Căn phòng quá yên tĩnh, yên tĩnh tới mức có thể nghe thấy tiếng hát bằng giọng Mân Nam ngoài cửa sổ.
“Ta cưỡi ngựa trắng, qua ba cửa. Ta đổi áo tơ trắng, trở về vùng Trung Nguyên...”
Tình cảnh này mà lại hát bài này thì có hơi mắc cười.
Quý Phong hơi thất thần, lại thở dài: “Anh có trách tôi cũng vô dụng, tôi không đồng ý cách làm của cô Giản. Nhưng chẳng nhẽ anh không đồng ý, tôi cũng không đồng ý thì cô ấy sẽ không làm nữa à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT