Pháp sư lẳng lặng đứng nhìn Anacharka đổ từng gói bột không màu không mùi xuống con suối, nhìn hắn không có vẻ gì là muôn kết thúc công việc này, cô mới hỏi:

“Con suối này thông với tất cả nguồn nước gần đây thật à !?”

“Ừ, lúc vừa mới lên đảo, tôi và Racha đã kiểm tra toàn bộ địa hình những nơi gần đây, hình như tất cả nguồn nước trên đảo đều chung một nguồn.” Anacharka cười nói.

“Cậu vất vả tích trữ số thuốc này gần mười năm rồi, cứ như vậy đổ đi không thấy tiếc à !?”

Anacharka thoáng chững lại một chút rồi nói:

“Tôi không còn mục tiêu gì cả, vậy nên số thuốc này có hay không cũng không có ý nghĩa gì, chi bằng cho những người còn sống trên đảo này một cái kinh ngạc nho nhỏ có lẽ sẽ thú vị hơn.”

Nói rồi hắn lại cười, nhưng nhìn nụ cười xa lạ này, pháp sư khe khẽ thở dài một tiếng.

“Cậu còn nhớ lúc chúng ta mới gặp nhau chứ !?”

Anacharka ngẩn ra, không hiểu sao pháp sư lại đột nhiên hỏi đến vấn đề này, nhưng hắn vẫn trả lời:

“Đương nhiên nhớ, Sandra, chị là một trong hai người tôi quan tâm nhất trên đời này, mọi thứ về chị tôi đều nhớ.”

“Năm tôi được 11 tuổi, khi đang chạy trốn, tình cờ đụng phải cậu..” Sandra Scharf dùng giọng xa xăm kể.

“Ừm, đó là lần đầu tiên tôi nhìn thấy người nước ngoài đấy.” Anacharka cười nói.

“Cha con tôi đắc tội với ông trùm ở quê nhà, nên bị hắn sai người đuổi giết đã mấy năm rồi, cả tuổi thơ của tôi hình như đều là trốn chạy cùng ẩn núp.”

“Cho nên năng lực không gian này rất thích hợp với chị.” Anacharka nói xem vào, nhưng cũng không ngừng công việc trên tay lại.

“Lần đó, tôi gần như là bị bắt rồi, nếu không đụng phải cậu, chỉ là lần đó tôi cũng bị doa cho chết khiếp bởi cách ăn mặc của cậu.” Sandra dùng một giọng cười hiếm hoi nói.

“Này này, nếu không phải nhờ cái thằng ăn mặc quái dị này thả trùng độc ra dọa cho đám người kia chạy chối chết hết, thì chị đã bị chúng tóm rồi đấy nhé.” Anacharka nói có vẻ hơi bất mãn.

“Ừ, nhưng một con trong số chúng cũng tiện mồm cắn tôi luôn” Sandra nói, nghe không ra được cảm xúc của cô lúc này như thế nào.

“À, ờm, lúc đó tôi còn bé nên điều khiển thứ này còn chưa thành thạo lắm. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, cái con cắn chị là rắn chúa ông thầy rởm của tôi nuôi mấy chục năm rồi đấy, ai bị nó cắn không chết đều thức tỉnh năng lực đặc biệt cả.” Anacharka gãi đầu gãi tai đính chính.

“Có lẽ vì thế mà tôi thức tỉnh khả năng sử dụng ma lực rồi được người của học viện Key West đi qua tìm thấy.” Sandra cũng không phản bác, nhưng rồi cô cũng thêm vào một câu:

“Cũng may mà chưa chết.”

Anacharka đuối lý không biết nói gì hơn, năm đó hắn chỉ muốn làm anh hùng một lần cho thỏa, ai ngờ vừa xuất hiện đã làm cô bé này sợ chết khiếp, rồi thả trùng độc ra để đánh đuổi bọn xấu giùm cô thì con rắn chúa mà hắn vẫn chưa thành thạo điều khiển đột nhiên ngứa răng tiện tay cắn cho cô bé này một cái. Đây là vật cưng của sư phụ hắn lúc đó, kịch độc vô cùng, khiến Sandra lúc đó gần như đã chết thật.

May mắn thay, lúc đó ma lực tiềm ẩn trong người cô không biết có phải do bị kích thích từ bên ngoài không, đột nhiên thức tỉnh, tất cả chất độc đều bị đẩy ra, nhờ thế giữ được cái mạng nhỏ của cô.

Một giáo viên của học viện pháp thuật danh tiếng Key West của Đức tình cờ đi ngang qua, cảm nhận được sự dao động của ma lực, nhờ thế mà Sandra Scharf, sinh viên thiên tài của học viện đã được cấp giấy nhập học, đồng thời nhận được sự bảo hộ tối cao của chính quyền Đức.

Những kẻ truy sát cha con cô cũng vì thế mà đành phải thu liễm lại, xã hội đen có quyền lực lớn thế nào trong thế giới ngầm cũng không bao giờ muốn đối đầu với chính phủ.

Nhờ thế mà mười năm tiếp theo Sandra được sống trong cảnh yên bình, đồng thời nhận được những đãi ngộ tốt nhất có thể.



“Có thể nói, gặp được cậu đã thay đổi cuộc đời tôi.” Sandra vừa nói, vừa kéo cái mũ trùm đầu kín mít của mình ra, nhiều năm ẩn núp thời thơ ấu, làm cô rất ngại sử dụng khuôn mặt thật của mình để gặp ai.

Nhưng lúc này, cô lại để lộ khuôn mặt tuyệt mỹ, mái tóc vàng óng đặc trưng của người phương tây, nhưng không kém phần mềm mại, cùng đôi mắt màu xanh đậm chất phong tình với sống mũi cao, kiêu ngạo nhưng không hề lấn át vẻ đẹp tổng thể của khuôn mặt ra.

Anacharka há hốc mồm, xa xa, kị sĩ cũng bị một màn hày làm quên luôn việc múc nước, dù cổ họng đang khô không khốc, nhưng hắn cũng quên luôn việc làm ẩm ướt nó, chỉ tặc lưỡi một cái cảm thán.

“Ôi mẹ nó, lại là người đẹp, cái bọn này đi đánh nhau cũng mang bồ từ bên ngoài vào chắc !? Chúng nó tưởng đảo này là Hawaii à !? Mà tại sao lại là thằng quái dị này !? Ôi, tức chết ông mất…”

$##****^$&

Sandra không biết kị sĩ đang thầm chửi tục đằng xa, cô chỉ nhìn vào khuôn mặt đang há hốc của Anacharka mỉm cười, dù biết nhau đã mười năm, nhưng đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy khuôn mặt thật của mình, trước đây hắn biết, chỉ là hàng giả thôi.

Anacharka không biết phải nói gì mới đúng, khuôn mặt này quá khác so với hắn biết trước đây, từ khi gia nhập học viện Sandra luôn đội chiếc mũ chùm kín này, hắn cũng không biết được khuôn mặt cô gái này bây giờ.

Đẹp quá sức tưởng tượng của hắn.

Sandra thỏa mãn với vẻ kinh ngạc của Anacharka, cô nhẹ giọng nói tiếp:

“Vậy nên lần này, hãy để tôi thay đổi cuộc đời cậu. Đừng như thế nữa, cậu vẫn còn sống, và còn có tôi mà.”



Men theo con suối lớn chỗ Anacharka và Sandra đang đứng, những dòng nước trong veo dẫn đến một thác nước nho nhỏ, rồi chuyển thành những bia trắng xóa ầm ầm trút xuống mặt hồ bên dưới.

Bên hồ. Hai con người bất đắc dĩ bị cuốn lên đảo đang cùng chụm đầu nhìn vào một thứ.

Một bức thư bên trong hốc cây.

Không biết đã ở đây bao lâu rồi, nhưng nhìn qua vẫn còn rất mới, chữ trên đó cũng rất rõ ràng. Tạm thời ko quan tâm xem tại sao Linh tìm được chỗ này, King mở bức thư ra đọc:

“King, em đã nói rồi phải không !? Nếu một ngày cỗ máy thống trị của trường sinh đảo xảy ra vấn đề, thì hòn đảo sẽ là nơi bảo dưỡng cho nó.”

Câu cầu tiên của bức thư làm King nhận ra ngay người lưu lại thứ này là ai, cũng chỉ có một người nói như vậy với hắn. Chỉ là tại sao cô ấy lại lưu lại thứ này, tại sao Linh lại tìm được, làm sao cô ấy biết được là hắn sẽ tim ra mà đọc được thứ này !? Rất nhiều câu hỏi hiện lên, nhưng hắn tạm gạt chúng qua một bên rồi chăm chú đọc tiếp.

“Anh chưa bao giờ làm chuyện gì không chắc chắn, ngay khi anh nói có thể giết chết được s, dù hắn mạnh hơn chúng ta rất nhiều, em đã nghĩ ngay đến việc anh muốn cùng chết với lão. Đã biết rồi thì chắc chắn em sẽ ngăn cản anh lại.”

“Chỉ cần em còn ở bên cạnh anh, King, anh chắc chắn sẽ không thể chết được. Nhưng mà dù có như vậy, anh chắc cũng không tránh khỏi bị thương nhỉ !? Thế nên em mới thúc giục anh cùng tạo ra hòn đảo này. Không chỉ để làm phòng tuyến cuối cùng của nhân loại,mà còn có một tác dụng khác. “

“Nếu một ngày nào đó, anh mất đi sức mạnh của mình, hay bị thương không thể hồi phục, hòn đảo này sẽ làm tất cả những chuyện đó cho anh.”

“Còn nhớ những địa điểm, mà em yêu cầu anh lập ra chứ, ở mỗi nơi chỗ đó đều có lưu lại những lời nhắn như thế này, cùng với một bản đồ dẫn đến trái tim đang không ngừng di động của hòn đảo này. Là nơi tất cả sinh mệnh lực mà hòn đảo hấp thụ những năm qua tụ tập.”

“Hòn đảo này có khả năng hấp thụ những sinh vật đã chết trên nó để tự tăng trưởng, nhưng cũng không hoàn toàn là vậy. Tất cả những gì mà nó hấp thụ đều tụ tập ở trung tâm hòn đảo, chỉ để dành cho một người thôi, đó chính là anh, King. Chỉ cần anh tìm được trận pháp đang di động liên tục trên hòn đảo này, toàn bộ những gì mà hòn đảo có được đều sẽ là của anh. Kể cả chính hòn đảo cũng sẽ trở thành cơ thể của anh.”

Đôi mắt hờ hững của King hơi co rút, đồng thời mở to ra hơn một chút.

Vậy ra đây là bí mật lớn nhất của thực nghiệm đảo, là để chuẩn bị cho hắn sao !? King miết miết lá thư trên tay trầm ngâm, dù vậy, khuôn mặt hắn cũng không mấy thay đổi.

Cô gái này, toàn làm chuyện thừa thãi. Nhưng lần này thật sự rất có ích, King kết luận. Vốn mục đích ban đầu hắn làm ra hòn đảo này là để nó thành chiến tuyến cuối cùng của loài người nếu như trận chiến với chúng thần thất bại, những kẻ có sức mạnh lớn hơn 10% cube đều không thể có mặt trên đảo. Đây sẽ là nơi những người thường cuối cùng sinh sống và tái phát triển.

Chỉ là không ngờ Queen đã âm thầm biến đổi nơi này, biến khả năng tự động hấp thu năng lượng để tăng trường của hòn đảo thành dự trữ lại để một ngày nào đó sẽ chuyển sang cho hắn. Hoàn toàn mặc kệ cái kế hoạch trú ngụ của nhân loại gì đó. Mỗi năm không ngừng ném lên đây các loại tội phạm với khả năng siêu nhiên, nguy hiểm cực độ để chúng tàn sát lẫn nhau, cung cấp nguyên khí không ngừng cho nơi này.

Chỉ cần King hấp thụ được những nguyên khí từ nhiều năm trước ấy, thương thế của hắn chắc chắn sẽ khôi phục quá nửa.



“Có lẽ dù hấp thụ cả hòn đảo anh cũng không thể khôi phục như xưa nhỉ !? Nhưng anh là King mà, người được ông già đó chọn, nhất định sẽ có cách khác thôi đúng không !? Vậy hãy coi như đây là chút vồn đầu tiên em cấp cho anh, hãy dùng nó để tạo ra những thứ còn vĩ đại hơn của ông già đó. Nhé !”

Tái bút: Cẩn thận với Lục Vân Tiên.

“Kiều Nguyệt Nga.”

Là tên thật của Queen, ngoại trừ hắn và 3 Fake Queen, còn ai biết được chứ. Bức thư này tất nhiên là của cô ấy lưu lại.

Cẩn thận với Lục Vân Tiên !? Ma chủ !? Không phải hắn vẫn đang bị phong ấn trong lớp băng đó sao !? Ít nhất cả ngàn năm nữa cũng không có hi vọng thoát ra được, trừ khi King giúp đỡ.

Nhưng đời nào King làm vậy, trong đầu hắn chỉ toàn những ý tưởng làm thế nào để thanh toán cả ma giới luôn thôi.

Bất cứ thứ gì có thể uy hiếp đến nhân giới đều phải loại bỏ và thanh trừ. Đây là tôn chỉ đầu tiên của trường sinh đảo, cũng là lời nguyền mà Long thần khắc sâu vào trong linh hồn hắn. Trường sinh đảo giao cho hắn cũng vì mục đích này.

Trận chiến với chúng thần đã thắng lợi ngoài dự tính vì có sự can thiệp của ma giới, vì vậy mà hòn đảo này lại trở thành hơi thừa thãi, dùng làm nơi giam tù nhân, đồng thời cũng làm nơi thí luyện của những người trẻ tuổi mong muốn đột phá trên trường sinh đảo là chính.

Kế hoạch làm nơi tạm trú cho nhân loại gì đó đương nhiên bị loại bỏ, vì vậy chuyển sang plan B (kế hoạch B). Lấy nơi này làm thành một cái bẫy thật lớn để dụ những người bên ngoài ở tam giới đến đây, sau đó một lượt bắt lại, hỏi những thông tin cần thiết về thông đạo đến thế giới này của họ rồi phá hủy nó.

Bởi vậy mới có thiên tài chiến.

Mất đi thông đạo, vậy người của tam giới dù có hùng mạnh thế nào cũng không thể đặt chân đến nhân giới được nữa. Xé rách không gian !? Từ trái đất muốn đến nơi khác thì rất dễ, nhưng từ nơi khác muốn đến trái đất mà không có thông đạo, chưa kể đến bức tường không gian của trái đất cực kì bài ngoại thì đều phải vượt qua trường sinh đảo trước.

Tuy nhìn vào thì thấy trường sinh đảo lơ lửng trên bầu trời trái đất, thực tế nó nằm ở trung tâm vách ngăn, chắn giữa không gian của trái đất cùng những thế giới khác.

Có thể nói, trường sinh đảo như một anh gác cổng lâu năm, tận tụy với việc bảo vệ trái đất khỏi những thế lực từ các giới khác vậy.

Mà những người có thể xé rách không gian đến đây cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, hắn tự tin với thực lực của trường sinh đảo, dư sức đối phó. Ít nhất là ở nhân giới này.

Chỉ là làm sao cô ấy biết được hắn sẽ lên đảo, rồi đọc được bức thư này !? King gấp lại lá thư rồi quay sang hỏi Linh.

“Làm sao cậu tìm được chỗ này !?”

“Ai biết được, đột nhiên trong khi đang hôn mê, cứ có người không ngừng thì thầm gì đó vào tai tớ, vì vậy lúc tỉnh lại mới muốn đi tìm xem nó có thật hay không…”

“…”

“À, phải rồi, từ sau khi tỉnh lại, hình như tớ có khả năng dự đoán đấy nhé.”

King nghiêng đầu, ý hỏi.

“Giọng nói chỉ cho biết vị trí cái cây này, nhưng lúc tỉnh lại nhìn thấy cậu, trong đầu tớ lại hiện ra cảnh cậu trầm ngâm miết miết lá thư này…còn nữa, có cảnh một cô gái rất xinh đang vừa đấm vào mặt cậu mà gào thét gì đó…”

Năng lực đặc biệt thức tỉnh sau cơn ác mộng à !? King trầm ngâm tự hỏi. Hắn cũng không quá tin những lời Linh vừa nói. Tương lai không thể nào dự đoán được, cảnh hắn đọc thư, có lẽ là do Queen cố ý truyền tải vào đầu cô gái này thôi, còn cảnh hắn bị đấm vào mặt, có lẽ là sợ quá sinh hoang tưởng đây.

Làm người nắm giữ chân lý, hắn hiểu được, muốn đoán trước tương lai và một việc khó khăn và phức tạp như thế nào, biến số trong đó phải đến vài tỉ tỉ, cho dù là chân lý cũng không thể tính ra được. Làm sao một cô gái có thể chứ.

Chỉ là Queen, lại có thể truyền thông tin vào đầu cô gái này bằng một phương pháp nào đó, biết trước hắn sẽ lên đảo này. Trong quá khứ lại có thể qua mắt hắn cải tạo lại hòn đảo.

Lần đầu tiên trong đời, King cảm thấy, người bạn đời Long thần chọn cho hắn này, thật sự rất bí ẩn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play