Bốn góc tường, ánh bửa màu xanh lam bập bùng thỉnh thoảng vang lên những tiếng tý tách của tro đã tàn, rơi xuống.
Một cô gái với đôi mắt màu xanh biếc, trông giống hệt như mắt những con búp bê nhựa được bày bán ngoài thị trường, đang ngồi khoang chân, đưa hai tay ra trước mặt, nhìn chằm chằm vào một nhánh cỏ đang bay lơ lửng.
Nhánh cỏ này bắt đầu tỏa ra mùi hương ngào ngạt, ánh sáng lấp lóe nhẹ nhành như đuôi đom đóm, sau đó bắt đầu dài ra với tốc độ mắt thường cũng thấy được.
Cô gái thấy vậy mỉm cười, nhẹ giọng đọc một đoạn chú ngữ nhỏ:
“Vạn khí diễn sinh
Hoa tàn hoa nở
Vạn mộc quy nguyên
Nhất tâm thiên ý.”
Đôi tay cô gái bắt chéo, sau đó đồng loạt mở ra, đánh vào nhánh cỏ hai luồng sáng màu xanh lục tựa như lửa lân tinh, bao bọc hoàn toàn lấy nó.
Nhánh cỏ phập phồng như hấp thu dưỡng chất từ luồng sáng này, rung lên vài tiếng thanh minh, sau đó từ từ diễn hóa ra một ảo ảnh nhánh cỏ khác y hệt.
Đi.
Sau tiếng chỉ lệnh của cô gái, ảo ảnh nhánh cỏ kia như phát ra một loạt quang manh xanh biếc, làm không gian bên cạnh như gợn sóng. Nó giống như một con cá chép linh hoạt, bơi vào luồng không gian gợn sóng đó, rồi biến mất.
Nhánh cỏ nguyên bản như đã bị rút hết sinh khí, lập tức khô héo rồi rơi xuống.
Chưa chạm đất nó đã thành bột phấn.
...
“Đã phải can thiệp rồi sao !?”
Cửa phòng bật mở, Vương Tử Trực đứng chắn trước lối đi, hiên ngang mà uy vũ. Mỗi tội cái lưng hùm vai gấu của hắn chắn hết sạch ánh sáng yếu ớt chiếu vào căn phòng.
Tuy vậy cũng vẫn soi rõ được nụ cười yếu ớt của cô gái.
“Ừm, ngoại trừ nhà vua, trên đảo vẫn còn một nhân vật đặc biệt nguy hiểm nữa, nếu để cô ta tới được chỗ Richard, tình huống sẽ rất xấu !”
“Fake Queen hả !?”
“Vâng.”
...
Trung Thành và Frozen chỉ cảm thấy cơ thể bay bổng, còn rừng cây thì lùi về phía sau ào ào. Trong mắt hai người, màu xanh của lá, màu nâu của gốc cây đã không còn phân biệt được nữa.
Tốc độ thật khủng khiếp.
Cả Trung Thành vừa mới đột phá hay Frozen vốn đã quen di chuyển với tốc độ cao cùng âm thầm thán phục không thôi.
Cô gái này còn mang theo hai người đấy.
Điều khiển gió để mang theo hai người với Shaorin cũng chẳng phải gánh nặng gì lớn lao, lúc này cô chỉ cảm thấy thời gian của thực nghiệm đảo không còn nhiều nữa. Nếu cứ chần chờ ở ngoài trận pháp, rất dễ bồi táng cùng hòn đảo.
Hai người này cũng là nhân tài hiếm gặp, mà đã gặp coi như có duyên, nếu cứ để họ chạy quanh một hồi rồi mất xác trên thực nghiệm đảo cũng thật đáng tiếc. Vậy nên cô mang theo hai người, dùng tốc độ nhanh nhất có thể để tiếp cận với trận pháp.
Nhưng đột nhiên Shaorin nhíu mày, cấp tốc dừng lại.
Trung Thành và Frozen lập tức được giải phóng khỏi cơn gió kỳ lạ kia, lắc lư một hồi mới ổn định được thân thể. Trung Thành còn có cảm giác như vừa bị say xe, lần đầu tiên hắn di chuyển vừa nhanh vừa lâu như vậy. Hắn đang muốn hỏi tại sao thì dị tượng một lần nữa xuất hiện.
Xung quanh họ, hàng loạt những cây cổ thụ thi nhau ầm ầm mọc lên. Nhìn kỹ lại thì mấy cái cây này vẫn còn màu xanh bóng mượt, tràn căng nhựa sống, Trung Thành thấy sự lạ mới để ý kỹ.
Mấy cái cây này nào có phải cổ thụ gì... Rõ ràng là những cây con, ngọn cỏ dưới chân bọn họ, đột nhiên khổng lồ hóa lên. Dường như bị một lực lượng kỳ quái nào đó phát động, mọc lên như nấm.
Chẳng mấy chốc bốn phía xung quanh đều đã bị hàng loạt thực vật che phủ. Bọn họ nhanh chóng bị cô lập.
Sau đó, cả rừng cây đột ngột chuyển động, hóa thành những tàn ảnh kỳ dị, vụ khí khắp nơi trải ra, màu xanh che phủ con mắt.
Chỉ trong thoáng chốc, họ đã bị vây lại giữa rừng cây này.
Đôi mắt khép hờ của Shaorin đột nhiên mở ra, đồng thời thân ảnh cô gái cũng biến mất.
Trung Thành và Frozen chỉ mới kịp chớp mắt một cái, thân ảnh Shaorin đã trở về chỗ cũ, nhíu mày nói:
“Cô thực sự muốn nhúng tay vào việc của Trường sinh đảo !?”
“Nếu không phải tình huống ép buộc, tôi cũng không muốn đánh với cô.” Trong rừng cây, một giọng nói phiêu hốt bất định âm vang bên tai mọi người, đảo mắt nhìn quanh, âm thanh dường như từ mỗi thân cây, đồng loạt phát ra, cảm giác kỳ quái vô cùng.
Shaorin cau mày, đôi mắt là một mảng hư vô mờ mịt, trong tầm nhìn của mình, cô có thể thấy được hàng loạt những sợi dây mảnh như chỉ trắng, đây chính là “sự liên kết”, cũng chính là công cụ để người kia thao túng số cây cối ở đây.
Thao túng thực vật đến mức độ này, vạn mộc trong thiên hạ đều nằm dưới sự điều khiển của cô ta, người như vậy – kể cả trong lục đạo đại thế giới cũng chỉ có duy nhất một.
Ma tướng đứng thứ tư ở ma giới về chiến lực – Long ma - Mộc.
Nghe đồn ở đâu có cây cối, ở đó đều có sự hiện diện của cô ta. Không ngờ trong cấm chế tầng tầng lớp lớp ở thực nghiệm đảo cũng không ngoại lệ.
Dù không mạnh mẽ như vương tử trực, bá đạo như Hỏa Long, hay tàn nhẫn như phi kiếm, nhưng cô ta chỉ cần dựa vào khả năng này đã giữ vị trí ma tướng thứ tư không biết bao nhiêu năm rồi. So ra còn cao hơn Richard một bậc.
...
Nghe lời Vương Tử Trực, Mộc luôn theo dõi tình hình trên thực nghiệm đảo. Biết được Richard đã thành công kích hoạt trận pháp, trước khi hắn phá hủy thứ này thành công, cô sẽ không để bất cứ ai làm phiền đến hắn.
Huống hồ lại là phần tử nguy hiểm như fake queen thứ hai của trường sinh đảo này.
...
Vừa rồi Shaorin thử dùng tốc độ của mình để cắt đứt “sự liên kết” kia, nhưng trên thực nghiệm đảo, tốc độ không thể vượt quá chuẩn 300km/s, Mộc chỉ cần cảm ứng trước, điều khiển sợi dây kia né qua là được, vừa vặn tránh thoát được công kích của cô.
Thực nghiệm đảo chỉ dành cho King và Queen, fake Queen ở đây cũng bị bó tay bó chân vô cùng.
Ba người nhất thời bị vây hãm.
...
Sau một phút trầm mặc, Shaorin mím môi, nhàn nhạt nói:
“Tôi đang rất gấp, không có thời gian đùa với cô. Đắc tội !”
Shaorin mở mắt, trong con ngươi đục ngầu vụ khí, làm người ta không thể trông rõ ràng hình dạng của đôi mắt ấy như thế nào. Phượng hoàng kiếm trên tay rung lên dữ dội. Lưỡi kiếm đang từ màu xanh lam, lập tức chuyển thành đỏ rực.
“Trước giờ tôi chỉ cắt đứt, chưa từng phá hủy bất cứ thứ gì. Chúc mừng cô, người đầu tiên làm tôi phá lệ.” Shaorin nói nhẹ nhàng như thì thầm, nhưng âm thanh như quỷ dị vang vọng khắp tứ phía.
Ở tận ma giới, Mộc nghe thấy vậy cũng âm thầm đề phòng.
Chiến lực của mỗi fake Queen cũng không hề kém một ma tướng nào, nếu thật sự đánh nhau rất dễ lưỡng bại câu thương.
Cũng may, lúc này chân thân của Mộc không ở thực nghiệm đảo, còn Shaorin thì đang bị giới hạn sức mạnh.
“Cô có thể làm gì chứ !?”
Mặc kệ Shaorin muốn làm gì, hai tay Mộc đan chéo, đôi môi đỏ mọng lẩm bẩm vài từ không rõ, truyền lệnh tới thực nghiệm đảo.
Công kích.
Lập tức, hàng loạt những đoạn dây leo từ bốn phương tám hướng bắn tới chỗ ba người.
Trung Thành với cảm giác cực kỳ linh mẫn, dây leo chưa tới hắn đã ôm Frozen né sang một bên. Tốc độ của những cái dây leo này cũng không hề chậm tý nào, tiếng gió rít rợn người như vậy, nếu thực sự bị quật trúng, chỉ sợ cũng phải chia tay với vài đoạn xương sườn.
Dây leo vẫn bắn tới từ mọi thực vật xung quanh không ngừng nghỉ, dần dần cũng đã hết cách né tráng, Xung quanh Trung Thành một dải sáng màu đỏ xuất hiện, là kỹ năng đao pháp thường thấy nhất của Tanker. Cực tốc.
Lập tức những dây leo mang theo ma khí nhàn nhạt, miễn nhiễm với các loại siêu năng lực vừa tiếp xúc với dải sáng này, bị cắt tan nát thành từng mảnh nhỏ, vụn như bột phấn, theo gió bay đi. Frozen cũng không nhàn rỗi, tránh khỏi tập kích bất ngờ đầu tiên, cô cũng đã gọi ra một thanh kiếm băng sắc bén, liên tục công kích những đoạn dây leo từ đủ hướng bắn tới. Chỉ là số lượng chúng quá nhiều, chẳng mấy chốc hai người đã bắt đầu luống cuống tay chân. Dẫu sao dùng sức người muốn đấu lại tự nhiên như thế này cũng chỉ như muối bỏ bẻ.
Những dây leo bay đến chỗ Shaorin như đều xuyên qua người cô. Thân ảnh của cô tựa như hình chiếu trong nước, khẽ lay động một cái liền trở nên mơ hồ không rõ, như thật như ảo.
Shaorin nhấc phượng hoàng kiếm lên ngang người, hai tay cầm chắc cán kiếm, đôi mắt ẩn hiện như sương khói khẽ nheo lại.
“Tâm nguyệt kiếm pháp – thức thứ ba – cung nguyệt vũ.”
Vải lụa màu đen tung bay phấp phới, như lụa ngâm trong trong nước vô cùng mềm mại nhẹ nhàng.
Bầu trời xung quanh bỗng tối sầm lại, một vầng trăng khuyết nhô lên phía sau lưng Shaorin. Vầng trăng khuyết hơi cao so với thân hình của cô, phát ra ánh sáng huyền ảo.
Mảnh trăng khuyết dần treo cao, rải ra những tinh thể bao phủ lấy Shaorin, cả người cô như được ánh trăng nâng đỡ, lấp lánh tinh quang, ánh trăng như lưỡi hái giữa trời, như xuyên phá thời không từ viễn cổ tiến tới.
Để những hạt trăng sáng lấp lánh trên thân kiếm ngưng tụ đầy đủ, Shaorin đưa kiếm, quét tới một đường.
Những dải sáng như kết nối với vầng trăng treo trên cao, theo đà vung tay của Shaorin, mảnh trăng ấy bắt đầu xoay tròn, tỏa ra những đợt uy áp vặn xoắn, nhu hòa – nhẹ nhàng dung nhập vào không gian xung quanh. Vầng trăng khuyết quay tròn với tốc độ rất nhanh, trong nháy mắt hóa thành một mảnh quang hoa, Shaorin uyển chuyển múa trong ánh trăng, như ẩn như hiện.
Ba fake Queen của trường sinh đảo đều có một hình tượng ứng với năng lực của mình, nếu Stellar là mặt trời cường thế, Ren là mặt đất nặng nề, hình ảnh đại diện của Shaorin chính là mặt trăng nhu hòa kia. Đứng dưới ánh trăng này, Shaorin mới thực sự là Shaorin (tiểu nguyệt).
Tất cả như chìm vào ảo giác, thời không trong vùng trăng sáng, theo những nhịp múa ấy mà đảo lộn.
Trung Thành và Frozen may mắn được làm khán giả của điệu múa huyền ảo này, hai người đều không tự chủ được thầm nghĩ, điệu múa của những tiên tử trên trời, chắc cũng chỉ tới thế này thôi. Thậm chí một vài đạo dây leo bắn qua mạnh mẽ mang đi vài mảng thịt trên vai Trung Thành, hắn vẫn như không cảm nhận được.
Ảo giác lan rộng, đến khi nhấn chìm mọi sinh vật trong dưới ánh trăng vào trong nó. Thực vật cũng không ngoại lệ, các đoạn dây leo lập tức ngừng công kích.
Trời đất đảo điên, thời không xoay vần.
Không ai nhận ra, mọi vật bắt đầu di chuyển một cách hỗn loạn. Dường như từng mảnh không gian đều đã bị cắt đứt ra, mang theo những sinh linh trong đó, chuyển động cùng điên cuồng theo điệu múa. Thời gian trong phiến không gian bị cắt nát ấy như ngừng trôi, kể cả những cây đại thụ đang thi nhau bắn dây leo công kích tới cũng dừng lại một cách u mê.
Nếu có một camera quay được toàn cảnh, người ta sẽ khiếp sợ khi nhìn thấy đôi nam nữ đang si ngốc nhìn điệu múa kia đang đứng trên một dải đất đã bị cắt rời ra khỏi vùng xung quanh, chuyển động lung tung dưới thời không hỗn loạn này, nhưng bọn họ không hề phát hiện ra chút nào, vẫn giữ vẻ mặt động dung ngắm nhìn điệu múa ấy.
Xoay xoay xoay...
Điệu múa nhịp nhàng uyển chuyển mang theo một lực hấp dẫn kỳ lạ, kéo những mảng không gian đã bị cắt rời ra, chuyển động lung tung toán loạn, nhìn qua chẳng hề có một quy luật nào. Thế nhưng ngoại trừ phiến không gian Trung Thành và Frozen đang đứng kia, những mảnh không gian khác bắt đầu theo cặp ầm ầm va chạm vào nhau, cùng nhau băng toái, vỡ vụn.
Kết thúc.
Mặt đất dưới chân chấn động, đánh thức Trung Thành và Frozen ra khỏi ảo giác diễm lệ kia.
Hai người giật mình nhìn quanh, sống lưng đều cảm thấy lành lạnh, cảm thấy đại não không đủ dùng.
Ngoại trừ vùng đất nơi hai người đặt chân là có nhô lên hai mét so với mặt đất xung quanh, và còn toàn vẹn. Những vùng đất khác, đã hoàn toàn biến mất. Phóng hết tầm mắt cũng chỉ nhìn thấy những dải đất hoang cằn cỗi với sỏi đá nát vụn.
Ngoài ra, không còn gì cả.
Cây cối đâu hết rồi !?
Thảm cỏ xanh mượt đâu hết rồi !?
Hai mét mặt đất cũng đâu hết rồi !?
Sự thực cứ như mơ, không một ai nguyện ý tin tưởng. Hai người nhìn nhau cười khổ, nếu vừa rồi mình bước ra khỏi vùng đất này, liệu số phận của họ có giống như những thứ xung quanh đây không !? Hoàn toàn biến mất.
Dám cá mấy cái cây ấy nếu có ý thức chắc cũng ù ù cạc cạc chẳng hiểu chuyện gì sảy ra.
Hai người đều không tự chủ mà cùng lùi lại một bước, tránh xa người con gái trông có vẻ nhu hòa điềm đạm, bộ dáng yếu liễu đào tơ vô cùng kia. Đây mới thực sự là ác nhân, giết người không thấy máu, cặn bã cũng không để lại.
Đáng sợ quá.
...
Thực ra ngoài hai bạn trẻ và mỏm đất dưới chân họ. Vẫn còn một nhánh cây tồn tại nguyên vẹn.
Shaorin nhấc nhánh cây ấy lên, đưa ra trước mặt, mỉm cười nhỏ giọng nói:
“Sức mạnh thời không – thực nghiệm đảo cũng không giới hạn được ! Mốc giới hạn 9.99% cube với tôi là vô nghĩa, cô hiểu không !?”
Trong nhánh cây, tiếng nói yếu ớt của Mộc lại lần nữa vang lên:
“Cô... đùa nghịch với không gian và thời gian như vậy... sớm muộn gì cũng có ngày chết không toàn thây... sức mạnh từ nguyện lực cũng không thể khống chế hoàn toàn thứ này đâu... công pháp cô ăn trộm từ phật giới chắc chắn không hoàn chỉnh, nếu không đôi mắt của cô...”
Tiếng nói đứt quãng, tràn ngập vẻ khiếp sợ. Hiển nhiên, ở phía bên kia, Mộc bị thương cũng không nhẹ.
“Đó là việc của tôi.” Shaorin lắc đầu nói. Sau đó thu hồi phượng hoàng kiếm, đeo nó trở lại thành chiếc bông tai đạm bạc. Đưa tay miệng thổi đi nhánh cây cuối cùng kia, khẽ nói:
“Ngoài ra, tôi khuyên ma giới các người. Đừng nhúng tay vào việc của Trường sinh đảo nữa. Các người đấu không lại đâu !”
“Vả lại, suy cho cùng, giới cao tầng của trường sinh đảo và ma giới đều có chung một nguồn gốc mà, phải không !?”
“Con gái cuối cùng của Long Thần !?”
...
Cọng cây yếu ớt bay đi.
Cùng lúc đó, bầu trời ầm ầm băng vỡ, vô số khối vụn giống như hạt mưa rơi xuống. Trên mặt mỗi khối vụn đều là những lát cắt trơn trượt như gương.
Cảnh tượng quá mức hoàng tráng làm Trung Thành và Frozen không hề nhận ra, bên khóe mắt Shaorin, một giọt máu đỏ tươi âm thầm chảy xuống, nhìn như huyết lệ. Khuôn mặt cô gái cũng trắng bệch hẳn lên.
...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT