Ngay từ đầu, Văn Tuệ gọi con trai ra, thực ra cũng không có mục đích gì.
Điều này giống như một sự bù đắp về tâm lý, muốn sử dụng quyền lợi của một người mẹ ruột, muốn nói với bà Phòng, tuy con trai gọi bà là ‘mẹ’, nhưng tình máu mủ với tôi không thể cắt đứt.
Phòng Ngạn bỏ lại hôn lễ, chạy ra gặp bà ta, bà ta mới cảm thấy mình vẫn có địa vị trong lòng con trai, không phải người xa lạ không quan trọng.
Trong thời gian chờ đợi, bạn trai của bà ta nói với bà ta: “Tên nhóc này đúng là kẻ vong ơn phụ nghĩa qua cầu rút ván, nếu không phải em đưa nó về nhà họ Phòng, làm sao nó có thể thoải mái ung dung làm cậu chủ? Vô lương tâm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT