn mọn.
"Chào... Cái đầu cô!"
"..." Cái tình huống gì đây... Đinh Linh bị mắng đến ngơ ngác, bước ra thang máy, sững sờ nhìn bà chủ cứ thế bước vào thang máy, cửa đóng lại, sau đó...làm gì có sau đó nữa.
"Bà chủ?"
"Bộ cô bị mù đột xuất à?"
"Gì mà mù, dưới lầu đều truyền ầm lên cả rồi, vừa đến tầng mười lăm đã nghe mọi người nói hôm nay bà chủ đến tham quan công ty, rốt cuộc là đến từ lúc nào thế? À mà sao xưa nay không nghe bà chủ nhắc tới vậy?" Đinh Linh vuốt cằm, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc, bà chủ của cô đó giờ đối với chuyện tình cảm luôn cố gắng né tránh, từ lúc nào mà xuất hiện vị hôn thê vậy?
"Đừng có nói lung tung, truyền lệnh xuống, người của công ty không được phép nhắc lại việc này nữa." Kỷ Uấn Chi liếc mắt nhìn thang máy, "Dẫn người ta vào phòng." Nói xong xoay người đi về văn phòng.
Đinh Linh cười khúc khích, nhấn nút thang máy một hồi, cửa thang máy liền mở ra, Giản Y bực mình nhấn liên tiếp vào nút bấm tầng trệt: "Thang máy chỉ nhận dạng vân tay, ngoại trừ Kỳ tổng, phó tổng với tôi thì ai cũng không bấm được đâu."
"... Đưa tôi tôi... Xuống, dưới."
Đinh Linh lại tiếp tục sững sờ, lúc này mới ý thức được Kỷ phu nhân nói chuyện có chút vấn đề a, Kỷ phu nhân của cô có sao không vậy?
"Ngài trước tiên đừng xuống lầu, có vài chuyện ngài nên biết trước, mời ngài tới bên này." Đinh Linh dùng tay ra hiệu mời.
Nhìn bóng lưng Kỷ Uấn Chi ở phía trước, Giản Y càng không muốn đi theo, vừa nãy chỉ có một người, hiện tại là có tới hai người bọn họ... Hai hai người! Đã là sắc lang còn muốn tìm thêm đồng minh, đâu thể bắt nạt người khác như thế a!
"Ngài cứ yên tâm đi, chúng ta đây là công ty uy tín, không ăn thịt người, hơn nữa nếu ngài hiện tại rời đi mới thật sự là nguy hiểm, không gạt ngài đâu, phía dưới lầu đã có đầy Cẩu Tử* chờ đợi chụp trộm ngài rồi, ngài có biết hiện tại mình đã là gì rồi hay không?"
(*) Cẩu tử: tay săn ảnh của các ngôi sao (paparazzi)
"Thập... Thập..."
"Ngài hiện tại là lưu lượng ~" Đinh Linh vô cùng thần bí mà nói, lôi kéo Giản Y đi về phía văn phòng của Kỷ Uấn Chi.
"Hả?" Chuyện về giới giải trí Giản Y biết cũng không hề ít, biết Cẩu Tử là gì, cũng biết cái gì gọi là lưu lượng, nhưng nàng không biết, vì sao Cẩu Tử sẽ chầu chực chờ đợi chụp trộm nàng?
Trong phòng làm việc, Kỷ Uấn Chi ngồi ngay ngắn trước màn hình máy tính, máy tính này của cô cũng rất lợi hại, được trang bị thêm đến sáu cái màn hình lớn nhỏ, mỗi màn hình hiển thị một trang tin tức giải trí khác nhau.
Không ngạc nhiên chút nào khi tiêu đề trên các trang báo cũng đang đồng loạt đưa cùng một tin
【 Siêu hot! Vị hôn thê của Kỷ Uấn Chi, tổng giám đốc JY đã được hé lộ! Hai người trước mặt đám đông hôn nhau chứng minh mối quan hệ!!! 】
Phía dưới còn đính kèm thêm mấy tấm hình, trùng hợp là vị trí Kỷ Uấn Chi đang đứng vừa vặn chặn lại khuôn mặt của Giản Y, danh tính của Giản Y không hề bị tiết lộ. Thấy thế Kỷ Uấn Chi liền yên tâm, nếu như bởi vì chuyện này mà làm ảnh hưởng đến Giản Y, lương tâm của cô chắc chắn sẽ rất bất an.
Cô không phải là không có nghĩ tới việc này sẽ bị đồn thổi đi xa, chỉ là cô không ngờ chuyện lại xảy ra nhanh đến vậy, vốn dĩ cô còn tưởng rằng mình sẽ có thời gian đi ngăn chặn tin tức bị tuồn ra, thế nhưng bây giờ nhìn lại xem ra danh tiếng của cô hiện tại cũng không phải dạng vừa.
Mà lúc này, Giản Y dưới sự nhắc nhở của Đinh Linh, cô lấy điện thoại ra liền nhìn thấy dòng tiêu đề này trên trang nhất, suýt chút đã bật khóc! Nàng không hiểu tại sao chuyện lại bị phát hiện thế này!? Cái gì mà vị hôn thê của Kỷ Uấn Chi? Danh xưng này bất quá cũng mất mặt quá đi!
Điều duy nhất làm cho nàng vui mừng chính là nàng không bị lộ mặt, sẽ không có người nhận ra nàng...
"Ừm... Xin lỗi a, tôi không có nghĩ tới việc này sẽ bị truyền ra nhanh như vậy, nếu cô cứ như vậy từ công ty đi ra ngoài chắc chắn sẽ không an toàn, bằng không thì đi thay một bộ quần áo khác? Tuy rằng trong hình không có chụp được mặt của cô thế nhưng chỉ bằng việc nhìn vào quần áo, Cẩu Tử cũng có thể đem cô ra mà bới móc."
Giản Y nghe xong, cảm thấy điều cô nói cũng có chút đạo lý, hơn nữa nhìn dáng vẻ của Kỷ Uấn Chi chắc sẽ không dám làm gì mình đâu, nên cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn.
"Được... Được rồi."
Kỷ Uấn Chi chỉ chỉ vào cánh cửa được trạm khắc bằng gỗ ở phía sau, "Đó là phòng ngủ của tôi, cô tự vào đi, quần áo trong tủ kéo cô cứ tùy ý chọn đại một bộ, coi như là tôi bồi thường cho cô."
Giản Y bĩu môi, hiện tại xem ra không muốn nhận cũng phải nhận!
Kỷ Uấn Chi F5 lại trang web, lại có một tin tức được hiện lên.
【 Sở gia Nhị tiểu thư nói muốn lấy gia tài bạc triệu hỏi cưới Kỷ Uấn Chi! Nhắm đến vị hôn thê của Kỷ Uấn Chi, tiểu Sở tổng còn nói, một đứa cà lăm mà thôi, tôi chính là không thèm để ý tới! Không tin Kỷ Uấn Chi sẽ cùng con nhóc cà lăm đó làm thật! 】
Đáng chết, Sở Tây muốn cùng cô nội chiến hay gì!
Theo sát phía sau, không ít người lên án Kỷ Uấn Chi chơi đùa tình cảm của người khác, vị hôn thê của nàng còn có tật cà lâm, còn có cái gì mà giận giỗi cùng Sở Tây nên là tùy tiện vơ đại một người qua đường đến giả mạo làm vị hôn thê mà thôi, các loại tin tức cứ thế tuôn ra ngập trời.
Kỷ Uấn Chi chưa bao giờ muốn chửi thề như lúc này, lần này coi như là cô dại dột chơi với lửa rồi, dù sao là một người nắm giữ tới tận bảy triệu fans, cô đang chuẩn bị cho màn xuất đạo của mình, thời điểm như thế này mà lại xuất hiện những scandal không đáng có, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của cô, hơn nữa phía sau còn có đối thủ một mất một còn chờ đợi cô sa lưới, chỉ cần lộ một chút nhược điểm nhỏ thì đối phương chắc chắn sẽ không nương tay mà nhân cơ hội đem cô đạp xuống.
Kỷ Uấn Chi oán hận vỗ vỗ trán, bị Sở Tây chọc đến tức chết rồi, nếu không phải bình thường cô ta luôn làm người trượng nghĩa, thì thật sự muốn cùng cô ta đấu một trận cho ra lẽ! Để xem cô ta còn dám đem lão nương ra mà bịa đặt tin đồn nữa hay không?
"Bà chủ, làm sao bây giờ, ngài đây có phải là lỡ leo lên lưng cọp không leo xuống được nữa rồi đúng không?" Đinh Linh nhìn thấy những gì diễn ra nãy giờ cũng từ từ hiểu rõ, xem như là đã hiểu được bà chủ phu nhân là từ đâu mà xuất hiện, hơn nữa không biết tại sao nhưng cô đang rất muốn cười, trơ mắt mà nhìn Kỷ Uấn Chi tự lấy đá đập chân mình.
Kỷ Uấn Chi tức giận liếc nhìn cô một chút, đang suy nghĩ thì cửa phòng phía sau mở ra, quay đầu lại đưa mắt nhìn thì thấy nhỏ mặc một cái quần jean, một cái áo sơmi màu xanh lam nhạt, phối hợp hài hòa với gương mặt tinh xảo của nàng, miễn là nàng không mở miệng nói chuyện thì nhìn rất là có khí chất.
"Được... Được rồi, đi thôi, quần áo, tôi tôi.. Về đến nhà,.... Sẽ, sẽ gửi lại.... đồ."
Kỷ Uấn Chi hé miệng cười cười, chớp mắt một cái, tương kế trong đầu, "Cô, không ngại có thể giúp ta một chuyện không?"
Giản Y vừa nghe thấy, liền rất dùng sức gật đầu, "Không, không ngại... mà, mà là... vô cùng vô cùng NGẠI!!!"
"..."
————————————
Tác giả có lời muốn nói:
Kỷ tổng = Nữ sắc lang
Giản Y: Chính xác.... Chính xác...không lệch đi đâu được!
Kỷ Uấn Chi: Urgh, tôi là người tốt, các người không tin sao...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT